Người dịch: Sunshine
Biên: Hám Thiên Tà Thần
Team dịch: Vạn Yên Chi Sào
Nguồn: vipTruyenGG.com
------------------------
Thực lực Viêm Đế cũng đủ làm cho Vũ Hoàng kiêng kị, chỉ bước ra một bước đã có thể phát ra lực lượng mạnh mẽ ẩn chứ trong Thánh văn, công kích kia cũng là một loại pháp tắc thần thông, đến cả người được xưng là đệ nhất phòng ngự Bằng Hoàng cũng bị tổn thương, hiện tại không một ai dám đối mặt nữa.
Thần sắc Tề Hoàng lạnh buốt, vị tân vũ Hoàng cường đại này không những quen biết với Lâm Phong mà còn rất tốt, hai người bọn họ từng ở trong Tuyết Nguyệt quốc có thể đã tru sát cường giả ở khắp nơi rồi.
- Còn không mau cút, các ngươi ngại không đủ mất mặt sao, không lẽ muốn bổn Đế đích thân tiễn khách?
Ánh mắt Viêm Đế quét qua đám người Tề Hoàng khiến bọn họ co rúm.
- Ha ha, các hạ đã tấn thăng vũ Hoàng, hơn còn quản lí Hoả Diễm Sơn, chúc mừng chúc mừng, vậy hiện tại chúng ta cũng không quấy rầy nữa.
Nhiều người thức thờ đã mở miệng cáo từ, rất nhanh Hoả Diễm Sơn lại trở nên trống vắng, đám người Tề Hoàng dù phẫn nộ nhưng bọn họ hiểu mình không thể làm gì được Viêm Đế nên chỉ có thể thối lui, Bằng Hoàng thì giận dữ rời khỏi, từ sau khi hắn bước chân vào cảnh giới này đến nay chưa một ai có thể gây thương tổn cho hắn, Viêm Đế là người đầu tiên làm được, xem ra lần này trở về Yêu Hoàng Điện hắn phải lĩnh ngộ thật tốt những loại sức mạnh thần thông của Kim Sí Đại Bằng để ngày khác báo thù rửa nhục.
- Nguỵ đế, ngươi định ở lại Hoả Diễm Sơn sao?
Đợi khi chúng Hoàng đã rời đi hết, chỉ còn lại đám người Vũ Hoàng và Hoả Diễm Sơn thì Lâm Phong mới mở miệng hỏi.
- Ngươi có muốn lưu lại hay không? Bổn Đế có thể giúp ngươi lĩnh ngộ lực lượng hoả diễm.
Viêm Đế đáp lại, dù kiếp trước hắn là đại cường giả nhưng hiện tại hắn chỉ là một cái hồn trong thân xác người thôi, vừa bước vào cảnh giới mới vẫn nên tập trung củng cố vững chắc, giờ phút này pháp tắc lực lượng có vẻ đang bất ổn chứ nếu không vừa rồi tên tạp mao điểu kia cũng không chỉ bị thương nhẹ như vậy.
- Có cơ hội ta sẽ trở lại, ngươi hãy tập trung vào việc củng cố tu vi đi!
Lâm Phong giống như hiểu rõ được suy nghĩ của tên này mà cười nói.
- Sư tôn, người chuẩn bị đi đâu?
Lâm Phong quay sang hỏi Vũ Hoàng.
- Ta mang hai người họ đến Tê Phượng Sơn nhìn xem một chút, Lâm Phong ngươi đừng quên một tháng sau đến ước hẹn Tây Hoang!
Vũ Hoàng nhàn nhạt nói một tiếng, sau khi Phượng Huyên và Phượng Linh Nhi nghe được lời kia, tỏ ra cảm kích vô cùng, xem ra Vũ Hoàng viết rõ tâm tử của các nàng nên cố ý mang bọn họ trở về Tê Phượng Sơn.
- Đi thôi!
Vũ Hoàng mang hai người rời đi, Thiên Ma Hoàng nhìn Lâm Phong một cái, cười nói:
- Lâm Phong, tu luyện thật tốt, tranh thủ sớm để tấn thăng vũ Hoàng.
