Tuyệt Thế Vũ Thần ( Dịch Full )

Chương 1392 - Lâm Phong Nổi Giận

Lâm Phong nổi giận Lâm Phong nổi giận viptruyenfull.com

Người dịch: Sunshine

Biên: Hám Thiên Tà Thần

Team dịch: Vạn Yên Chi Sào

Nguồn: viptruyenfull.com

------------------------

Lâm Phong nhìn thấy Lục Dục Vũ Hoàng xuất hiện, ánh mắt hắn cũng không khỏi nhìn về phía Y Nhân Lệ, lúc này hắn chỉ thấy trong con ngươi xinh đẹp của cô nàng ẩn chứa một tia u oán, điều này khiến Lâm Phong cảm thấy vô cùng ấm lòng, Vũ Hoàng Lục Dục Tiên Cung và hắn không quen không biết, nếu như nói có quan hệ gì thì khẳng định là Y Nhân Lệ đang giúp hắn.

Bốn Hoàng đối lập khiến hàn ý trên người Lâm Phong lại bốc lên ngút trời, đáng tiếc hắn vẫn như trước vẫn vô lực can thiệp vào, hình ảnh trước mắt cùng với tình cảnh lúc trước Tề Hoàng và Thiên Long Hoàng ép hắn chết vô cùng giống nhau, có điều lần này thái độ của sư tôn hắn cứng rắn hơn rất nhiều, hiển nhiên người không muốn giẫm lên vết xe đổ lúc trước nữa, đương nhiên Lâm Phong cũng suy đoán ngày xưa sư tôn tùy ý để hắn trục xuất mà không có làm ra sự tình gì vì người biết Mộc Trần đại sư huynh sẽ làm ra chút gì đó.

- Vũ Hoàng ra tay vốn đã làm trái quy tắc, chúng Hoàng ước hẹn khi nào cho phép Vũ Hoàng nhúng tay vào chứ!

Lúc này Tư Không Vũ Hoàng cũng giáng lâm, hắn cùng Tề Hoàng, Thiên Long Hoàng đứng sóng vai tạo thành thế Tam Hoàng bức bách.

- Thật buồn cười, Vũ Hoàng ra tay dù làm trái quy tắc, các ngươi hiện tại đang làm cái gì đây, chuyện này cũng không tính làm trái quy tắc à?

Lại một thanh âm cuồn cuộn vang lên Vũ Hoàng của Vấn gia đã giáng lâm, cùng Vũ Hoàng, Lục Dục Vũ Hoàng đứng sóng vai, người theo Vũ Hoàng tựa hồ càng ngày càng nhiều.

- Tề Hoàng, Tư Không Hoàng, Thiên Long Hoàng, ba người các ngươi ở chỗ này làm chuyện gì chúng Hoàng đều rõ như ban ngày rồi, môn hạ đệ tử liên thủ với nhau làm chút việc mờ ám mà giờ lại lắm mồm nói chuyện quy tắc, các ngươi không phải vẫn đang lợi dụng chỗ sơ hở của quy tắc hay sao, chủ nhà quả nhiên làm tốt lắm.

Vũ Hoàng Vấn gia trào phúng nói rằng:

- Bây giờ Tam Hoàng lại áp bức muốn giết một vị nữ hài, thực sự rất có mặt mũi nha!

Thần sắc quần hùng trở nên đặc biệt hiếu kỳ, Tam Hoàng đánh với Tam Hoàng, chẳng lẽ lần này chúng Hoàng ước hẹn lại biến thành đại chiến?

- Nếu ta nhất định phải giết nàng thì sao!

Tề Hoàng lạnh lùng nói ra.

- Ta bảo đảm, Tề gia và Thiên Đài sẽ cùng diệt!

Ánh mắt Vũ Hoàng trở lên cực kỳ lạnh lùng, thanh âm của hắn tuy đạm bạc nhưng nó lại làm cho người ta cảm thấy một chút điên cuồng, Thiên Đài và Tề gia muốn cá chết lưới rách!

