Tuyệt Thế Vũ Thần ( Dịch Full )

Chương 1596 - Kết Oán

Kết oán Kết oán viptruyenfull.com

Người dịch: Sunshine

Biên: Hám Thiên Tà Thần

Team dịch: Vạn Yên Chi Sào

Nguồn: viptruyenfull.com

----------------------------

Ngày tiếp theo, cửu đại Tiên Cung Thiên Bảo như đang có sóng ngầm, tin tức về việc Tề Thiên Bảo xâm nhập vào nói đóng quân của Dược Vương Tiên Cung đả thương người, phá hư và cướp đoạt Dược Viên đã truyền khắp nơi, hơn nữa Tề Thiên Bảo còn cố ý mang theo trận đạo đại sư Mộc Ân và Mộc Dịch theo khiến cho Dược Vương Tiên Cung không dám ra tay tàn nhẫn, Tề Thiên Bảo lần này quá độc ác, chắc hẳn đã chọc giận Dược Vương Thiên Cung rồi.

Cường giả Dược Vương Tiên Cung không ngừng đến nơi đóng quân của mình, Tề Thiên bảo cũng vậy, sau khi Tề Vân Kiêu nghe tin, nhanh chóng dẫn đầu nhóm cường giả đến nơi đóng quân.

Biết được động tác của hai thế lực lớn, rất nhiều người cảm thấy đây là dấu hiệu muốn khai chiến giữa hai bên, còn bảy thế lực còn lại trong cửu đại Tiên Cung Thiên Bảo im lặng chờ xem náo nhiệt.

Lúc này ở Dược Vương Tiên Cung, một vị cường giả Vũ Hoàng râu bạc trắng ngồi trên ghế chủ vị,đưa mắt nhìn phía dưới, thản nhiên nói:

- Việc này đã truyền khắp khu vực cửu đại Tiên Cung Thiên Bảo, người của Dược Vương Tiên Cung ta bị vũ nhục như vậy, mặt mũi đã mất sạch, chư vị có suy tính gì?

- Đại nhân, chuyện này ta cảm thấy có chút kì quặc.

Bên dưới có vị Vũ Hoàng lên tiếng đáp:

- Theo ta được biết, hôm qua chỉ có Kim Thần Quân cầm đầu mấy vị Vũ Hoàng đến chứ không phải người cấp cao hơn, mà trước giờ Dược Vương Tiên Cung ra và Tề Thiên Bảo cũng chưa động chạm quá nhiều nên Kim Thần Quân cũng không có bất cứ lí do gì để khiêu khích chúng ta, huống hồ hắn cũng không có cái can đảm đó.

- Ngươi nói cũng không phải không có lí, không có người phía trên không chế thì có cho Kim Thần Quân mười lá gan hắn cũng không dám làm vậy, nhưng nếu không phải Kim Thần Quân thì không lẽ Mộc Ân tự đến rồi quậy tứ tung sao.

- Cũng có thể có khả năng này, Mộc Ân kia là người của Vô Cực Cung, lại biết được trận đạo nên vô tháp vô thiên không coi ai ra gì, không để cửu đại Thiên Cung Thiên Bảo chúng ta vào mắt, lần trước hắn đã vũ nhục đệ tử Dược Vương Tiên Cung ta, hôm nay lại đến nơi đóng quân, khi nhìn thấy linh dược linh thảo luền nảy sinh lòng tham, muốn đoạt lấy, hơn nữa dù hắn có làm việc này cũng sẽ có Tề Thiên Bảo chịu thay nên hắn không sợ chúng ta.

Người kia lại nói, không ít người Dược Vương Tiên Cung gật đầu đồng tình, bọn họ cũng không phải kẻ ngu dốt, nếu không có cường giả của Tề Thiên Bảo chỉ đạo sau màn thì Kim Thần Quân sẽ không dám làm vậy, thế thì khả năng là tên Mộc Ân coi trời bằng vung kia.

“Răng rắc!”

Vũ hoàng râu bạc đập một phát lên cái ghế đang ngồi khiến nó nát bấy, lạnh lùng nói:

- Tên Mộc Ân này khinh người quá đáng nhưng việc này do Tề Thiên Bảo hay Mộc Ân gây nên thì cũng chỉ có thể tính cho Tề Thiên Bảo.

Tất cả mọi người đồng tình, bọn họ hiểu rõ lần này Tề Thiên Bảo nhất định phải phụ trách, Dược Vương Tiên Cung nếu như không làm gì thì còn mặt mũi nào ở khu vực này nữa, người của bọn họ làm sao có thể ngẩng đầu kho đi ra ngoài và khi đối mặt với tám đại Tiên Cung Thiên Bảo khác nữa đây.

- Bí mật tìm hiểu đóng thái nơi đóng quân của Tề Thiên Bảo, mặt khác đi thông tri bên Dược Vương Tiên Cung, ba ngày sau chúng ta sẽ làm rung chuyển toàn bộ nơi đó.

