Tuyệt Thế Vũ Thần ( Dịch Full )

Chương 1549 - Ngược Chu Thiên Nhược

Ngược Chu Thiên Nhược Ngược Chu Thiên Nhược viptruyenfull.com

Người dịch: Sunshine

Biên: Hám Thiên Tà Thần

Team dịch: Vạn Yên Chi Sào

Nguồn: viptruyenfull.com

------------------------

Thấy nụ cười quỷ dị kia của Lâm Phong, Vũ Hoàng áo tím sững sờ tại chỗ, sao hắn cảm thấy Lâm Phong có chút không đúng cho lắm?

Ánh mắt Tề Vũ Thần cũng nhìn Lâm Phong, bên trong con ngươi lóe lên hàn mang, Lâm Phong dám bước lên chiến đài, chẳng lẽ hắn muốn tìm cái chết?

Không chỉ có Tề Vũ Thần, lúc này, những người nhận biết Lâm Phong như Chu Thiên Nhược, Kiều Xích Phong, Hạ Thiên Phàm vân...vân... đều đưa ánh mắt về phía Lâm Phong. Lúc bọn họ đi đến Bát Hoang đã được chứng kiến sự bá đạo của Lâm Phong, nhưng mà hôm nay Lâm Phong đã bị Mê Thần Quân của Tề Thiên Bảo khống chế, giờ phút này hắn ta vẫn còn dám bước lên chiến đài, chẳng lẽ hắn không sợ người Tề Thiên Bảo sẽ lấy mạng hắn?

Đôi mắt Lâm Phong đảo qua mọi người, bên trong con ngươi lóe lên ý cười thản nhiên, Thần Vũ Vũ Hoàng nói với hắn, cứ như vậy âm thầm rời đi, không khỏi quá mức chịu thiệt rồi.

Vốn Lâm Phong định che giấu trong Tề Thiên Bảo không ngừng khổ tu tăng trưởng thực lực, sau đó lại tìm cơ hội rời đi, nhưng mà, nếu như Thần Vũ Vũ Hoàng đã nói như vậy, Lâm Phong hắn không náo một trận ra trò, thì thật sự rất xin lỗi những ngày hắn đã nhẫn nhịn. Mà Thần Vũ Vũ Hoàng dám để cho mình làm như vậy, Lâm Phong hắn còn cần lo lắng cái gì, dù sao Thần Vũ Vũ Hoàng là cường giả đi đến đây cùng với Nghịch Trần Vũ Hoàng mà.

Tuy rằng Lâm Phong không biết Thần Vũ Vũ Hoàng rốt cuộc là người phương nào, nhưng địa vị hiển nhiên sẽ không thấp hơn Nghịch Trần Vũ Hoàng âu?

- Lâm Phong, cút ra đây!

Lúc này, sắc mặt Vũ Hoàng áo tím vô cùng âm trầm, hành động của Lâm Phong đã vượt quá giới hạn hắn có thể chịu đựng rồi?

- Đại nhân hà tất phải tức giận, cường giả Tề Thiên Bảo ta nhiều như mây, mà phía trên chiến đài toàn là một đám người ô hợp, thật sự làm tổn hại đến uy danh của Tề Thiên Bảo ta, mong đại nhân bớt giận.

Lâm Phong nhìn Vũ Hoàng áo tím, nhàn nhạt cười nói, nụ cười kia không còn chất phác như trước, thay vào đó là sự tự tin, ngạo nghễ, giống như hắn vốn nên đứng nơi đó, để hưởng thụ cảm giác chói mắt này.

Sắc mặt Vũ Hoàng áo tím vô cùng khó coi, ngay cả Tề Vân Thịnh cùng võ tu Thanh Đế Sơn cũng đều lạnh lùng, quy củ của Tề Thiên Bảo bọn hắn cũng biết, Lâm Phong thân là người bị Mê Thần Quân khống chế, hắn làm việc phải nghe theo sự an bài của Tề Thiên Bảo, mà Tề Thiên Bảo cũng sẽ không cho bọn hắn bất luận kỳ ngộ gì, trong trường hợp này, Lâm Phong giống như đã thoát khỏi khống chế, chẳng lẽ lực khống chế của Mê Thần Quân đối với hắn không đủ mạnh hay sao?

Chỉ thấy Lâm Phong chậm rãi bước ra, ánh mắt nhìn về phía Vấn Thiên Bảo, nơi mà Nghịch Trần Vũ Hoàng đang ngồi.