Tề Hoàng nhìn chằm chằm Vũ Hoàng, ánh mắt thâm thuý của hắn lộ ra sự âm

trầm đáng sợ, chúng Hoàng ở Bát Hoang Vực cơ bản đều là hạ vị Hoàng, nhưng hạ vị Hoàng vẫn phân ra cảnh giới cao thấp như trước, Thạch Hoàng, Vũ Hoàng là hai vị Vũ Hoàng thành Hoàng một thời gian dài, bọn họ mai danh ẩn tích rất ít đi ra ngoài tranh đoạt, đợi khi bọn họ đi ra, tu vi đã phi thường vững chắc, rất nhiều năm trước hai người đã từng cùng Thiên Long Hoàng đại chiến một trận, Thiên Long Hoàng không có chiếm được bất kỳ tiện nghi gì.

Thạch Hoàng Vũ Hoàng đều thuộc về loại người thích tích lũy lâu dài sử dụng một lần, họ có đại tài nên trưởng thành có muộn cũng không sao, bọn họ từng ở Bát Hoang vực không có chút hào quang nào nhưng sau khi thành Hoàng họ lại lộ ra răng nanh sắc bén, mãi đến tận khi Thiên Đài bọn họ chính thức chiêu thu nhóm môn đồ đầu tiên, chúng Hoàng Bát Hoang mới hiểu, Thạch Vũ song Hoàng đã có một ít sức lực, đã dám trực diện đối mặt với chư Hoàng Bát Hoang.

- Ngươi đang đe dọa Tề gia ta sao?

Thanh âm của Tề Hoàng trở lên lạnh giá, nếu Vũ Hoàng thật sự điên cuồng thì hắn vẫn có thể chém người Thiên Đài nhưng vô pháp ngăn cản Vũ Hoàng chém giết người Tề gia hắn.

- Tề Hoàng ngươi đang uy hiếp ta!

Vũ Hoàng lạnh nhạt đáp lại, con ngươi hai người va chạm với nhau, dường như lúc này bọn họ đang chiến đấu với nhau qua ánh mắt vậy.

- Thiên Đài, được lắm, rất tốt!

Tề Hoàng chậm rãi xoay người ngông cuồng cười lớn một tiếng, tiếng cười của hắn có chút kiêng kỵ nhưng vẫn tỏ ra không có để Thiên Đài ở trong mắt.

- Hừ!

Tư Không Vũ Hoàng cùng Thiên Long Hoàng lần lượt trở lại chỗ mình, họ không có động đến Mộng Tình nữa, điều này làm Lâm Phong thở phào nhẹ nhõm nhưng trong lòng lại có một nỗi nghẹn uất khó mà nói ra, có lẽ bởi vì Tề Hoàng ngông cuồng chèn ép hắn đủ đường mà hắn không làm gì được.

- Chư Hoàng nơi đây đều là hạ vị Hoàng, mà Tề gia là thế gia Vũ Hoàng nên rất có khả năng có trung vị Hoàng tồn tại.

Mộc Trần quay về phía Lâm Phong truyền âm nói ra khiến thần sắc Lâm Phong run lên, chẳng trách Tề Hoàng lại ngông cuồng như thế, bọn hắn dĩ nhiên có trung vị Hoàng tồn tại.

- Thạch Hoàng vẫn không xuất hiện, lẽ nào người đi tìm con đường lên trung vị Hoàng?

