Người dịch: Sunshine
Biên: Hám Thiên Tà Thần
Team dịch: Vạn Yên Chi Sào
Nguồn: viptruyenfull.com
------------------------
- Sư tôn giảng bài, không thể thiếu đồ đệ được, đại sư huynh quá tốt với con rồi.
Lâm Phong cười nói ra.
- Ừm, vừa rồi ta giảng giải chân lý thành Hoàng cho các vị sư huynh đệ của ngươi, chắc hẳn đại sư huynh của ngươi cũng đã nói với ngươi, ngươi còn có chỗ nào không hiểu không?
Vũ Hoàng hỏi Lâm Phong.
- Sư tôn, con muốn biết lực lượng pháp tắc so với bí truyền mạnh hơn bao nhiêu!
Mộc Trần nói cho hắn biết, nắm trong tay lực lượng nghìn lần đại thế đã có thể có biến đổi về chất, khiến con người cùng thiên địa triệt để hoà hợp, như vậy pháp tắc là biến hoá về chất của bí truyền, lực lượng pháp tắc mạnh như nào?
- Vì sao ngươi muốn hỏi về vấn đề này?
Vũ Hoàng hơi có chút nghi hoặc.
- Vũ Hoàng tụ hợp nghìn lần thiên địa đại thế, nắm giữ lực lượng pháp tắc mạnh hơn Tôn giả quá nhiều, chênh lệch giữa hai bên giống như một cái hào rộng không thể vượt qua, hôm nay tu vi của con đã là Tôn Vũ tầng sáu, dù con có thể giết chết Tôn Vũ tầng chín, tu vi lớn mạnh hơn một chút đủ để giết chết Tôn Vũ đỉnh phong, thậm chí đối kháng với vô địch tôn Chủ, nhưng con có cường đại hơn nữa thì trước mặt Vũ Hoàng con vẫn cảm thấy rất yếu ớt và nhỏ bé.
Lâm Phong chậm rãi nói ra, thanh âm rất yên bình, không có nửa điểm cố ý khoe khoang thực lực, mà chỉ đang trình bày một điều nghi vấn.
- Sư tôn, con nghe đồn có người có thể làm được chuyện không thành Hoàng nhưng vẫn chém được Hoàng, Tôn vũ và Hoàng căn bản không cùng một cái cấp bậc, cái hào to lớn như thế, việc đánh bại cũng không có khả năng, thì làm sao trảm!
Sau khi thanh âm của Lâm Phong rơi xuống, Vũ Hoàng cũng có chút ngẩn người nhìn Lâm Phong, trong ánh mắt mang theo thần sắc kinh ngạc, nội tâm gia hỏa này đang suy nghĩ cái gì đây a!
Các vị sư huynh đệ khác nghe được lời nói của Lâm Phong cũng ngẩn người ra, sau khi bọn hắn nghe Vũ Hoàng nói chuyện bọn hắn cũng cảm thấy Vũ Hoàng và Tôn Vũ chênh lệch quá lớn, không thành Hoàng mà chém Hoàng, ngẫm lại cũng làm người ta rung động, khó trách Ma Hoàng bị người đời xưng thiên cổ Ma Hoàng, không người nào theo kịp.
Vũ Hoàng sửng sốt một chút sau đó lộ ra vẻ tươi cười, nhìn Mộc Trần bên cạnh bằng nhất nhãn, nói:
- Ngươi tới nói cho bọn hắn biết!
Mộc Trần mỉm cười gật đầu, nhìn thoáng qua mọi người, nói ra:
- Trong số các đệ, nếu như nói có người có thể noi theo Ma Hoàng, không thành Hoàng mà chém Hoàng giả, có lẽ chỉ có một người có thể làm được, đó chính là ngươi, Lâm Phong!
- Đệ?
Trong lòng Lâm Phong khẽ run lên giống như bị xúc động, hắn có cơ hội làm được việc không thành Hoàng mà chém Hoàng sao? Đương nhiên đại sư huynh chỉ nói đến có cơ hội, độ khó của chuyện này chỉ sợ làm cho người ta sợ hãi!
