Người dịch: Muỗi
Biên: Hám Thiên Ma Thần
Team dịch: Vạn Yên Chi Sào
Nguồn: viptruyenfull.com
----------------------------------------
Sau khi Lâm Phong hạ xuống mảnh không gian hỏa vực này, trong đôi mắt của hắn lóe lên một tia sáng đầy hưng phấn, hỏa diễm thật thuần túy, sức mạnh còn mạnh mẽ hơn so với các loại hỏa diễm khác.
- Đi ra!
Lâm Phong vung tay lên, một vệt sáng hướng về trong hư không mà đi, gió lốc nổi lên, nhảy vào bên trong không gian liệt diễm chói chang, chùm sáng kia đương nhiên là Thiên Cơ kiếm.
Mảnh hỏa vực này là một nơi tôi luyện kiếm cực kì tốt, Thiên Cơ kiếm sớm đã có thể nắm giữ kiếm hồn, có thể tự mình hấp thụ sức mạnh của hỏa diễm, hòa vào bên trong kiếm, tẩm bổ kiếm hồn, làm hỏa diễm kiếm hồn của Thiên Cơ kiếm càng thêm cường thịnh.
- Phía sau Băng tuyết chi vực, cư nhiên sẽ là Tuyết Vực, Băng Tuyết Thần Điện, xem ra giống như một lần thí luyện, người thí luyện thất bại, có thể sẽ tử vong, mà thí luyện thành công, thực lực sẽ trở nên cường thịnh hơn.
Y Nhân Lệ khẽ nói rồi cười nhìn Lâm Phong một chút, gia hoả này thời điểm ở tầng thứ tư, thực lực đã tăng cường lên không ít, ma ý càng thêm cường thịnh đáng sợ, bây giờ đôi ma nhãn kia của hắn có thể khiến Tôn Vũ tầng bốn vì đó mà run rẩy.
Nếu như Lâm Phong dùng đến toàn lực , ý chí không đủ cứng cỏi cường thịnh, cho dù Tôn Vũ tầng năm, một ánh mắt của Lâm Phong cũng có thể làm cho bọn họ tan vỡ.
Bên trong cặp ma đồng Lâm Phong lĩnh ngộ ý chí của Cửu U Ma Đế, sẽ có một tia ý niệm của Cửu U, đôi mắt này có sức mạnh ma đạo tinh túy của hắn.
- Băng Tuyết Thần Điện có chín tầng, lúc này mới đến tầng thứ năm, lẽ nào chúng ta phải đi tới từng tầng từng tầng? Phía sau lại sẽ có cái gì??
Lâm Phong tự nói một tiếng, không gian nóng rực lướt qua, giống như muốn thiêu huỷ thân thể hắn, cứ thêm một tầng lại một tầng không gian kỳ thực là thử thách đối với ý chí võ đạo, như vậy tầng thứ năm của Băng Tuyết Thần Điện này lại có thử thách gì.
- Ngồi xuống trước xem một chút đi!
Lâm Phong cùng Y Nhân Lệ nói xong khoanh chân ngồi xuống, xung quanh toàn bộ đều là hỏa diễm lượn lờ, chỉ có vị trí xung quanh bọn họ có một mảnh đất trống nhỏ hẹp, nhưng lúc nào cũng có thể sẽ có hỏa diễm tràn ngập vào nuốt chửng bọn họ, hỏa diễm kia khiến bọn họ cảm nhận được sự uy hiếp mạnh mẽ.
Tựa hồ giống như lúc nãy, không gian ngày càng nóng rực, thậm chí thỉnh thoảng sẽ có một đoàn hỏa diễm từ trên trời giáng xuống, nhào tới đoàn người, khiến người ta không thể bình tỉnh.
Người nơi này hầu như đều là võ tu hàn băng, vùng không gian lúc nãy là băng sương khí quen thuộc, mà vùng không gian này ngược lại là hỏa diễm, phi thường không thích ứng, khiến bọn họ có cảm giác trên người mơ hồ sinh ra một loại ý niệm cuồng bạo, hơn nữa càng như vậy,cỗ ý niệm nóng rực lại càng mãnh liệt hơn.