- Tiền bối, có thể cho ta một ít thời gian lên chiến đài để chứng minh lời nói của ta hay không?

Lâm Phong cao giọng thẳng thắn nói.

Mọi người thấy Lâm Phong trực tiếp hỏi Nghịch Trần Vũ Hoàng , không khỏi thầm nghĩ người này cực kỳ thông minh, lấy thân phận của Nghịch Trần Vũ Hoàng , một vị võ tu trẻ tuổi muốn ở trên chiến đài chứng minh thực lực của mình, thật sự rất khó để cự tuyệt.

- Có thể.

Nghịch Trần Vũ Hoàng nhàn nhạt tươi cười, đúng như giống như suy đoán của mọi người, yêu cầu này hắn không cách nào cự tuyệt, cũng không muốn cự tuyệt.

Người Tề Thiên Bảo thấy Nghịch Trần Vũ Hoàng gật đầu rồi, thần sắc càng thêm khó coi, nhất là Vũ Hoàng áo tím, thân thể của hắn run lên nhè nhẹ, lý nào lại như vậy?

Hôm nay mặt mũi của hắn xem như bị Lâm Phong đánh mất hết, hơn nữa, nếu như Lâm Phong được Thanh Đế Sơn coi trọng, vậy thì làm khó hắn rồi.

- Đa tạ tiền bối!

Lâm Phong khom người với Nghịch Trần Vũ Hoàng tỏ vẻ tôn kính, nụ cười trên mặt ấm áp, rất sáng lạn.

Lập tức, ánh mắt hắn nhìn về mười tám thanh niên cường giả trên chín đầu hành lang, trong mười tám vị trí đầu, có thế lực có tới mấy người, nhưng không xuất hiện tình huống ngay cả một người đều không có, cửu đại Tiên Cung Thiên Bảo ít nhất đều có một người đấy, chỉ là người Vấn Thiên Bảo, Dược Vương Tiên Cung cùng với Lôi Phạt Tiên Cung phải có tới mấy vị, còn các thế lực khác hầu như mỗi một phương chỉ có một người.

Ánh mắt Lâm Phong di chuyển trên người mấy người kia, lập tức, đôi mắt của hắn đã rơi vào nơi của Đại Chu Tiên Cung.

- Chu Thiên Nhược!

Lâm Phong khẽ cười, nhưng con ngươi lại lạnh lùng, mang ý tứ trào phúng mãnh liệt.

Người xưa có câu, quân tử báo thù mười năm không muộn, nhưng đó chỉ là lời nói tự an ủi mình mà thôi, còn khi nào chính thức có năng lực báo thù, thì lúc ấy báo, mà Lâm Phong hắn đã có cơ hội báo thù rồi, thì tuyệt đối sẽ không bỏ qua cơ hội này. Chu Thiên Nhược không có thực lực lại bị chính mình vũ nhục, sau đó gọi huynh trưởng của hắn là Chu Thiên Khiếu cường giả Vũ Hoàng tới giết hắn, Lâm Phong sao có thể quên hắn ta được?

- Chẳng lẽ Đại Chu Tiên Cung của ngươi không còn người nào nữa, cho nên mới để một phế vật như ngươi đứng ở nơi này?

Lâm Phong đạm mạc mở miệng, lập tức ánh mắt của tất cả mọi người trong Đại Chu Tiên Cung ngưng lại, từng đạo ánh mắt sắc bén xuyên qua hư không bay về phía Lâm Phong, nhưng Lâm Phong lại bỏ qua toàn bộ những ánh mắt kia, bước chân chậm rãi đi về phía Chu Thiên Nhược.

Chu Thiên Nhược thấy Lâm Phong đi về phía mình, sắc mặt rất khó coi, hắn hơi sợ Lâm Phong đấy, bất kỳ một ai sau khi bị hành hạ hai lần bởi cùng một người, đều khó có dũng khí mạnh mẽ ở trước mặt đối phương, Chu Thiên Nhược bị Lâm Phong hành hạ hai lần, hơn nữa lần thứ hai so lần thứ nhất càng ác hơn, càng bạo lực hơn, vì thế Chu Thiên Nhược đành phải đi nhờ Chu Thiên Khiếu giúp hắn đối phó Lâm Phong.

