Người dịch: Sunshine
Biên: Hám Thiên Tà Thần
Team dịch: Vạn Yên Chi Sào
Nguồn: viptruyenfull.com
---------------------------------
Bên ngoài nơi đóng quân của Tề Thiên Bảo, vô số người ngửa đầu quan sát một màn hủy diệt vừa rồi, thần sắc không khỏi ngưng lại, chuyện gì đã xảy ra khiến Mộc Ân đại sư phải một lần nữa sử dụng đại trận hủy diệt?
Lúc này dường như cũng không có người nào tới xâm lấn Tề Thiên Bảo a, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.
Theo thời gian trôi qua trận pháp cũng dập tắt, mọi người chỉ thấy trên hư không, đám người Tề Thiên Bảo sắc mặt khó coi, gắt gao nhìn chằm chằm cửa động hắc ám phía dưới.
- Nơi đóng quân của Tề Thiên Bảo lại một lần nữa bị hủy diệt, còn có Mê Thần Quân, vì sao hắn lại tới đây?
Đám người thấy người mang theo mặt nạ thì tâm thần khẽ run, Mê Thần Quân là người nào bọn hắn biết rất rõ, trong địa vị cực cao của Tề Thiên Bảo đã khống chế rất nhiều cường giả, những cường giả kia chính là một lực lượng cường hoành của Tề Thiên Bảo.
- Chẳng lẽ Mê Thần Quân đến đây để khống chế Mộc Ân đại sư nên mới khiến Mộc Ân đại sư nổ lên, đại trận phá diệt lần nữa san bằng nơi đóng quân của Tề Thiên Bảo thành bình địa?
Có người trong long xuất hiện một suy đoán lớn mật, nghĩ vậy tâm của bọn hắn bắt đầu khiêu động, hoàn toàn chính xác không bài trừ khả năng này, nếu không cũng không có cách nào giải thích tất cả những chuyện xảy ra giờ phút này.
- Không thể để hắn chạy mất.
Trong miệng Mê Thần Quân phun ra một tiếng khàn khàn rét lạnh, tận mắt nhìn thấy uy lực trận đoa của Lâm Phong, hắn tinh tường phát hiện Lâm Phong người này rất nguy hiểm, không thể để hắn đào tẩu, hơn nữa đến bây giờ bọn hắn cũng không rõ vì sao Lâm Phong lại nhằm vào bọn họ, có thù oán gì với Tề Thiên Bảo, nhất định phải bắt giữ.
- Các ngươi đến Đại Chu Tiên Cung chặn giết, ta đi thông tri cho người của Đại Chu Tiên Cung bế thành.
Tề Vân Kiêu nói xong lập tức đi ra ngoài, lực lượng pháp tắc hư không pháp bao lấy cả người hắn, chỉ thấy một ánh sang màu vàng kim óng ánh chạy lướt qua trong hư không thật nhanh, trong giây lát đã biến mất không thấy nữa, lúc này mọi người mới nhao nhao phản ứng lại, muốn rời khỏi khu vực Cửu Đại Tiên Cung Thiên Bảo, nhất định phải đi qua nơi chủ thành Đại Chu Tiên Cung mà Lâm Phong đang chạy trối chết, không dám chạy như điên, nhưng bọn hắn lại không kiêng nể gì cả, bởi vậy bọn hắn nhất định có thể tới trước Lâm Phong.
Cuồng phong thổi qua, thân ảnh như gió trong chớp mắt biến mất ngay tại chỗ, đều đuổi theo giết Lâm Phong.
Tuy rằng cách nhau khá xa, nhưng thính giác của người võ đạo rất mạnh mẽ, rõ ràng đã nghe được đoạn đối thoại của bọn họ, trong lòng càng run lên, xem ra thật sự Mê Thần Quân muốn khống chế Mộc Ân đại sư, bây giờ lại còn muốn chặn giết nhưng sao Tề Thiên Bảo lại dám lớn mật như thế, động vào Mộc Ân đại sư của Vô Cực Cung.
Nơi đóng quân của Đại Chu Tiên Cung cách nơi đóng quân của Tề Thiên Bảo cũng không quá xa, tốc độ Tề Vân Thịnh vô cùng nhanh đến đáng sợ chẳng mấy chốc đã đến rồi, trực tiếp bước vào nơi đóng quân của Đại Chu Tiên Cung, rống lên một tiếng:
- Tề Vân Kiêu có chuyện lớn tới đây tiếp kiến.
