Người dịch: Sunshine
Biên: Hám Thiên Tà Thần
Team dịch: Vạn Yên Chi Sào
Nguồn: viptruyenfull.com
------------------------
Không thể trách Lâm Phong cẩn thận, hôm nay hắn rất quý trọng mạng sống của mình, so trước kia càng quý trọng hơn, thực lực dần dần trở nên cường đại, thứ hắn gánh vác trên người cũng ngày càng nhiều, hắn không chỉ có phụ trách bản thân, còn có rất nhiều người đều do hắn gánh vác sứ mạng, huống hồ, bên cạnh hắn còn có một vị Vũ Hoàng, lúc này đây nếu như bị bắt lại, có lẽ hắn sẽ không chết, nhưng Vũ Hoàng chết chắc.
Ánh mắt Vũ Hoàng hệ lôi kia vẫn theo dõi hắn, cuối cùng trong ánh mắt dao động của Lâm Phong toát lên vẻ kiên trì, trong lòng thầm nghĩ bộ lạc Cổ Bảo ở nơi này cách nhau cũng không phải quá xa, trên bầu trời thậm chí có thể trực tiếp nhìn tòa thứ chín, cho nên cũng không mất nhiều thời gian.
Nghĩ vậy thân hình của hắn lại lần nữa bay lên trời, mang theo Lâm Phong cùng Vũ Hoàng trực tiếp bay qua tòa thành cổ bảo.
Bên trong tòa thành bộ lạc cổ xưa rất nhiều người đều ngửa đầu nhìn những thân ảnh vụt qua hư không nhanh như tên bắn, đó là cường giả Vũ Hoàng sao?
- Vài ngày trước có rất nhiều cường giả từ trong Tề Thiên Bảo đi vào sa mạc, thậm chí xuất động không ít cường giả Vũ Hoàng, hẳn là tiểu thế giới sắp mở ra đi?
Trong lòng những người phía dưới không ngừng nghĩ đến, nhưng rất nhanh bọn hắn liền cúi đầu làm chuyện của mình, đối với bọn hắn, Vũ Hoàng cảnh quá cường đại, là nhân vật bọn hắn ngưỡng vọng, tất cả mọi người bên trong bộ lạc Cổ Bảo đều có một mục tiêu cố gắng đi về phía trước, hi vọng một ngày kia có cơ hội đặt chân vào Vũ Hoàng cảnh.
Tòa thành bộ lạc này lớn hơn thành Dương Châu một chút, nhưng cường giả Vũ Hoàng chỉ mất một ít thời gian đã gào thét đi qua, biến mất trong tầm mắt của đám người, lại qua một ít thời gian, rốt cuộc Vũ Hoàng hệ lôi kia đã mang Lâm Phong đi tới bên ngoài tòa thành tòa thứ chín, không kịp chờ đợi liền mang thân thể Lâm Phong và Vũ Hoàng hạ xuống mặt đất.
Ánh mắt Vũ Hoàng dừng lại trên người Lâm Phong, tựa hồ muốn nói lần này xem Lâm Phong còn có lý do gì để cự tuyệt.
Lúc này đây, bản thân Lâm Phong cảm nhận được sát ý mà đối phương truyền lại, hắn cũng biết không cách nào nữa tiếp tục trì hoãn nữa rồi, nếu không đối phương thực có khả năng sẽ tức giận.
- Ta đây sẽ dùng lực lượng thần niệm truyền một nửa bộ Đế Kinh cho ngươi.
Lâm Phong nói với Vũ Hoàng hệ lôi, làm cho bên trong con ngươi của đối phương hiện lên một đạo ánh sáng sắc nhọn, Đế Kinh, mặc dù hắn không am hiểu lực lượng ma đạo, nhưng vẫn có thể tu luyện Đế Kinh như cũ, cho dù không tu luyện, cũng có thể tìm hiểu cảm thụ lực lượng, thân làm Vũ Hoàng hắn đương nhiên hiểu rõ đạo lý đại đạo đồng nguyên, huống hồ, lấy một bộ Đại Đế cổ kinh để giao dịch, giá trị không thể đo lường được, cũng chính vì những nguyên nhân này, hắn mới có thể mạo hiểm, không tiếc giết chết đồng bạn của mình, cũng phải lấy Đế Kinh vào trong tay, giá trị của Đế Kinh thật đáng sợ.
- Chuẩn bị xong chưa?
Lâm Phong hỏi.
- Bắt đầu đi!
