Người dịch: Sunshine
Biên: Hám Thiên Tà Thần
Team dịch: Vạn Yên Chi Sào
Nguồn: viptruyenfull.com
------------------------
Trong lòng Lâm Phong cũng có một cổ cảm giác khó có thể diễn tả được, ánh mắt hắn nhìn về hư không chấn động đáng sợ kinh người phía trước, tựa như đang hội tụ lực lượng Bát Hoang, đại thế giới vô tận trải qua các kỷ nguyên diễn hóa sẽ là một đại thế giới như thế nào đây?
Trong tiểu thế giới, Lâm Phong đã tiếp xúc đến một ít chuyện của đại thế giới, nói ví dụ như thế lực sau lưng Thí Hoàng Đồng Minh, ví dụ như Vận Mệnh thành, mười hai Thần Điện, một góc băng sơn của nó cũng đủ để làm cho hắn cảm giác được đó là một thế giới cường thịnh đến đáng sợ, lấy tu vi hiện tại của hắn, trong tiểu thế giới này có thể đứng trên đỉnh phong cấp độ một, chỉ có rất ít người đứng trên hắn, nhưng một khi đến đại thế giới, chỉ sợ một chút thực lực ấy của hắn đã không đủ nhìn.
Quay đầu lại, Lâm Phong nhìn Cổ Bảo thật sâu một cái, bước một bước, hắn cũng không tính được tới khi nào mới trở về, ở một nơi trên đại thế giới còn có một cái Vũng to lớn đang chờ những Vũ tu bọn họ đi vào, người nào cũng không đoán được sẽ phát sinh cái gì?
- Đi thôi!
Trên khuôn mặt lạnh lùng sắc bén của Vô Thiên Kiếm Hoàng khó khi nào nở nụ cười nhàn nhạt, khẽ gật đầu với Lâm Phong.
- Đi, chúng ta cùng đi ra ngoài!
Một giọng nói truyền ra, đoàn người nhao nhao đi tới lối vào hư không. Sứ giả cho bọn hắn ba mươi ngày, ba mươi ngày sau cuộc đi săn Đông Hoàng sẽ lập tức bắt đầu, cho nên tất cả những thứ này buộc bọn hắn phải nhanh chóng rời khỏi Bát Hoang chi địa trong vòng ba mươi ngày, tiến nhập Thánh Thành Trung Châu, mà căn cứ theo tin tức hôm nay bọn họ biết được, không thể nghi ngờ, còn một cái lưới lớn khác đang chờ bọn họ đi vào.
Từng đạo bước chân gần như đồng thời bước qua cánh cửa hư không, lúc đi qua hư không, mọi người không ngừng tiếp tục, Lâm Phong gật đầu ra hiệu cho Vô Thiên Kiếm Hoàng, mọi người cùng nhau bước qua cánh cửa hư không, rất nhanh, ngoại trừ Vô Thiên Kiếm Hoàng, sứ giả đại nhân và Đông Hoàng, bên trong Cổ Bảo đã không có những người khác, lại bắt đầu trở nên vắng vẻ.
Nhìn mọi người biến mất, Vô Thiên Kiếm Hoàng vẫn không có rời đi, tay cầm Phong Duệ kiếm chỉ vào cổ họng sứ giả, lạnh lùng nói:
- Về sau, làm tốt bổn phận của chính mình đi. Ở thế giới này, ngươi chẳng qua chỉ là một tên thủ vệ, nếu ngươi còn làm ra những chuyện vi phạm quy tắc, ta chắc chắn sẽ không bỏ qua cho ngươi!
Sắc mặt sứ giả đại nhân cứng ngắc, khóe miệng hơi giật giật, trước mặt người có thực lực tuyệt đối, hăng hái của hắn không còn sót lại chút gì, hắn luôn cho rằng mình là chưởng khống giả của mảnh thế giới này, cũng bởi vì hắn là chưởng khống giả thông đạo hai thế giới, hắn nắm giữ quyền lợi mà người khác không có, hơn nữa, trong thế giới này, hắn gần như mạnh hơn tất cả, nhưng trong lời nói của Vô Thiên Kiếm Hoàng, hắn chỉ là thủ vệ giả!
