Tuyệt Thế Vũ Thần ( Dịch Full )

Chương 1510 - Vũ Hoàng Ra Tay

Vũ Hoàng Ra Tay Vũ Hoàng Ra Tay viptruyenfull.com

Người dịch: Sunshine

Biên: Hám Thiên Tà Thần

Team dịch: Vạn Yên Chi Sào

Nguồn: viptruyenfull.com

------------------------

Mục đích hôm nay của Vũ Hoàng khi mời chúng hoàng đến Tề gia là gì? Để Tề gia hiện nguyên hình. Hôm nay, Tề gia đã không còn đường lui. Bởi vậy nên sắc mặt Vũ Hoàng vẫn vô cùng bình tĩnh.

Từ nãy đến giờ, Đông Hoàng vẫn một mực nhìn chằm chằm Vũ Hoàng. Rồi bổng nhiên hỏi một tiếng.

- Hôm nay, Vũ Hoàng giết đến đến Tề gia ta, không biết ngươi đã chuẩn bị trả giá chưa?

Từ khi người Thiên Đài tiến vào Tề gia, không ngừng có cường giả Tề gia vẫn lạc, khiến Đông Hoàng vô cùng tức giận. Vào lúc này, Đông Hoàng rốt cục cũng ra tay. Trên người lão bỗng nhiên xuất hiện một đợt không gian giao động, khiến cho thân thể lão biến mất ngay tại chỗ. Chỗ hắn xuất hiện lại là một nơi cách chỗ cũ mười dặm trong phủ đệ Tề gia trên không. Đôi mắt sắc bén của hắn liền quét người Thiên Đài, lập tức khiến cho đệ tử Thiên Đài cảm thấy một cổ áp lực cường đại, làm cho người ta hít thở không thông.

Vào lúc đó, Lâm Phong cũng phát hiện thân thể của hắn không cách nào nhúc nhích, giống như đang bị hư không pháp tắc giam giữ, thậm chí hắn còn không có kịp cảm thấy không gian giao động thì đã bị giam. Đây mới là sức mạnh của Vũ Hoàng trung kỳ, một ý niệm của họ đã khiến hắn không thể động đậy.

- Đông Hoàng!

Một cỗ lực lượng pháp tắc đáng sợ quét qua nguời Đông Hoàng. Vào lúc này, đám người Vũ Hoàng đều chạy đến, nhìn chằm chằm Đông Hoàng. Trên người họ tràn đầy lực lượng pháp tắc đáng sợ, khiến cho cả vùng không gian chung quanh khắp đều bắt đầu rạn nứt.

- Đông Hoàng, ngươi phải biết, chỉ cần ngươi vừa ra tay, Tề gia sẽ tan thành mây khói chứ.

Giọng nói lạnh lùng của Vũ Hoàng, liền khiến Đông Hoàng chăm chú lấy hắn. Lúc này, trong đôi mắt của hắn tựa hồ có chút điên cuồng, nói:

- Cút hoặc chết.

Lời nói của Đông Hoàng vừa nói với đám đệ tử Thiên Đài, mà cũng cảnh cáo đám người Vũ Hoàng. Nên khi giọng nói đó vang lên, Lâm Phong cảm thấy cổ họng của hắn, giống như bị người ta bóp lại, chỉ cần hắn ta tăng thêm một chút sức, Lâm Phong sẽ quẻo.

- Tốt, các đệ tử Thiên Đài hãy mau rời đi!

Khi nghe câu trở lời của Vũ Hoàng, thần sắc đám Lâm Phong ngưng lại.

- Ngươi xác định?

Đông Hoàng lạnh lùng hỏi.

- Ta là người nói một là một, chỉ cần thả bọn hắn ra, bọn hắn sẽ không bước vào Tề gia nửa bước!

Vũ Hoàng liền tiếp tục nói.

- Rất tốt, tất cả đều cút đi!

