Người dịch: Sunshine
Biên: Hám Thiên Tà Thần
Team dịch: Vạn Yên Chi Sào
Nguồn: viptruyenfull.com
------------------------
Trong số mười một đệ tử của Thiên Đài, ngoại trừ ba người bị Tề Thiên Bảo khống chế cộng thêm Lâm Phong và Như Tà, còn có sáu người đang lưu lạc bên ngoài. Nếu như Thiên Đài có thể quật khởi trên đại thế giới, nhất định có thể tụ hợp tất cả bọn họ. Khi những đi ra từ Bát Hoang cảnh biết được Thiên Đài, thì họ cũng sẽ đến thăm. Khi đó cũng có thể dễ dàng tìm được Mộc Trần và Vũ Hoàng.
Mà đây cũng là mơ ước của đại sư huynh. Huynh ấy đã vì mục tiêu tiêu diệt thế lực sau lưng Thí Hoàng Đồng Minh và cho tiểu thế giới trở nên tự do, mà đã nổ lực rất nhiều
Sau một hồi trầm ngâm, Lâm Phong nói với Như Tà.
- Thực lực hiện tại của chúng ta còn chưa đủ mạnh, nên không thể thành lập được một thế lực trên đại thế giới. Nếu thành lập được, thì cũng sẽ bị người ta tiêu diệt. Chúng ta cứ nhớ kỹ việc này trong lòng, sau khi trở nên cường đại sẽ nói tiếp.
Như Tà đương nhiên biết những lời của Lâm Phong rất có lý. Ở Bát Hoang cảnh, Vũ Hoàng đích thế lực chính là thế lực ở trên đỉnh, nhưng trên đại thế giới, hạ vị Vũ Hoàng không có gì to tát, chớ nói gì thành lập một thế lực, Nhược Tà khẽ gật đầu.
- Ân, ta minh bạch.
- Nhược Tà, đây là sư đệ ấy của ngươi ở tại tiểu thế giới đó hả? Ta không ngờ hai người các ngươi lại có hùng tâm tráng chí như vậy. Muốn thành lập một thế lực trên đại thế giới, ít nhất cũng phải có tu vi thượng vị Hoàng nha. Bây gió nói chuyện đến chuyện này không khỏi có chút xa xôi. Không biết ngày tháng năm nào mới thành lập được đây?
Đúng lúc này, ba người khác của Kiếm Sơn cũng đã đi tới. Khi người thanh niên đã từng lên tiếng bình luận về Lâm Phong, nghe được đoạn đối thoại của Lâm Phong cùng Như Tà, trong lòng hắn không khỏi cảm thấy buồn cười. Như Tà chỉ mới Tôn Vũ tầng chín, mà Lâm Phong lại chỉ là Tôn Vũ tầng tám, cả hai người họ cũng chỉ miễn cưỡng đi lại bên ngoài. Nhưng bọn hắn lại nói muốn thành lập một cổ thế lực, không phải không biết trời cao đất rộng sao.
- Đa tạ nhắc nhở.
Như Tà bình tĩnh nói một tiếng, hắn và Lâm Phong đang trò chuyện mà lại có người lại lắm miệng. Nhưng người kia lại hỏi Lâm Phong một tiếng
- Đúng rồi, sư đệ của ngươi đang tu luyện ở nơi nào?
Lâm Phong nhìn người kia một cái, đáp:
- Ở trên một hòn đảo!
Đúng lúc này, thiếu nữ xinh đẹp đi lên trước, phi thường khách khí nói với Lâm Phong.
- Ngươi có muốn gia nhập Kiếm Sơn ta. Ngươi cũng là tu kiếm, mà Kiếm Sơn lại chính là Thiên Đường của kiếm tu. Ta có thể đề cử ngươi vào.
Khi nghe vậy, người thanh niên kia khẽ quát một tiếng.
- Sư muội!
Sau đó tiếp tục nói:
- Mỗi người đều có l con đường tu luyện riêng của mình. Mà Kiếm Sơn cũng không tùy ý thu nhận môn đồ. Tại sao muội lại lỗ mãng như thế?
