Tuyệt Thế Vũ Thần ( Dịch Full )

Chương 1418 - Đối Chiến Vũ Hoàng

Đối chiến Vũ Hoàng Đối chiến Vũ Hoàng viptruyenfull.com

Người dịch: Sunshine

Biên: Hám Thiên Tà Thần

Team dịch: Vạn Yên Chi Sào

Nguồn: viptruyenfull.com

------------------------

- Chúng ta đi tới một gian đại điện khác nhìn thử!

Lâm Phong thu hồi cổ kinh kia, vì dù sao đây cũng là một cuốn Hoàng kinh, bởi vì hắn có Đế kinh nên cũng không để cuốn Hoàng kinh này trong lòng, nhưng nếu như mang nó ra bên ngoài, không biết sẽ làm bao nhiêu người đỏ mắt, cổ kinh là vật mà rất nhiều nhân vật cấp Tôn Chủ tha thiết mơ ước, Bát Hoang vực có không biết bao nhiêu cường giả thiên phú xuất chúng bởi vì không có chỉ dẫn, không tiếp xúc được với cổ kinh nên họ vô duyên với cảnh giới Vũ Hoàng.

Đi đến trước mặt cánh cửa cuối cùng, Lâm Phong hết sức quả quyết dùng một kiếm bổ cánh cửa ra, sau đó lập tức đạp bước đi vào, tuy rằng đại điện này không biết đã trải qua bao nhiêu năm tháng, nhưng nó vẫn rất sạch sẽ, ánh sáng chiếu vào bốn phía của vách đá nhìn rất loá mắt.

- Ngọc Hoàng cũng là một Vũ Hoàng đáng thương, dĩ nhiên nghèo túng như vậy, cánh cửa đại điện qua một gian cũng yếu đuối đi một ít, chắc cổ kinh là bảo vật trân quý nhất của Ngọc Hoàng rồi.

Lâm Phong nhìn lướt qua bảo tàng bên trong, có ba món bảo vật phát ra ánh sáng ngọc, hắn không có cảm thụ được khí tức Hoàng giả, chỉ có khí tức của tuyệt phẩm Thánh khí khí mà thôi.

Ba món bảo vật trước mắt đều là tuyệt phẩm Thánh khí, một món thổ hoàng giáp, khoác lên trên một pho tượng, uy phong lẫm lẫm, giống như có lực lượng pháp tắc ẩn trong đó, áo giáp này so với tuyệt phẩm Thánh khí thông thường còn lợi hại hơn rất nhiều, cái tuyệt phẩm Thánh khí này được gia trì thêm lực lượng pháp tắc.

Kỳ thực cũng không phải Ngọc Hoàng keo kiệt mà nhãn giới của Lâm Phong hôm nay cao hơn, không phải là Hoàng nào cũng có Hoàng khí (vũ khí của hoàng) giống như ngươi mới bước vào Tôn Vũ cảnh có dễ dàng đạt được Thánh khí như vậy sao? Hoàng khí càng thêm trân quý hơn Thánh khí, trừ phi có cơ duyên, bằng không ngươi căn bản không chiếm được Hoàng khí.

Ở đây có ba món tuyệt phẩm Thánh khí, ngoại trừ một món đại địa áo giáp ra,

còn có một chuôi đại phủ, cự phủ dữ tợn làm cho người ta có cảm giác tràn đầy lực lượng, nó làm cho Lâm Phong có chút giật mình bởi vì cái đại phủ này cho hắn cảm giác nó có trọng lực rất lớn, chỉ dựa vào lực lượng không kháo phong duệ, vị trọng kiếm vô phong đó là loại này vũ khí.

Món bảo vật cuối cùng là một cái vương miện, vương miện của Ngọc Hoàng!

- Cái vương miện này mới là vương miện chân chính của Ngọc Hoàng, ngày xưa Ngọc Thiên hoàng tộc cũng có một cái bảo vật như này, nhưng nó chỉ là đồ phỏng chế.

Mấy người Lâm Phong đang đi về phía trước thì hắn quay người lại nói với Mộng Tình và Thu Nguyệt Tâm:

- Ba món tuyệt phẩm Thánh khí này giống như được lực lượng Pháp Tắc Ngọc Hoàng gia trì, ta muốn lấy cái đại phủ này, Mộng Tình, Nguyệt tâm các nàng cũng chọn một món đi.

- Cái vương miện kia để cho Nguyệt Tâm đi, còn món áo giáp cũng không thích hợp với ta, Lâm Phong ngươi mặc đi!