Đông Hoàng phấp ống tay áo môt cái, khiến cho hư không lập tức phát ra những tiếng ầm ầm. Đám người Lâm Phong hung hăng văng ra ngoài, mặc dù Đông Hoàng không có đụng vào thân thể bọn hắn, nhưng chỉ cần mượn thiên địa uy thế cùng pháp tắc đã có thể đá tất cả mọi người ra khỏi Tề gia.

- Ông!

Ngay khi đám Lâm Phong ra khỏi Tề gia, mọi người thấy một đạo thân ảnh bước từ trong hư vô ra, lập tức đứng trước mặt Đông Hoàng. Toàn thân hắn ta đều tràn đầy một cổ tiệt diệt pháp tắc vô hình đáng sợ đang lan tràn. Mà phiến không gian quanh người hắn đều trở nên hư ảo.

- Loại cảm giác này hình như rất quen thuộc!

Vị cường giả vừa mới xuất hiện kia là cha Vấn Hoàng, cường giả Vũ Hoàng trung kỳ của Vấn gia. Lần trước tại Tề quốc, hắn là người đã dùng tuyệt thế sát khí khóa chặt một vị cường giả Vũ Hoàng trung kỳ của Thí Hoàng Đồng Minh. Nhưng bây giờ, hắn lại đột nhiên xuất hiện ở đây, khóa chặc Đông Hoàng!

- Lão bằng hữu, ngươi đang muốn làm gì?

Khi thấy đối phương khóa chặc mình, Đông Hoàng vẫn rất bình tĩnh hỏi một tiếng. Khi nghe thấy câu hỏi của Đông Hoàng, cha Vấn Hoàng lộ ra một tia ý vị thâm trường, thản nhiên nói.

- Vũ Hoàng, ngươi có thể động thủ.

- Được.

Vũ Hoàng khẽ gật đầu, sau đó lập tức duỗi hai tay ra. Trong không trung lập tức xuất hiện hai cái thủ ấn to lớn, đại địa pháp tắc đang điên cuồng hội tụ về hai cái thủ ấn đó. Trên Tề gia lập tức xuất hiện một ngọn núi khổng lồ do lực lượng pháp tắc ngưng tụ mà thành. Khi đám người Tề gia nhìn trên trời, ngọn núi khổng lồ kia đã che phủ ánh mắt bọn họ. Mà cái ngọn núi đó liên tục nhập nhô, lên xuống, bất cứ lúc nào cũng có khả năng rơi xuống.

- Ngươi làm gì vậy?

Khi thấy cảnh đó, Đông Hoàng hét lớn một tiếng. Sau đó, một cơn hư không thủy triều đáng sợ, cuồn cuộn lao về phía Vũ Hoàng.

- Từ hôm nay, bất kỳ người nào trong Bát Hoang và Cửu U có quan hệ với Tề gia đều giết không tha!

Vũ Hoàng nộ khiếu một tiếng, giọng nói đáng sợ của hắn tràn ngập thiên địa, khiến đám người trong phương viên trăm dặm đều cảm giác màng nhỉ run lên kịch liệt.

“Bất kỳ người nào trong Bát Hoang, Cửu U có quan hệ với Tề gia, đều giết không tha!”

Đã qua một lúc lâu, nhưng thanh âm rung động đó vẫn vang trong tai mọi người. Mà nội dung của nó cũng khiến cho mọi người đều hơi choáng váng. Vũ Hoàng định làm gì? Mà hắn lại dám nói ra những lời như vậy?

- Ầm ầm!

Trong khi mọi người còn đang ngỡ ngàn về lời phát biểu của Vũ Hoàng, lại có một thanh âm kịch liền nữa truyền đến. Khi ánh mắt của mọi người nhìn về nơi phát ra tiếng động, họ thấy ngọn núi khổng lồ lúc trước đã rơi xuống Tề gia. Ngọn núi đó có lượng hủy diệt vô cùng đáng sợ, nó đã hủy diệt toàn bộ Tề gia.

