Người dịch: Sunshine
Biên: Hám Thiên Tà Thần
Team dịch: Vạn Yên Chi Sào
Nguồn: viptruyenfull.com
------------------------
Đã có Yêu Dạ Đảo làm chỗ dựa, lại thêm thiên phú của Lâm Phong, hắn hoàn toàn có khả năng quật khởi. Tương lai hắn sẽ trở thành cường giả đáng sợ.
- Ngươi có hối hận không?
Lâm Phong nhẹ giọng hỏi. Cũng không biết hắn hỏi người của Dược Vương Tiên Cung hay người của Tề Thiên Bảo.
Khi lão Vũ Hoàng của Dược Vương Tiên Cung nghe thấy lời Lâm Phong, hắn liên tưởng đến chuyện ngày xưa. Nếu hắn không vũ nhục sư tôn Lâm Phong. Nếu hắn giúp Lâm Phong, cục diện hôm nay đã khác.
Mà khi người của Tề Thiên Bảo nghe thấy, lại nghe ra có cảm thấy hội hận khi muốn khống chế hắn không? Mà khi Tề Hoàng cùng Đông Hoàng nghe thấy, bọn họ lại có hàm nghĩa khác. Vì bọn họ có ân oán quá sâu với Lâm Phong, những con cháu chảy xuôi theo huyết mạch của bọn hắn, đều vì Lâm Phong mà chết. Bởi vậy, nên bọn hắn mới biết rõ thiên phú của Lâm Phong rất mạnh, nhưng vẫn cố ý muốn giết chết Lâm Phong.
Khi thấy bọn họ không nói gì, Lâm Phong cười nhẹ một tiếng. Những gì nên đòi lại, sớm muộn gì hắn cũng muốn đòi lại. Hôm nay, hắn đã có Yêu Dạ Đảo làm chỗ dựa, nhưng đó không phải lực lượng của hắn. Đợi đến khi hắn đã thực lực cường hãn, chính hắn sẽ tự đi đòi nợ.
- Hắn nhất định phải chết!
Lão già râu bạc của Dược Vương Tiên Cung thầm nghĩ trong lòng. Lâm Phong hôm nay đã trở thành người của Yêu Dạ Đảo, nên hắn không thể bỏ qua cho Lâm Phong. Đương nhiên không thể cho người ta biết rõ hắn giết. Nếu như bị Yêu Dạ Đảo biết rõ Lâm Phong chết trong tay Dược Vương Tiên Cung, đám yêu thú kia sẽ thật sự chạy đến Dược Vương Tiên Cung à.
- Không nghĩ tới người của Yêu Dạ Đảo lần này, lại là nhân loại võ tu!
Tần Chính liền cười nói.
- Lâm Phong!
Vào đúng lúc này, đột nhiên có một người gào to tên Lâm Phong, khiến cho Lâm Phong không thể không quay lại nhìn hắn. Hắn thấy Chu Thiên Nhược đầy hoàng kim thánh khí đang gọi tên hắn.
Đến hôm nay, Chu Thiên Nhược đã bước vào cảnh giới vô địch Tôn chủ, nên Chu Thiên Nhược rất muốn tìm Lâm Phong quyết đấu.
- Có việc gì?
Lâm Phong vừa nhìn Chu Thiên Nhược, thầm nghĩ:” gia hỏa này chẳng lẽ còn muốn tìm khổ bất thành, hôm nay Lâm Phong mục tiêu đã không phải Chu Thiên Nhược, mà sau lưng Chu Thiên Nhược, Chu Thiên Khiếu rồi. “
- Ngươi có dám đấu một trận không?
Khi nghe Chu Thiên Nhược nói xong, Lâm Phong coi thường nhìn hắn, bình tĩnh nói ra:
- Kẻ bại phải chết, người của Đại Chu Tiên Cung không thể ngăn cản ta giết chết ngươi.
Dám thì lên!
- Kẻ bại phải chết!
Khi nói xong, sắc mặt Chu Thiên Nhược trở nên cứng ngắc, rất khó coi, nắm tay của cũng xiết chặt lại. Từ khi nhìn thấy cái ánh mắt miệt thị của Lâm Phong, trong lòng hắn đã xuất hiện một ngọn lửa giận. Hắn rất muốn xông tới đánh một trận, nhưng khi nghĩ tới hậu quả, hắn lại không dám. Từ trong ánh mắt coi thường đó, Lâm Phong đang muốn nói cho hắn biết, hắn chắc chắn sẽ bại. Loại đặt cược kiểu này, Chu Thiên Nhược không dám chơi, mà hắn cũng không chơi nổi!