Mộng Tình nở nụ cười nói ra ý của mình, giống như nàng đang thu xếp cho Lâm Phong cùng Thu Nguyệt Tâm vậy.

- Không được, tuyệt phẩm Thánh khí cũng không phải binh khí phổ thông, trực hóa một tia lực lượng của nó, nó có thể dung nhập vào huyết nhục, nào có cái gì không thích hợp, nếu vương miện của Ngọc Hoàng dành cho Nguyệt Tâm thì nàng nhất định phải mặc cái áo giáp này vào.

Lâm Phong liếc mắt nói với Mộng Tình.

- Thượng phẩm Thánh khí trên người ta còn thiếu sao?

Mộng Tình bất đắc dĩ nói:

- Ta không cần, ta cũng có một cái không gian trường bào là tuyệt phẩm Thánh khí rồi, hai nàng cùng nhau khoác những món áo giáp này lên người, như vậy không phải là tốt hơn sao.

Lâm Phong cự tuyệt, đi tới chỗ cái đại phủ bên người, cầm đại phủ chậm rãi giơ lên, hắn nhất thời cảm thấy trên tay có một lực lượng rất trầm trọng, cái đại phủ này ước chừng nặng mười vạn cân, nếu nó rơi từ trên bầu trời xuống thì nó cũng có thể đập vỡ một ngọn núi, có thể đập chết một tên đê giai vũ tu đang sống sờ sờ.

- Đi, tất cả cầm Thánh khí của mình đi tồi chúng ta tại đi xem có Thánh văn thích hợp để tu luyện hay không, sau đó đi ra ngoài luyện hoá mấy món Thánh khí này, có thể sư tôn đang tìm ta đó!

Ba người lại đi tới tòa cung điện bọn họ mở ra lúc trước, bốn mặt của gian phòng này đều khắc Thánh văn thần thông thuật, lần trước Lâm Phong vẫn chưa quan sát tỉ mỉ nên không để ý.

- Thánh văn lực lượng cũng là một loại lực lượng của thiên địa, đến cảnh giới Vũ Hoàng, người ta có thể trong nháy mắt sử xuất ra loại thủ đoạn này, còn thủ đoạn của tên Viêm đế kia là một loại khác.

Lâm Phong thì thào nói nhỏ, Thánh văn lực khắc ra văn lộ dẫn động lực lượng thiên địa, thêm vào lực lượng áo nghĩa của bản thân vào trong đó phát huy ra lực lượng hủy diệt cường đại, nhưng chuyện này thật ra là mượn lực lượng thiên địa thành lực lượng của chính mình, ngày xưa tên Viêm đế kia là đại Đế nên hắn có loại thủ đoạn này trong tay.

Trong đại điện này khắc rất nhiều Thánh văn lực lượng thần thông thuật của thổ thuộc tính, nếu ai am hiểu lực lượng áo nghĩa nó truyền của đại địa thì người đó sẽ phát huy uy lực mạnh hơn.

- Ta có thể dùng những lực lượng áo nghĩa bí truyền khác để thay thế lực lượng thổ thuộc tính trong loại Thánh văn này, chỉ cần khắc văn lộ ra lập tức có thể kích phát ra Thánh văn lực!

Lâm Phong ngồi xếp bằng xuống đất, từ khi hắn còn cảnh giới Thiên Vũ hắn đã tiến nhập chỗ bí cảnh có Ngọc Hoàng cung, trong đó hắn biết đến Thánh văn lực lượng, thỉnh thoảng hắn sẽ tìm hiểu một chút về loại lực lượng thần kỳ này, hắn luôn mang theo một loại mong chờ, rằng có một ngày lực lượng tinh thần của hắn có thể mạnh hơn nữa để hắn nắm trong tay sức mạnh lợi hại hơn, trong nháy mắt kích phát ra Thánh văn tạo ra uy lực đáng sợ, hơn nữa nó có thể trợ giúp hắn ngộ ra quỹ tích của thiên địa đại đạo.

Bảy ngày sau, Lâm Phong ngồi khoanh chân dưới thác nước ởbên trong tiểu thế của Vũ Hoàng, giống như đang an tĩnh cảm ngộ cái gì đó, Mộng Tình và Thu Nguyệt Tâm đang ngồi yên lặng ở cách đó không xa, họ cũng đang tu luyện, trên người Lâm Phong có một luồng lực lượng không gian cường thịnh phóng ra ngoài, thần niệm của hắn giống như hóa thành ngàn vạn sợi nhỏ phóng vào bên không gian.

