Người dịch: Sunshine
Biên: Hám Thiên Tà Thần
Team dịch: Vạn Yên Chi Sào
Nguồn: viptruyenfull.com
------------------------
- Lâm Phong, Như Tà!
Khi Hầu thanh lâm cùng Thiên Si thấy Lâm Phong và Như Tà, hai người họ cười nói:
- Làm đẹp lắm.
Lâm Phong nhún vai. Hắn đương nhiên biết hai vị sư huynh đang có ý gì? Khi Tề gia và Thiên Long Thần Bảo liên thủ liệp sát đệ tử Thiên Đài, tất cả đệ tử Thiên Đài đều vô cùng tức giận. Chuyện Lâm Phong và Như Tà thâm nhập Tề gia tiến hành một lần trả thù máu tanh, đã hung hăng tát Tề gia một cái bạt tai.
Mà sau khi việc ở Tề gia truyền ra, Thiên Long Thần Bảo cũng trở nên yên tĩnh không ít, không có còn dám trắng trợn liệp sát người Thiên Đài nữa.
Sau khi an vị, Lâm Phong liếc nhìn chung quanh, chỗ này đang có rất nhiều người đều đang ngồi xuống. Tất cả những người tới đây đều là nhân vật cự phách, Nhìn từ đằng xa, Tề quốc Hoàng cung dường như Tiên cung đang huyền phù trong trên hư không, vô cùng uy nghiêm.
- Sự cường thịnh của Tề gia, không thể bỏ qua sự đóng góp của Tề quốc.
Vũ Hoàng đột nhiên bình thản nói một tiếng, khiến Lâm Phong khẽ gật đầu.
Lúc này, Lâm Phong đột nhiên mơ hồ có cảm giác có một đạo hàn mang bắn về phía hắn. Khi hắn nhìn về phía đó, hắn thấy Thiên Long Hoàng và hai vị thái tử trong thiên Long cửu tử nhìn hắn. Tới hôm nay, Thiên Long Thần Bảo cũng chỉ còn lại hai người kế nghiệp. Nếu Thiên Long đại thái tử và Thiên Long nhị thái tử cũng bị giết, Thiên Long Thần Bảo đã không còn người nối nghiệp.
Khi thấy ba bọn họ đang nhìn hắn, Lâm Phong nâng chén rượu trên bàn, kính Thiên Long Hoàng một chén. Khi Thiên Long Hoàng thấy hành động của hắn, hừ lạnh một tiếng, không để ý đến Lâm Phong, mà lại đứng dậy, đi tới chỗ của sứ giả đại nhân.
Khi thấy cảnh đó, Lâm Phong cười nhạt một tiếng, lập tức chậm rãi uống hết chén rượu. Sau đó, ánh mắt của hắn nhìn chằm chằm sứ giả đại nhân, chỗ sứ giả đại nhân có không ít người đang tiến lên mời rượu, tỏ vẻ tôn trọng đối với hắn. Khiến cho sứ giả đại nhân vô cùng vui mừng, cụng chén với bọn họ.
- Tu vi Sứ giả đại nhân cũng là Vũ Hoàng trung kỳ sao ạ?
Lâm Phong thấp giọng hỏi một câu, Vũ Hoàng gật đầu:
- Vũ Hoàng trung kỳ, nhưng địa vị của hắn có chút đặc thù! Sứ giả đại nhân là người chưởng khống thông đạo đi thánh thành Trung Châu và quản lý Hoang hải giữa thượng cổ chiến trường.
- Đi, theo ta đi kính sứ giả đại nhân một chén!
Sau khi dứt lời, Vũ Hoàng bưng chén rượu đi tới chỗ của sứ giả đại nhân, mà tất cả đệ tử của Thiên Đài cũng đều đứng dậy, đi theo.
Mà bên bàn của Sứ giả đại nhân cũng có một ít thanh niên oai hùng, khí thế phi phàm, trên người họ tựa hồ có một cỗ ngạo ý nhàn nhạt, dù đối mặt với Vũ Hoàng, cũng không hề thu liễm.
- Bọn họ đều là người của thánh thành Trung Châu sao?