Thiếu nữ kia lập tức đáp.
- Thử một lần thì có làm sao đâu chứ.
Nhưng người thanh niên kia lại tỏ ra không nghe, tiếp tục nói với Lâm Phong.
- Nếu như bằng hữu muốn đi Kiếm Sơn ta thử vận khí một chút, ta hoàn toàn có thể đề cử. Nếu không gia nhập được Kiếm Sơn thì cũng không sao.
- Không cần, đa tạ.
Mặc dù Lâm Phong không biết tại sao người này lại có ý trào phúng hắn. Nhưng hắn cũng sẽ không bởi vì chút chuyện nhỏ này, mà tranh luận cùng đối phương.
- Như Tà sư huynh, chúng ta đi tới trước nói chuyện đi!
Sau khi Lâm Phong dứt lời, hắn và Như Tà lập tức ngự kiếm mà đi, trong chớp mắt đã bay đi khá xa. Nhược Tà bình tĩnh nói một tiếng.
- Lâm Phong, người của thế giới này không giống với chúng ta. Tu vi của bọn hắn tiến triển nhanh hơn chúng ta quá nhiều, nên tâm cảnh hơi thiếu hụt.
Nguyên do đối phương khiêu khích Lâm Phong rõ ràng vì hắn, mà chuyện này không chỉ lần đầu, nên hắn cũng chẳng muốn so đo cùng đối phương. Hắn đang tập trung tu luyện, nên không muốn đi trêu chọc thị phi.
- Vâng.
Lâm Phong đáp một tiếng. Ở thế giớ này, có rất nhiều cường giả mới tấn thăng Vũ Hoàng đều có tâm trí chưa được thành thục. Tâm trí không có quan hệ nhiều tới tu vi, thứ ảnh hưởng đến tâm trí và tâm tính của một người, chính là kinh nghiệm của hắn.
- Ở cái thế giới này, có vô số loại đan dược trợ giúp tu luyện, sau khi sinh ra không lâu, đã có phục dụng cải tạo thân thể, khiến cho bọn phù hợp với thiên địa hơn. Nên từ khi còn nhỏ, bọn họ đã có cảnh giới khá cao. Tất cả những người sinh ra ở đại lục này từ lúc mới sinh ra, đã được trưởng bối của bọn hắn cho nốc một đống thuốc bổ, mặc dù giá chúng khá cao, nhưng đối với một tên võ giả giàu có một chút, thì lại không là vấn đề gì.
Khi Lâm Phong nghe thấy lời Như Tà, hắn ngây người một lúc, sau đó lập tức cười khổ. Lời của Như Tà cũng giống như những gì trang chủ của Thiên Bích sơn trang đã nói.
- Không nói những chuyện này nữa, đệ đang chuẩn bị đi đâu đó?
Nhược Tà liền hỏi Lâm Phong một tiếng.
- Đệ muốn đi đến vị trí trước kia của Vô Cực đế cung.
Sau khi nghe câu trả lời của Lâm Phong, thần sắc của Nhược Tà liền trở nên ngưng lại, lập tức cười nói:
- Đệ đến Tứ Tượng Vực vì Vô Cực Đế Cung sao?
Nhưng sau khi nói xong, Như Tà lại hơi chau mày, nói:
- Lâm Phong, trong Kiếm Sơn ta nghe được một lời đồn. Rất có khả năng, Vô Cực đế cung đang nằm trong Tứ Tượng Vực, mặc dù nó có xuất hiện, cũng sẽ không xuất hiện ở vị trí cũ. Sao đệ không đến chỗ khác thử thời vận đi.
- Đệ lại nghe được tin tức nói, Vô Cực đế cung rất có khả năng sẽ xuất hiện ngay trong khu vực cũ của Đế cung.
Lời của Lâm Phong liền khiến cho Nhược Tà giật mình, lập tức gật đầu.
- Vậy cũng, ta sẽ theo đệ đi xem một chút. Nhưng hi vọng cũng không quá lớn.
