Tuyệt Thế Vũ Thần ( Dịch Full )

Chương 1435 - Hung Hăng Càn Quấy

Hung Hăng Càn Quấy Hung Hăng Càn Quấy viptruyenfull.com

Người dịch: Sunshine

Biên: Hám Thiên Tà Thần

Team dịch: Vạn Yên Chi Sào

Nguồn: viptruyenfull.com

------------------------

- Lão Lục!

Ba vị thái tử khác thấy thân thể Lục thái tử bị Lâm Phong dùng một kiếm bổ ra, bên trong con ngươi lộ ra thần sắc điên cuồng, ánh mắt trở lên đỏ thẫm, toả ra sát khí đáng sợ; Lâm Phong đã giết chết năm vị huynh đệ của bọn hắn, hôm nay lại giết chết thêm Lục đệ, hơn nữa còn ngay trước mặt bọn họ chém chết Lục thái tử, chuyện này khiến cho bọn hắn nổi điên lên.

Mọi người chung quanh cảm thấy trong lòng hơi run rẩy, bị xúc động rất mạnh, Lâm Phong quá điên cuồng, hư ảnh Ma Thần hiện lên giống như Ma Vương vậy, tay trái hắn cầm quyền trượng, tay phải cầm sát phạt kiếm, Thiên Long Lục thái tử thật đáng thương, vừa mới tới đã bị hắn dùng lực lượng trớ chú ám hại sau đó một kiếm chém chết, ngay cả cơ hội chạy trốn cũng không có, quả thực đáng buồn.

- Cường giả Tôn Vũ tầng bảy không có Hoàng khí đối mặt Lâm Phong chắc chắn bại, thậm chí hẳn phải chết!

Trong lòng mọi người thầm nghĩ, Lâm Phong chỉ cần mượn lực lượng tử vong trớ chú, người trong cảnh giới dưới Tôn Vũ tầng bảy thần cản giết thần, họ không thể nào hóa giải lực lượng trớ chú, bởi vì nó rất đáng sợ, một khi Lâm Phong cường thịnh tới trình độ nhất định, hắn muốn chú ai người đó sẽ chết, có lẽ đại năng giả phật đạo mới có thể chống lại lực lượng trớ chú ăn mòn.

Ba vị thái tử khác điên cuồng đánh về phía Lâm Phong, Đại thái tử Thiên Long Thần Bảo nổi giận gầm lên một tiếng:

- Lão Tứ, ngươi lui ra phía sau!

Lâm Phong chỉ cần nháy mắt giết chết Thiên Long Lục thái tử, có nghĩa thực lực hắn rất đáng sợ, Thiên Long Tứ thái tử đối mặt Lâm Phong rất nguy hiểm.

Tiếng hô này khiến Thiên Long Tứ thái tử có một tia lý trí, nhưng lại cảm thấy trong nội tâm hơi có chút lạnh lẽo, ngày xưa trên chiến đài chúng hoàng ước hẹn, hắn ít nhất vẫn dám cùng Lâm Phong tranh phong, mấy lần muốn bước lên chiến đài trảm Lâm Phong nhưng bị Thiên Long Hoàng ngăn cản, còn hôm nay, hắn giống như đã mất đi tư cách chiến đấu cùng Lâm Phong, ngay cả đại ca cũng hô lên muốn hắn lui ra phía sau, hắn cũng có thể thấy được hôm nay hắn không phải đối thủ của Lâm Phong nữa.

Nhưng mà Lâm Phong sẽ không đơn giản buông tha hắn như thế, bước chân bước ra nhanh như chớp, trong hư không xuất hiện một đoạn ảo ảnh, phong lực lượng cùng với không gian ba động bộc phát khiến hắn căn bản nhìn không ra ai mới thật sự là Lâm Phong.

- Rống!

Đại thái tử Thiên Long Thần Bảo gầm lên một tiếng, sóng âm kinh khủng lập tức bao phủ trọn phiến thiên địa này khiến nó rung động kịch liệt, trong tay Đại thái tử Thiên Long Thần Bảo xuất hiện một cây quyền trượng, Hoàng khí Thiên Long quyền trượng.

Từng đạo tàn ảnh của Lâm Phong trong hư không bị phá diệt, nhưng mà trong đó cũng không có thân thể của Lâm Phong, một màn này khiến trái tim Đại thái tử Thiên Long Thần Bảo run lên kịch liệt, giống như muốn nhảy ra ngoài. Đại thái tử Thiên Long Thần Bảo đột nhiên quay người lại nhìn thấy sau lưng Tứ thái tử đã lui ra ngoài ngàn mét xuất hiện một đạo quang ảnh rực rỡ.

- Lão Tứ, trốn đi!

Đại thái tử Thiên Long Thần Bảo điên cuồng hét lên, cho dù hắn không hô lên Thiên Long Tứ thái tử cũng cảm nhận được sau lưng có sát ý đáng sợ trùng thiên, hắn chỉ cảm thấy lông tóc toàn thân dựng lên, sắc mặt nháy mắt phờ phạc, hắn muốn trốn, nhưng hắn lại cảm giác có chút vô lực, bởi vì hắn có thể cảm nhận được tốc độ một kiếm kia kinh khủng đến cỡ nào, hơn nữa nó còn trực tiếp bùng nổ phía sau hắn, nên dù hắn trốn như thế nào cũng trốn không thoát.