Bởi vì không dám, nên hắn càng cảm thấy khuất nhục, hai tay của hắn càng thêm xiết chặt. Trong một năm nay, hắn đã lấy lại được sự tự tin, nhưnh bởi vì một câu của Lâm Phong, mà sự tự tin đó đã phá toái mất.
- Ngươi vĩnh viễn kẻ là bị ta chà đạp. Ngươi đã sớm không phải đối thủ của ta. Ngươi không xứng!
Vào lúc này, trong giọng nói của Lâm Phong giống như có một cổ ma lực, ăn mòn suy nghĩ của Chu Thiên Nhược, ảnh hưởng ý chí của hắn. Mà khi nghe được những lời kia, thân thể Chu Thiên Nhược càng run rẩy dữ dội hơn.
- Chu Thiên Nhược!
Chu Thiên Khiếu sau lưng hét lớn một tiếng, lạnh lùng nói:
- Không nên tin những lời của hắn mà ảnh hưởng đến ý chí.
Khi nghe Chu Thiên Khiếu nói thế, Chu Thiên Nhược cảm giác trong đầu đánh có hai đạo thanh âm va chạm, không ngừng ăn mòn nhau. Sau một lúc, đầu của hắn mới dần dần bình thường lại, ánh mắt lạnh lùng nhìn Lâm Phong. Tới lúc này, hắn đã biết Lâm Phong thừa lúc ý chí của hắn không kiên định mà quấy phá. Hắn ta đã dùng một loại lực lượng kỳ lạ đánh ý chí mình, khiến mình nhập ma. Nhưng may có Chu Thiên Khiếu, không thì mình xong rồi.
Cùng lúc đó, Lâm Phong nhìn Chu Thiên Nhược một cái, châm chọc nói.
- Ngươi quá yếu!
Trong câu nói này đã không còn có ma chú, nhưng vẫn khiến cho Chu Thiên Nhược rung xuống.
- Hô. . .
Chu Thiên Nhược nhắm mắt lại, điều hòa tâm cảnh. Hắn tự nói với mình, hắn không thể bị lời nói của Lâm Phong ảnh hưởng. Mặc dù hôm nay hắn đấu không lại Lâm Phong cũng không sao. Tuy Lâm Phong có chiến lực rất đáng sợ, nhưng tu vi của hắn mới chỉ là Tôn Vũ tầng tám m thôi. Chỉ cần hắn sớm bước vào Vũ Hoàng, hắn sẽ đánh bại Lâm Phong.
- Lâm Phong, tới nơi này ngồi đi!
Cùng lúc đó, trong khu của Vấn Thiên Bảo lại có một vị cường giả mở miệng nói. Lâm Phong khẽ gật đầu, lập tức đi tới đó.
- Lâm Phong, đã lâu không gặp!
Khi Vấn Ngạo Tuyết cùng Vấn Thiên Ca thấy Lâm Phong nở nụ cười chào. Lần gặp nhau này, tất cả mọi thứ đã thay đổi, bọn hắn đã trở lại Vấn Thiên Bảo, mà Lâm Phong lại vào Yêu Dạ Đảo.
- Đã lâu không gặp.
Lâm Phong cũng cười một cái. Mối quan hệ giữa Thủ vọng liên minh cùng Vấn gia, cũng chỉ là lợi dụng lẫn nhau. Mặc dù Vấn gia thuộc về Vấn Thiên Bảo, Lâm Phong cũng không cần phải gây sự làm gì, coi như người dưng là được.
Nhưng mối quan hệ của Vấn Thiên Bảo cùng Lâm Phong lại có chút vi diệu, dù sao Vấn Ngạo Phong cũng là truyền nhân của Nghịch Trần Vũ Hoàng. Khi Lâm Phong bị Thần Vũ Vũ Hoàng mang đi, hai người đã từng có ước định, nên Vấn Ngạo Phong cũng được tính là đối thủ của Lâm Phong.
Tuy có mối quan hệ khá phức tạp, nhưng Vấn Ngạo Phong vẫn khẽ gật đầu với Lâm Phong cái, mà Lâm Phong cũng không keo kiệt, gật đầu đáp lễ với đối phương.