Ông ta lại nói, bên trong đôi mắt loé lên tia sát ý, Mộc Ân này hắn sẽ nhớ kỹ, lần này đối phó với Tề Thiên Bảo coi như đưa cho ngươi một lời cảnh cáo!

Cũng cùng lúc này, bên trong đại điện của Tề Thiên Bảo, Tề Vân Kiêu ngồi trên ghế chủ vị, các cường giả khác đứng đầy sảnh, bây giờ sắc mặt hắn khó coi vô cùng, hắn hiểu được sức ảnh hưởng của sự việc lần này, người của Tề Thiên Bảo xâm nhập vào nơi đóng quân của Dược Vương Tiên Cung hoành hành ngang ngược, việc này giống như đánh vào mặt họ khiến bọn họ không ngẩng đầu lên được, vậy nên Dược Vương Tiên Cung làm sao có thể bỏ qua.

Lúc này Kim Thần Quân đứng phía dưới chỉ biết cúi đầu không nói, ánh mắt lạnh băng của Tề Vân Kiêu khiến hắn có cảm giác bị đè ép mãnh liệt.

Kim Thần Quân hiểu rõ chuyện này nói thế nào thì hắncuxng phải chịu trách nhiệm, vất vả lắm Tề Thiên Bảo mới có thể nời được Mộc Ân đại sư đến đây nên sẽ trách cậu ta sao? Thậm chí bọn họ còn không dám nhác đến trước mặt đại sư nếu không đại sư giận dữ bỏ đi thì công sức mấy ngày qua của họ bỏ phí rồi.

- Cút về tiếp đãi Mộc Ân đại sư cho chu đáo.

Tề Vân Kiêu lạnh lùng nói, mọi chuyện cũng đã xảy ra rồi, hắn có trách Kim Thần Quân cũng không có tác dụng gì, bây giờ chỉ có chuẩn bị cách đối phó thôi.

Đến bây giờ Lâm Phong vẫn thản nhiên như mọi chuyện không hề liên quan đến gắn, Lâm Phong và Mộc Dịch đang ở cùng một chỗ không ngừng tung thủ chưởng khắc một trận đạo quanh Tề Thiên Bảo, Mộc Dịch giúp hắn giải phóng pháp tắc lực lượng bên trong mệnh cách ra một cách chậm rãi và khiến nó dung nhập vào bên trong văn lộ Lâm Phong vừa khắc.

Từng trận vân đan lại với nhau tại Thành thánh văn sáng rực rồi lập tức biến mất không còn lại gì, nố dường như đã trở thành một thể độc lập, nhưng Lâm Phong vẫn không dừng lại, theo động tác của hắn mà những thân độc lập đó lại đan vào nhau hoá thành một trận đạo nhỏ.

Muốn tạo ra một phá diệt trận đạo ở Tề Thiên Bảo mênh mông rộng lớn thế này thì trước tiên phải tạo vô số trận đạo nhỏ, động tác của Lâm Phong vẫn chưa đạt được như Viên Đế, ngày đó khi Viêm Đế khắc Thánh văn chi trận thì mỗi một động tác dù nhẹ nhất cũng tạo ra được văn lộ, quá dễ dàng để thực hiện, nhưng dù vậy Lâm Phong bây giờ cũng đã tiến bộ, thuần thục và nhanh hơn trước nhiều.

Kim Thần Quân sớm đã đứng cách đó không xa nhưng hắn vẫn an tĩnh mà đứng, không hề có ý định bước đến quấy rầy khi Lâm Phong đang khắc trận.

- Tên này tuy làm việc lung tung nhưng lúc khắc trận lại có thể nhập tâm đến vậy, làm lần lượt từng bước một, hình ảnh này khác hoàn toàn so với hắn ngày thường, đây lẽ nào là thiên phú của hắn trong việc khắc trận ư.

Kim Thần Quân âm thầm nói, thời điểm Lâm Phong khắc trận cùng với thói cư xử ngày thường hoàn toàn trái ngược nhau, bây giờ rất yên tĩnh, nhập tâm và chăm chú vô cùng.

Một nhóm người tiến đến bên cạnh Kim Thần Quân, cũng là đám người Tề Vân Kiêu, hắn định mở miệng đã bị chặn lại, Tề Vân Kiêu quan sát Lâm Phong bày trận mà cảm khái:

- Ta nghe nói trận đạo cường đại thì trận vân của mỗi một trận đạo cũng không được để mắc sau lầm, nếu không sẽ ảnh hưởng đến uy lực của trận đạo, một đại trận nguyên vẹn lợi hại đều do vô số văn lộ đan thành, bó có thể đoạt lực lượng thiên địa, người tu luyện cần nhất sự chuyên chú, chỉ có chuyên chú mới có thể khắc ra được trận pháp một cách tỉ mỉ, võ bọn họ tu luyện cũng rất lợi hại, từ xưa đến nay những đại sư trận pháp đều lợi hại về cả hai mặt.