- Chết đi!

Bên trong con ngươi Thiên Long Tứ thái tử lộ ra thần sắc điên cuồng và liều lĩnh, hắn đột nhiên quay người lại giết về phía Lâm Phong, cánh tay nghĩ hoá biến thành Long trảo, lực lượng có thể lay trời, cuồng mãnh vô cùng.

- Xùy~~!

Tại thời điểm hắn ra quyền, kiếm quang cũng rơi xuống, kiếm quang tử vong đáng sợ mang thân thể của hắn một phân thành hai.

Trước ngực Lâm Phong có chút đau xót, Thiên Long Tứ thái tử đã liều mạng đánh một quyền phong vào lồng ngực hắn, thân ảnh Lâm Phong lóe lên giống như một tia chớp, thu thi thể của Thiên Long Tứ thái tử thi thể vào trong một chiếc nhẫn trữ vật, hiện tại hắn không kịp thanh lý đồ đạc trên người hắn, nên trước tiên mang toàn bộ đi rồi nói.

Hoàng khí của Đại thái tử Thiên Long Thần Bảo oanh sát mà đến, giống như tất cả Yêu Long đang kinh cuồng vũ nộ khiếu, muốn xé rách phiến hư không, thân thể Lâm Phong nhanh chóng lùi lại, trong chớp mắt hắn đã xuất hiện bên ngoài vạn mét, ma khí trên người không ngừng quay cuồng, con ngươi băng lãnh nhìn chằm chằm vào Đại thái tử Thiên Long Thần Bảo, lại là Hoàng khí.

Không những trên người Đại thái tử Thiên Long Thần Bảo có Hoàng khí mà trên người Nhị thái tử Thiên Long Thần Bảo cũng nắm giữ một kiện chí bảo tên huyết tế Long Đài, lần trước Thiên Long Thần Bảo chặn giết hắn, nhóm cường giả Kinh Cổ cũng đã sử dụng qua quyền trượng và huyết tế Long Đài, khi đó chín Đại thái tử đều chưa xuất hiện, họ được Thiên Long Thần Bảo giấu rất kỹ, hôm nay thực lực của Nhị thái tử Thiên Long Thần Bảo tuyệt đối không yếu hơn so với Kinh Cổ, Đại thái tử càng không cần nói nhiều, hai người này mỗi người một kiện chí bảo, làm Lâm Phong chỉ biết im lặng, muốn giết mấy người này thật khó, thế nhưng ít nhất hắn vẫn chém được Tứ thái tử cùng Lục thái tử, khiến Thiên Long Hoàng từ từ cảm thụ nỗi đau này.

Đại thái tử cầm Thiên Long quyền trượng trong tay điên cuồng đuổi giết Lâm Phong, nhưng Lâm Phong không cùng hắn giao phong, thân thể không ngừng thối lui, nhanh như chớp giật sét đánh, Thiên Long thái tử am hiểu công kích, hơn nữa tu vị cảnh giới lại cao, lực lượng huyết khí đều cường thịnh vô biên, nhưng tốc độ thì khiếm khuyết. Tốc độ, công kích, phòng ngự của Đại Bằng Điểu đều hoàn mỹ, nhưng hắn lại có cảnh giới thấp, sinh mệnh lực lượng không đủ mạnh mẽ nên không cách nào chống cự tử vong trớ chú của hắn.

Trong hư không xuất hiện rất nhiều hư ảnh của Lâm Phong, xung quanh đã có hơn hai mươi người hạ xuống, đi tới bên cạnh quan sát chiến đấu, đúng lúc này, trên bầu trời đột nhiên có một đạo kiếm quang rơi xuống vị trí một người đang quan sát chiến đấu, một kiếm giết người đoạt mệnh, thân ảnh của Lâm Phong xuất hiện ở nơi này.

Người khác thấy một màn như vậy thì tự lau mồ hôi lạnh trong lòng, người bị Lâm Phong giết chết chính là thủ hạ của Đông Hoàng, gia hoả đáng thương kia đang xem náo nhiệt, chẳng lẽ không biết Lâm Phong và Tề Hoàng có bao nhiêu cừu hận à. . .

- Ông!

Một đạo quang mang đột nhiên xông lên vòm trời, hướng lấy về phía Lâm Phong đánh tới, người công kích chính là Đại Bằng, giờ phút này hắn đã từ lòng đất chui ra, hai cánh khép lại, như cự kiếm chém xuống Lâm Phong.

- Chú thuật!