Trên vòm trời có một con chim diều hâu đang bay quanh, ánh mắt Lâm Phong đột nhiên mở ra, tâm niệm hơi động khiến thân thể hắn đột nhiên phóng lên cao, bàn tay chộp về phía trước.

- Trói buộc!

Giờ khắc này cánh tay Lâm Phong liên tục vũ động trong hư không, không gian xung quanh con chim kia giống như bị cái gì đó xúc động nên hóa thành từng đạo ánh sáng màu ngọc của không gian văn lộ, lực lượng không gian bí truyền đột nhiên kéo dài ra, hóa thành vô số sợi tơ không gian trói con chim kia lại, làm cho nó không có cách nào nhúc nhích được.

- Chậm, còn chưa đủ nhanh, nếu con chim đó là chim đại bàng, tốc độ của nó sẽ nhanh hơn rất nhiều, chỉ cần một cái nháy mắt nó đã có thể chạy được rồi, mình không bắt được nó.

Lâm Phong thấp giọng nói, loại Thánh văn công kích này có yêu cầu rất cao, câu thông thiên địa trong nháy mắt hình thành quỹ tích văn lộ phát ra công kích, cái này đã là tiếp cận lực lượng trong Pháp Tắc rồi, nếu như nắm Pháp Tắc trong tay thì hắn có thể làm được điều đó trong khoảnh khắc.

Lâm Phong thả chim diều hâu đi còn mình thì tiếp tục luyện tập cái thủ đoạn này để cất giấu đi, sau này hắn sẽ dùng nó để khốn sát cường giả, loại Thánh văn lực lượng này vốn là Thánh văn lực thổ thuộc tính nhưng hắn đã đổi nó thành không gian lực lượng.

Qua nhiều lần thử nghiệm Lâm Phong phát hiện, công kích Thánh văn thần thông thuật đã rất gần với công kích của Pháp Tắc, giữa hai loại lực lượng tồn tại rất nhiều điểm giống nhau, hắn có thể nhờ vào Thánh văn lực lượng mà chậm rãi chạm đến Pháp Tắc.

- Lâm Phong!

Lúc này, trong hư không có một giọng nói truyền đến, Lâm Phong mở mắt ra liền thấy Vũ Hoàng đang đạp hư không đi đến.

- Sư tôn!

Lâm Phong quay lại mỉm cười với Vũ Hoàng rồi hô lên một tiếng.

- Lâm Phong, ta đến để chuẩn bị dẫn ngươi đi gặp mấy người, vừa lúc thấy ngươi đang tu luyện Thánh văn thần thông, vậy ngươi có cảm giác ra làm sao?

Vũ Hoàng vừa cườivừa nói.

- Sư tôn, sau khi áo nghĩa bí truyền lột xác thì được gọi Pháp Tắc, nhưng cực hạn Thánh văn có phải Pháp Tắc hay không?

Lâm Phong thấp giọng hỏi.

Vũ Hoàng hơi sửng sốt một chút, hắn lập tức cười nói:

- Ta vốn chuẩn bị nói cho ngươi biết về lực lượng Pháp Tắc nhưng không nghĩ tới ngươi đã biết trước, đạo pháp tương đồng, bổn nguyên vạn vật vốn là một nguồn, Thánh văn thần thông từ trên phương diện trận đạo mà nói thì nó trận pháp lột xác mà thành, mượn thiên địa lực lượng thêm vào trong đó lực lượng áo nghĩa bí truyền tạo thành Thánh văn lực, kì thực đây cũng là một loại thần thông của lực lượng bí truyền mà thôi, chỉ khác là chúng ta dung hợp hai loại lực lượng này với nhau tạo thành Thánh văn, cũng có thể nói Thánh văn là một khía cạnh khác của lực lượng Pháp Tắc, sau này có thể nhờ vào việc tu luyện Thánh văn lực lượng mà từ từ cảm thụ Pháp Tắc!

- Nói như vậy, mỗi một vị Vũ Hoàng đều là một đại sư trận pháp sao.

Suy nghĩ trong lòng Lâm Phong cùng với cách nói của Vũ Hoàng có điểm giống nhau, nếu Vũ Hoàng đã nói như vậy, khẳng định chúng có chỗ giống nhau, làm hắn kiên định hơn với cách nghiên cứu Thánh văn của mình.

