Người dịch: Sunshine
Biên: Hám Thiên Tà Thần
Team dịch: Vạn Yên Chi Sào
Nguồn: viptruyenfull.com
------------------------
- Cỗ thế lực thứ ba rồi!
Mọi người thấy cung chủ Thần Cung Diệt Tình nằm trên mặt đất, nội tâm cũng chết lặng, một mình Lâm Phong tiêu diệt ba cỗ thế lực đứng đầu Càn Vực lần lượt là Đông Hải Long Cung, Ngọc Thiên hoàng tộc, Thần Cung, ba vị nhân vật cự phách của ba thế lực bị giết chết, Đông Hải Long Cung Long cung chủ bị một chưởng vỗ chết, Đoan Mộc hoàng tử và Diệt Tình cung chủ bị ý chí tử vong giết chết.
Một người diệt ba cỗ thế lực, không cần tốn nhiều sức, ai có thể nghĩ tới?
Bước chân của Lâm Phong tiếp tục đi về phía Tiêu Dao Môn, đôi mắt nhìn lướt qua mấy vị lão giả, ba vị tôn chủ, hai vị Tôn Vũ tầng bảy, một vị Tôn Vũ tầng tám.
- Các ngươi muốn nhìn tu vi của ta?
Lâm Phong nhìn mấy vị lão giả kia, cười nhẹ nói:
- Vậy ta sẽ cho các ngươi xem!
- Tôn Vũ tầng sáu!
Lúc này, tu vi Lâm Phong mới hiện ra rõ ràng trước mắt những cường giả kia, Tôn Vũ tầng sáu, thật đáng sợ, hắn vậy mà có cảnh giới ngang với các nhân vật cự phách như Tiêu Dao môn chủ, nhưng lại có thể đơn giản giết chết Long chủ Đông Hải Long Cung, điều này có nghĩa, chiến lực của Lâm Phong đã vượt qua Tôn Vũ tầng sáu, đạt tới cảnh giới Tôn chủ.
- Xem ra ngươi rất tự tin, nhưng ngươi biết rõ mình đối mặt với ai không?
Tiêu Dao Môn môn chủ cười lạnh nhìn Lâm Phong, giờ phút này Lâm Phong đối mặt với thế lực Vũ Hoàng, Tiêu Dao Thần Tông.
Lâm Phong không nói gì, mà đứng đó nhìn Tiêu Dao môn chủ, ánh mắt lộ ra thần sắc thật đáng buồn, chẳng lẽ giờ phút này hắn vẫn còn ảo tưởng có thể nghịch chuyển cục diện, chèn ép Lâm Phong hắn hay sao?
- Tiền bối bên cạnh ta là cường giả của Tiêu Dao Thần Tông Bát Hoang vực, nhân vật cấp trưởng lão của thế lực Vũ Hoàng, tu vi Tôn Vũ tầng tám!
Tiêu Dao môn chủ giang tay ra quát lớn, giống như muốn tạo thanh thế cho Tiêu Dao Môn vậy.
- Người của thế lực Vũ Hoàng, Tiêu Dao Môn là một phần của Tiêu Dao Thần Tông, nhân vật cấp trưởng lão, cảnh giới Tôn Vũ tầng tám, khó trách Tiêu Dao môn chủ lại tự tin như vậy.
- Không biết Lâm Phong sẽ đối mặt với thế lực Vũ Hoàng như thế nào, có lẽ Lâm Phong cũng phải lui bước thôi.
Mọi người hít một ngụm khí lạnh, có chút rung động, âm thanh nói nhỏ không ngừng vang lên, thế cục càng ngày càng khó bề phân biệt rồi.
Tiêu Dao môn chủ nhìn bốn phía chung quanh, thấy phản ứng của mọi người, khuôn mặt lộ ra một nụ cười sáng lạn, nhưng mà nụ cười của hắn rất nhanh liền cứng lại tại chỗ đó, bởi vì sau khi hắn kích động nói ra, Lâm Phong vẫn đứng đó nhìn hắn, bên trong con ngươi mang theo vẻ mỉm cười như có như không, ánh mắt ấy giống như đang nhìn một tên hề vậy.
- Chỉ có những thứ này thôi sao?
Lâm Phong cười nói, khiến ánh mắt Tiêu Dao môn chủ cứng đờ lại, mà lão giả bên cạnh hắn thì mở miệng nói:
- Người trẻ tuổi nên biết tiến lui, hôm nay ngươi đã xả được giận, uy phong cũng tạo đủ rồi, lão phu sẽ không truy cứu ngươi nữa, hiện tại ngươi rời đi đi!