Khi nhìn thấy Vũ Hoàng điều khiển ngọn núi khổng lồ rơi xuống, Đông Hoàng, Tề Hoàng, Tề Thiên Hành đều sững sờ. Họ vẫn có chút không dám tin tưởng những gì đang diễn ra trước mắt. Họ không ngờ Vũ Hoàng lại dám làm như vậy?

Tề gia to lớn mênh mông đã bị ngọn núi khổng lồ từ trên trời giáng xuống hũy diệt. Vào lúc này, tất cả cung điện, dinh thự đều đã sụp, mặt đất xuất hiện rất nhiều khe hở và xác người bị ngiền nát.

Không cần Tề gia động trước, Vũ Hoàng đã trực tiếp dùng lực lượng tuyệt đối san bằng toàn bộ Tề gia, chủ động mở ra cuộc chiến giữa các Vũ Hoàng.

Trước sức mạnh của cường giả Vũ Hoàng, mọi người có thể tưởng tượng được bao nhiêu người đã bị giết chết trong công kích vừa rồi. Ngoại trừ những cường giả đỉnh phong, không có ai có khả năng chịu được loại công kích này.

- Vũ Hoàng!

Tề Hoàng gào thét một tiếng. Bát Hoang Tề gia là tâm huyết của hắn, tuyệt đại đa số người trong đó đều là hậu bối của hắn. Tất cả bọn họ đều chảy xuôi huyết mạch của hắn. Hành động của Vũ Hoàng đã giết chết không biết bao nhiêu con cháu của hắn, Vũ Hoàng muốn Tề gia diệt tuyệt.

- Vũ Hoàng quá quyết đoán, vừa ra tay đã khiến cho Tề gia tuyệt diệt, không có nửa điểm lưu tình.

Khi thấy cảnh tượng Tề gia bây giờ, những người đang quan sát phương xa cũng rất rung động. Vũ Hoàng giận dữ, phơi thây trăm vạn, máu chảy ngàn dặm, tuyệt không phải nói ngoa. Cường giả Vũ Hoàng hoàn toàn có loại năng lực tàn phá kinh khủng đó, chỉ cần bọn hắn muốn, hủy diệt cả một tòa thành rất đơn giản.

Vào lúc này, Tề Hoàng đã động thủ, cả người hắn biến mất tại chỗ, sau đó trực tiếp xuất hiện trước mặt Vũ Hoàng, đánh ra một hoàng kim cự chưởng. Mà Vũ Hoàng tựa hồ đã sớm có chuẩn bị, nên khi thấy một chưởng kia, ông ấy hội tụ nham thạch, đánh về phía cự chưởng của Tề Hoàng, nham thạch lập tức bị xuyên thấu, cự chưởng màu vàng kim kia xé rách không gian, tạo ra một cái không gian phong bạo lao về phía Vũ Hoàng.

- Răng rắc!

Thân thể Vũ Hoàng hóa thành một nham thạch ngăn cả một chưởng kia. Nhưng không chỉ có hắn hóa thành nham thạch, mà cả thân thể Tề Hoàng cũng dần dần bị nham thạch bao trùm. Vũ Hoàng muốn dùng lực lượng đại địa pháp tắc để mai táng Tề Hoàng.

Nhưng một chưởng màu vàng kim óng ánh kia lại hóa thành một vòng xoáy màu vàng kim, xé tan nham thạch bao phủ Vũ Hoàng. Nhưng vào lúc này, thứ mọi mọi người quan tâm thực sự không phải an nguy của Vũ Hoàng, mà những vị Vũ Hoàng đang bay về hướng Tề Hoàng, mà người có tốc độ nhanh nhất, là Vấn Hoàng.

Vấn Hoàng am hiểu không giao áo nghĩa, nên chỉ cần một cái thuấn di, hắn đã trực tiếp xuất hiện sau lưng Tề Hoàng. Hắn đánh ra một chưởng nhanh như chớp. Một chưởng không sử dụng thần thông công kích, mà chỉ là lực lượng pháp tắc thuần túy, Vấn Hoàng như sợ chậm một giây, Tề Hoàng sẽ chạy thoát.