Vừa dứt lời, Thiên Ma Hoàng và Vấn Hoàng cũng đi mất, bọn họ trước khi đi vẫn không quên nhìn sâu vào Viêm Đế một cái.
Đợi đến khi tất cả đã đi hết không còn ai, Lâm Phong đã xuất hiện bên trong Hoả Diễm Sơn, từng sợi hoả diễm chảy vào người như hắn đang được tắm, trong lúc đó hắn quay sang hỏi Viêm Đế:
- Nguỵ đế, ta có một vấn đề muốn hỏi ngươi!
- Hỏi đi.
Viêm Đế trả lời.
- Vì sao khi thành Hoàng thì bầu trời lại bị phá vỡ và thiên ngoại rốt cuộc là gì?
Âm thanh của Lâm Phong nghiêm túc mà trang trọng nên Viêm Đế cũng phải nheo mắt lại suy nghĩ thật đàng Hoàng, trong mắt hắn bắn ra đạo phong quang làm thiên địa rung động.
Lâm Phong không hề quên việc bên trong Tam Sinh Kinh có một vật đã phá trời mà bay mấy, thiên ngoại đến cùng có cái gì!
- Lâm Phong, có một số việc hôm nay cũng đã đến lúc ngươi nên biết, để ta dẫn ngươi đi xem!
Viêm Đế nắm lấy tay Lâm Phong, không gian ngay lúc đó trở nên biến dạng, bọn họ đang xông lên bầu trời với tốc độ kinh người.
Không biết họ đã xuyên qua bao nhiêu tầng mây rồi, đến khi Lâm Phong cảm thấy ngực đã bị chèn ép đến đau thì bọn họ đã không còn nhìn thấy mặt đất nữa, đúng nghĩa đang ở trong không trung.
Mà Viêm Đế lại không hề giảm tốc độ, cứ thế xông về phía bầu trời xuyên qua tầng tầng lớp lớp mây như đến nơi tận cùng.
Rốt cuộc xuất hiện trước mắt Lâm Phong là tầng trời, hô hấp của hắn hiện tại rất dồn dập, ngẩng đầu nhìn xem cái gì gọi là trời.
- Ngươi nhìn đã hiểu chưa?
Viêm Đế hỏi.
Lâm Phong run rẩy cươn tay ra chạm đến nơi đó, đúng thật là trời có thể chạm tay vào, nghĩa là trời cũng có điểm cuối!
Trước đây Lâm Phong vẫn luôn nghĩ trời sẽ kéo lên cao vô hạn nhưng hiện tại hắn biết răng vùng trời này thật sự có điểm cuối!
Tay Lâm Phong run nhè nhẹ, tâm hắn cũng không tên, cái suy đoán điên khùng và lớn mật như thế lại đúng!
Cường giả bình thường không có khả năng có thể lên đến độ cao như thế này, nếu như không có Viêm Đế mang hắn lên thì hắn cũng không thể có mặt ở đây để mà biết điểm cuối ở đâu và một sự thật động trời.
- Ngươi đã hiểu vì sao pháp tắc chi lực lại xuyên qua bầu trời, ngươi đã hiểu vì sao các cường giả đều mai danh ẩn tích và vì sao mảnh đại lục này không có cường giả cấp bậc đại Đế chứ?
Mỗi một câu của Viêm Đế đều đánh mạnh vào tim Lâm Phong nhưng sự rung động đó cũng không quá lâu, hắn sớm đã có loại phỏng đoán lớn mật như vậy rồi, nên hôm nay cũng chỉ chứng minh điều đó thôi.
- Không chỉ có trời đất mới có nơi cuối mà cả Bát Hoang Cửu U, không ai biết Thánh thành Trung Châu ở mặt kia vì đó là một mặt khác của thế giới.
Viêm Đế nghiêm túc nói một cách chậm rãi.
- Bên trong đó, thế giới ngươi sinh hoạt giống như ngày xưa có một cuốn đồ phổ ta phong ấn, đều là tiểu thế giới!