- Bây giờ ngươi có hai lựa chọn, lựa chọn thứ nhất, ngươi phải lăn về khán đài của Đại Chu Tiên Cung; lựa chọn thứ hai, ta đánh ngươi trở về!

Lâm Phong dừng bước trước mặt Chu Thiên Nhược cuồng ngạo nói, khiến cho đôi mắt của mọi người cứng đờ, một là Chu Thiên Nhược lăn trên mặt đất để trở về? Hoặc, ta đánh ngươi trở về, chọn một trong hai.

Mọi người ở đây đều cho rằng Chu Thiên Nhược sẽ nổi giận, lấy hoàng kim thánh kiếm giết chết Lâm Phong, nhưng hiện tại Chu Thiên Nhược cực kỳ yên tĩnh, hai tay nắm chặt, Hoàng Kim Thánh Khí ngưng mà không tán, gương mặt kia hơi vặn vẹo, tỏ ra rất phẫn nộ, nhưng vẫn không nhúc nhích, điều này làm cho mọi người sinh ra một cỗ ảo giác, Chu Thiên Nhược sợ Lâm Phong?

- Cút hay để ta động thủ!

Lâm Phong trêu tức nói. Lúc này, toàn thân Chu Thiên Nhược phát ra Hoàng Kim Thánh Khí sáng chói rực rỡ, khiến cho cả người hắn giống như phủ thêm một tầng áo giáp Hoàng Kim Thánh Khí chói mắt vô biên. Mặc dù Chu Thiên Nhược sợ Lâm Phong, nhưng cũng không có khả năng lăn về Đại Chu Tiên Cung, sỉ nhục như vậy hắn làm sao có thể thừa nhận được, bởi vậy, chỉ có chiến.

Trên khán đài Đại Chu Tiên Cung, đôi mắt Chu Thiên Khiếu hóa thành kim sắc, giống như muốn xuyên thủng Lâm Phong, sắc mặt cực kỳ khó coi, tuy rằng thực lực của Chu Thiên Nhược mạnh mẽ hơn không ít so với trước đây, nhưng chỉ sợ vẫn không cách nào vượt qua Lâm Phong, không chỉ trên thực lực, mà còn trên cả tâm cảnh nữa, lần trước hắn vũ nhục Lâm Phong, mới làm cho tâm cảnh Chu Thiên Nhược ổn định lại một chút, nhưng hôm nay Lâm Phong lại xuất hiện lần nữa, nếu như hắn ta lại hành hạ Chu Thiên Nhược một trận, hắn lo lắng tâm võ đạo của Chu Thiên Nhược sẽ bị lung lay.

Ngay tại lúc hắn suy nghĩ, Lâm Phong lại bước ra ngoài, một bước này giống như một luồng khí xoáy mãnh liệt, áo nghĩa hư không cùng với áo nghĩa gió xuất động, bộ pháp dưới chân giống như có đường văn kỳ lạ, trong nháy thân ảnh của hắn đã xuất hiện trước mặt Chu Thiên Nhược.

- Chu Thiên Nhược!

Lâm Phong quát lớn một tiếng, đôi mắt Chu Thiên Nhược không tự chủ được ngẩng đầu nhìn về phía Lâm Phong, lập tức một đôi mắt Tử Vong xuyên qua con ngươi của hắn, trớ chú xuất hiện cùng một lúc, khiến cho sinh mệnh lực của Chu Thiên Nhược dần dần bị cướp đoạt, thần niệm run rẩy dữ dội không nghỉ, Hoàng Kim Thánh Khí trên người cũng bị dao động.

- Oanh Tạch...!

Đại Diễn Thánh Thuật hóa thành một chuôi cự kiếm đen kịt, bên trong cự kiếm lộ ra vẻ trầm trọng không gì sánh kịp, đại địa bí truyền, ma đạo bí truyền trầm trọng dung nhập vào trong đó, lại mang theo uy lực bảy trăm lần đại thế, khiến cho cự kiếm màu đen giống như muốn đánh tan hư không. Mà cỗ trầm trọng đáng sợ kia làm cho Chu Thiên Nhược hít thở không thông, Hoàng Kim Thánh Khí hoàn toàn bị đè sập xuống, giống như không còn sự sắc bén nữa.

