Tuyệt Thế Vũ Thần ( Dịch Full )

Chương 1664 - Làm Khách

Làm khách Làm khách viptruyenfull.com

Người dịch: Sunshine

Biên: Hám Thiên Tà Thần

Team dịch: Vạn Yên Chi Sào

Nguồn: viptruyenfull.com

--------------------------

- Nghe đồn người của Tuyết tộc nam thì khôi ngô tuấn tú, nữ thì đẹp khuynh thành, toát lên vẻ đẹp của tiên tử, không biết thật hay giả.

Ánh mắt Lang Tà hướng vào người Mộng Tình, nói vớ lão giả:

- Nếu nói như vậy thì lực cấm kỵ kia không lẽ vì cố ấy?

- Có lẽ vậy, có điều, chẳng lẽ nàng có thân thể tiên vương vủa Tuyết tộc, chẳng lẽ thân thể tiên vương của Tuyết tộc có thể khiến trời đất xuất hiện luồng lực cấm kỵ, đánh gãy giới tế?

Lão giả nhỏ giọng thì thầm, trong số những người này lại phát hiện ra có sự tồn tại của người Tuyết tộc, dĩ nhiên ông tin rằng sự tồn tại của Mộng Tình có thể đánh gãy giới tế, nhưng trước đây gần như không có ý kiến này đương nhiên cũng chưa có bất cứ ai thử qua nên chỉ có thể nói có lẽ như vậy thôi!

- Nhưng mà, tôi nghe nói lực cấm kỵ có thể đánh gãy giới tế phải là những người có thể chất cấm kỵ thì mới làm được, Tiên Vương thể của Tuyết tộc là một trong số thể cấm kỵ?

Một lão giả khác thấp thoáng đến gần Mộng Tình, lúc này ông cũng đang suy nghĩ vấn đề này, ánh mắt vẫn luôn hướng về phía Mộng Tình, nếu như người này có thân thể Tiên Vương của Tuyết tộc thì tộc Cổ Giới muốn đi hắn đi cưới vợ cũng không dễ như vậy, người hùng mạnh và kiêu căng như Tuyết tộc sẽ không đồng ý.

- Giải quyết theo phép tắc.

Lão giả kia nhỏ giọng, nhìn Mộng Tình hỏi:

- Cô có thân thể Tiên Vương của Tuyết tộc sao?

Ánh mắt dưới chiếc nón của Mộng Tình lấp lánh, Tuyết tộc, thân thể tiên vương? Cô hoàn tàn không biết những thứ này, kể từ khi cô có kí ức thì đã sống trong thế giới nhỏ bé, không có tộc người chỉ có mẹ, sau đó gặp được Lâm Phong mới bước vào thế giới loài người, theo sự tăng dần của tu vi thì cô phát hiện bản thân đã thức tỉnh được một số kí ức cổ xưa, nhưng cô luôn có cảm giác kí ức của cô gần như có một phần luôn thức tỉnh theo quy luật.

- Cô ấy không đồng ý đâu.

Lâm Phong không đợi cho Mộng Tình trả lời liền kéo tay cô nói với lão giả.

- Cậu chắc chắn vậy sao?

Lão giả điềm nhiên liếc Lâm Phong một cái:

- Nếu như cô ấy không đồng ý thì tôi sẽ giết cậu luôn đấy, không cần thiết phải đợi cậu bị người khác dẫn đi.

-Vậy ông giết hai chúng tôi luôn đi.

Giọng nói của Mộng Tình lạnh băng, sắc mặt của lão giả vẫn bình thản, ánh mắt chắm chú nhìn Lâm Phong:

- Có thể khiến người của Tuyết tộc chết vì cậu, chắc tôi đã xem thường cậu rồi, cậu là người của thế lực hay tộc người nào.

- Một con người bình thường, không có thế lực lớn hay gia tộc nào.

Lâm Phong bình tĩnh nói, người của tộc Cổ Giới lại không hề nghi ngờ, điềm đạm nói:

- Hơi thở huyết mạch của cậu đúng thật rất bình thường, ở cùng với người Tuyết tộc thì cậu cũng rất gan.