Hàn băng chậm rãi đóng băng, hỏa diễm không giống vậy, hỏa diễm táo bạo sẽ thiêu người chết.
Lâm Phong yên tĩnh ngồi đó, Đại Nhật Phần Thiên Kinh vận chuyển, hỏa diễm lượn lờ xung quanh người, nuốt chửng khí tức thiên địa hỏa diễm, Đại Nhật Phần Thiên Kinh là Thái Dương Công Pháp, lấy kinh nghiệm làm hậu tố( thành phần bổ sung), có thể thấy được sự cường thịnh của nó, tuy không phải cổ kinh chân chính, nhưng Thái Dương Công Pháp này có thể được xưng một loại công pháp lợi hại nhất trong các loại Hoàng kinh, chỉ bởi vì ma công của Lâm Phong quá cường thịnh bá đạo, so ra Đại Nhật Phần Thiên Kinh có vẻ thấp kém rất nhiều, theo không kịp bước tiến của hắn, bị Lâm Phong vứt qua một bên, nhưng giờ khắc này dùng để thôn phệ lực lượng hỏa diễm vẫn không có vấn đề.
Nhưng mà, theo Lâm Phong cắn nuốt sức mạnh hỏa diễm, hắn cư nhiên rùng mình một cái, chỉ cảm thấy cả người đều sinh ra từng sợi từng sợi hàn ý, điều này làm Lâm Phong đột nhiên dừng lại không tiếp tục tu luyện, ánh mắt mở ra, con ngươi nhìn về phía bên cạnh Y Nhân Lệ.
-Ngươi cũng cảm giác được?
Y Nhân Lệ lên tiếng nói nhỏ, Lâm Phong đưa tay ra, lướt qua trên cái trán mỹ lệ của nàng, trong bàn tay có một giọt mồ hôi nhỏ, mồ hôi này, lộ ra từng tia từng tia ý lạnh như băng, rất lạnh, giống như cảm giác của hắn, rất nóng, nhưng cũng cảm giác có một cỗ lạnh giá làm người ta sợ hãi, trong nóng rực mang theo giá lạnh, càng kinh khủng hơn!
- Thế giới Băng sương đột nhiên hóa thành Hỏa Vực nóng rực tỏ rõ cái gì??
Lâm Phong lẩm bẩm nói nhỏ, cảm giác cỗ băng hàn này đan xen càng ngày càng mãnh liệt hơn, khiến người ta cực kỳ khó chịu.
- Vù!
Vào thời khắc này, trong hư không hào quang vạn trượng, khiến tầm mắt mọi người đột nhiên cứng lại, nhìn tới hư không, đôi mắt mọi người đều lập loè một tia sáng loá mắt.
- Một tờ kinh thư!??
Lâm Phong con ngươi run lên, hào quang óng ánh kia là một tờ kinh thư bay qua, bên trên, như có từng luồng khí tức kỳ diệu lăn lộn không ngừng, tựa hồ có vô tận hoa văn cùng kiểu chữ, cùng Tam Sinh Kinh và Vạn Vật Kinh giống nhau đến mấy phần, một bộ Đế kinh sao??
- Đó là âm dương nhị khí…!
Ánh mắt Lâm Phong nhìn phía trên hư không, hào quang trên tờ kinh thư kia, giống như có âm dương nhị khí đang lăn lộn, không ngừng diễn hóa, sau đó, xuất hiện hỏa diễm khủng bố đến cực điểm, ngọn lửa kia khí thế cường thịnh ngập trời, nhưng mà dần dần, lại hóa thành hàn băng khí.
Hỏa diễm, hàn băng, luân phiên biến hóa, như bốn mùa thay đổi, lại tựa như vạn vật thay đổi!
- Âm dương hỗ dịch(trao đổi lẫn nhau), thủy hỏa thay đổi!