Khi thấy vẻ kiêu ngạo của đám người bên bàn sứ giả đại nhân, Lâm Phong thầm nói. Từ trong ánh mắt của mấy người thanh đó, có thể thấy được sự ưu việt mơ hồ của bọn họ đối với mọi người. Hình như bọn họ rất tự hào với xuất thân của mình.
- Sứ giả đại nhân, ta và đệ tử, đến kính ngài một chén!
Vũ Hoàng khách khí nói. Sau đó cùng mấy người Lâm Phong nâng chén.
- Vũ Hoàng khách khí quá!
Sứ giả đại nhân cười một tiếng, sau đó nâng chén với Vũ Hoàng. Vào lúc này, trong mắt sứ giả đại nhân không hề có bất kỳ sự kiêu ngạo nào và nụ cười của hắn khiến cho người ta có thiện cảm
- Ngươi tên Lâm Phong à?
Lúc này, đột nhiên có một người thanh niên nhìn chằm chằm Lâm Phong, hỏi.
- Là ta.
Lâm Phong nhìn người đó, bình tĩnh gật đầu.
- Tại Bát Hoang cảnh, ta nghe có mấy người gọi ngươi là thiên tài tuyệt thế. Nếu như hôm nay có cơ hội, chúng ta có thể luận bàn một phen không?
Thanh niên cười một tiếng, nâng chén mời Lâm Phong, nhưng hắn vẫn ngồi ở đó, không hề có ý đứng dậy.
- Nếu có cơ hội, ta đương nhiên không có ý kiến!
Lâm Phong cười đáp. Sau đó, lập tức xoay người rời đi cùng mọi người, hắn hình như không có ý định mời rượu thanh niên kia. Khi thấy cảnh đó, thần sắc của người thanh niên kia hơi cứng đờ, trong mắt hắn bắn ra một đạo hàn ý.
- Người này…không biết điều!
Một thanh niên bên cạnh nhàn nhạt cười nói.
- Nếu như hắn biết thân phận của ngươi, chỉ sợ không dám vô lễ như thế đâu.
Một người khác bên cạnh tên thanh niên kia tùy ý nói. Nhưng người thanh niên chỉ cười, không nói thêm gì, chỉ nhìn chằm chằm Lâm Phong
- Những người này đều thánh thành Trung Châu? Có thể ngồi chung một chỗ cùng sứ giả đại nhân, nên cũng có gia thế bất phàm!
Khi nhìn thấy thế, Hầu thanh lâm thấp giọng nói.
- Chắc vậy.
Vũ Hoàng tùy ý nói, sau đó nhìn Lâm Phong một cái. Hắn chỉ thấy khóe miệng của Lâm Phong đang nở nụ cười thản nhiên, không có quá để ý. Nếu đối phương đã không tôn trọng hắn, hắn việc gì phải mời rượu đối phương
Vào lúc này, Tề Hoàng đang bận đi kính rượu các vị Vũ Hoàng khác, mà Thiên Long Hoàng cũng đi theo Tề Hoàng. Ăn nói vô cùng khép nép, phảng phất như thế lực phụ thuộc Tề gia. Điều này làm cho không ít người phải ghé mắt nhìn, mà cũng có không ít người miệt thị nhìn Thiên Long Hoàng.
- Vũ Hoàng, ngươi cũng đến sao?
Đúng lúc này, có đạo thân ảnh đi tới, Vấn Hoàng và Vấn Thiên Ca, Vấn Ngạo Tuyết.
- Vấn Hoàng, mau ngồi xuống.
Vũ Hoàng khách khí nói, sau đó lập tức nhìn về phía Thiên Long Hoàng, thản nhiên nói:
- Haizz, Thiên long Hoàng đã đắm mình rồi.
- Cái này cũng bình thường. Dù sao Thiên Long Hoàng có thể có thành tựu ngày hôm nay, đã rất hiếm thấy. Hắn đã đến cực hạn rồi, nên chắc sẽ không phát triển được nữa. Mà thiên tài Thiên Long Thần Bảo lại bị Lâm Phong giết chết một đống. Nên bây giờ, Thiên Long Hoàng đã không có đường lui, không đắm mình sao được!
