Người dịch: Muỗi
Biên: Hám Thiên Ma Thần
Team dịch: Vạn Yên Chi Sào
Nguồn: viptruyenfull.com
----------------------------------------
- Ma Vương, cuộn tranh này thật sự có thể gọi ra Cuồng Ma, mà giờ ta lại tu luyện kinh thư nên có thể làm cho Cuồng Ma ngưng tụ lại và trở nên mạnh mẽ.
Lâm Phong tuy đang tu luyện nhưng đối với những chuyện đang phát sinh trên người mình vẫn nắm rất rõ, trong lòng thầm kinh ngạc, xem ra loại kinh thư mà hắn đang tu hành cũng thuộc hàng cao thâm, nó không hề đơn giản như tưởng tượng của hắn.
Bây giờ trên người Lâm Phong có ba bộ đế kinh, trong đó hắn đang tu luyện Ma Kinh để khiến thực lực cường đại hơn, còn Vạn Vật Kinh lại giống như kinh thư, chỉ khác là con đường nó đi không hề giống với Ma Kinh, ngoài ra còn có Tam Sinh Kinh,đây là một loại cổ kinh hoàn toàn khác biệt, tam sinh, ngưng hồn thai, đạo thai, thần thai, có thể thành nên tam sinh, kì diệu vô cùng, dù hắn có không tu tam sinh cũng có thể tu luyện để cường hóa thân thể.
Mặt khác Tam Sinh Ma Đế đã từng tặng cho hắn một bộ cổ kinh trong bộ kinh tên là Tiêu Diêu, đây là một bước tiến thần kì, một khi nắm được thủ pháp công diệu thì dù hiện tại thân thủ Lâm Phong đã tốt rồi lại càng có thể tốt hơn.
Cuộn tranh giờ phút này lại giống như một cổ kinh khác, nhưng cũng không phải là một cuốn công pháp thuần túy.
Ngoại trừ những thứ này thì thời điểm ở Băng Tuyết Thần Điện, Lâm Phong cũng đã có được một cuốn cổ kinh, nó là Hoàng Kinh, âm dương viện trợ, nước lửa giao hòa.
Hắn còn cần một ít cổ kinh nữa, tốt nhất là đế kinh.
Lâm Phong đương nhiên sẽ không cảm thaays cố kinh của mình quá nhiều, sau này hắn muốn thông qua Tam Sinh Kinh để tu luyện thân thể, hơn nữa tu luyện thân thể của Tam Sinh Kinh chính là do hồn thai đạo thai ngưng tụ àm thành, tuyệt không thể đem thân thể bình thường ra để so với nó được, mỗi một người thì lại khác.
Hay là sau này hắn sẽ chuyên tâm tu luyện kiếm thuật nhỉ, vì có thể hóa thân tu ma thành công không cũng khó nói, luyện kiếm cùng lắm thì chỉ thiếu một cuốn cổ kinh về kiếm thôi, nơi này rất khó mà kiếm được, chi khi đến Thánh Thành Trung Châu rộng lớn kia mới có, đó là nơi chứa hàng trăm cường giả tuyệt đỉnh nên không thể lấy Bát Hoang Cửu U ra so bì.
Bên trong ma điện, bốn người đều đem hết toàn lực ra để lĩnh ngộ các cuộn tranh trên bức tường, Lâm Phong là người cuối cùng bắt đầu lĩnh ngộ nhưng tốc độc của hắn không hề chậm hơn những người khác một chút nào, hư ảnh của Cuồng Ma bây giờ đã cao hơn mười mét, khẽ khom người dùng đôi mắt to chứa đầy ý lạnh quan sát mọi thứ, tư thế đó cực kì dọa người, nó giống như muốn chà đạp vùng thế giới này vậy.
Một người khác có thể sánh vai với Lâm Phong, tên đó lĩnh ngộ khả năng nuốt chửng ma tu, phía sau hắn giờ này đã dần ngưng tụ ra thôn thiên ma ảnh, trông nó ngày càng rõ ràng và đáng sợ.
Cuộn tanh trước mặt Lâm Phong cũng ngày càng sáng lóe lên như sắp sửa bay lên trời, a ảnh to lớn trong tranh đã trở nên rõ ràng hơn trước rồi.
- Hống!
Một tiếng hú cuồng ngạo truyền đến, sức mạnh thôn thiên đang tàn phá bừa bãi bên trong Ma điện, chỉ thấy được cuộn tranh Ma Vương đã hóa thành ánh hào quang rồi trực tiếp nhập vào thân thể vị cường giả kia, hư ảnh phía sau hắn nhất thời gào thét điên cuồng, khí tức trong đại điện cũng bị nó cắn nuốt mất hết.
Sau đó tên kia chậm rãi nhìn về ba người còn lại, trong mắt hắn hiện lên một tia hàn ý xen lẫn sự điên cuồng, kiêu ngạo.
Thân thể dần dần bước đến hướng về phía Lâm Phong, thôn thiên ma vương ảnh phía sau không ngừng lơ lửng.