- Lang Tà, ngươi thấy thế nào?

Ánh mắt lão giả hướng về thân thể trẻ tuổi của tộc Cổ Giới hỏi.

- Bỏ đi, tôi không có thói quen giành phụ nữ với người khác.

Lang Tà bình tĩnh nói, lão giả mỉm cười gật đầu, ngay sau đó nhìn về phía hai người đang Chiến Đấu bên kia, thực lực của thanh niên yêu tuấn rõ ràng mạnh hơn Tử Kim luyện khí đại sư, chỉ có điều Tử Kim luyện khí đại sư phải lấy ra hết loại vũ khí này đến lại khác mới có thể đối kháng với đối phương, nếu không thì sợ rằng đã thua từ lâu rồi.

- Loại như Hoàng khí tự nhiên sẽ có nơi thích hợp để dùng, nhưng chìm đắm trong đó, với khác biệt này thì trận chiến này khó tránh sẽ yếu đi vì điều đó, nhưng dù có vũ khí lợi hại như Hoàng khí thì vẫn có thể nhận lấy thiếu sót trong sức chiến đấu, kể ra thì cũng chả có tốt xấu gì.

Lão giả bình tình lên tiếng:

- Dừng tay đi.

Nghe thấy giọng nói này, thanh niên yêu tuấn và Tử Kim luyện khí đại sư ngừng chiến, ánh mắt đổ dồn về phía lão giả.

- Tại sao cậu phải bắt cậu ta?

Lão giả hỏi thanh niên yêu tuấn tại soa lại phải bắt Lâm Phong.

- Hắn có được sự truyền thụ của tiến bối Cực Cung, ta cần phải lấy về.

Thanh niên yêu tuấn bình thản đáp.

- Truyền thụ của Cực Cung lại bị cậu ta lấy được, đó là vấn đề của Cực Cung mấy người, cũng là vận may của cậu ta, bây giờ, đi đi.

Lão giả từ tốn nói khiến cho sắc mặt thanh niên yêu tuấn đông cứng lại, còn có phần hơi khó coi, hắn theo dõi nhiều ngày vậy mà lại phải rời đi như thế? Lúc trở về thì cậu phải giải thích thế nào?

- Không đi, muốn bỏ mạng lại đây?

Giọng của lão giả lạnh hơn khiến cho thanh niên yêu tuấn kia có chút run sợ:

- Nếu như tiền bối của tộc Cổ Giới đã nói vậy thì xin cáo từ.

Dứt lời, hắn bước đi, rời khỏi ngay torng chớp mắt, không có bất kì lưu luyến gì, hắn biết bây giờ nên làm gì, người của tộc Cổ Giới không phải người mà hắn có thể đụng đến, chỉ có thể nhân nhượng.

- Phù...Tử Kim luyện khí đại sư thở phào, quay đầu lại nói với lão giả:

- Đa tạ tiền bối.

- Không cần đâu, cút hết đi.

Lão giả không hề niệm tình khiến cho sắc mặt Tử Kim luyện khí đại sư cứng đơ, cười gượng trong lòng, người của tộc Cổ Giới này cũng kiêu căng thật.

Lâm Phong thì lại không hiểu lắm, người của tộc Cổ Giời này kì lạ như vậy, ban nãy còn đang uy hiếp hắn, bây giờ lại đuổi người Cực Cung đi.

- Hai người ở lại Cổ Giới chúng tôi làm khách vài ngày đi.

Lão giả nói với Lâm Phong và Mộng Tình khiến cho sắc mặt bọn họ càng quái dị hơn, sự thay đổi này có hơi nhanh đấy.

Trong ánh mắt Tử Kim luyện kim đại sư của tháp Diệm Kim long lanh, người của Tuyết tộc, ông chưa từng nghĩ người đội nón bên cạnh Lâm Phong lại là người của Tuyết Tộc, hơn nữa còn là một cô gái, nghe nói dung mạo của con gái Tuyết tộc đẹp đến khuynh thành, không lẽ vì thế mà cô ấy che đậy dung nhan.