Lão giả kia tỏ vẻ thản nhiên, ánh mắt đạm mạc nhìn lên Lâm Phong trên không trung, kì thực giờ phút này trong lòng của hắn cũng không có tự tin tuyệt đối, Lâm Phong biểu hiện ra chiến lực quá dọa người rồi, nếu như hắn có tự tin có thể giết Lâm Phong, hắn sẽ không lợi dụng Tiêu Dao Thần Tông áp chế Lâm Phong, mà trực tiếp ra tay tại chỗ giết Lâm Phong rồi.
- Ta không nghĩ mình sẽ rời đi, ngươi truy cứu trách nhiệm của ta đi!
Ánh mắt Lâm Phong vẫn lộ ra thần sắc xem trò vui như trước, không truy cứu hắn? Cái này thật là buồn cười.
Lão giả nghe được lời nói của Lâm Phong thì thần sắc cũng trở lên cứng đờ, thanh âm càng lạnh hơn vài phần:
- Người trẻ tuổi phải biết tiến thối, tuy thiên phú của ngươi mạnh mẽ, nhưng thế lực Vũ Hoàng không phải người như ngươi có thể chọc nổi!
- Cậy già lên mặt, lấy thế lực Vũ Hoàng ra ép ta, buồn cười đến cực điểm, đến con của Vũ Hoàng ta cũng giết nhiều đến mức không nhớ rõ là giết bao nhiêu nữa kia!
Ý chí tử vong trên người Lâm Phong lan tràn mà ra, cường thịnh đến cực điểm, lời nói lạnh lùng kia khiến trong lòng lão giả khẽ run lên, tôn tử của Vũ Hoàng hắn đã giết qua? Hơn nữa không nhớ rõ giết bao nhiêu!
- Oanh!
Bước chân Lâm Phong đột nhiên vọt tới, tử ý lan tràn khắp nơi, mang tất cả người của Tiêu Dao Môn bao phủ trong đó, cái phiến không gian này giống như hóa thành tù lao vậy, tất cả mọi người đều phải chết.
- Các ngươi đã tham dự vào, thì cùng chết đi, sinh mệnh cướp đoạt!
Giọng nói lạnh như băng của Lâm Phong vang lên, lực lượng trớ chú kinh khủng lại một lần nữa được phóng thích ra, sắc mặt vị Tôn Vũ tầng tám kia hóa thành màu tro tàn trong nháy mắt, trong đôi mắt lộ ra thần sắc kinh hãi, loại lực lượng trớ chú cấp bậc này, khiến khí tức tử vong tàn sát bừa bãi trong cơ thể hắn, cướp đoạt tánh mạng của hắn, có thể khiến hắn chết đi!
- Các hạ, chắc hẳn ngươi cũng là người trong Bát Hoang, mong ngươi nhìn lại giao tình của Tiêu Dao Thần Tông, mà dừng tay!
Trong giọng nói của Lão giả kia lộ ra sự sợ hãi, hắn rốt cuộc không còn nửa điểm vênh váo tự đắc nữa.
- Ta và Tiêu Dao Thần Tông không có giao tình!
Thần sắc Lâm Phong lạnh lẽo, nhìn bốn phía quát lạnh:
- Chết!
Tiếng nói vừa ra, từng đôi mắt thay đổi thành vẻ trống rỗng, tràn đầy tử khí, đám người lập tức nằm xuống, sinh mệnh bị triệt để cướp đoạt, và chết đi.
Tiêu Dao môn chủ bị tử khí ăn mòn, trên mặt lộ ra vẻ kinh hãi, Tiêu Dao Thần Tông không ép được Lâm Phong? Nhân vật cấp bậc Tôn chủ cũng không ngăn được hắn?
Mới vừa rồi hắn còn có chút tự tin nhưng giờ phút này hắn giống như từ trên Thiên Đường rơi vào trong địa ngục, tôn tử của Vũ Hoàng Lâm Phong cũng đã giết qua rất nhiều? Những năm này Lâm Phong ở Bát Hoang, đã làm ra thành tựu gì?
- Cùng lên giết hắn!
Lão giả Tôn Vũ tầng tám kia nổi giận gầm lên một tiếng, thân thể bay lên trời nhanh như chớp.
- Xùy~~. . .