Thần sắc Lâm Phong ngưng lại, Bát Hoang vực đại đa số Vũ Hoàng đều là hạ vị Hoàng nên nếu như có thể đản sinh ra một cường giả trung vị Hoàng, thế lực đó sẽ có tiếng nói, nhưng muốn trở thành trung vị Hoàng nói nghe thì dễ còn làm rất khó, lần này Vận Mệnh thành đột nhiên mở ra bởi vì thời đại này của bọn hắn là thời đại yêu nghiệt xuất hiện lớp lớp, có rất nhiều người được tiên đoán có thể sẽ trở thành trung vị Vũ Hoàng, thậm chí thượng vị Vũ Hoàng thế nhưng đây chỉ là dự đoán mà thôi, Vận Mệnh vẫn sẽ chảy xuôi như trước trên đường trưởng thành sẽ có rất nhiều yêu nghiệt bị chết trẻ, bị xoá bỏ, họ không thể trưởng thành đến bước cuối cùng, lời tiên đoán chỉ là dựa vào thiên phú của bọn hắn mà thôi, nó không có nghĩa là bọn họ có thể trưởng thành đến bước đi cuối cùng kia.

- Nhưng những lão yêu quái trung vị Vũ Hoàng kia xưa nay đều không xuất thế, thậm chí có rất ít người biết bọn họ còn tồn tại hay không, những thế lực có thể cùng trung vị Vũ Hoàng chống lại đại khái cũng chỉ có lão Hoàng chủ của Bất Tử Thiên Cung, Bằng Hoàng Yêu Thần Điện, lão Hoàng chủ Bất Tử Thiên Cung là trung vị Vũ Hoàng nên chống lại trung vị Vũ Hoàng khác rất bình thường còn Bằng Hoàng thì lại dựa vào thiên phú của mình nên cũng có thể cùng trung vị Vũ Hoàng chống lại một, hai.

Mộc Trần lại nói thêm một câu nữa, Lâm Phong nghe xong gật đầu, chẳng trách đại nạn của lão Hoàng chủ sắp đến rồi nhưng vẫn không có người nào dám động đến Bất Tử Thiên Cung, lão Hoàng chủ là trung vị Hoàng nhưng đáng tiếc hậu bối của hắn chưa từng xuất hiện một nhân vật nào có thể nối nghiệp lão Hoàng chủ, bằng không Bất Tử Thiên Cung có thể một gia tộc Vũ Hoàng rồi.

Lúc này Vũ Hoàng Thiên Đài đã dẫn theo Mộng Tình trở về, Lâm Phong muốn bước lên ôm lấy Mộng Tình nhưng mà nghĩ đến thân phận của chính mình thì hắn lại cứng rắn đem bước chân của mình ngừng lại, hắn thấy Mộng Tình quay về phá hắn nhu hòa nở một nụ cười, nàng truyền âm nói với hắn:

- Lâm Phong, ta không có chuyện gì đâu!

- Chúng Hoàng ước hẹn ư, sau này người của Tề gia, Thiên Long Thần Bảo, Tư Không gia, ta thấy một tên sẽ giết một tên!

Trong con ngươi đen nhánh của Lâm Phong lộ ra sát ý vô cùng mãnh liệt, hắn ngửa đầu nhìn về phía Tề gia mở miệng nói ra:

- Sau khi trọng tài nói bắt đầu chúng ta vẫn có một giây thời gian suy nghĩ, có lần giáo huấn này nên chúng ta không thể để chuyện như vừa nãy xảy ra nữa, trong một giây cuối cùng bước ra là được.

Mộc Trần nghe thấy Lâm Phong nói xong, lập tức xoay người về phía sau nhìn mọi người căn dặn:

- Hắn nói không sai, qua lần giáo huấn này mọi người phải rút lấy linh nghiệm cho mình.

- Vâng.

Tất cả mọi người đều lập tức gật đầu, trong ánh mắt họ lộ ra hàn mang, tất cả chuyện vừa mới phát sinh trên người Mộng Tình cùng với những màn giết chóc tàn nhẫn trước đó khiến bọn họ hiểu ước hẹn của chúng Hoàng là sự kiện vô cùng tàn khốc, họ sẽ chém hết người của Tề gia.

- Được rồi, vòng kế tiếp ai xuất chiến!