Trong đại điện trùng điệp của Đại Chu Tiên Cung có rất nhiều bóng người cuồn cuộn bay lên trời, Chu Thiên Khiếu, cùng với Chu Thiên Khiếu và trung vị hoàng của Tề Thiên Bảo ngày đó tới xin lỗi Mộc Ân đều ởi đây.
- Tề Vân Kiêu, ngươi tới Đại Chu Tiên Cung của ta có chuyện gì?
Vị cường giả trung vị Hoàng kia trực tiếp hỏi, nhìn tư thế Tề Vân Kiêu dường như đã thực sự xảy ra chuyện gì.
- Mộc Ân đại sư không phải người của Vô Cực Cung mà chỉ giả mạo mà thôi, mục đích của hắn đến để đối phó với Đại Chu Tiên Cung, Dược Vương Tiên Cung và với Tề Thiên Bảo ta, hắn đã vũ nhục các ngươi, cũng châm ngòi quan hệ giữa Tề Thiên Bảo ta và Dược Vương Tiên Cung, tâm hắn đáng chết, hôm nay âm mưu của hắn đã bại lộ nên hắn đang chạy trốn, mong rằng Chu huynh thông báo phong tỏa cửa ra chủ thành của Đại Chu Tiên Cung, chặn đường tại Bất Chu Sơn của Mộc Ân để hắn vĩnh viễn không ra được khỏi khu vực Cửu Đại Tiên Cung Thiên Bảo.
Tề Vân Kiêu nói từng chữ rõ ràng, truyền vào trong tai chư cường giả Đại Chu Tiên Cung.
- Khụ. . .
Chu Thiên Khiếu nghe được lời nói của Tề Vân Kiêu liền cảm giác trong lòng hơi đau, ngực đổ đắc hoảng, không phải người Vô Cực Cung?
Một tiếng ầm ầm cuồn cuộn truyền ra, chỉ thấy thánh khí hoàng kim trên người Chu Thiên Khiếu điên cuồng bùng nổ, hóa thành từng lợi kiếm hoàng kim, hắn hận, Lâm Phong vậy mà không phải người Vô Cực Cung lại còn bắt hắn phải quỳ xuống để nói chuyện, hơn nữa đến cuối cùng chỉ cho hắn một chữ lăn.
- Chuyện này thật sao?
Cường giả trung vị Hoàng Đại Chu Tiên Cung cũng cứng đờ, sắc mặt khó coi, Đại Chu Tiên Cung hắn bị vũ nhục, nhưng vẫn nhẫn nhịn đến trước cửa bồi tội lại bị hắn đuổi về, bây giờ Tề Vân Kiêu lại nói cho hắn biết Mộc Ân không phải người Vô Cực Cung.
- Chu huynh ngươi cho rằng ta sẽ vui đùa như vậy à.
Thần sắc Tề Vân Kiêu nghiêm túc, làm cho trong mắt đối phương trong bùng nổ sát ý đáng sợ, cả giận nói:
- Tề Thiên Bảo ngươi làm chuyện tốt của mình đi, đi.
Dứt lời, thân thể của hắn cuồng mãnh bay lên hư không, đạp bước rời đi, chuẩn bị đi chặn giết Mộc Ân và Mộc Dịch.
Đúng như Tề Vân Kiêu nói vậy, Lâm Phong và Mộc Dịch bọn hắn đang âm thầm lén đi, tốc độ hoàn toàn chính xác chậm hơn rất nhiều, khi bọn hắn chuẩn bị đi ra khu vực này tiến vào chủ thành Đại Chu Tiên Cung thì phát hiện Tề Vân Lôi và bọn Đông Hoàng đến, đương nhiên, lúc này Lâm Phong và Mộc Dịch đều đã thay đổi thành một khuôn mặt khác, khuôn mặt mới này của Lâm Phong và Mộc Dịch đều do Lâm Phong làm cho và đã từng dùng khi ở tiểu thế giới nhưng người ở đại thế giới sẽ không nhận ra, hơn nữa hai người đi cách xa nhau trăm mét và cũng đã đổi một bộ quần áo khác, bởi vậy đám người Đông Hoàng sẽ không nhận ra.