Vũ Hoàng kia nhẹ gật đầu, đôi mắt khép hờ, nhưng cũng không dám buông lỏng, hắn vẫn lấy lực lượng thần niệm nhìn chằm chằm Lâm Phong cùng Vũ Hoàng, nếu bọn họ dám đối với hắn hạ sát thủ, hắn tuyệt đối sẽ khiến Lâm Phong cùng Vũ Hoàng chết không chỗ chôn.
Lâm Phong ngưng tụ ra ánh sáng thần niệm, trực tiếp chui vào giữa chân mày của đối phương, mang theo ma đạo Đế Kinh mà hắn tu luyện.
Qua một ít thời gian, đôi mắt đối phương mở ra, rồi kiểm tra một phen trong đầu chính mình nhiều hơn một thần niệm ký ức, lập tức bên trong con ngươi lộ ra một tia sắc bén đáng sợ.
- Quả nhiên là Đế Kinh, huyền ảo mà cường đại, đáng tiếc ta không phải ma tu!
Vũ Hoàng kia nhìn thật sâu Lâm Phong một cái, mặc dù tu vi của người này chỉ có Tôn Vũ tầng bảy, nhưng dựa vào việc hắn tu luyện Đại Đế ma kinh, cường giả Tôn Vũ tầng tám bình thường chỉ sợ có thể bị hắn đánh bại dễ dàng. Nếu như hắn tu luyện Đế Kinh thuần thục hơn một ít, cường giả Tôn Vũ tầng chín đều có thể đánh đấy!
- Còn có nửa Cổ Kinh cuối cùng, khi nào ngươi mới đưa cho ta.
Vũ Hoàng chiếm được một nửa bộ Đế Kinh, giờ phút này thần sắc hiển nhiên dễ nhìn một chút, nói chuyện với Lâm Phong cũng thân thiện thêm vài phần.
- Thương thế của sư tôn ta rất nghiêm trọng, lực lượng pháp tắc bị ăn mòn, ta nhất định phải để cho thương thế của sư tôn ta tốt lên rất nhiều mới có thể đem nửa bộ Cổ Kinh còn lại cho ngươi được, như vậy an toàn của ta mới nhiều hơn một phần, nếu không ngươi đã có thể giết ta rồi.
Lâm Phong nhìn đối phương nói, Vũ Hoàng kia cười ấm áp nói:
- Làm sao có chuyện đó, nếu như ngươi đưa cho ta Cổ Kinh hoàn chỉnh, ta nhất định sẽ thả ngươi đi.
Đạt được nửa bộ Đế Kinh, tâm tình Vũ Hoàng hệ lôi kia vô cùng tốt, hắn thật đúng sinh ra một tia buông tha cho Lâm Phong, đương nhiên, cái này chỉ là suy nghĩ một chút mà thôi, người này bắt hắn phản bội thế lực cường đại, hắn làm sao có thể có thể buông tha tên đó, nhưng tình cảnh hiện tại của hắn cũng giống như Lâm Phong vô cùng không ổn.
- Tiền bối, thương thế của sư tôn ta, ngươi có thể nghĩ một ít biện pháp hay không? Dù sao thực lực vãn bối thấp kém, lại hoàn toàn chưa quen thuộc đại thế giới này, vì để cho tiền bối nhanh chóng đạt được Cổ Kinh hoàn chỉnh, chỉ có thể làm phiền tiền bối rồi.
Đôi mắt Lâm Phong không lạnh lùng, khách khí cười nói, thậm chí cũng bắt đầu xưng hô thành tiền bối rồi, nhưng trong lòng Lâm Phong đang suy nghĩ gì, thì không có ai biết.
Lúc này, trong lòng Vũ Hoàng thở dài một tiếng, lấy tính tình cương quyết bướng bỉnh, vô cùng lông bông của Lâm Phong làm sao có thể làm ra chuyện như lá mặt lá trái với đối phương. Trong lòng Vũ Hoàng có chút mâu thuẫn, có vui mừng, có thở dài, nếu như hắn không có bị thương, cũng không phải ăn nói khép nép như vậy, Lâm Phong cũng không cần nịnh nọt lấy lòng đối phương.
Hiện tại, tất cả cố gắng của Lâm Phong cũng vì sinh tồn, hai người bọn họ phải sinh tồn!
- Bên trong sa mạc này, có một ít đàn yêu thú tộc vô cùng lợi hại, những thứ này uy hiếp đến sinh tồn của người bộ lạc, nhưng cũng khiến cho đám người trong thành bộ lạc phát triển nhanh hơn, hơn nữa, mỗi một tòa Cổ Bảo đều có người am hiểu trị liệu, chúng ta có thể đi nghe ngóng một phen, có điều thương thế của sư tôn ngươi do Vũ Hoàng gây nên, cho dù có người vô cùng am hiểu trị liệu, cũng không có khả năng khiến hắn khôi phục hoàn toàn, trừ phi người chữa thương là một Vũ Hoàng cường đại!
