Tuyệt Thế Vũ Thần ( Dịch Full )

Chương 1556 - Rất Nhiều Biến Thái

Rất nhiều biến thái Rất nhiều biến thái viptruyenfull.com

Người dịch: Sunshine

Biên: Hám Thiên Tà Thần

Team dịch: Vạn Yên Chi Sào

Nguồn: viptruyenfull.com

------------------------

- Thả người!

Thần Vũ Vũ Hoàng lạnh lùng nhìn, một đôi tròng mắt lãnh lệ đến mức tận cùng, giống như muốn xuyên thủng nữ tử yêu diễm vừa mới xuất hiện.

Nữ tử yêu diễm nhìn Lâm Phong bên cạnh một cái, bàn tay hơi xẹt qua gương mặt Lâm Phong, rồi thổi một làn gió thơm vào Lâm Phong, cười nói:

- Tiểu tử này lớn lên thật tuấn tú, không bằng về sau hãy đi theo tỷ tỷ đi, đi theo hắn không có gì vui đâu, tỷ tỷ cho ngươi hưởng thụ cảm giác dục tiên dục tử.

Lâm Phong trợn trắng mắt, Yêu Dạ Đảo là nơi nào, tùy ý đi ra một vị nữ tử mặc áo bào đỏ đẹp, đã vậy còn quá đáng sợ, khiến hắn không có một chút lực lượng phản kháng nào, hơn nữa, cô gái xinh đẹp này lại đang trêu chọc hắn, điều này làm cho Lâm Phong im lặng một hồi, hắn lại bị nữ nhân đùa giỡn!

Nhưng mà nữ nhân này lớn lên quả thật rất đẹp, toàn thân đều có màu đỏ, da thịt trên mặt cũng lộ ra hồng nhuận nhè nhẹ, bàn tay trắng nõn thon dài, lúc xẹt qua má của hắn lại hơi lạnh lẽo nhè nhẹ.

Hơn nữa, mi tâm của nữ nhân này, có một ấn ký màu đỏ, càng làm tăng thêm vài phần mê người.

- Tiền bối, xin đừng lại gần ta như vậy.

Lâm Phong cười khổ nói, dám trước mặt Thần Vũ Vũ Hoàng bắt người, chắc hẳn tu vi của nữ tử xinh đẹp này cũng rất cao, mặc dù nhìn trẻ tuổi như vậy, nhưng mà tuổi của cường giả Vũ Hoàng há có thể đơn thuần lấy diện mạo để suy đoán sao? Nếu như nữ tử yêu diễm này ở cấp bậc cường giả, chỉ sợ mấy vạn năm đều có thể không chết, mặc dù chỉ tính toán nàng có thể sống 10000 năm, 1000 tuổi, nếu như người bình thường người, 200 tuổi sinh mệnh chỉ tương đương với 20 tuổi mà thôi.

Cho nên rất nhiều người cường đại, theo thời gian trôi qua, thực lực của bọn hắn không ngừng trở nên cường đại, nhưng dung nhan sẽ không già đi.

- Ta rất già sao? Gọi ta tỷ tỷ được rồi!

Nữ tử kiều diễm cười hì hì nhìn Lâm Phong, bỏ qua Thần Vũ Vũ Hoàng.

Lâm Phong có chút im lặng, sau đó quay sang Thần Vũ Vũ Hoàng cầu cứu, chỉ thấy Thần Vũ Vũ Hoàng mở miệng nói:

- Nếu như ngươi không buông hắn ra, ta sẽ không khách khí với ngươi đâu.

- Tính cách xấu, bổn tiểu thư không chơi với ngươi!

Áo bào đỏ cuốn qua, trong chớp mắt thân ảnh nữ tử kia biến mất không thấy gì nữa, thậm chí Lâm Phong còn không kịp phản ứng lại, không khỏi âm thầm cảm thán đối phương thật mạnh, xem ra Yêu Dạ Đảo này cường giả như mây.

- Nàng ta tên Hồ Nguyệt, về sau, ngươi gặp nàng ta nên gọi nàng ấy là tỷ tỷ, bằng không ngươi sẽ chịu thiệt trong tay nàng ấy, nàng ấy không thích người khác gọi mình là tiền bối.

Thần Vũ mở miệng với Lâm Phong, tựa hồ đối với lần này cũng có chút bất đắc dĩ, Lâm Phong im lặng một hồi, nhưng vẫn gật đầu, nàng kia xinh đẹp động lòng người, gọi một tiếng tỷ tỷ cũng chẳng làm sao, nhưng chỉ cảm hơi quái dị mà thôi.

- Đi, ta mang ngươi tới nơi này trước.

Bàn tay của Thần Vũ vung lên, cuốn lấy thân hình Lâm Phong, cuồn cuộn mà đi, một lát sau, bọn hắn đi tới một tòa sơn mạch trên không khác.

- Tên kia lại đang ngủ rồi.