- Lâm Phong, ngươi đi trước đi.
Mộc Dịch nói với Lâm Phong một tiếng, Lâm Phong khẽ gật đầu, ngay dưới mặt bọn người ĐôngHoàng bước chân vào chủ thành của Đại Chu Tiên Cung, đám người Đông Hoàng thấy tu vi Lâm Phong đúng là Tôn Vũ bát trọng, con mắt quét trên người Lâm Phong rất lâu nhưng khi thấy trên người Lâm Phong tràn ngập khí tức sinh mệnh nhàn nhạt thì bọn hắn liền buông lỏng cảnh giác, người này là một vị võ tu tu luyện sinh mệnh bí truyền, hẳn không phải hắn.
Mộc Dịch đợi đến lúc Lâm Phong đã vào, sau đó hắn cũng tiến vào bên trong, đi sau lưng cách Lâm Phong không xa, thầm nghĩ trong lòng mặt nạ này của Lâm Phong thật lợi hại, vậy mà không nhìn ra chút sơ hở nào, đương nhiên năng lực ngụy trang của hắn và Lâm Phong cũng đều rất mạnh mẽ, Lâm Phong cố ý phóng thích khí tức sinh mệnh nhàn nhạt mà hắn cũng có thể che giấu khí tức, lúc này mới thuận lợi đi ra.
Lâm Phong không dám đi với tốc độ quá nhanh, lúc này trong hư không có tiếng gào thét cuồn cuộn, ngẩng đầu lên Lâm Phong liền thấy một hang cường giả Đại Chu Tiên Cung gào thét lướt qua, đi thẳng đến Tiên Cung rộng lớn ở nơi xa.
- Không ổn rồi, Tề Thiên Bảo vậy mà đã liên thủ với Đại Chu Tiên Cung, nếu như Đại Chu Tiên Cung phong tỏa thành thì phiền toái.
Lâm Phong thấy Tề Vân Kiêu cũng trong đám người Đại Chu Tiên Cung, trong nội tâm không khỏi than một tiếng không ổn.
Nhìn thoáng qua những bóng người biến mất trong giây lát, Lâm Phong biết rõ xem ra bây giờ không còn kịp rồi, đây là địa bàn của Đại Chu Tiên Cung, chủ thành bao la vô biên, đối phương nhất định sẽ phong tỏa thành trước khi hắn ra ngoài, Đại Chu Tiên Cung sẽ không bỏ qua một vị đại sư trận đạo cấp bậc nào.
- Mộc Dịch tiền bối, xem ra chúng ta không ra được, Đại Chu Tiên Cung chắc chắn đã phong tỏa thành rồi.
Lâm Phong quay người lại, trà trộn trong đám người, nói với Mộc Dịch một tiếng.
Khu vực Cửu Đại Tiên Cung Thiên Bảo bởi vì vị trí địa lý đặc thù, chủ thành khuyết khẩu tạo đến cực hiểm, Tề Thiên Bảo như vậy, Đại Chu Tiên Cung cũng như thế, nếu như muốn cường hành xông ra theo địa phương khác nhất định sẽ kinh động tới cường giả Đại Chu Tiên Cung, đó là một loại mạo hiểm, có thể cường giả Đại Chu Tiên Cung sẽ truy kích bọn hắn.
- Loại mạo hiểm này vô cùng nguy hiểm.
Lâm Phong thầm nghĩ trong lòng một tiếng, chỉ cần Đại Chu Tiên Cung xuất động một vài cường giả lợi hại thì bọn hắn có chạy đằng trời.
- Bọn hắn không thể phong tỏa thành mãi được, chúng ta ở lại tòa chủ thành nơi này cũng tốt, rốt cuộc bỏ niêm phong chi nhật.
Mộc Dịch ngược lại rất nhàn nhã, hôm nay bọn hắn cũng đã hoàn toàn thay đổi khuôn mặt, mà người ở chủ thành cũng rất đông, muốn tìm bọn họ từ trong đám người này, nói dễ vậy sao.
Ngay khi hai người đang đối thoại, trong hư không hiện lên một màn sang cổ kính giống như đạo mây quang vậy, chợt lóe lên rồi biến mất.
- Lại là cái kính kia.