Cường giả Vũ Hoàng lôi điện kia nói khẽ với Lâm Phong, trong mắt lộ ra thần sắc suy nghĩ, sớm để thương thế của Vũ Hoàng đỡ một ít, hắn cũng nhanh chóng lấy được Đế Kinh hoàn chỉnh, hơn nữa trên người Lâm Phong còn có Đại Mộng Cổ Kinh, hắn cũng muốn lấy.
- Chẳng lẽ chúng ta không thể đi ra khỏi sa mạc sao? Đại thế giới này không có khả năng chỉ có sa mạc a.
Lâm Phong chất vấn nói ra, đại thế giới nhất định sẽ có thành trì cường đại mà rộng lớn.
- Ngươi cho rằng thế lực chỗ ta đơn giản à, thân làm chưởng khống giả tiểu thế giới, bọn hắn không chỉ có chưởng khống giả tiểu thế giới các ngươi đơn giản như vậy, tất cả Cổ Bảo trong sa mạc này đều thuộc về thế lực phụ thuộc của bọn họ, sự cường đại của bọn hắn vượt quá sức tưởng tượng của ngươi, tuy rằng ta không biết những người khác có giống như ngươi chạy thoát khỏi bàn tay của bọn hắn hay không, nhưng mà này đây, hành động tiêu diệt toàn bộ tiểu thế giới đối với bọn họ mà nói đúng vô cùng quan trọng, bất luận ai chạy trốn, bọn hắn đều mạnh mẽ tiến hành bao trùm tìm kiếm, lúc này trốn trong bộ lạc Cổ Bảo trong sa mạc lại tương đối an toàn!
Vũ Hoàng lôi điện chậm rãi nói, điều này làm cho Lâm Phong nghĩ đến, chẳng lẽ lần này thế lực sau lưng Thí Hoàng Đồng Minh muốn tiêu diệt toàn bộ tiểu thế giới còn có nguyên nhân sâu xa hay sao?
- Vậy tiền bối cho rằng nên trị liệu thương thế của sư tôn ta thế nào?
Lâm Phong lại nói.
- Gặp nữ tế ti của bộ lạc.
Lôi Điện Vũ Hoàng vừa nói bước chân cũng đi vào lối vào của bộ lạc, rồi tiếp tục nói với Lâm Phong.
- Bên trong mỗi bộ lạc Cổ Bảo đều có nữ tế ti am hiểu trị liệu!
- Nữ tế ti!
Thần sắc Lâm Phong run lên, trong tiểu thế giới, cho tới bây giờ hắn chưa từng nghe nói qua có nữ tế ti.
Lâm Phong và Vũ Hoàng nhấc chân lên đuổi kịp bước chân của Lôi Điện Vũ Hoàng, khí tức trên người thu liễm lại, lúc này Lâm Phong giống như hóa thành một tên thường nhân, tầm thường không có gì lạ.
Không bao lâu sau, từ lối vào của bộ lạc, bọn hắn đi vào bên trong bộ lạc, Lâm Phong đánh giá một một chỗ trong đại thế giới đều bị lộ ra khí tức cổ xưa, cái gọi là bộ lạc dĩ nhiên không phải người man rợ trong tưởng tượng, chỉ bởi vì bộ lạc Nhân Da hiên Hoàng trong xa mạc, nên nam tử đều có được một thân thể cường tráng màu đồng cổ, kiến trúc nơi này cũng không to lớn, nhưng lại làm cho người cảm thấy trầm trọng.
Dọc theo đường đi, mấy người Lâm Phong thu hút không ít sự chú ý của mọi người, điều này làm cho Lâm Phong cảm giác có chút không hiểu.
Lâm Phong lớn lên quá tuấn tú, khuôn mặt trắng nõn, thần sắc tuấn tú lộ ra có chút lỗi lạc, trong toàn bộ tòa thành này, muốn tìm thanh niên tuấn tú phiêu dật như vậy đều không có mấy vị.
- Không muốn tiết lộ thực lực, tận lực làm việc khiêm tốn, nếu không một ngày nào đó nếu thật sự có người đến lục soát, vừa hỏi cũng biết là chúng ta.
Lôi điện Vũ Hoàng cũng thu liễm khí tức của mình, truyền âm nói với Lâm Phong và Vũ Hoàng, hai người đều nhẹ gật đầu, mặc dù đối phương không nhắc nhở, bọn hắn cũng biết nên làm như thế nào.
Để sống sót, Lâm Phong cùng Vũ Hoàng sẽ vô cùng cẩn thận!