Một đạo kiếm quang rực rỡ đột nhiên bùng nổ giữa hư không, nhanh đến mức không có gì sánh kịp, kiếm quang rơi xuống, thân thể Tôn Vũ tầng tám cũng cứng ngắc trên không trung, một tiếng nổ ầm ầm lập tức vang lên, thân thể của hắn trực tiếp nổ tung hóa thành hai đoạn, hắn bị một đạo kiếm quang bổ ra làm đôi!
Tôn Vũ tầng tám, không chịu nổi một kích!
Trên mặt hai gã Tôn Vũ tầng bảy khác không còn nửa điểm huyết sắc, tất cả đều là tro tàn, đồng tử lộ ra vẻ tuyệt vọng, một kiếm, Tôn Vũ tầng tám cũng bị giết.
- Chết hết đi!
Lực lượng Tử vong trớ chú lại một lần nữa tràn ra, sinh mất của tất cả mọi người đều bị tước đoạt mất, đồng tử Tiêu Dao môn chủ tuyệt vọng nhìn chằm chằm Lâm Phong, giống như có một tia ý niệm mãnh liệt muốn sống, nhưng mà tất cả đã quá trễ, ý chí tử vong đã mang tính mạng của hắn hoàn toàn cướp đoạt đi, thân thể của hắn và những người khác đều nằm trên mặt đất, cuối cùng hai tên cường giả cấp bậc Tôn chủ cũng chết.
Tiêu Dao Môn cùng ba cỗ thế lực khác giống nhau, một người cũng không sót lại, Tôn chủ cũng không chịu nổi một kích.
Lúc này Lâm Phong giống như tử thần vậy, tử thần báo thù, bất luận kẻ nào cũng phải chết .
Khi ánh mắt Lâm Phong nhìn về phía Phong Đô Ma Tông cùng Cửu Tiêu Kiếm Môn, sắc mặt hai vị tông chủ vừa rồi còn tự cho mình thông minh đã sớm trắng bệch, giờ phút này bọn hắn mới biết lựa chọn trước đây của mình ngu xuẩn đến cỡ nào, bọn hắn biết rõ Tiêu Dao Môn có mấy vị nhân vật Tôn chủ, nên cho rằng chúng sẽ cùng chém giết Thiên Trì, nhưng mà trên thực tế, Thiên Trì không có lá bài tẩy gì, át chủ bài chính là Lâm Phong, từ đầu đến cuối đều một mình Lâm Phong ra tay, gặp thần giết thần.
- Lúc này mới qua mấy năm thời gian!
Hai người không có cách nào nói rõ rung động trong lòng, một cái Thiên Vũ nho nhỏ dùng mấy năm thời gian đã cường đại đến mức bọn hắn không dám tưởng tượng, phá vỡ hiểu biết về nhân vật thiên tài của bọn hắn.
Thời điểm Lâm Phong đi đến chỗ bọn hắn, bọn hắn đều có chút ngửa đầu nhìn lên, đáy lòng sinh ra cảm giác ngưỡng mộ, vị thanh niên này đã đứng ở độ cao mà bọn hắn phải ngưỡng mộ, cao cao tại thượng, chỉ cần một ý niệm, là có thể cướp đoạt tính mạng của bọn họ.
- Có thể tha cho chúng ta không?
Tông chủ Phong Đô Ma Tông không có tâm tư chống cự, bởi vì chống cự hẳn phải chết, thanh âm của hắn đã gần như cầu khẩn, hắn là nhân vật cự phách của Càn Vực, tông chủ Phong Đô Ma Tông, hắn có tu vi Tôn Vũ tầng sáu, có thể quát tháo ở Càn Vực, hắn làm sao chịu chết được?
- Vừa rồi các ngươi hạ lệnh giết ta, có nghĩ qua tình huống giống như hiện tại không!
Lâm Phong bình tĩnh hỏi, buông tha? Thế giới võ đạo không có hai chữ nhân từ.
Hai người lộ ra một tia tuyệt vọng, cũng bởi vì một cái lựa chọn nho nhỏ, mà bọn hắn nhất định phải chết sao?
- Tự mình động thủ đi!
Lâm Phong nhẹ nhàng nói ra, ánh mắt yên bình, đứng trên không trung, giống như không có để hai vị nhân vật cự phách của Càn Vực trong mắt, trên thực tế, loại nhân vật cấp bậc này hắn đã thật sự không cần để trong lòng.