Những người khác hiện lên vẻ mất mát, sau đó lập tức nhìn về phía Lâm Phong cười rộ lên, trong số bọn họ có một vị sư huynh đệ có thể có cơ hội làm được chuyện kinh thế hãi tục này đã đủ cho bọn hắn cảm thấy rất vui vẻ rồi.
- Đúng, là đệ, ta cũng không phải nói người khác không mạnh mẽ, chỉ các đệ có thể ngẫm lại xem, Vũ Hoàng so với Tôn giả, ưu thế hơn ở chỗ nào?
Mộc Trần hỏi mọi người.
- Đương nhiên hai điểm, nghìn lần đại thế, làm cho thiên địa và bản thân dung hợp vào nhau, cái thứ hai chính là pháp tắc!
Biết rõ chân lý thành Hoàng nên ưu thế này hiện ra rất rõ ràng, điều này giống như không thể vượt qua.
- Muốn lấy Tôn chiến Hoàng, không có lĩnh ngộ nghìn lần lực lượng đại thế là không thể, vì lẽ đó các ngươi nhất định phải làm được chuyện giống với việc lĩnh ngộ nghìn lần lực lượng đại thế, khiến cho người và thiên địa dung hợp, như vậy chuyện kế tiếp chính là việc đối kháng lực lượng pháp tắc, muốn lấy lực lượng bí truyền đối kháng pháp tắc, không có khả năng, cực hạn bí truyền cũng kém rất xa, thua không thể nghi ngờ, nhưng hai chủng cực hạn bí truyền phải chăng có thể làm giảm sự chênh lệch này? Nếu không đủ thì ba loại, bốn loại cực hạn bí truyền? Thậm chí bảy, tám loại cực hạn bí truyền có đủ hay không. . .những loại cực hạn bí truyền dung hợp với nhau sẽ như thế nào?
Mộc Trần chậm rãi nói ra, khiến tâm thần mọi người lập tức ầm ầm chuyển động, dung hợp cực hạn bí truyền, ba loại không đủ thì bốn loại, nếu vẫn không đủ thì bảy, tám loại, lúc đó sẽ hình thành loại lực lượng đáng sợ như thế nào, có lẽ ngươi sẽ không sợ pháp tắc công kích nữa!
Giờ khắc này tất cả mọi người đã hiểu vì sao Mộc Trần sư huynh nói bọn hắn không có cơ hội, chỉ có Lâm Phong mới có loại khả năng này, bởi vì Lâm Phong sau chúng Hoàng ước hẹn được người đời xưng thập tuyệt thể, thập tuyệt bí truyền, hơn nữa lúc hắn chiến đấu cũng rất am hiểu việc dung hợp các loại lực lượng bí truyền để chiến đấu, hắn đã và đang hướng theo cái phương diện này phát triển, khi có bốn, năm loại lực lượng bí truyền tu luyện đến cực hạn dung hợp vào nhau, không biết nó sẽ khiến cho người ta có cảm giác sợ hãi như thế nào, hơn nữa người đó còn khống chế lực lượng nghìn lần đại thế thì ở phương diện này họ đã không kém gì Vũ Hoàng rồi, chuyện này cũng có nghĩa Vũ Hoàng đã đánh mất hai cái ưu thế của mình, trảm hoàng từ không có khả năng biến thành có khả năng.
- Lâm Phong, ngươi có tiên thiên ưu thế, không nói tới việc không thành hoàng cũng có thể trảm hoàng thì sau này thành hoàng ngươi cũng có cơ hội thành tựu nhiều loại pháp tắc, không nên lãng phí điều này, ngày sau có lẽ ngươi sẽ trở thành người mạnh nhất trong các sư huynh đệ chúng ta!
Nhược Tà nhẹ giọng nói ra, loại người có ngộ tính cường đại như Lâm Phong làm cho người ta quá hâm mộ.
- Đương nhiên, không nên quá theo đuổi trảm Hoàng thuật, nếu có thể có cơ hội lĩnh ngộ pháp tắc, tốt nhất lĩnh ngộ một loại pháp tắc nào đó, khi đăng lâm hoàng vị sẽ có sức đánh một trận với Vũ Hoàng, đợi đến lúc các loại pháp tắc khác đuổi kịp, thành tựu nhiều loại lực lượng pháp tắc, trảm Hoàng sẽ càng dễ dàng hơn.