Trong con ngươi Lâm Phong lướt qua một đạo ánh sáng sắc bén, giống như đã sáng tỏ thông suốt, đây là ý đồ thiết kế không gian tầng thứ năm của Băng Tuyết Thần Điện.
Âm đến cực điểm chính sẽ thành dương, dương đến cực điểm chính làm âm, âm dương có thể hỗ dịch, băng hỏa cũng có thể thay đổi, hàn đến cực điểm hoặc chính trở thành viêm, viêm đến cực điểm hoặc vì hàn, hỏa diễm nơi này còn lâu mới có được đến trình độ cực điểm, thế nhưng, lại mơ hồ có một loại ngụ ý bên trong đó.
Đoàn người đều ngước nhìn bầu trời, bọn họ đương nhiên cũng nhìn thấy tờ kinh thư kia, rõ ràng trong ngọn lửa ẩn chứa hàn ý, bất quá, những người này càng phi thường lý trí, không có ai động thủ đến cướp đoạt kinh thư, kinh thư kia chắc sẽ không dễ dàng bắt được, huống hồ, cho dù bọn họ bắt được đến tay, còn phải cân nhắc có thể giữ được hay không.
- Ta ngược lại muốn xem xem, đây là loại cổ kinh gì!
Lúc này, thân thể một người bay lên trời, lao thẳng tới phía tờ kinh thư kia, như lời hắn nói, nếu cổ kinh giống như bình thường hắn cũng sẽ không quá cảm thấy hứng thú, có thể thấy được, người có thể đến nơi này đều là nhân vật yêu nghiệt, của cải đều phi thường phong phú, cổ kinh cũng có.
Một bàn tay hàn băng to lớn chộp tới cổ kinh trong hư không, nhưng vào thời khắc bàn tay to lớn đó lớn đụng vào cổ kinh, trong miệng người kia phát ra một tiếng gào trầm trầm, thân thể đột nhiên mạnh mẽ lùi về phía sau, bàn tay hàn băng to lớn đã bị dập tắt, thậm chí bên trên bàn tay của hắn còn lượn lờ khí tức đáng sợ, một nửa hàn băng, một nửa hỏa diễm, thiêu huỷ tất cả, không ngừng lan tràn trên bàn tay hắn.
- A...
Một tiếng hét thảm, chỉ thấy một chưởng từ cánh tay khác của hắn trong giây lát đánh ra ngoài, cánh tay đã bị đứt văng ra ngoài, máu tươi không ngừng nhỏ xuống phía dưới, trong con ngươi của hắn lộ ra thần sắc thống khổ.
Tiếng vang ào ào ào truyền ra, huyết thống không ngừng lăn lộn, tựa hồ muốn mượn sức mạnh huyết thống khôi phục cánh tay đã đứt, nhưng huyết mạch cuồn cuộn kia lại thủy chung không thể khôi phục cánh tay của hắn, rất nhiều người trong lòng khẽ run lên, kinh thư này không phải dễ dàng có thể lấy được như vậy, tuy nói Tôn Vũ ngưng tụ thành huyết thống, cụt tay cũng có thể mọc lại, nhưng nếu bị thương do sức mạnh hủy diệt cực mạnh tạo thành, sức mạnh huyết thống không có cách nào dễ dàng khôi phục thương thế.
Kinh thư trong hư không lượn lờ hai luồng khí tức băng hỏa, một loại sức mạnh hủy diệt cường hãn hiếm thấy, trong nháy mắt đã lấy cánh tay một vị cường giả.
Sau khi cánh tay bị gãy, hỏa diễm thừa cơ tiến vào, từ cánh tay của đối phương tập kích lên trên, sắc mặt người kia trở nên trắng bệch, xong rồi!!!
Mọi người ném một ánh mắt xem thường cho người kia, không thể nghi ngờ, người này xem ra nhất định phải chết, hỏa diễm tầng thứ năm của Băng Tuyết Thần Điện, sẽ dần dần từng bước xâm chiếm lấy hắn.