Tông chủ Phong Đô Ma Tông lộ ra một nụ cười thê lương, ma khí trên người lập tức quay cuồng, song thủ mở ra, thét dài:
- Đường đường là tông chủ Ma Tông mà cũng có ngày hôm nay, thật đáng buồn, Lâm Phong ta chỉ cầu ngươi, Ma Tông ta phát triển đến nay không dễ, cầu ngươi hạ thủ lưu tình.
Thân thể tông chủ Ma Tông dần dần phình to ra, sau đó hắn lập tức xông thẳng về hướng mây xanh, một tiếng nổ ầm vang lên, thân thể tông chủ Ma Tông nổ tung, chết đi.
Môn chủ Cửu Tiêu Kiếm Môn thấy kết cục của tông chủ Ma Tông cũng lộ ra một nụ cười thê lương, rất buồn, nhưng ai bảo bọn hắn làm ra lựa chọn sai lầm, thân thể hắn cũng đồng dạng xông về phía chân trời, vạn kiếm xuyên thấu trái tim của mình, xuyên thấu thân thể của hắn, thân thể của hắn chậm rãi hướng phía dưới rơi xuống.
Đến lúc này thì những nhân vật cực phách đứng đầu sau thế lực lớn của Càn Vực, toàn bộ chết, Thiên Trì xưng bá.
Ánh mắt Lâm Phong bình tĩnh nhìn đối phương chết, rất bi thương, nhưng đây là kết quả bọn hắn tự mình chọn, võ đạo thế giới luôn như thế.
Đôi mắt nhìn lướt qua đệ tử Phong Đô Ma Tông cùng Cửu Tiêu Kiếm Môn khiến những tâm thân những người kia có chút run rẩy, một đạo ánh mắt của Lâm Phong cũng khiến bọn hắn cảm thấy sợ hãi tự đáy lòng, người này là tử thần chứ không phải người thường.
Giờ khắc này họ chỉ thấy thân thể Lâm Phong chậm rãi chuyển qua, nhìn về phía đám người Thiên Trì thản nhiên nói:
- Sự tình nơi đây lưu lại cho chư vị sư thúc quyết định, các ngươi muốn xử trí như thế nào thì tùy ý, nếu có người của Tiêu Dao Thần Tông đến đây báo thù, ngươi nói cho bọn hắn biết, việc này là do Lâm Phong Thiên Đài gây nên, bọn hắn sẽ rõ!
Vừa nói, Lâm Phong vừa chắp tay với mọi người bên Thiên Trì, nói:
- Chư vị sư thúc cùng các sư huynh đệ, Lâm Phong cáo từ!
Tiếng nói vừa ra, cự kiếm xuất hiện, âm thanh kiếm khiếu ầm ầm trong không trung, thân thể Lâm Phong phá không mà đi, trong giây lát ẩn vào trong tầng mây, biến mất khỏi tầm mắt của mọi người, lúc đến yên bình nhưng lại làm ra một sự kiện khiến Càn Vực run rẩy, một lần hành động bình định sáu đại thế lực của Càn Vực, làm xong hết thảy, lại tiêu sái rời đi, chỉ để lại vô số ánh mắt ngưỡng mộ nhìn lên trời, thời gian trôi qua trong nháy, thiếu niên ngày nào lại trở về Càn Vực, hoành tảo vô địch, hóa thành tử thần, thần cản giết thần, tông chủ các đại tông môn thì có gì mà sợ, một chưởng vỗ chết, một ý niệm giết chết; Tôn chủ có gì phải sợ, cũng chỉ một kiếm chém giết; thế lực Vũ Hoàng thì sao, tử tôn của Vũ Hoàng cũng từng giết qua, giết nhiều đến mức quên mất đã giết bao nhiêu người.
Nếu có người Tiêu Dao Thần Tông đến đây báo thù, cứ báo Lâm Phong Thiên Đài làm, tư thế khinh cuồng hạng gì!
Tiêu Dao Thần Tông, có mấy người tu luyện đến Tôn chủ có thể gây khó xử cho Lâm Phong? Họ sẽ bởi vì một cái thế lực cấp dưới bị diệt mà đối phó Lâm Phong sao? Tiêu Dao Thần Tông, biết rõ nên làm như thế nào, Lâm Phong dùng tiềm lực vô cùng của mình mang Thiên Đài quật khởi, bất luận kẻ nào muốn động vào hắn cũng đều phải suy nghĩ một chút.