Vấn Hoàng bình tĩnh nói một tiếng. Hắn không hề có ý vặn nhỏ âm lượng của mình. Câu nói của hắn khiến cho thần sắc hai vị thái tử Thiên Long Thần Bảo trở nên lạnh lẽo. Vào lúc này bọn họ đều cảm thụ được những người ở xung quanh đang dùng ánh mắt khác thường nhìn bọn họ. Khiến cho bọn họ không khỏi nắm chặt nắm đấm. Bọn họ đương nhiên minh bạch ý đồ của Thiên Long Hoàng và cũng không nghĩ như thế. Từ xưa tới nay, Thiên Đài và Thiên Long Thần Bảo đều không có quan hệ tốt đẹp. Nên nếu một ngày Thiên Đài quật khởi, Thiên Long Thần Bảo chắc chắn sẽ nghênh đón tai ương ngập đầu. Tất cả đều do Thiên Đài tạo thành, chỉ có tiêu diệt Thiên Đài, bọn họ mới có thể không buồn phiền.
- Được rồi. Vũ Hoàng, ngươi có biết tân nương của Tề Viêm là người phương nào không?
Vấn Hoàng quay sang hỏi Vũ Hoàng.
- Tề gia ẩn dấu thân phận của tân nương rất sâu, một điểm tin tức cũng không hề lộ ra, lẽ nào Vấn Hoàng đã biết được?
Vũ Hoàng hỏi ngược Vấn Hoàng. Tân nương của Tề Viêm chắc sẽ không kém, dù sao thì Tề Viêm cũng là con của Đông Hoàng và là em của Tề Hoàng. Nhưng đến bây giờ, Tề gia vẫn không hề tiết lộ tin tức.
- Chúng ta sẽ sớm biết thôi!
Vấn Hoàng nở một nụ cười ý vị thâm trường. Mà không chỉ có bọn họ hiếu kỳ, mà tất cả những người ở đây cũng rất hiếu kỳ.
Một lúc sau, Thiên Ma Hoàng cũng mang mấy cường giả Thiên Ma Điện đi tới. Sau đó không lâu, đột nhiên có một tiếng chuông cổ lão vang lên, mà xa xa, cũng có chín đầu Xích Dương Kim Ô lôi đang kéo một chiếc Thái Dương Chiến Xa bay đến. Khiến cho cả bầu trời đều trở nên đỏ thẩm, giống như một điềm lành. Khi thấy cảnh đó, Đông Hoàng và Tề Hoàng nở một nụ cười. Sau đó, mọi người nhìn thấy đông đảo quân sĩ bay lên trời, hộ vệ cho chiếc chiến xa kia. Mà cánh cửa của chiếc chiến xa kia cũng chậm rãi mở ra, Tề Viêm đang bước ra từ trong đó. Sau đó, Tề viêm vươn tay vào trong chiến xa, lập tức có một đôi tay tuyết như trắng nắm lấy tay hắn.
- Đây rốt cuộc sẽ là người phương nào?
Lúc này, ánh mắt của mọi người đều nhìn chằm chằm vào chiếc thái dương chiến xa kia, trong đó đang có một đạo thân ảnh kiều diễm chậm rãi xuất hiện. Chỉ cần nhìn tư thái của nàng, có thể cảm giác được nàng nhất định là một cái thế mỹ nhân.
Khi nàng đi ra khỏi chiến xa, tân nương ngẩng đầu lên, khiến cho mọi người thấy được dung nhan phi thường xinh đẹp của nàng. Mà bộ trang phục trên người nàng lại càng tôn thêm vẻ đẹp của nàng, khiến cho không ít người ngỡ ngàn.
Khi nhìn thấy Tân nương, không ít người của Bát Hoang cảnh đột nhiên tỏ ra ngưng trọng. Hầu như tất cả bọn họ đều biết tân nương là ai. Vào lúc này, ánh mắt của Lâm Phong cũng hơi co rút lại, trong đôi mắt của hắn hiện lên một tia kinh dị.
- Tại sao là nàng ta?