Vũ Hoàng khuyên một tiếng, mặc dù trên lý luận nói có thể trảm hoàng, nhưng hắn cũng chỉ nói Lâm Phong có loại khả năng này mà thôi, ai biết được ngươi sẽ gặp một vị Vũ Hoàng như thế nào!
- Đệ tử hiểu.
Lâm Phong nhẹ gật đầu.
- Sư tôn, chúng con nên ngộ thiên địa đại thế trước hay tu luyện lực lượng bí truyền tới cực hạn!
Mộ Bi hỏi Vũ Hoàng.
- Tùy tâm, tùy ý, chỉ cần tâm kiên định đi theo đường các ngươi chọn là được, tự mình cảm nhận lúc nào cần lĩnh ngộ các loại lực lượng thì đi lĩnh ngộ loại đó, hà tất phải phân ra thứ tự trước sau.
- Các ngươi cùng Mộc Trần so tài một phen, để hắn cho các ngươi cảm thụ một chút lực lượng thiên địa đại thế cùng với lực lượng cực hạn bí truyền.
Nội tâm Vũ Hoàng khẽ động, sau đó mở miệng nói.
- Vâng, đúng lúc chúng con muốn cảm thụ một phen uy lực đại thế cùng cực hạn bí truyền của đại sư huynh!
Hình Chiến nhếch miệng mỉm cười, muốn thử nghiệm một phen.
- Vậy thì tốt, ngươi tới thử nghiệm đi.
Bên trong con ngươi Mộc Trần mang theo một nụ cười quỷ dị.
Khi Hình Chiến chính thức đối mặt với Mộc Trần, hắn đã không cách nào bật cười được, Mộc Trần lấy ra lực lượng trăm lần đại thế chèn trèn ép hắn, khiến hô hấp của hắn trở lên dồn dập, toàn thân cứng ngắc, giống như rơi vào trong vũng bùn vậy, uy áp của thiên địa đại thế đây sao?
Lâm Phong đứng cách đó không xa, bản thân hắn cũng đã cảm thụ qua sự cường đại của lực lượng gấp trăm lần đại thế, Mộc Trần vận dụng đại thế giống như mây trôi nước chảy, nên khả năng nắm giữ thiên địa đại thế của hắn không chỉ như vậy.
Quả nhiên, thời điểm Hình Chiến muốn động, một tiếng ầm ầm trầm đục vang lên, thân thể của hắn bị đè sập xuống phía dưới, cỗ khí thế kia hắn không có cách nào chịu được, nhưng hắn vẫn còn có thể đứng.
- Cảm giác như thế nào!
Mộc Trần hỏi.
- Làm lại!
Hình Chiến rống to một tiếng, trên trán sinh ra độc giác, cơ thể lộ ra khí tức Man Hoang, chiến ý toả ra lăng lệ ác liệt.
- Tốt.
Mộc Trần cười nói, trong khoảnh khắc lực áp bách tan biến thành hư vô, nhưng Hình Chiến lại có một loại cảm giác, giờ phút này sinh tử của hắn đã bị Mộc Trần khống chế trong tay, chỉ cần Mộc Trần dùng một ý niệm, hắn sẽ chết.
Không chỉ có Hình Chiến cảm nhận được, mà tất cả mọi người xung quanh đều cảm nhận được loại ảo giác này, sắc mặt Lâm Phong cứng đờ lại, hắn có cảm giác phiến hư không này giống như nhà tù của người ta vì hắn mà chế tạo, đây là thế giới của Mộc Trần, Mộc Trần muốn hắn sống thì hắn sống.
- Nghìn lần đại thế, biến chất, Mộc Trần sư huynh đã đạt tới nghìn lần đại thế, chạm đến một điều kiện thành Hoàng.
Ánh mắt đám người Lâm Phong bắn ra phong mang, vô địch tôn chủ Mộc Trần, trong Bát Hoang tuyệt đối là vô địch rồi, hắn chỉ cần nắm giữ cực hạn bí truyền của chính mình nữa là được, như vậy có nghĩa chỉ thiếu chút nữa, Mộc Trần sẽ thành Hoàng?