Lời Viêm Đế vừa ra đã khiến cho nội tâm Lâm Phong không yên, nơi này cũng chỉ là một tiểu thế giới mà thôi, suy đoán của hắn bây giờ đã được chứng thực rồi!
Ý nghĩ này xuất hiện lần đầu khi hắn trong tiểu thế giới của Vũ Hoàng, hắn nhìn thấy mọi người trong đó sinh hoạt bình thường không hề quan tâm đến chyện ngoại giới cho đến khi Tề Hoàng và Thiên Long Hoàng công kích vào nó, Lâm Phong lúc ấy liền nghĩ những người kia sẽ tuyệt vọng vô cùng và nếu như hắn thì hắn phải làm sao đây?
Lâm Phong đã nghĩ tới chuyện này rất nhiều lần rồi, không gian thần bí bên trong Thánh thành Trung Châu, hoang hải bên trong chiến trường viễn cổ, Mệnh Vân Thành thần bí với mười hai Thần Điện.. hắn đã lớn mật mà phỏng đoán rằng bọn họ chỉ đang sinh sống trong một tiểu thế giới mà thôi, còn người của mười hai cái Thần Điện kia lại là người đến từ nơi khác.
- Đương nhiên, tiểu thế giới này có thể tồn tại đọc lập, nó phát triển bao nhiêu năm nay, bây giời đã có đất trời bao la bát ngát, con người cùng với yêu thú, chỉ khi ngươi đạt đến cảnh giới Vũ Hoàng thì mới có thể biết được bí mật này nếu không cũng không thể biết được, nhưng chuyện này đối với mọi người thì không sao cả, dù thế giới nào thì đối với người bình thường những chuyện này đều như nhau mà những người biết rõ bí mật cũng sẽ không nói ra việc này để tránh làm mọi người hoang mang.
Viêm Đế nói tiếp nhưng Lân Phong bây giờ đã trấn định lại, lòng hắn đang lâng lâng.
- Có nhiều thế giới nhỏ tồn tại như vậy đúng không, còn nơi gọi là Thánh thành Trung Châu thực ra là Đại thế giới. Chân chính, tâm của thế giới?
Lâm Phong hỏi.
- Đúng vậy, Lâm Phong, chỉ khi người đến Thánh thành Trung châu mới biết được thế giới này rộng lớn bao nhiêu, nơi đó mới thật sự là tiểu thế giới có vô số cường giả, đừng nói vạn năm, đến cả cường giả sống qua hàng thế kỉ cũng có, trải qua bấy nhiêu năm bọn họ đã có thể nắm giữ quy tắc thế giới, ngươi có thể tưởng tượng ra có bao nhiêu tiểu thế giới rồi đấy!
Viêm Đế cười nói, Lâm Phong luền tưởng tượng đến cảnh đó, nơi kia là một Đại thế giới mạnh mẽ đến cỡ nào, có vô số cường giả đã trải qua thế kỉ này đến thế kỷ khác, nhìn thấy vạn vật sinh sôi nảy nở, những cường giả kia tồn tại cùng thời gian, vô số năm cũng có vô số người tại, hẳn bọn họ cũng có tiểu thế giới riêng của mình.
Lâm Phong lại nghĩ đến mười hai vị trong Thần Điện, Lâm Phong đã hiểu rõ bọn họ cũng giống như mình, tiểu nhân vật của thế giới khác, bọn họ cũng trải qua rèn luyện của Thần Điện và mang quang huy của nó đến khắp nơi, tạo thế lực cường đại!
Băng Vương Cự Long với thể chất mạnh mẽ, thiếu nữ đen kịt thần kì, Lâm Phong đột nhiên nghĩ đến bọn họ, cả hai đều muốn tiến vào Thánh thành Trung châu giông như các yêu nghiệt thiên tài của Bát Hoang Cửu U.
- Có một ngày ta sẽ đặt chân đến phiến lục địa kia để nhìn mọi thứ, gặp các nhân vật đã sống qua hàng thế kỉ và những vị trí đó biết đâu sẽ có ta!
Lâm Phong chỉ tưởng tượng đến nơi đó thôi mà đã cảm thấy máu nóng sôi trào.