Người dịch: Sunshine
Biên: Hám Thiên Tà Thần
Team dịch: Vạn Yên Chi Sào
Nguồn: viptruyenfull.com
------------------------
- Ngươi đừng quên, ta là sư tôn của ngươi. Tất cả trận pháp của ngươi đều do ta truyền thụ.
Vô Cực Thiên Đế bình tĩnh nhìn vị Đại Đế kia, chậm rãi nói.
- Hừ, người khác cho rằng Vô Cực Thiên Đế có thiên phú trận đạo rất lợi hại, nhưng lại không biết trận đạo của Vô Cực Thiên Đế có được từ Thánh Đế. Vì ngươi đoạt truyền thừa của Thánh Đế, nên mới có thể trở thành Đại Đế. Người khác không biết, nhưng chẳng lẽ ta không biết được sao? Lấy thiên phú của ta, nếu ngươi mang truyền thừa của Thánh Đế đưa cho ta, ta nhất định sẽ mạnh hơn ngươi nhiều.
Vị Đại Đế kia đi ra từ bên trong vách đá, lạnh lùng nhìn Vô Cực Thiên Đế.
Mà vào lúc này, cự tượng cũng đã xuất hiện bên cạnh Vô Cực Thiên Đế, lạnh lùng nhìn vị thanh bào Đại Đế.
Một khi Lâm Phong nghe được đoạn đối thoại của hai người, trong lòng của hắn nổi sóng. Ai lại có thể ngờ Vô Cực Thiên Đế lại có truyền thừa của Thánh Đế? Mà Thánh Đế là ai?
Sau đó, hắn thấy Vô Cực Thiên Đế chậm rãi vươn tay tới phía trước, đánh ra từng sợi văn lộ. Khiến những động phủ đang bị phong bế cũng được mở ra, từ trong đó, lập tức có từng đám người lao ra. Nhưng khi bọn họ thấy hai đạo thân ảnh trên không trung, thân thể của họ lập tức cứng đờ tại chỗ, ánh mắt nhìn chằm chằm Vô Cực Thiên Đế.
- Nếu như ngươi có thể hối hận, gọi ta một tiếng sư tôn, vi sư có thể tha thứ cho ngươi, và mang y bát suốt đời truyền thụ cho ngươi.
Khi nghe thấy lời của Vô Cực Thiên Đế, trong mắt vị Đại Đế kia xuất hiện một tia khinh thường, lãnh đạm nói:
- Ngươi cho rằng, ngươi còn có cơ hội đánh bại ta sao?
- Đã như vậy, thì thôi!
Khi Vô Cực Thiên Đế vừa dứt lời, thần niệm của hắn điên cuồng lao ra ngoài, hóa thành ngàn vạn đạo lưu quang, trực tiếp chui vào mi tâm của đám người Lâm Phong. Mà khi thấy cảnh đó, lông mày của vị Đại Đế kia liền nhíu lại, lạnh nhạt nói:
- Ngươi làm cái gì vậy?
Vô Cực Thiên Đế lập tức nở một nụ cười, đắt ý nói.
- Trong bọn họ có người đã chiếm được truyền thừa của ta, có thể một người, mà cũng có thể là hai người. Và rất có khả năng không có người nào. Bây giờ, ngươi muốn chọn đuổi theo bọn họ hay đuổi theo ta?
Khi vừa dứt lời, dưới chân Vô Cực Thiên Đế xuất hiện một cái vòng tròn màu vàng. Trong nháy mắt, Vô Cực Thiên Đế đã biến mất.
- Cái đồ xảo trá!
Sau đó, trong đôi mắt vị Đại Đế kia liền xuất hiện một đạo hàn mang, lập tức chế trụ hai người ở gần hắn nhất. Thần niệm của hắn trực tiếp xuyên thấu mi tâm của hai người đó, tìm toài trong trí nhớ của họ.
- Không có!
Sau khi không tìm thấy gì, hắn ta bóp nát thân thể của hai người kia, rồi áo xông thẳng về phía hư không, truy kích Vô Cực Thiên Đế. Tuy hắn rất muốn ra tay điều tra tất cả những người ở đây, nhưng lại lo lắng Vô Cực Thiên Đế đã lừa hắn. Nên hắn chỉ có thể tùy ý điều tra một chút, rồi quay sang truy kích Vô Cực Thiên Đế. Mà hắn cũng không muốn giết tất cả những người ở đây, vạn nhất trong bọn họ thật sự có người chiếm được truyền thừa của Vô Cực Thiên Đế, mà bị hắn giết mất, thì hắn sẽ lỗ lớn.