- Nếu như người của Yêu Dạ Đảo cũng đến rồi, chúnh ta lại nói tiếp chuyện vừa rồi. Tin tức Vô Cực đế cung truyền ra từ trong khu vực của Tiên Cung Thiên Bảo, hôm nay các ngươi tuy nhiên cũng nói không biết, cái này không khỏi quá mức hoang đường.
Lúc này, một vị cường giả mở miệng nói ra, bọn hắn nghe nói tin tức sau đó theo các nơi chạy đến, nếu như không đào ra cái gì có giá trị manh mối, như thế nào tìm kiếm Vô Cực đế cung.
- Biết rõ thì biết, không biết sao lại thả tin tức ra, Thanh Đế Sơn cùng bốn đại thế lực đều đã đến, nếu bọn họ hỏi, các vị vẫn nói mình không biết gì sao?
Liền có một người cường thế nói, bọn họ quyết dùng loại thủ đoạn này để bách người của Cửu đại Tiên Cung Thiên Bảo xuất ra tin tức.
Mặc dù Cửu đại Tiên Cung Thiên Bảo dựng nghiệp ở biên thùy, nhưng lại không đại biểu bọn hắn yếu hơn những khu vực khác của Thanh Đế Sơn. Mà trái lại, bọn hắn còn mạnh mẽ hơn, địa vực gần tiểu thế giới luôn là nơi có vô số người ao ước, mà Cửu Đại Tiên Cung Thiên Bảo có thể trấn thủ tại chỗ này vô số năm, nội tình của bọn họ cũng không phải dạng thường.
- Mấy vị nghĩ như thế nào?
Lại có người kia ánh mắt nhìn về phía Lâm Phong và ba người của các thế lực khác. Vấn Ngạo Phong lập tức vân đạm phong khinh cười nói.
- Nếu như bọn hắn thật sự không biết thì sao?
Khi nghe vậy, mọi người thầm mắng Vấn Ngạo Phong vài tiếng. Hắn rõ ràng đang bao che cho Cửu Đại Tiên Cung Thiên Bảo. Sau đó, ánh mắt của mọi người chuyển qua Tần Chính. Nhưng Tần Chính lại đá quả bóng sang Lâm Phong.
- Lâm Phong, ngươi chậm nhất đến, không biết ý tưởng nào hay không?
Đôi mắt Lâm Phong liền lóe lên một cái, lập tức nói.
- Chư vị hãy phân tán, đến bản doanh của Cửu Đại Tiên Cung Thiên Bảo. Nếu có tin tức, mọi người có thể cùng nhau chia sẻ.
Khi Đám người xung quanh nghe được ý tưởng của Lâm Phong, trong mắt họ cũng lóe lên. Nếu có thể giám thị nhất cử nhất động của Cửu đại Tiên Cung Thiên Bảo, càng dễ đạt được manh mối có giá trị hơn.
- Ta đồng ý cách của Lâm Phong. Chư vị có thể tùy ý tuyển chọn ở lại trong bản doanh của một trong Cửu Đại Tiên Cung Thiên Bảo. Không biết Cửu Đại Tiên cung Thiên Bảo có đồng ý hay không?
Tần Chính lập tức cười nói.
- Tề Vân Thịnh, ngươi nói đi.
Lập tức có người nhìn về phía Tề Thiên Bảo, nói với Tề Vân Thịnh.
- Tề Thiên Bảo hoan nghênh chư vị quang lâm!
Mặc dù không muốn, nhưng Tề Vân Thịnh lại không cự tuyệt được.
- Mấy vị hãy ở lại Vấn Thiên Bảo của ta nghỉ ngơi mấy ngày được không?
Sau khi đã thương lượng xong, Vấn Ngạo Phong nói với bọn Lâm Phong và Tần Chính. Tần Chính cùng Huyền Sân đều lập tức gật đầu, bọn hắn ở chỗ nào cũng được. Nhưng Lâm Phong lại thản nhiên nói:
- Ta vẫn thích ở Tề Thiên Bảo, lấy thực lực của Tề Thiên Bảo, việc bảo hộ an toàn cho ta chắc không có vấn đề đâu.
- Vô liêm sỉ!
Khi nghe thế, người ben Tề Thiên Bảo thầm mắng. Tất cả bọn hắn đều hận không thể để cho Lâm Phong chết sớm một chút, nhưng Lâm Phong lại ở tại Tề Thiên Bảo, bọn hắn chẳng những không thể khiến cho Lâm Phong chết, mà còn phải bảo vệ hắn không bị người khác giết nữa!