Mộc Trần nhìn về phía đoàn sau mình người hỏi, hắn muốn bắt đầu chuẩn bị chiến đấu.

Lâm Phong đi tới bên người Mộng Tình, hắn hơi dựa vào thân thể của nàng, trên mặt Mộng Tình lộ ra một tia thần sắc ấm áp vì nàng cảm thấy Lâm Phong vẫn quan tâm nàng nhất, nàng biết vừa nãy nàng gặp phải nguy hiểm Lâm Phong nhất định sẽ bị doạ sợ.

- Đừng suy nghĩ nhiều, sớm muộn sẽ có một ngày ngươi trở thành Vũ Hoàng!

Mộng Tình hơi đụng vào cánh tay Lâm Phong truyền âm nói, Lâm Phong gật đầu, trong con ngươi lộ ra thần sắc cứng cỏi, hắn nhất định sẽ thành Hoàng, lúc đó hắn tất diệt Tề gia, Thiên Long Thần Bảo và Tư Không gia !

Lần này Vấn gia cùng Lục Dục Tiên Cung đều giúp hắn nên sau này có cơ hội hắn nhất định sẽ kết giao, Thiên Ma điện hắn cũng sẽ nhớ tới.

Mấy vòng chiến đấu sau đó Tề gia cùng Thiên Long Thần Bảo đều vây quét Thiên Đài như trước, Tư Không gia và Vấn gia cũng có va chạm, thế cuộc trước sau như một nhưng Tề gia và Thiên Long Thần Bảo cũng không thể làm như vừa nãy nữa, liên tục tám trận chiến đều điều động nhân vật Tôn Chủ nên Tôn Chủ của bọn họ đã dần dần tiêu hao hết.

Ánh mắt Lâm Phong vẫn nhìn chằm chằm về phía Tề gia, trong con ngươi có hàn mang lấp loé:

- Người Tề gia biết ta không nhiều, thế nhưng Tề Thiên Húc, Tề Thiên Thánh và Tề Kiều Kiều ta lại biết, lần này ta muốn tuyệt diệt Tề gia tam anh.

Lần này mục tiêu của Lâm Phong đã không giống lúc trước nữa, hắn muốn trước tiên tru diệt Tề Thiên Húc vì Tề Thiên Húc và Tề Thiên Thánh là anh em ruột, hai người này mới chân chính là dòng dõi đích tôn của Vũ Hoàng Tề gia.

Thời điểm trận chiến thứ ba mươi hai diễn ra thì tình hình đã trở lên vô cùng khốc liệt rồi, mỗi một vòng qua đi đều có người chết, giờ khắc này tất cả mọi người đều đã đốt lên ngọn lửa chiến đấu trong mình, những thế lực Vũ Hoàng có ân oán với nhau đều thực hiện một phương thức chiến đấu đó là ngươi giết người của ta, ta sẽ lại giết bằng được người của ngươi, dần dần giết chóc cũng bắt đầu được khơi mào, phía dưới Thông Thiên Chiến lại có thêm rất nhiều hài cốt, chủ nhân những bộ hài cốt này đều là nhân vật thiên tài.

- Trận chiến này ta đi!

Một vị cường giả Thiên Đài quay về phía Mộc Trần mở miệng nói, Mộc Trần khẽ gật đầu, khi trọng tài hô lên hai chữ bắt đầu, bóng người từ các trận doanh cũng lần lượt bay ra, người kia đợi đến một tức cuối cùng định bước ra thì hắn đột nhiên thấy một đạo cuồng phong thổi qua mình, có người tranh với hắn.

- Mộc Phong!

Thần sắc mọi người Thiên Đài hơi ngưng lại vì họ thấy Mộc Phong giành xuất chiến với người kia, hắn bay thẳng đến sàn chiến đấu, ma khí cuộn cuộn không ngừng quay cuồng quanh thân hắn.

- Không ổn rồi!