Lâm Phong gầm lên một tiếng, lực lượng trớ chú lại lần nữa đánh về phía thân ảnh đang cuồng mãnh lao đến, cùng lúc đó thân ảnh của Lâm Phong cũng đồng thời né samg bên, đôi cánh kim sắc cực lớn kia chém qua vị trí vừa rồi hắn đứng trên mây xanh, chỉ thấy Kim Sí Đại Bằng lơ lửng trong vòm trời, trên người vẫn có khí tức tử vong màu tro tàn như trước, ánh mắt lạnh buốt, nhìn chằm chằm Lâm Phong nói:

- Ta nhất định giết được ngươi!

- Phế vật vô tri, ngươi chỉ là một con chim thối mà thôi, cút đi!

Lâm Phong ngẩng đầu nhìn về phía hư không, nói ra một tiếng lạnh như băng, con Kim Sí Đại Bằng này có phải bướng bỉnh thành thói quen rồi hay không mà còn không tự mình hiểu lấy, bị hắn đánh cho thảm liệt như vậy mà vẫn còn tuyên bố nhất định giết hắn, quả thực không biết nên gọi hắn là cái gì.

Kim Sí Đại Bằng bị Lâm Phong vũ nhục mấy lần, hận không thể mang Lâm Phong phanh thây xé xác, hắn chính là Thần điểu, thiên tính bướng bỉnh, mặc kệ tất cả, nhưng Lâm Phong lại mấy lần coi rẻ hắn, gọi hắn phế vật, chim thối, bảo hắn cút, đây là sỉ nhục hạng gì, không giết Lâm Phong tâm của hắn khó có thể yên bình.

- Ê a!

Kim Sí Đại Bằng nộ khiếu một tiếng, tiếp tục hướng về phía vòm trời phóng đi, kim quang vô tận bạo phát ra, phẫn nộ đến cực điểm, thế nhưng lại biến mất trong tầm mắt mọi người, hắn không còn mặt mũi tiếp tục sống ở chỗ này nữa.

- Huyết tế!

Lúc này, Nhị thái tử Thiên Long Thần Bảo một mực không có động tĩnh gì đột nhiên gầm lên một tiếng, hắn lấy máu tươi tế Long Đài, sau đó đánh nó vào phía trên vòm trời.

Lâm Phong lạnh lùng quét mắt nhìn Nhị thái tử Thiên Long Thần Bảo, thật buồn cười, hắn đã được chứng kiến uy lực của huyết tế Long Đài rồi, chẳng lẽ tên này còn cho rằng nó hữu dụng hay sao, chỉ thấy Lâm Phong dạo bước trong hư không, biến mất không thấy gì nữa, nhanh như sét đánh.

Đại thái tử Thiên Long Thần Bảo và Nhị thái tử nhìn chằm chằm vào thân ảnh Lâm Phong đã đi xa, nộ khí quay cuồng trong lòng, nhưng bọn hắn không đuổi kịp Lâm Phong.

- Tứ đệ và Lục đệ đều bị giết!

Giờ phút này trái tim hai vị thái tử còn đang không ngừng nhúc nhích, lửa giận không cách nào bình thường lại, chín vị thái tử Thiên Long Thần Bảo, ai cũng là nhân vật yêu nghiệt, vậy mà hôm nay bị Lâm Phong giết đến mức chỉ còn lại hai người.

Loại hận thù này chỉ có dùng máu tươi mới có thể rửa sạch.

Xa xa, quang mang sáng chói theo gió lốc xông về phía chân trời với tốc độ rất nhanh, phía trên vòm trời hiện lên ánh sáng của đại địa và cổ thụ xanh biếc, ánh sáng này cùng với một màn vừa rồi rất giống nhau, tình cảnh này khiến thần sắc mọi người cứng ngắc lại, trong nội tâm hiện lên một cỗ tư vị không cách nào nói, rất hiển nhiên người làm ra tình cảnh đó lại là Lâm Phong, tru sát hai vị thái tử của Thiên Long Thần Bảo, thiếu chút nữa giết chết Kim Sí Đại Bằng Điểu, nhưng như vậy hắn lại vẫn không bằng lòng, tiếp tục lấy mệnh cách ẩn chứa lực lượng pháp tắc ra dụ dỗ, muốn tiếp tục giết người.

Người biết Lâm Phong trong nội tâm đều hiểu rõ, người Lâm Phong muốn giết không thể nghi ngờ là nhân vật của Tư Không gia và thủ hạ Đông Hoàng, những người này cùng với hắn đều có cừu oán, nếu như có thể dụ dỗ họ đến, Lâm Phong sẽ không khách khí với bọn họ, trực tiếp giết chết, nói không chừng còn có thể bắt được mệnh cách nữa.

Tư thái hung hăng càn quấy bực nào, không sợ ngươi có bao nhiêu người tới, có thể giết ta liền giết, không thể giết ta liền đi!

Quả nhiên, Lâm Phong dụ dỗ được mấy thủ hạ của Đông Hoàng chạy tới, họ không có Hoàng khí tại tay nên tất cả bị Lâm Phong tru sát, một tên cũng không lưu lại.

Lúc này, Lâm Phong dùng một tay nâng mệnh cách, thể hiện tư thái vô pháp vô thiên, không hề sợ ai.

Bình Luận (0)
Comment