Ánh mắt Lâm Phong ngưng tụ, khá may hắn và Mộc Dịch đều đã thay đổi gương mặt, nếu không kính quang này khi đảo qua người hắn có thể trực tiếp khóa chặt thân thể hắn, một bảo vật vô cùng kỳ lạ.
- Mộc Dịch tiền bối, chúng ta tìm một khách trọ dừng chân a.
Lâm Phong nói với Mộc Dịch, lập tức rời khỏi nơi đây tìm kiếm chỗ ở, mà lúc này chủ thành Đại Chu Tiên Cung cùng với khu vực hoãn trùng của Cửu Đại Tiên Cung Thiên Bảo đã ồn ào, Mộc Ân đại sư không phải đệ tử Vô Cực Cung hơn nữa tin tức hắn đang bị Tề Thiên Bảo truy sát đã truyền ra ngoài, Dược Vương Tiên Cung biết được tin tức này vô cùng giận dữ, bọn họ đã bị Lâm Phong hại thảm nhất, vị Vũ Hoàng râu bạc trắng tức hạ lệnh, toàn lực đuổi bắt Mộc Ân.
Mấy canh giờ sau, Đại Chu Tiên Cung và khu vực tương giao khu vực hoãn trùng có không ít người đứng trong hư không, một vị cường giả Tề Thiên Bảo cất lại cổ kính hư không, sắc mặt nhìn rất không tốt.
- Tìm không thấy sao?
Thần sắc Tề Vân Lôi ngưng tụ.
- Hoãn trùng Khu và chủ thành Đại Chu Tiên Cung đều đã tìm rồi, không có, ta đoán, bọn hắn rất có thể đã sử dụng thuật thần thông để thay đổi khuôn mặt, đương nhiên cũng có thể đã đi tới vài toà chủ thành khác, nhưng khả năng này rất nhỏ.
Vị cường giả Tề Thiên Bảo kia chậm rãi nói.
- Hừ, Tề Thiên Bảo, thật sự buồn cười, muốn leo lên đại sư trận đạo kia, hôm nay lại truyền tới náo loạn như vậy.
Vũ Hoàng râu bạc trắng trào phúng mở miệng, mặc dù biết rõ Mộc Ân không phải người Vô Cực Cung nhưng ân oán của Tề Thiên Bảo và Dược Vương Tiên Cung không dễ dàng dẹp loạn như vậy.
Thần sắc đám người Tề Thiên Bảo đều không được tốt lắm, đây thật sự là một truyện cười lớn, nếu như bắt được Lâm Phong thì còn may nhưng nếu như không bắt được vậy thì hỏng bét.
Lúc này, Tề Hoàng đứng một bên đôi mắt lóe lên tia sang bất định, thay đổi khuôn mặt, hắn biết một người có thể làm được, hơn nữa còn là một người hắn vĩnh viễn sẽ không quên được, một người khắc cốt ghi tâm, nhưng lâu như vậy rồi tu vi của hắn có lẽ đã bước vào Tôn Vũ cửu trọng mới đúng chứ.
- Tề Thiên Bảo, Dược Vương Tiên Cung, Đại Chu Tiên Cung.
Tề Hoàng thầm nghĩ trong lòng, đôi mắt của hắn càng ngày càng sắc nhọn, dường như người kia và ba thế lực đó có cừu hận vậy.
- Nhưng, trận đạo của hắn. . .
Nội tâm Tề Hoàng bắt đầu khiêu động, trận đạo, miếng đồng Vô Cực, lúc ấy, miếng đồng Vô Cực không phải bị Lâm Phong chiếm được đấy ư, còn có không lâu sau truyền ra tin tức, có người đã tìm được Vô Cực đế cung.
- Trận đạo, đúng, chỉ có khi hắn đang nghiên tu một loại năng lực khác mới có thể khiến tu vi trì trệ không tăng lên.
Đôi mắt Tề Hoàng càng ngày càng rét lạnh, quá giống, hết thảy mũi dùi dường như cũng chỉ hướng về một người, tâm của hắn càng lúc càng run rẩy lợi hại, trận đạo đáng sợ như vậy nhưng với thiên phú của người kia, nếu như chiếm được trận đạo của Vô Cực Thiên Đế thì tuyệt đối có khả năng này!