Thần Vũ thấp giọng nói, sau đó Lâm Phong cùng Mục Doãn nhìn theo ánh mắt hắn, chỉ thấy đằng kia có một tòa sơn mạch kỳ quái, có tay có chân, mơ hồ hiện lên hình người, nói chính xác, hẳn là một đầu yêu viên, cứ như vậy nằm ngang ở đó, giống như thật vậy.

- Tỉnh lại, tỉnh lại. . . !

Thần Vũ quát lớn một tiếng, lập tức sóng âm khủng bố trải khắp thiên địa, âm thanh ngập trời chấn động sơn mạch, khiến cho tảng đá bên trên bắt đầu lăn xuống, có rất nhiều tảng đá theo sơn mạch lăn xuống dưới.

- Răng rắc!

Một đạo tiếng vang thanh thúy truyền ra, lập tức ánh mắt Lâm Phong ngưng lại, cúi đầu nhìn xuống phía dưới, nhưng mà một khắc sau, đôi mắt của hắn cứng ngắc, thân thể hung hăng chấn động.

Thân hình dài đến mấy trăm mét giống như yêu viên bắt đầu cử động, từng khối đá trên người hắn lăn xuống, lộ ra bộ lông màu đen, cả tòa núi đá nằm ngang đằng kia cũng đều lăn xuống, cuối cùng hiện ra trước mặt Lâm Phong là một đầu Cự Viên vô cùng khổng lồ.

- Đó không phải tảng đá gì cả, rõ ràng là một tôn yêu viên am hiểu lực lượng hóa đá.

Trong lòng Lâm Phong chấn động, ngay sau đó, một đôi con ngươi to lớn mở ra, con ngươi kia chừng nửa người hắn vậy. Lập tức, hai con ngươi phóng tới, Lâm Phong chỉ cảm thấy loại lực lượng áp bách này không cần tận lực phóng ra đâu.

Tiếng vang ầm ầm cuồn cuộn truyền ra, thân thể cự viên chật vật đứng lên, chân hắn vẫn còn ở sườn núi, nhưng đầu của hắn lại trực tiếp xuất hiện trước mặt đám người Lâm Phong, con mắt thật to đánh giá Lâm Phong và Mục Doãn, sau đó lại nhìn Thần Vũ Vũ Hoàng.

Bên trong hơi thở nặng nề giống như có thể nổi lên vòng xoáy, bàn tay của cự viên mãnh liệt đánh về phía trước, tốc độ không nhanh, nhưng lại có loại cảm giác long trời lở đất, ngay cả thiên địa đều muốn bị đè sập.

Lâm Phong ngẩng đầu nhìn bàn tay đang che khuất bầu trời kia một cái, không khỏi im lặng một hồi, cuồng phong xẹt qua, trong nháy mắt, Thần Vũ Vũ Hoàng mang theo thân thể của hắn lóe lên rời đi, lập tức âm thanh bạo nổ ầm ầm cuồn cuộn truyền ra, sau đó, một ngọn núi chỗ đám người Lâm Phong vừa đứng văng tung tóe, bị một chưởng đánh cho đổ nát.

- Lực phá hoại này?

Lúc này, Lâm Phong đã xuất hiện trên không bàn tay kia, nhìn ngọn núi vừa mới còn đứng vững trong hư không, lúc này hóa thành đất bằng, giống như trong nháy mắt thấp xuống, lại không nói gì, trong nội tâm thầm nghĩ, nếu như Viên Phi ở chỗ này thì tốt rồi, tên Yêu Viên này chính là đồng loại của Viên Phi đó.

- Cái tên ngu xuẩn ngươi lại quấy rầy ta nghỉ ngơi!

Giờ phút này, một đạo thanh âm tức giận truyền đến. Sau khi nghe được câu nói của yêu viên, bên trong con ngươi to lớn kia hiện lên phẫn nộ đáng sợ, lập tức cuồng phong cuốn qua, trong chớp mắt một đạo lưu quang xuất hiện trong hư không, thật giống như từ đằng xa đột nhiên đến đây vậy, không thấy khoảng cách không gian ngắn ngủi này, tốc độ nhanh đến mức chỉ còn lại một đạo ánh sáng, song khi Lâm Phong thấy rõ thân ảnh ấy lại lần nữa bị chấn động.

Thân hình dài đến trăm mét, đôi cánh mở ra che khuất bầu trời, lông vũ màu xám tro, ánh mắt sắc nhọn lạnh lùng nhìn chằm chằm yêu viên ở phía dưới, cũng là một đầu yêu thú.

- Cái tên ngu xuẩn nhà ngươi!

Yêu thú trong hư không nhìn chằm chằm yêu viên phía dưới, lạnh lùng nói một tiếng.

- Rống!