- Xùy~~!

Nham thạch trói buộc thân thể Tề Hoàng bị xé rách trong nháy mắt. Nhưng một chưởng kia đã trực tiếp đánh trên người hắn, pháp tắc tịch diệt xuyên thấu thân thể Tề Hoàng.

- Ah. . .

Tề Hoàng điên cuồng gào thét một tiếng, vô số pháp tắc lao ra khỏi cơ thể, hóa thành một cái vòng xoáy, ép Vấn Hoàng lui lại. Nhưng Tề Hoàng chưa kịp thở dốc, Thiên Ma Hoàng đã đánh ra một ma chưởng về phía hắn.

Một màn này thật sự diễn ra quá nhanh, thậm chí đến bây giờ, rất nhiều Vũ Hoàng đều không nghĩ ra, tại sao đám Vũ Hoàng lại ác như vậy?

Khi thấy Tề Hoàng bị vây công, Đông Hoàng đã mấy lần muốn động. Nhưng mỗi khi hắn muốn động thủ, một luồng sát sinh ý liền bộc phát, khiến hắn không thể phân tâm.

Sau khi trúng ma chưởng của Thiên Ma Hoàng, mái tóc dài của Tề Hoàng trở nên rối loạn lên, khóe miệng hắn đầy vết máu. Tề Hoàng lỗi lạc tiêu sái, bây giờ lại có vẻ cực kỳ chật vật.

- Đáng tiếc!

Khi thấy cảnh đó, Vấn Hoàng thấp giọng nói một câu.

- Vũ Hoàng, các ngươi đang định phát động đại chiến ở Bát Hoang à?

Vào lúc này, thần sắc Đông Hoàng vô cùng lạnh. Mà các vị Vũ Hoàng cũng bắt đầu phóng thích pháp tắc, khiến khắp không trung trở nên trầm trọng. Những người quan chiến nơi xa cũng bắt đầu lui về phía sau, bọn có thể đoán được, trận chiến kế tiếp sẽ đáng sợ đến cỡ nào?

- Ngươi còn muốn che giấu?

Vũ Hoàng cười lạnh, nói:

- Tại Tề quốc, tất cả Vũ Hoàng đều trúng độc. Cùng lúc đó, Thí Hoàng Đồng Minh lại công kích. Đông Hoàng, ngươi thật sự nghĩ tất cả mọi người đều ngu ngốc hết à?

- Tề Viêm con ta, cũng bị Thí Hoàng Đồng Minh giết chết mà!

Đông Hoàng lạnh lùng đáp!

- Bởi vì bên trong Thí Hoàng Đồng Minh có thủ vọng giả, chỉ sợ Đông Hoàng ngươi có nằm mơ cũng đều không ngờ tới.

Người mở miệng lúc này không phải Vũ Hoàng, mà là một người đội mũ rộng vành, Thủ Vọng Chi Phụ.

- Muốn gán tội cho người khác, sợ gì không có lý do, kẻ nào mặc loại trang phục này, cũng có thể là Thủ Vọng Chi Phụ sao? Cũng bởi vì lời nói một phía của Vũ Hoàng, mà ngươi liền gán Tề gia ta thành người của Thí Hoàng Đồng Minh?

Đông Hoàng đáp lại.

- Đông Hoàng, ngươi và Tề Hoàng quá nóng lòng, không chỉ muốn giết đệ tử Thiên Đài trong hôn lễ Tề Viêm. Mà ngươi còn âm thầm điều động người Thí Hoàng Đồng Minh cùng Thiên Long Hoàng muốn giết bọn ta. Có cần ta mang Thiên Long Hoàng ra đây đối chứng không?

Âm thanh khàn khàn của Thủ Vọng Chi Phụ khiến cho thần sắc Đông Hoàng trở nên cứng đờ.

Bình Luận (0)
Comment