- Đi lên!
Sau khi thấy vị Đại Đế kia biến mất, cự tượng liền hô to một tiếng. Tuy thần sắc của mọi người đều trở nên ngưng tụ, nhưng họ vẫn lập tức bước lên trên lưng cự tượng. Nếu không có cự tượng đưa bọn hắn trở về, bọn họ đừng mong rời khỏi đây.
Giờ phút này, lông mày của Lâm Phong đang nhíu thật chặc, hắn đang lo lắng cho hai người Như Tà. Bọn họ cũng hắn đi tới cái tiểu thế giới này, mà khi cự tượng muốn đưa mọi người về, thì lại không thấy đâu. Nếu như hai người Như Tà bỏ qua cơ hội này, thì rất khó có thể trở về.
Mà không chỉ có là Lâm Phong biết đây là cơ hội duy nhất, nên tất cả mọi người đều nhao nhao bước lên phần lưng của cự tượng. Sau một lúc, cự tượng liền gầm to một tiếng, thân hình khổng lồ của nó mạnh mẽ xông lên vòm trời.
- Viêm Đế!
Vào thời khắc này, Lâm Phong đột nhiên thấy Viêm Đế lao ra khỏi lưng của cự tượng.
- Bổn Đế có việc cần phải xử lý, ngươi phải cố gắn bảo trọng.
Khi Viêm Đế vừa dứt lời, hắn đã biến mất. Cùng lúc đó, khi những người bên ngoài Đế cung nhìn thấy cự tượng bay lên không, họ vô cùng kinh hãi. Mà thần sắc của đám người đại thế giới đều trở nên cứng đờ, lập tức nhao nhao phóng lên trời, truy đuổi cự tượng.
- Cự tượng tiền bối, xin chờ một lát.
Khi Lâm Phong thấy trong đám người phía dưới có hai người Như Tà, hắn liền hô lớn một tiếng. Khi nghe vậy, thân hình khổng lồ của cự tượng liền có chút chậm lại, rồi nhanh chóng đáp xuống. Khi thấy cảnh đó, những người đến từ đại thế giới liền vô cùng kích động, nhao nhao bước lên lưng cự tượng.
Cùng lúc đó, khi Tịch Dao thấy Lâm Phong trên lưng cự tượng, trong đôi mắt dễ thương của nàng có chút mất mát. Nàng nhớ Lâm Phong một mực tìm kiếm Vô Cực đế cung, nhưng hắn lại trong đế cung của Càn Khôn Đại Đế hơn ba năm. Chẳng lẽ Càn Khôn Đại Đế chính là Vô Cực Thiên Đế?
Bởi vì Tuyệt Vô Đạo Nhân đã từng truy sát đến Càn Khôn chủ thành, nên nàng buộc phải ly khai một thời gian. Cho đến một năm trước, nàng lại trở về, chờ đợi Lâm Phong. Nhưng đến bây giờ, khi nàng vừa mới nhìn thấy Lâm Phong, hắn lại phải ly khai.
Mà khi Lâm Phong nhìn thấy Tịch Dao, hắn liền hô to một tiếng.
- Tịch Dao!
Vừa dứt lời, Lâm Phong ném một chiếc nhẫn trữ vật về phía nàng. Sau đó, cự tượng lại bắt đầu gia tốc, trong chớp mắt đã xông về hướng vòm trời.
- Tạm biệt.
Khi Tịch Dao nhận được cái nhẫn trữ vật, nàng nhìn thân ảnh của cự tượng đang biến mất trong hư không, thì thào nói nhỏ. Vào lúc này, nàng rất tò mò, tại sao cự tượng lại bay lên trời, rốt cục nó muốn dẫn bọn họ đi đến nơi nào?
- Chẳng lẽ ngoài cái thế giới này, còn có thế giới khác?
……….