Vừa dứt lời, hai người liền tăng thêm tốc độ, khiến cho mấy người phía sau phải tế ra kiếm để cấp tốc đuổi theo.
- Như Tà, ngươi muốn đi đâu vậy?
Người thiếu nữ kia liền hô một tiếng. Mà Nhược Tà cũng đáp lại một tiếng.
- Vị trí cũ của Vô Cực Đế cung.
Sau khi nghe xong, nàng ta nhíu mày, mà người thanh niên vừa rồi lại trào phúng nói:
- Ngươi điên rồi sao, Vô Cực Đế cung làm sao có thể xuất hiện ở vị trí cũ.
Nghe vậy, Như Tà lạnh lùng nói lại một tiếng.
- Ta cũng không bảo ngươi đi cùng!
Sắc mặt của người thanh niên kia đọng lại, ánh mắt lập tức nhìn sang thiếu nữ ở bên cạnh:
- Nếu sư đệ đã muốn như vậy, chúng ta tách ra với hắn thôi.
- Ân, chúng ta tách ra đi. Ta sẽ đi theo Như Tà.
Vừa dứt lời, người thiếu nữ kia ngự kiếm đuổi theo Như Tà cùng Lâm Phong. Khiến cho sắc mặt của người kia trở nên rất khó coi, hắn không thể không đuổi theo.
….
Một ngày sau, nhóm người Lâm Phong đã xuất hiện ở một chỗ khác của Tứ Tượng Vực, trước mặt bọn họ là những cung điện trùng điệp tan hoang, rộng lớn giống như tòa thành.
Khi Lâm Phong nhìn thấy từng cung điện, đền đài rách nát, hắn vẫn cảm thấy một cỗ khí tức uy nghiêm và cổ xưa. Từ đó, hắn có thể phần nào tưởng tượng được khung cảnh của Vô Cực đế cung ngày xưa.
- Sau khi Vô Cực Thiên Đế vẫn lạc, Vô Cực Đế Cung cũng biến mất cùng hắn. Ngày xưa, đây chính là vị trí tọa lạc của nó.
Vào lúc này, thiếu nữ bên cạnh Như Tà đưa tay chỉ về một mảnh đất trống rỗng mênh mông trong vô số đề đài kiến trúc. Chỗ đó mới thật sự là Vô Cực đế cung, những kiến trúc chung quanh chỉ là phụ thuộc Đế cung.
- Thiên Đế vẫn, Đế cung bại!
Một thanh niên cũng nói nhỏ một tiếng. Có rất nhiều tuyệt đỉnh cường giả bọn, đều đã từng là nhân vật hiển hách một thời, uy chấn một phương. Nhưng một khi bỏ mình, hết thảy đều sẽ trở thành hư vô, lại sẽ có một nhân vật mới quật khởi, thay thế vị trí đó.
- Nghe nói nguyên nhân Vô Cực Thiên Đế vẫn lạc, do bị đệ tử của hắn ám toán, không biết thật hay giả nửa?
Thiếu nữ nói nhỏ một tiếng.
- Sư muội!
Một người thanh niên đột nhiên quát to một tiếng, ánh mắt nghiêm túc, nhìn chằm thiếu nữ. Mà thiếu nữ kia cũng tranh thủ thời gian, ngậm miệng lại, nàng cũng ý thức được mình nói sai. Mặc dù Vô Cực Thiên Đế đã vẫn lạc, nhưng không ít đệ tử của hắn vẫn còn sống, đặc biệt là người đệ tử mạnh nhất của hắn, cũng là một vị cường giả Đại Đế cực kỳ đáng sợ. Đừng nói bọn họ, ngay cả Kiếm Sơn đều không thể trêu nổi.
Mà không chỉ có đám người Lâm Phong đi đến di tích Đế Cung, mà còn có rất nhiều người khác. Nhưng khi chiêm ngưỡng Vô Cực đế cung, họ cũng có cảm giác cực kỳ bất ngờ.
Vô Cực Thiên Đế đã vẫn lạc không biết bao nhiêu năm, nhưng dư uy của hắn vẫn vô to lớn, khiến cho vô số người khắc ghi.