Xa xôi nộ khiếu cuồn cuộn, Lâm Phong chỉ cảm giác hồn phách đều muốn tán loạn, một đạo nộ khiếu này không có bất kỳ lực lượng sóng âm nào, chỉ thuần túy gào thét, nhưng vẫn muốn đánh rách linh hồn của hắn như cũ, đồng thời, thiên địa phát ra tiếng vang ầm ầm, sau đó, bàn tay khổng lồ của yêu viên chộp vào bầu trời, giống như muốn bắt trời lại.

Nhưng hắn không va chạm vào cái gì, Lâm Phong chỉ thấy được một vòng lưu quang lúc thân hình dài trăm thước di động, hắn vậy mà không cách nào thấy rõ thân hình đối phương, chỉ thấy lưu quang, tốc độ gì vậy? Yêu viên tức giận gào thét một tiếng, thu bàn tay lại, lập tức yêu thú trong hư không lại xuất hiện lần nữa, lạnh như băng nói:

- Ngu xuẩn!

Yêu viên nhe răng trợn mắt, vô cùng phẫn nộ, nhưng hắn biết được lấy tốc độ tuyệt đối của đối phương, cho dù lực công kích của hắn khủng bố cũng không có đất dụng võ.

- Ngoại trừ chạy trốn, ngươi còn có thể làm gì?

Trong miệng Yêu viên phun ra một đạo thanh âm, giống như sét đánh, chấn động hư không.

- Không nên tranh cãi!

Lúc này, Thần Vũ Vũ Hoàng mở miệng, nhìn hai tên to lớn, nói với bọn họ:

- Cãi vã nhiều năm như vậy cũng không có kết quả, cần gì chứ, nơi này có tên tiểu tử, hắn am hiểu nhiều loại lực lượng áo nghĩa, mà các ngươi nắm giữ đại địa và phong, không bằng về sau các ngươi dạy dỗ hắn một chút, để xem loại áo nghĩa nào của hắn đạt tới đỉnh phong trước.

- Hừ, Thần Vũ, ngươi coi ta giống như tên ngu xuẩn này sao? Một võ tu nhân loại Tôn Vũ tầng bảy, ngươi lại để cho ta tới dạy dỗ, nếu như vài năm tới áo nghĩa của hắn không đến Tôn Vũ đỉnh phong, chẳng phải ta sẽ chơi cùng hắn vài năm sao?

Yêu thú trong hư không lãnh đạm nói, không chừa mặt mũi cho Thần Vũ Vũ Hoàng.

- Lâm Phong, phóng thích mười loại áo nghĩa để cho bọn hắn nhìn một chút.

Thần Vũ Vũ Hoàng nói với Lâm Phong, Lâm Phong khẽ gật đầu, trong nháy mắt, mười loại áo nghĩa bùng nổ mà ra, giờ khắc này, lực lượng áo nghĩa đặc biệt bao trùm trên người Lâm Phong, rực rỡ mà lộng lẫy, chiếu sáng thân thể Lâm Phong, cực kỳ sáng chói.

- Thập tuyệt!

Cự Yêu trong hư không khẽ nhíu mày, dĩ nhiên là thập tuyệt hiếm thấy, cái tên Thần Vũ này tìm đâu ra một võ tu nhân loại lợi hại như vậy?

- Ta còn muốn đi tìm những người khác nữa, hiện tại ta hỏi các ngươi có làm hay không, không làm, ta dẫn hắn đi à!

Thần Vũ Vũ Hoàng nhàn nhạt nói một tiếng, ngay lập tức thần sắc của cự yêu trong hư không lóe lên, hỏi:

- Hắn là nhân loại!

- Sao ngươi lại thiển cận như vậy? Đừng quên ngày xưa Yêu Dạ Đảo gặp đại nạn, là nhân loại hay yêu thú giúp chúng ta?

Thần Vũ Vũ Hoàng không vui nói:

- Ta hỏi lại một tiếng, có làm hay không?

- Ông.

Không cần nhiều lời, trong nháy mắt, thân thể Phong Yêu trong hư không hóa thành một đạo ánh sáng, một khắc sau, Lâm Phong đã cảm thấy sóng gió kinh khủng hung hăng chạy loạn trên người mình, loại tốc độ đáng sợ này đủ để làm cho hắn hít thở không thông, thậm chí ngay cả hô hấp, hắn đều cảm thấy khó khăn!

- Khốn khiếp!

Yêu viên to lớn kia gầm thét một tiếng, lập tức tiếng vang ầm ầm truyền ra, thân hình vô cùng to lớn kia vậy mà chạy chạy, long trời lở đất, mỗi một bước bước ra đều khiến đại địa run rẩy, mà mỗi bước chân của hắn lớn đến mức làm cho người ta hoảng sợ!

Mục Doãn cũng bị một màn này dọa cho không nhẹ, lúc này nàng mới phát hiện, Yêu Dạ Đảo, nàng đã đi tới thế giới của yêu thú.

Bình Luận (0)
Comment