- Các ngươi có biết vù sao tiểu thế giới được sinh ra không?
Mộc Trần cười nói với mọi người, ánh mắt Lâm Phong khẽ run lên, nghìn lần đại thế, biến chất, cái phiến hư không xung quanh này giống như thế giới của Mộc Trần sư huynh vậy, đây cũng là lực lượng cấu tạo tiểu thế giới sao.
- Ta cũng cho các ngươi cảm thụ một chút!
Vũ Hoàng cười cười, trong thiên địa lập tức có một cỗ uy áp cực hạn rơi xuống thân mọi người, ánh mắt của mọi người trong lúc đó run lên, Vũ Hoàng một mực an tĩnh ngồi đó, nhưng tâm niệm vừa động bọn hắn lại cảm nhận được cỗ cực hạn chi uy này, tại thời khắc này bọn hắn mới có loại nhận thức bản thân bọn họ ở bên trong thế giới của Vũ Hoàng.
- Sư tôn, khi Vũ Hoàng và Vũ Hoàng đối chiến. . .
Lâm Phong chuyển ánh mắt qua hỏi Vũ Hoàng.
- Đây cũng là lời ta muốn nói, thời điểm Vũ Hoàng đối chiến, hai cỗ lực lượng đan vào cùng một chỗ có thể làm suy yếu lẫn nhau, nó cũng chính là lực lượng pháp tắc, mặc dù ngươi chỉ lĩnh ngộ được nghìn lần đại thế, ngươi cũng có thể suy yếu uy thế của hạ vị hoàng bình thường, nếu không làm sao nói chuyện trảm Hoàng.
Vũ Hoàng đáp lại.
Lâm Phong hiểu rõ gật đầu, nghìn lần chính là điểm giới hạn, vượt qua cùng không vượt qua là hai khái niệm hoàn toàn bất đồng, nếu không chạm tới ngươi sẽ bị người ta áp chế sít sao, nếu như lực lượng pháp tắc dung nhập vào trong đó, người ta có thể giết chết ngươi.
- Oanh!
Đúng vào lúc này, thiên địa lại có một tiếng nổ lớn vang lên, thân thể Lâm Phong cũng bị chấn động mạnh, thiên địa giống như muốn sụp xuống vậy, không chỉ có hắn mà giờ khắc này tất cả mọi người trong tiểu thế của Vũ Hoàng đều bị chấn động, rất nhiều người bình thường bị té lăn trên mặt đất, trên mặt lộ ra vẻ kinh hoảng sâu sắc.
- Oanh, oanh. . .
Vòm trời run rẩy, đại địa run rẩy, thần sắc đám người Lâm Phong bắn ra phong mang sắc bén, ngẩng đầu nhìn lên trời.
- Có chuyện gì đang xảy ra?
Sao cái thế giới này giống như sắp sụp xuống vỡ ra vậy, thế giới bắt đầu chuyển động.
Lúc này, Vũ Hoàng cũng ngẩng đầu nhìn hư không, ánh mắt lộ ra quang mang sắc bén đáng sợ, rốt cuộc cũng có người không chịu nổi tịch mịch, bắt đầu hành động ư?
- Ông!
Vòm trời cuồn cuộn, mây trên các tầng trời đang điên cuồng quay trong, không trung lập tức xuất hiện một cái lỗ đen, sau đó hóa thành màu trong suốt, ở bên trong lỗ đen đó có một đạo thân ảnh xuất hiện, giống như đứng ở thiên ngoại.
- Tề Hoàng!
Ánh mắt đám người Lâm Phong trở lên lạnh lùng, Tề Hoàng đang công kích tiểu thế giới của Vũ Hoàng.
Một màn này khiến cư dân trong tiểu thế giới của Vũ Hoàng hoàn toàn ngây dại, cái vùng trời này giả hay sao? Thiên ngoại, còn có bóng người? Ai tới nói cho bọn hắn biết, đến cùng đã xảy ra chuyện gì, sự khủng hoảng đang điên cuồng lan tràn.