- Đương nhiên, bọn họ đối với quy tắc của thiên địa đều có lý giải nhất định, lĩnh ngộ Pháp Tắc rất tốt, kỳ thực thiên địa quy tắc chính là hình thức ban đầu của đại đạo, Vũ Hoàng vận dụng lực lượng thiên địa rất thành thạo nên đương nhiên bọn họ đều là đại sư trận pháp, chờ ngươi đến cảnh giới Vũ Hoàng ngươi sẽ biết một số cao thủ trận pháp cường đại, biết được uy năng đáng sợ của họ.

Lâm Phong khẽ gật đầu, hỏi:

- Sư tôn, vậy người lĩnh ngộ loại Pháp Tắc nào!

- Thổ pháp tắc.

Vũ Hoàng bình tĩnh nói một tiếng.

- Sư tôn cho đồ nhi nhìn một chút lực lượng Pháp Tắc đi!

Lâm Phong vừa cười vừa nói, hình như hắn rất hưng phấn thì phải.

- Được!

Vũ Hoàng đối với tính cách của Lâm Phong có chút không thích nhưng vẫn cười đáp lại:

- Ngươi công kích ta đi, dùng lực lượng mạnh bén nhọn nhất!

- Vâng.

Lâm Phong gật đầu, khí thế của hắn đột nhiên biến đổi thành khí tức huỷ diệt vô pháp vô thiên, toàn thân hắn tràn ngập kiếm ý, hắn muốn nhìn xem rốt cuộc Vũ Hoàng cường đại như thế nào.

- Sát!

Tử vong kiếm hội tụ thành một chùm sáng đen kịt đánh về phía Vũ Hoàng, Vũ Hoàng bình tĩnh đứng đó đưa ngón tay ra, lập tức điểm một cái vào trong hư không, lực lượng thiên địa vô tận nhất thời hội tụ thành một cái khiên màu thổ hoàng không thể phá vỡ, tử vong kiếm chém lên trên nó nhưng không thể đâm vào một chút nào, một màn này làm cho ánh mắt Lâm Phong run lên, loại lực lượng này thật là đáng sợ, hắn không thể chống lại được, chúng sinh dưới Vũ Hoàng chỉ là con kiến hôi.

- Tù!

Vũ Hoàng nói ra một chữ khiến trên người Lâm Phong có một cái lao tù màu thổ hoàng, trong khoảnh khắc đem hắn bao vây bên trong, làm cho cả người hắn cứng ngắc lại không thể động đậy.

Vũ Hoàng nhìn Lâm Phong bị giam lại cười nói.

- Đây là Thánh văn thần thông ngươi vẫn muốn nắm trong tay hay sao!

Lao tù trên người Lâm Phong chậm rãi tản ra, Lâm Phong gật đầu, trong lòng có một cổ nhiệt huyết đang cuồn cuộn, thật lợi hại, đây mới thật sự là lực lượng tuyệt đối.

- Đúng vậy, nhưng Thánh văn lực trước mặt Pháp Tắc trước giống như hình thức ban đầu của nó vậy.

- Ngươi đừng thấy Pháp Tắc lợi hại mà nói vậy, ngươi suy nghĩ một chút đi, trước đây ngươi vị nắm trong tay lực lượng bí truyền thì ngươi cũng cho rằng áo nghĩa rất cường đại hay không, hôm nay ngươi cảm thấy mình vô pháp chống lại nó chỉ do thời gian không đủ mà thôi.

Vũ Hoàng giống như sợ đả kích Lâm Phong nên thoải mái nói ra.

- Đồ nhi hiểu rồi!

Lâm Phong biết sư tôn nói có ý tốt, nhưng hắn sẽ để ý đến loại đả kích nho nhỏ này sao, có điều chênh lệch giữa Thiên Vũ nắm trong tay lực lượng bí truyền và Tôn Vũ mãi mãi không bằng cái khe rãnh giữa Tôn Vũ và Vũ Hoàng.

- Ta có thể đơn giản trói buộc ngươi bởi vì ta là Vũ Hoàng, bản thân ta cũng có một loại quy tắc, nếu như ngươi cũng là Vũ Hoàng, ta không thể bằng vào ý niệm đối phó ngươi được, cái này cần phải chân chính đối đầu, công kích nhau dựa vào tài năng đánh bại, giết chết đối phương!

Vũ Hoàng cười nói.

Điểm ấy Lâm Phong đương nhiên hiểu rõ, đối với người có cảnh giới thấp cường giả có thể tuyệt nghiền ép họ, nhưng đối với người cùng cảnh giới thì hiển nhiên cường giả sẽ không dễ dàng đối phó như thế.

Bình Luận (0)
Comment