Lâm Phong đang trong tu luyện khẽ động mi, trên người lập tức nổi lên từng đợt ma ý cuồn cuộn, cuộn tranh trên vách tường lại không ngừng dao động.
- Hống, hống…
Cuồng Ma phía sau Lâm Phong nện xuống đất gây chấn động mạnh mẽ, nó xoay người muốn đem ma vương hư ảnh kia chà đạp dưới bàn chân.
- Thôn!
Tên ma tu kia hừ lạnh một tiếng, ma ảnh cuarhawsn đã thoát li được cuộn tranh rồi nên hắn không sợ, chỉ có Lâm Phong còn kém một bước, đã vậy thì thôn thiên ma vương có thể cắn nuốt được hư ảnh của Cuồng Ma.
- Lại đây!
Lúc này Lâm Phong gầm lên một tiếng, cuộn tranh trên vách tường nhất thời hóa thành một đạo ma quang bay nhập vào trong thân thể hắn, thười khắc này tiếng gào càng thêm cuồng bạo, Cuồng Ma phía sau hắn vẫn muốn giẫm đạp lên ma vương ảnh kia.
Sức mạnh ma đạo khủng bố truyền đến dồn dập, thôn thiên ma vương cùng Cuồng Ma đều trở về, thân thể Lâm Phong bỗng nhiên cử động, quay đầu dùng đôi mắt đen kịt nhìn sang vị kia.
- Không ngờ tốc độ lĩnh ngộ của ngươi lại nhanh như vậy!
Tên thanh niên kia nở nụ cười nói với Lâm Phong, bộ dạng của hắn phảng phất như chưa có chuyện gì xảy ra, sau đó hắn lập tức bước đến vị trí hai người kia, trên người bọn họ đều tràn đầy ma ý, cả hai đều đứng dậy dùng ánh mắt cảnh giác trực tiếp nhìn bóng người đang tiến đế.
- Ngươi đây là ý gì!
Một người nói với giọng lạnh băng, ma ý trên người phóng thích mạnh mẽ, người này đã lĩnh ngộ thôn thiên ma đồ rồi mà bây giờ còn muốn xuống tay với bọn họ.
- Không có gì, chỉ là cuộn tranh này nếu như ở bên trong ma điện mà ngươi có thể lĩnh ngộ được thì ta cũng muốn thử.
Người kia cười nhạt, sau đó liền ngồi khoanh chân, ánh mắt rơi vào cuộn tranh trên tường.
- Hừ!
Tên còn lại hừ lạnh rồi cũng ngồi xuống theo, hắn cũng không sợ đối phương lĩnh ngộ cùng lúc với mình, dù sao hắn cũng đã có cơ sở nên có thể không cần nhiều thời gian liền ngộ ra được cuộn tranh này rồi đưa nó vào trong cơ thể mình.
Tên còn lại cũng lục tục ngồi xuống, bọn họ làm như chưa từng xảy ra bất cứ chuyện gì nhưng vẫn luôn giữ độ cảnh giác cao nhất.
Lâm Phong nhìn ba người kia đang đấu nhau, tâm tư cũng không còn ở trong cuộn tranh nữa, lần này mười hai thần điện cùng gặp nhau, chuyện này sẽ khác so với nhwuxng lần gặp mắt trước đó, ở bên trong thần điện này hắn tựa hồ như quên mất ngày tháng, không hề biết bên ngoài đã thế nào rồi, lời ước hẹn của chúng Hoàng có vẻ như cũng sắp đến rồi, hắn nên rời đi thôi.
- Lối ra!
Lâm Phong hướng mắt nhìn về một góc tường, nơi đó tựa như mở ra một cánh cửa.
- Trở về rồi!
Lần này Lâm Phong ở bên trong Ma điện cũng không cảm thấy lo lắng gì cả, hành trình lần này tiến bộ thần tốc, từ Thiên Vũ tần chín đã bước đến cảnh giới Tôn Vũ tầng hai, bên cạnh đó các loại sức mạnh hàm nghĩa cũng tăng lên,hơn nữa khi ở Băng Tuyết Thần Điện và Ma Thần điện đều đạt được nhiều chỗ tốt nên bây giờ thực lực của hắn tăng vọt, hắn cảm thấy khá thỏa mãn.
- Không biết hiện tại Y Nhân Lệ thế nào rồi!
Lâm Phong thầm nghĩ trong lòng, sứ thần của Băng Tuyết Thần Điện đã nói sẽ chăm sóc tốt cho Y Nhân nên hắn cũng không cần quá lo lắng, bên trong thần điện này hắn gặp bọn Vấn Thiên Ca, Vấn Ngạo Tuyết, Không Minh, Tư Không Hiểu và cả…… ở tầng bảy, bọn họ hẳn là cũng đạt được không ít chỗ tốt.
Còn một nghi vấn nữa chính là những cường gỉa của mười hai thần điện này đều là tinh anh tỏng tinh anh, đặc biệt là người có thể đi vào từ tầng bảy trở lên càng yêu nghiệt hơn, ngoại trừ người Bát Hoang Cửu U thì những người còn lại đến cùng là tới từ nơi nào.