- Không cần đi để ý tới cái kinh thư kia, e rằng phải lĩnh ngộ băng hỏa cùng đến tầng bảy mới có thể bắt đến tay.
Lâm Phong truyền âm nói với Y Nhân Lệ, bộ cổ kinh thư kia cứ như vậy trôi nổi với trên hư không, nhưng muốn bắt được vào tay lại không dễ dàng như vậy, hơn nữa, chỉ bằng hai loại khí tức băng hỏa lượn lờ bên ngoài, nhất định là một loại cổ kinh phi thường lợi hại.
Hai loại khí tức băng hỏa, công kích tuyệt đối so với một loại hỏa diễm hoặc hàn băng đơn thuần khủng bố hơn rất nhiều, giống như Lâm Thiên lúc trước nắm giữ hai nguyên vũ hồn băng hỏa, cực kỳ được coi trọng, nhưng đáng tiếc, Lâm Thiên dù sao cũng ở một cái địa phương nhỏ như Tuyết Nguyệt, hơn nữa không có huyết mạch cường thịnh, vừa không có cường giả giật dây, cho dù nắm giữ vũ hồn không tồi, nhưng nếu không có kỳ ngộ khác, đời này cũng chỉ có thể như vậy.
Y Nhân Lệ khẽ gật đầu, trước tiên vẫn nên suy nghĩ làm thế nào để chống lại hàn băng giống như hỏa diễm càng ngày càng cường thịnh này.
Lâm Phong cùng Y Nhân Lệ lại ngồi xuống, ánh mắt nhìn âm dương hỗ dịch cùng với băng hỏa đồng nguyên trong hư không, trong đầu Lâm Phong tự nhiên xẹt qua từng đạo từng đạo linh quang.
Hắn nghĩ tới trên người mình còn có một loại áo nghĩa sức mạnh khác, là áo nghĩa sinh mệnh!
Áo nghĩa sinh mệnh là một loại áo nghĩa đặc thù, tất cả mọi người đều dựa vào sức mạnh sinh mệnh mà sinh tồn.
Âm dương có thể hỗ dịch, băng hỏa đến cực hạn có thể có đối phương trong đó, như vậy, sinh mệnh cũng thế đúng không ?
Đối lập của sinh mệnh, chính là tử vong.
Người gặp đại nạn, bởi vì lực lượng sinh mệnh dần dần khô cạn, tử khí dần dần sinh ra, thời điểm tử vong khí hoàn toàn thay thế được sinh mệnh khí, là thời điểm đại nạn giáng lâm, từ loại góc độ này để suy nghĩ, hiển nhiên nghiệm chứng đạo lý đến mức cực hạn, sinh mệnh cùng tử vong, có thể chuyển đổi lẫn nhau.
- Lực lượng sinh mệnh của ta lẽ nào chỉ hạn chế cứu người, làm cho bản thân thoải mái, làm cho sinh cơ dâng trào, hoặc thanh xuân mãi mãi sao, không đủ, những thứ này, còn chưa đủ, thế giới võ đạo, không có áo nghĩa công kích, không thể xưng áo nghĩa sức mạnh hoàn chỉnh.
Lâm Phong nói nhỏ trong lòng, tròng mắt dần dần hóa thành một màu đen kịt, rơi vào bên trong trầm tư, mỗi khi tiến vào trạng thái như thế này, tư duy của hắn trở nên rất kinh khủng, ngộ tính đáng sợ.
Lâm Phong tu luyện đến nay, mạnh nhất của hắn không phải tốc độ tu luyện, mà là ngộ tính , không ít thiên tài yêu nghiệt tu luyện rất nhanh, một chút cũng không chậm hơn hắn, thế nhưng ở mặt ngộ tính, hắn rất ít phát hiện có người có thể sánh vai cùng hắn, có thể tu luyện bất kỳ công pháp hoặc là thủ đoạn thần thông nào, lĩnh ngộ bất kỳ áo nghĩa, đối với hắn mà nói không có giới hạn.