Sau khi cự tượng xuyên qua vòm trời, bọn hắn đến Tứ Tượng tuyệt địa. Ngay sau đó, cự tượng dùng sức mạnh trận đạo xuyên thẳng qua hư không. Nhưng những luồng khí tức hủy diệt kinh khủng vẫn không ngừng đánh vào màn sáng quanh người nó. Khiến cho vài người không may bị những luồng khí tức hủy diệt kia biến thành tro bụi.
Sau khi cự tượng đã phá tan phiến khu vực nguy hiểm nhất, đám người trên lưng nó vẫn còn cảm thấy sợ hãi. Cái thế giới này quá nguy hiểm, không ngờ nó chỉ có một lối ra ở Tứ Tượng tuyệt địa. Nên dù cường giả cấp bậc Đại Đế có muốn phá tan gông cùm xiềng xích, đi ra tiểu thế giới cũng rất khó khăn.
- Lâm Phong, đệ đã vào Đế cung à?
Đúng lúc này, Như Tà ngồi bên người Lâm Phong, truyền âm hỏi. Vừa rồi thật nguy hiểm, nếu không phải Lâm Phong hô to một tiếng, cự tượng đã không dừng lại. Mặc dù chuyện đó đối với cự tượng mà nói, chỉ là một chuyện nhỏ xíu, nhưng đối với những người còn ơdưới mặt đất như bọn họ, nó có ý nghĩa vô cùng lớn. Mà Như Tà cũng cảm thấy có chút may mắn, may mà hắn ở bên ngoài Đế cung, nếu không thật đúng là khó trở về.
Mà những người không có bên ngoài Đế cung, không biết lúc nào mới có thể trở lại đại thế giới.
- Vâng, Cần Khôn đế cung đích thật là Vô Cực đế cung, bên trong đó có tám mươi mốt đạo cửa ải vô cùng nguy hiểm, nên có rất nhiều cường giả chết ở bên trong. Nhưng chỉ cần thông qua tám mươi mốt đạo cửa ải đó mới có thể đến nội cung, chỗ đó có 3000 động phủ, mà mỗi một tòa động phủ đều truyền thừa một trong 3000 đại trận của Vô Cực Thiên Đế.
Khi Như Tà nghe đến đây, trong con ngươi của hắn hiện lên một đạo quang mang. 3000 đại trận của Vô Cực Thiên Đế chính là bảo vật vô giá.
- Đệ đạt được một bộ trận đạo là tốt rồi. Hơn kẻ bỏ cuộc giữa đường như ta rồi.
Nhược Tà cười nói. Mặc dù có chút nuối tiết, nhưng hắn cũng không có quá để ý, nếu đã vô duyên thì hắn cũng không cố cưỡng cầu.
Nếu như Như Tà biết, không lâu sau khi kia bước chân vào đế cung, đã có không ít người cảm hối hận. Suýt nữa bọn họ bị vĩnh cửu bị nhốt bên trong. Nhưng cũng may, bọn họ đều có thể còn sống đi ra, mà còn mang theo trận đạo truyền thừa của Vô Cực Thiên Đế. Mặc dù chỉ là một trong 3000 đại trận, nhưng cũng là bảo vật vô giá, nhất là đối với những người am hiểu trận đạo, nó càng thêm trân quý.
- Có vẻ trong ba năm nay, huynh sống khá tốt. Tu vi của huynh cũng đều đã đến Tôn Vũ đỉnh phong, có lẽ sắp trùng kích Vũ Hoàng cảnh. Mà tu vi của đệ lại vẫn trì trệ không tiến.
Lâm Phong truyền âm cười nói. Tùy trong lời nói có chút ai oán, nhưng hắn không hề có chút tiếc nuối nào. Mà trái lại, hắn còn cảm thấy vô cùng hưng phấn. Bởi vì, hắn không chỉ chiếm được một trong 3000 đại trận, mà đã chiếm được toàn bộ 3000 đại trận. Lâm Phong không biết Vô Cực Thiên Đế có còn chọn người khác hay không. Nhưng Vô Cực Thiên Đế đã thật sự truyền 3000 đại trận cho hắn.
Tổn thấy ba năm tu luyện không tính cái gì, nhất là khi đến Vũ Hoàng cảnh, ba năm liền chỉ như một cái nháy mắt. Mà trận đạo truyền thừa của Vô Cực Thiên Đế chính là bảo vật có giá trị không thể đo lường!