Sau cánh cửa này, đám người Lâm Phong lại xuất hiện lần nữa, lúc này, bọn họ đều sinh ra một loại cảm giác kỳ diệu, quay đầu lại nhìn thoáng qua, một đầu kia tương tự như màn ánh sáng hư không cỡ một cánh cửa đơn giản, nhưng nó lại kết nối giữa đại thế giới cùng tiểu thế giới, có điều cánh cửa màn ánh sáng đầu này coi như không mạnh mẽ đến mức hư không chấn động, e rằng không thể trở về.
Một bước một thế giới!
Nơi bọn họ đặt chân tới là bên trong một tòa Cổ Bảo, hành lang phía trước vẫn thông ra ngoài, một luồng luồng ánh sáng từ đó bắn ra.
- Đã đến đại thế giới rồi sao?
Đoàn người nhấc chân lên, đi ra bên ngoài, bọn họ đi rất nhẹ nhàng, giống như sợ kinh động đến cái gì vậy, rất nhanh, đột nhiên mọi người đứng khựng lại, sắc mặt trở nên rất khó coi.
- Chuẩn bị chiến đấu đi, bọn họ không phải Đông Hoàng, đối với hậu bối không có bất kỳ tâm tính trả thù, nhiệm vụ của bọn họ là bắt sống bọn ngươi, cho nên các ngươi sẽ an toàn hơn một ít!
Vũ Hoàng bình tĩnh nói, tất cả mọi người đều gật đầu, chậm rãi dọc theo hành lang đi ra ngoài, sau đó, bọn họ đi ra khỏi hành lang nhìn tình cảnh bên ngoài.
Bão cát cuồn cuộn tạt thẳng vào mặt của mọi người, làm cho mọi người cảm thấy hơi đau nhức, ngoài hành lang lại, một mảnh sa mạc mênh mông, cát vàng cuồn cuộn khắp nơi trên mặt đất, thậm chí mơ hồ có gió cát gào thét bụi bạo.
Mà trước mặt đám người, có hai hàng thân ảnh chỉnh tề đứng đó, tùy ý để cát vàng không ngừng đánh vào người, thân thể lại như cây tùng vậy đứng nghiêm, thẳng đến mọi người bước ra khỏi Cổ Bảo, ánh mắt của bọn họ mới đột nhiên mở ra, bắn từng đạo ánh sáng đáng sợ.
- Âm mưu ba mươi ngày sau đây sao?
Trong lòng mọi người thầm nghĩ, sứ giả đại nhân chỉ cho bọn hắn ba mươi ngày, mà những người này hiển nhiên cũng chuẩn bị ở chỗ này ngốc ba mươi ngày rồi, loại đội hình đáng sợ này, sẽ không có bất kỳ ngoài ý muốn nào, đến một người, bắt một người!
Quá cẩn thận!
Loại đội hình mạnh mẽ này đủ để đối phó đoàn người đi ra lúc này, giống như suy đoán của Vũ Hoàng, lúc này đây bàn tay sau lưng Thí Hoàng Đồng Minh không dự định buông tha bất kỳ một người nào.
- Vũ Hoàng ngăn cản bọn họ, không phải Hoàng, thì chạy đi, chia nhau mà chạy, chạy khỏi sa mạc lớn này càng xa càng tốt!
Một giọng nói rơi vào trong tai của mọi người, mọi người nhanh chóng chạy ra ngoài, loại cục diện này chỉ có thể đánh một trận.
- Ầm, ầm!
Bão cát cuồn cuộn dưới chân đám người đột nhiên xông ra ngoài, hóa thành long xà cuốn thân thể của tất cả vào trong đó, mà lúc này lực lượng Thổ pháp tắc mạnh mẽ làm cho trước mặt đám người xuất hiện một tòa lao tù Long Xà, vũ điệu long xà vô tận nhốt đoàn người vào trong, một người cũng không buông tha.
Âm thanh cuồn cuộn truyền đến, từng đạo thân ảnh phía trước đi về phía bên này, một cổ áp lực nặng nề vô biên áp bách xuống, Vũ Hoàng không phải tận lực bảo hộ tính mệnh của người không phải Hoàng, những người này sẽ không giết những người đó, sát phạt thực sự không phải mục đích của bọn họ, mục tiêu của bọn họ là bắt sống!
Trong cát vàng, một vòng đồ văn màn ánh sáng hỏa diễm đáng sợ không ngừng quay tròn khuếch tán, lập tức màn ánh sáng này càng ngày càng sáng chói, ánh sáng loá lên điên cuồng khuếch tán, nuốt hết tất cả, tất cả lao tù vũ điệu long xà bị nẻ ra, không ngừng bị phá nát.