Mọi người nghe được lời Tề Vân Kiêu nói đã hiểu được mà nhìn về trận pháp kia với vẻ bội phục, còn trẻ như vậy mà đã quá giỏi, tương lai nhất định đạt được thành tựu rất cao.

- Mấy ngày này các ngươi hãy nhìn Mộc Ân đại sư khắc trận để ngộ ra những điều cần thiết đi.

Tề Vân Kiêu nói với mọi người.

Lâm Phong khắc một lần kéo dài tận ba ngày, ba ngày này Lâm Phong hoàn toàn chuyên chú vào bên trong trận pháp, tốc độ không hề chậm lại, đám Kim Thần Quân cũng đứng quan sát cả ba ngày, trong lòng bọn họ đều nghĩ Mộc Ân đại sư này quả nhiên giống lời Tề Vân Kiêu nói, một khi khắc trận thì lập tức chìm đắm vào nó, trong mắt hắn không hề có cái gì tồn tại ngoài trận đạo, những ngày qua hắn chưa hề ngước lên nhìn bọn họ lần nào.

Mộc Dịch cảm thấy thán phục không thôi, gia hoả này ba ngày ba đêm chìm trong trận pháp nhưng không hề có dấu hiệu mệt mỏi, ngược lại còn hưng phấn hơn, lúc khắc trận cũng tỉ mỉ cẩn thận vô cùng, Mộc Dịch cảm thấy có lẽ đây là một trong những nguyên nhân mà hắn cảm thấy không bằng được người trẻ tuổi.

Lúc này, thủ chưởng của Lâm Phong đã quấn quanh vòng cuối , bây giờ hắn đang đứng ở vị trí trung tâm của Tề Thiên Bảo, chung quanh là những trận đồ như ẩn như hiện đan vào nhau.

- Thành!

Lâm Phong hơi run tay khắc lên trên trung tâm của các trận đồ đó, lập tức xuất hiện vô số hào quang, trong chóc lát toàn bộ Tề gia đều sáng rực hào quang, vô số trận vân và nhiều trận đạo nhỉ đã đan lại thành một đại trận hoàn chỉnh.

- Phá..!

Ánh mắt Kim Thần Quân đang đứng bên trên sáng lên, nhìn từ trên xuống đã thấy toàn bộ Tề Thiên Bảo được luồng sáng đó bao bọc, ánh sáng vừa cặn tạo thành chứ phá, bên trong nó dường như có cỗ lực lượng phá diệt không ngừng dao động, tùy thời cơ thể bùng nổ.

- Nếu triển khai trận pháp này không biết sẽ lợi hại đến mức nào.

Kim Thần Quân thì thào, trong nội tâm thầm cảm phục, thành quả sau ba ngày ba đêm đó sao?

- Tề Vân Kiêu đại nhân nói không sai, Mộc Ân đại sư dù không chuyên tu nhưng nhất định sẽ có thành tựu ở võ đạo.

Đông Hoàng cũng cảm khái, hôm nay quanh bọn họ còn có các cường giả Vũ Hoàng khác đến do sự triệu tập của Tề Thiên Bảo, ngày trước bọn họ đã đắc tội Dược Vương Tiên Cung nên không thể nào không đề phòng được.

- May mắn không làm nhục mệnh, trận đạo cuối cùng cũng đã khắc xong.

Lâm Phong bay lên không đến trước mặt đám Kim Thần Quân, cười nói.

- Mộc Ân đại sư khổ cực rồi.

Kim Thần Quân thoải mái nói, hắn lại cảm thán tài nghệ của Lâm Phong, hắn càng cảm thấy Tề Thiên Bảo nhất định sẽ muốn kết giao với Lâm Phong thật lâu dài, dù sao thì trong tương lai hắn rất có thể sẽ trở thành một nhân vật khủng bố, đáng sợ và có khả năng đi đến con đường như Vô Cực Thiên Đế.

Nếu như có ngày đó, Lâm Phong ở phía trên của Vô Cực Cung, còn bọn họ lại có quan hệ với hắn, khi ấy dừng nói Dược Vương Tiên Cung mà đến cả Thanh Đế Sơn cũng phải nể họ mấy phần.

- Tề Thiên Bảo vì ta làm nhiều như vậy, ta tận lực non nớt của mình cũng đương nhiên, sao lại nói vất vả được.

Lâm Phong vẫn trao nụ cười đậm trên mặt, lời nói mang theo ý vị thâm trường, hắn đã làm rất nhiều đây này!

Ngay khi Lâm Phong vừa nói xong, chúng Hoàng Tề Thiên Bảo chợt nhướng mày lập tức nhìn về phía xa, vô số ánh sáng bén nhọn.

Lâm Phong cũng quay đầu lại liền nhìn thấy phía xa có vô số thân ảnh cưỡi mây đến, tình cảnh này làm Lâm Phong mỉm cười, rốt cuộc cũng đã tới, thật khéo a!

Bình Luận (0)
Comment