Người Tề gia nhìn thấy Lâm Phong đột nhiên xuất chiến, thần sắc không khỏi ngưng lại, Tề Thiên Húc trong một nửa tức thời gian cuối cùng xuất chiến nhưng Mộc Phong lại chọn lúc thời gian sắp hết mới đi ra ngoài, hắn muốn giết Tề Thiên Húc sao?

- Vừa bắt đầu thì lập tức xuống sàn chiến đấu!

Tề Thiên Hành rống một tiếng với Tề Thiên Húc, điều này làm sắc mặt Tề Thiên Húc khó coi đến cực điểm, hắn tốt xấu gì cũng là nhân vật trong thập đại yêu nghiệt đời trước mà bây giờ trước mặt một hậu bối lại bảo hắn ảo não lăn xuống sàn đấu?

- Không…

Tề Thiên Húc đứng trên chiến đài, nhìn ma ý trùng thiên trên người Lâm Phong nói ra, trong con ngươi của hắn lộ ra vẻ không cam lòng nồng đậm.

- Bắt đầu!

Trọng tài vừa dứt tiếng, ánh mắt Lâm Phong lại đột nhiên hướng về phía cường giả Tôn Vũ tầng năm của Thiên Long Thần Bảo nhìn tới, toàn bộ ma ý hội tụ trong con ngươi của hắn, sát khí kinh khủng được bộc phát.

- Lời nguyền tử vong, giết!

Lâm Phong giận dữ gầm lên một tiếng, ma đạo ý chí cùng sức mạnh nguyền rủa đồng thời giáng lâm khiến thần sắc người kia rung động kịch liệt, tử khí lan tràn sức sống của hắn bị tước đoạt.

- Đi chết đi!

Lâm Phong lại hét lên một tiếng, sức mạnh nguyền rủa được gia trì thêm sức mạnh bất hủ lao đến chỗ cường giả Thiên Long Thần Bảo, còn thân thể Lâm Phong lại nhằm bề phía Tề Thiên Húc.

- Ầm Ầm!

Vị cường giả Thiên Long Thần Bảo ngã vật xuống sàn chiến đấu, từ lúc hắn bước lên sàn chiến đấu đến lúc hắn chết đi, hắn vẫn chưa kịp làm gì, lúc này cả người hắn tràn ngập khí tức tử vong, chết đến mức không thể chết thêm!

- Ta không cam lòng!

Tề Thiên Húc nổi giận gầm lên một tiếng sau đó lập tức hướng về phía bên dưới sàn chiến đấu lao đi.

- Tề Thiên Húc!

Lâm Phong gầm lên một tiếng khiến Tề Thiên Húc quay lại nhìn, hắn nhìn thấy một đôi mắt tràn đầy ma ý lạnh lẽo, trong nháy mắt đó hắn như bị trầm luân vây hãm bên trong ánh mắt đó, ma ý xuyên qua phòng ngự tiến vào trong đầu của hắn.

- Lời nguyền tử vong!

Lực lượng nguyền rủa lại lan tràn, tốc độ Lâm Phong càng lúc càng nhanh, chỉ trong nháy mắt hắn đã giáng lâm trước người Tề Thiên Húc, ma ý ngập trời hướng về phía Tề Thiên Húc ép tới khiến Tề Thiên Húc cảm thấy nghẹt thở.

- Không!

Tề Thiên Húc điên cuồng hét lên, chân đạp hư không bộ muốn rời khỏi nơi đây.

- Hư không yêu thuật!

Sức mạnh hư không đem thân thể của hắn bao phủ lại nhưng ma ý cũng lập tức ép đến đến trước mắt hắn, Tề Thiên Húc ngơ ngác xoay người lại, hắn nhìn thấy thân thể Lâm Phong lúc này giống như biến thành khổng lồ, một đôi ma thủ đáng sợ tóm hắn lại.

Bình Luận (0)
Comment