- Ầm!
Một đạo thân ảnh đột nhiên phá không mà ra, nhanh như chớp, thân ảnh ấy đi đến phương hướng không người, lại không chiến mà đi.
- Thiên Ma Hoàng!
Hai tròng mắt của Lâm Phong đột nhiên ngưng lại, thân ảnh bỏ chạy này chính là Thiên Ma Hoàng, hắn ta không tìm cách chiến đấu, mà trực tiếp bỏ chạy.
Những người khác cũng muốn bỏ chạy theo Thiên Ma Hoàng, khiến Lâm Phong hơi chấn động, không ít người thở dài một tiếng, người có chí riêng, mà mục tiêu của Thí Hoàng Đồng Minh kỳ thực cũng không phải những Vũ Hoàng, bọn họ càng xem trọng những thanh niên hậu bối có tiềm lực, Thiên Ma Hoàng bỏ qua Tiêu Vũ để bản thân rời đi, đây là lựa chọn của hắn, cho nên không có người nào có thể trách hắn, tuy rằng trong lòng nhiều người rất khó chịu.
- Hư không bị phong tỏa.
Thân ảnh Thiên Ma Hoàng rất nhanh đã trở về, sắc mặt vô cùng khó coi, vừa rồi trong nháy mắt hắn xuất hiện ở địa phương mười mấy dặm, lại phát hiện có lực lượng vô hình phong tỏa khắp hư không, hắn muốn đi, há lại dễ dàng như vậy?
Lúc này đoàn người đã bắt đầu đại chiến rồi. Hiện tại đối phương không chỉ có đội hình cường đại, còn phong tỏa hư không khiến bọn họ không có đường để đi.
- Viêm Đế, ngươi đi phá vỡ lực lượng phong tỏa!
Đại Viên Hoàng hô một tiếng, Viêm Đế có lực công kích hết sức đáng sợ, lực lượng cường đại xuyên thấu, lúc ở Thành Hoàng, hắn đã phá phòng ngự vô địch của Bằng Hoàng, bây giờ để hắn đi phá vỡ lực lượng phong tỏa lại không gì thích hợp hơn.
- Được!
Viêm Đế gật đầu, lúc này hắn đương nhiên sẽ không trì hoãn nữa, thân hình đi ra phía ngoài, trên người xuất hiện ngọn lửa màu đen ngập trời.
Một đại thủ ấn Thổ Hoàng Sắc đột nhiên chộp về phía Lâm, lực lượng đại thế đáng sợ chèn ép trên người hắn, bàn tay to lớn kia cực kỳ nhanh, hơn nữa tràn đầy cảm giác rất nặng.
- Cút ngay!
Vũ hoàng quát lên một tiếng, sau đó vọt tới trước người Lâm Phong, chỉ thấy đại thủ ấn chụp vào Lâm Phong bỗng nhiên biến ảo, sau đó chợt co rút xuống, lập tức lại lăng không chụp được, ngưng tụ thành tấm bia đá Thổ Hoàng Sắc, hung hăng trấn áp trên Vũ Hoàng.
Sau đó, một cổ đại lực đánh vào thân thể Lâm Phong, do thân thể Vũ Hoàng đụng vào người hắn, tuy rằng hắn vẫn có thể vận dụng thiên địa đại thế và lực lượng pháp tắc như trước, nhưng hắn hữu tâm vô lực, hơn nữa thân thể hắn bị thương nặng, căn bản không chịu nổi lực lượng pháp tắc, huống hồ người hắn va chạm lại là Vũ Hoàng cường đại của Thánh Thành Trung Châu, cho nên trong nháy mắt bị đánh cho máu dâng trào.
- Sư tôn!
Lâm Phong bị thân thể Vũ Hoàng hung hăng đánh tới, lúc này, hắn chỉ cảm thấy lục phủ ngũ tạng quay cuồng, nhưng hắn lại khẩn trương nhìn Vũ Hoàng, tình huống hiện tại của Vũ Hoàng rất không tốt, trong đầu hắn không tự chủ được nhớ lại cuộc đối thoại giữa Vũ Hoàng và Vô Thiên Kiếm Hoàng, nếu hắn có sự lựa chọn, hắn thà hi sinh bản thân cũng phải bảo toàn những đệ tử này, cái này tuyệt đối không phải nói sạo, Vũ Hoàng một mực dùng hành động để lấy niềm tin của hắn!