Đôi mắt Chu Thiên Nhược bị ma mang Tử Vong xuyên qua, thân bị nguyền rủa, sinh mệnh lực bị tước đoạt, trong nháy mắt thực lực bị áp chế tuyệt đối. Giờ phút này, cự kiếm màu đen mang theo uy áp làm cho người ta sợ hãi lại đến, khiến cho toàn thân Chu Thiên Nhược đổ mồ hôi lạnh, sắc mặt tái nhợt, nhưng Hoàng Kim Thánh Khí trên người Chu Thiên Nhược vẫn rít gào, một chuôi kiếm hoàng kim thánh to lớn ngưng tụ mà thành, đánh về phía cự kiếm hắc ám.

Một tiếng nổ thật lớn vang lên, chiến đài dưới chân Chu Thiên Nhược run rẩy, thân thể của hắn bị cổ lực lượng kinh khủng này cứng rắn ép xuống, sau đó một chân quỳ trên mặt đất, trong miệng phun ra một ngụm máu tươi.

- Lực lượng thật mạnh mẽ.

Trong lòng mọi người khẽ run lên, người này đột nhiên xuất hiện trên chiến đài, hơn nữa là từ trong Tề Thiên Bảo đi ra, trên người lại mặc áo tím hẳn là người của tiểu thế giới bị Tề Thiên Bảo khống chế.

- Cửu đại Tiên Cung Thiên Bảo vạn năm tranh đoạt quyền chưởng khống tiểu thế giới một lần, đều muốn dốc toàn lực đoạt quyền khống chế vào tay, bởi vì lợi ích to lớn trong đó. Mà người từ trong tiểu thế giới đi ra là một đám người cực kỳ có thiên phú một, thậm chí thiên phú của bọn hắn vượt qua thiên tài trong cửu đại Tiên Cung Thiên Bảo, giống như một màn phát sinh trước mắt, Chu Thiên Nhược vốn là thiên tài của Đại Chu Tiên Cung, nhưng lại bị đối phương lấy lực lượng tuyệt đối đè sập, không thể không nói những người từ tiểu thế giới đi ra sẽ có rất nhiều người cực kỳ yêu nghiệt.

Trong đám người, có rất nhiều người cảm kích, ở biên giới khu vực tiểu thế giới, có nhiều người biết rõ về tiểu thế giới.

- Ngươi vẫn yếu như vậy.

Lâm Phong hung hăng đá một cước vào người Chu Thiên Nhược, lập tức thân thể Chu Thiên Nhược bay lên, bay về phía Đại Chu Tiên Cung, Lâm Phong mang nhục nhã mà Chu Thiên Khiếu cho hắn trả lên người Chu Thiên Nhược, đương nhiên, nếu có một ngày hắn có năng lực trả lại cho Chu Thiên Khiếu, hắn sẽ không chút do dự triển áp Chu Thiên Khiếu.

Lập tức, Chu Thiên Khiếu bước ra, tiếp lấy thân thể Chu Thiên Nhược, kim sắc lạnh như băng đâm về phía Lâm Phong.

Lâm Phong nhìn Chu Thiên Khiếu, bình tĩnh mở miệng:

- Ngày xưa Chu Thiên Nhược bị ta vũ nhục hai lần, sau đó, ngươi lại lấy thực lực Vũ Hoàng đến trấn áp ta, muốn dạy ta cái gì gọi là võ đạo, bây giờ nghĩ lại, nếu như ta không xứng với võ đạo, thì những người Đại Chu Tiên Cung dưới Vũ Hoàng, có ai xứng?

Mọi người nghe được lời này, trong lòng sáng tỏ, khó trách Lâm Phong sẽ lấy Chu Thiên Nhược khai đao, thì ra ngày xưa ở trong tiểu thế giới, hắn đã xung đột với Chu Thiên Nhược, nhưng Chu Thiên Nhược không địch lại, bèn nhờ huynh trưởng Chu Thiên Khiếu đi trả thù Lâm Phong, cho nên mới có một màn này.

Thế giới võ đạo không phân đúng sai, chỉ dùng thực lực nói chuyện, Chu Thiên Khiếu là cường giả Vũ Hoàng , cho nên hắn ở trước mặt Lâm Phong sẽ cao cao tại thượng, nhưng Lâm Phong đứng trên chiến đài miệt thị những hậu bối của Đại Chu Tiên Cung, ta không xứng nói võ đạo, vậy thì hậu bối của Đại Chu Tiên Cung các ngươi ai có thể?

Bình Luận (0)
Comment