Nhưng những chuyện này hiện tại đã không quan trọng nữa rồi!
Thân hình lóe lên, Lâm Phong đã bước chân vào trong phiến Ma môn kia, trong khoảng khắc hắn liền phát hiện mình đã đến một nơi khác, nơi này có rất nhiều cánh cửa, phía trên từng cánh đều được khắc chữ để chú thích.
- Đọa Thiên ma thành, Minh Ma chi vực, U Ma Đế quốc…
Ánh mắt Lâm Phong lướt qua từng cánh cửa một, mỗi cánh đều đại diện cho một nơi, hắn cũng đã nghe nói U Ma Đế Quốc là một con đường đi qua giữa các nướ.
Sau mỗi cánh cửa đều là nơi khác nhau, U Ma Đế Quốc chỉ là một tỏng số đó.
Lâm Phong không hề suy nghĩ nhiều liền bước vào cánh cửa đề tên U Ma Đế Quốc, không gian xung quanh thay đổi một cách kì diệu, chớp mắt đã thấy bản thân đứng bên trong một tòa cung điện, ở phía bên kia có tia sáng chiếu vào thì hẳn đó là lối ra của nơi này, Lâm Phong biết hắn đã trở về một trong mười hai quốc gia của Cửu U, U Ma Đế Quốc.
Sau khi Lâm Phong bước ra khỏi ma điện liền phát hiện mình lại đang đứng trên một tòa ma sơn, ma điện dường như là điểm tượng trưng cho ma sơn này, mà bên ngoài ma điện có không ít bóng người nhìn hắn kể từ khi hắn bước ra.
- Hả?
Trên người Lâm Phong lượn lờ dầy ma quang nhưng bọn họ căn bản là không hề nhận ra Lâm Phong nên liền nhận định người này không phải người của U Ma Đế Quốc bước vào Ma Thần điện.
- Ngươi là người phương nào?
Lúc này có một thân ảnh xuất hiện trước mặt hắn chỉ trong chớp nhóng, lực lượng mạnh mẽ áp lên người Lâm Phong, nó giống một tò núi đang đè người, tên này hẳn là Vũ Hoàng của một đế quốc lớn đi.
- Ta tên Mộc Phong, là sứ thần của Ma Thần điện nói cho ta mượn lối ra của ma điện mà dùng một lát.
Lâm Phong giương mắt lên nhìn tên Vũ Hoàng trước mắt, âm thanh bình tĩnh đến lạ, bây giờ khi đối mặt với Vũ Hoàng hắn đã cảm thấy tự tin hơn nhiều rồi, từng bước một trở nên mạnh mẽ, hắn tin rằng ở tương lai không xa bản thân cũng có thể trở thành một thành viên của cảnh giới Vũ Hoàng, có thể nhìn thẳng đối phương chứ không phải là ngước nhìn.
Nhìn ma quang lượn lờ quanh người Lâm Phong mà vị cường giả kia cũng không nói gì, trên người Lâm Phong khoác lên ánh sáng tượng trưng cho Ma Thần điện thì hắn muốn động cũng không dễ, thế giới này có quá nhiều bí mất, hắn thì rất hiểu nhân vật của thần điện là loại gì, nếu như Ma Thần điện muốn hắn chết thì chỉ sau một kahwsc hắn sẽ không còn ở đây nữa, dù cho hắn có là Vũ Hoàng thì cũng không thay đổi được gì cả.
- Tiền bối, ta còn còn cần mượn đường để về Bát Hoang Cảnh một lần!
Lâm Phong lại mở miệng nói.
- Ngươi là người Bát Hoang Cảnh?
Người kia quay sang Lâm Phong hỏi một tiếng, hắn khá nghi hoặc, hắn chưa từng thấy Lâm Phong và cũng không rõ Lâm Phong từ đâu mà bước vào đây, hẳn Lâm Phong là người của nơi khác đến, vậy vì sao hắn biết Bát Hoang, không lẽ là người nơi đó?
- Đến từ Bát Hoang, ta từ Băng Tuyết Thần Điện đến nhưng lại tu ma đạo, vì vậy sau này chuyển sang Ma Thần điện, hôm nay mới mượn dùng lối ra.
Lâm Phong bình tĩnh.
- Ngươi nói cái gì, Băng Tuyết Thần Điện tụ hợp với Ma Thần điện?
Ánh mắt vị cường giả kia ngây ra, ngay khi tiếng nói của hắn vừa vang lên liền nhìn thấy được một người từ bên trong Ma Thần điện bức ra, tên đó nói:
- Sự việc mười hai thần điện hội tụ lại chỉ có người trải qua tầng thứ bảy trở lên mới biết được!
Ánh mắt Lâm Phong nhìn đến người vừa nói chuyện, người này cư nhiên lại là một trong mười một người hắn gặp ở tầng thứ bảy, lúc này tên đó cũng đã ra!