- Thiên phú của tên Lâm phong này vốn đã rất đáng sợ, có thể dùng tôn giết Hoàng, nay lại có nữ nhân Tuyết tộc vì hắn mà hy sinh, xem ra tình cảm hai người đã rất thắm thiết, xem ra con đường võ đạo sau này của Lâm Phong sẽ cực kì đặc sắc, hoặc bị áp bức đến chết, nếu không chết thì chắc chắn sẽ trở thành một tồn tại nghịch thiên.

Tử Kim luyện khí đại sư thầm nghĩ, Tuyết tộc, nhất định đã cho hắn một áp lực rất khủng khiếp, đó là một con quái vật lớn, rất nhiều năm trước tộc Cổ Giới cực kì mạnh, nhưng giờ lại hiu quạnh, Tuyết tộc, bây giờ vẫn cực kì khủng khiếp.

Về việc người lớn trong Cổ Giới mời Lâm Phong và Mộng Tình đến đó làm khách thì rất dễ hiểu, nếu không thành kẻ địch với Tuyết tộc thì chắc chắn trở thành bạn sẽ tốt hơn, nên mới mời Lâm Phong và Mộng Tình ở lại .

Tộc Cổ Giới đã tồn tại từ xưa đến nay, hơn nữa lại là Giới tộc cổ xưa từng từng quái tháo khắp cửu tiêu, bọn họ kiêu căng, vì thế họ rất khinh thường người của Diễm Kim tháp, chỉ có người của Tuyết tộc mới có đũ tư cách để đến tộc Cổ Giới làm khách, hơn nữa người con gái Tuyết tộc có lẽ bằng tuổi với Lâm Phong, ngang hàng với thanh niên Vương Thể của Cổ Giới tộc nên có thể trao đổi nhiều.

Mộng Tình hướng mắt về phía Lâm Phong, Lâm Phong nhìn chăm chăm lão giả, tộc Cổ Giới này hùng mạnh như vậy hơn nữa thay đổi nhanh như thế, hắn mà từ chối thì ai biết được đối phương sẽ làm gì, hơn nữa, hắn cũng khá có hứng với Giới Tộc cổ này.

- Tiền bối đã mời thì hậu bối lấy làm vinh hạnh, có điều cô ấy là người phụ nữ của tôi nên nhất định phải đi cùng nhau. Lâm Phong kéo tay Thu Nguyệt Tâm nói làm cho nét mặt của lão giả đơ ra, nhìn Lâm Phong thâm tình rồi đột nhiên cười nói:

- Được, điều đó tất nhiên.

Người Tháp Diệm Kim thì lại run sợ trong lòng, tên Lâm Phong thâm thật, tìm được cô bạn gái Tuyết tộc thế nhưng đồng thời cũng sở hữu những người con gái khác, gan to quá mà.

- Lâm Phong, chúng ta về Thiên Cổ Đế Đô trước, nếu như ngươi đến thì có thể tìm ta bất cứ lúc nào.

Tử Kim luyện khí đại sư nói với Lâm Phong sau đó một mình ngồi thuyền buồm cổ rời đi.

- Lâm Phong.

Lão giả kia mỉm cười nói:

- Đi thôi, rất lâu rồi Tộc Cổ Giới chúng ta chưa có người ngoài đến.

Ba người Lâm Phong cùng với đám người tộc Cổ Giới hướng xuống khoảng không phía dưới, đợi đến khi họ đáp xuống mặt đất thì ngay lập tức ánh sáng tăm tối bên trên cũng bắt đầu quay cuồng, nguyên mảng tối của dãy núi dường như đang rút dần đi, hoặc có thể nói lại lần nữa chôn vùi tộc Cổ Giới, khi mà tất cả trở lại trời yên biển lặng thì nơi đây vẫn là một dãy núi hoang vu, như thể trước giờ chưa từng xảy ra chuyện gì vậy.

Trong Cổ Giới tộc, Lâm Phong nhìn thân thể mình dần bị luồng sáng đen tối che lấp, nhưng sau khi tất cả yên ắng lại thì anh phát hiện mình đang đứng dưới một mảng trời khác, đúng với những gì anh đã dự đoán, nơi đây là một tộc người cực lớn, tộc người được lưu truyền rất nhiều năm, thậm chí họ còn phát trển thành một đất nước, đất nước này lấy huyết mạch của vương tộc tộc Cổ Giới làm chủ, họ là chúa tể của vương quốc Cổ Giới.

- Lâm Phong, ngươi thấy Cổ Giới chúng tôi thế nào? Lão giả kia đưa ba người Lâm Phong bước trong hư không, nhìn ngắm thành lũy tộc Cổ Giới phía dưới rồi hỏi Lâm Phong.

- Đáng sợ.

Lâm Phong thốt ra hai chữ, người trong những thành lũy tộc Cổ Giới này người tôn trọng kẻ mạnh, có thể gặp được Vũ Hoàng ở bất cứ đâu, đều mang vẻ thâm sâu khó lường, tộc người cổ xưa kiểu này nếu như họ bộc phát toàn bộ sức mạnh ra thi chắc chắn cực kì đáng sợ, chả trách người thuộc cấp Đế như Cực Cung và Tháp Diệm Kim cũng chả dám ho he tí nào.

- Ngươi đã đến Tuyết tộc chưa?

Lão giả mỉm cười hỏi.

Lâm Phong lắc đầu, hắn hoàn toàn xa lạ.

- Chắc cô biết nhỉ, Tuyết tộc thế nào?

Lão giả hỏi Mộng Tình.

- Ông muốn nghe lời thật lòng?

Mộng Tình nói ra khiến cho lão giả khựng người, sau đó cười nói:

- Một hậu bối thú vị, đương nhiên nghe lời thật lòng.

- Trước giờ ta chưa từng đặt chân vào Tuyết tộc.

Câu nói của Mộng Tình khiến nụ cười của ông cứng đờ, cô ta ngay cả Tuyết tộc cũng chưa từng đặt chân đến? Bị người Tuyết tộc từ bỏ?

Không thể nào, trên người cô ta đã sinh ra lực cấm kỵ đánh gãy giới tế nha.

- Cô có phải có Tiên Vương thể của Tuyết tộc không?

Lão giả hỏi lại lần nữa.

- Nếu như Vương Thể mà ông nói là chỉ Tuyết Linh Lung thì đúng là tôi.

Lời nói của Mộng Tình khiến con ngươi lão giả cứng lại, tuyết linh lung, quả đúng là Tiên Vương thể, Tuyết Linh Lung.

Nhưng thân là Tuyết Linh Lung tiên vương thể mà cô ta lại nói mình chưa từng bước vào Tuyết tộc, điều này làm cho lão hơi khó tin, nhưng rất nhanh dường như ông đoán được ra điều gì đó, trong ánh mắt lộ nét sắc bén.

Lúc này, mọi người đã đến turng tâm thành lũy, bên dưới có rất nhiều người đang ngẩng đầu nhìn về hướng này.

- Lang Tà về rồi à, cậu không đột phá thành Hoàng sao?

Trong ánh mắt của rất nhiều người lộ vẻ nghi hoặc, lúc mà bọn người Lâm Phong đáp xuống đất thì từng đợt từng đợt thanh niên đáp xuống xung quanh, ánh mắt ghim vào bọn người Lâm Phong (ba người), đã rất lâu tộc Cổ Giới không có người lạ đến.

- Tộc lão, bọn họ là ai mà lại có tư cách bước vào tộc ta.

Một anh thanh niên nhìn chằm chằm Lâm Phong, trong ánh mắt ẩn chứa ác ý.

Lâm Phong nhìn những thanh niên này, ai nấy đều hiện rõ vẻ trẻ con, có nam có nữ, nhưng thực lực đều rất mạnh, trên người những con người này đều thoáng có vẻ kiêu căng.

Bình Luận (0)
Comment