Tuyệt Thế Vũ Thần ( Dịch Full )

Chương 1701 - Đại Đế, Chết!

Đại Đế, Chết! Đại Đế, Chết! viptruyenfull.com

Người dịch: Sunshine

Biên: Hám Thiên Tà Thần

Nhóm dịch: Vạn Yên Chi Sào

Nguồn: viptruyenfull.com

-----------------------

- Những Vũ Hoàng này là cường giả của Lôi tộc, thực lực mặc dù không tính quá mạnh mẽ nhưng cũng mạnh hơn so với Vũ Hoàng bình thường, nhưng mà chiến đấu với Lâm Phong, bọn hắn không phát huy được thực lực của mình, dễ dàng bị đánh chết, có sự chênh lệch quá lớn.

Mọi người thầm nói trong lòng, cái người bị thiên vứt bỏ này mặc dù không thể thành Hoàng nhưng dù sao cũng đã lĩnh ngộ được lực lượng pháp tắc, hơn nữa còn là bảy hệ pháp tắc, hắn lợi dụng lực lượng pháp tắc của bản thân, gió và không gian đồng thời che khuất thân hình, khiến cho tốc độ nhanh hơn đám Vũ Hoàng kia rất nhiều lần làm cho bọn hắn không sao tránh được sự công kích của Lâm Phong, mà ngân thương trực tiếp đánh chết, trốn cũng không có chỗ trốn, uy lực của một thương cũng cực kỳ đáng sợ, thương là Hoàng khí và dường như còn được khắc thêm trận đạo mạnh mẽ, lại có lực lượng pháp tắc phụ giúp nên càng trở nên cứng rắn vô đối.

Những thứ này vẫn chưa là gì, sau đó Lâm Phong vẫn lấy thủ đoạn như cũ với tốc độ đáng sợ, lại đánh chết hai người, các Vũ Hoàng khác sớm đã lui về bên cạnh mấy vị cường giả trung vị Hoàng của Lôi tộc, sắc mặt vô cùng khó coi, bọn hắn tốt xấu gì cũng là cường giả Vũ Hoàng nhưng giờ đây khi đối mặt với một người Tôn Vũ thậm chí ngay cả dũng khí chiến đấu cũng không có, chiến ắt sẽ chết.

Thanh Phượng nhìn không Lâm Phong đứng trong hư không, trong lòng âm thầm rung động, nói:

- Gia hỏa này quá kinh khủng, hắn thật sự chưa thành Hoàng sao? Xú lão đầu kia lại không nói cho ta chân tướng như thế nào, về sau ta thành Hoàng, tất nhiên cũng sẽ thành tựu nhiều hệ lực lượng pháp tắc, rất nhiều pháp tắc gia thân, không biết có thể giống hắn hay không, có thực lực sát phạt này, có thể giết Vũ Hoàng như cắt cỏ vậy.

Ánh mắt Lâm Phong thâm thúy, lạnh lùng, trường bào tung bay phần phật, trường thương trong tay máu vẫn còn đang nhỏ giọt nhìn chằm chằm đám cường giả Lôi tộc, lạnh nhạt nói:

- Chư vị tiền bối Vũ Hoàng, sao tất cả đều đứng nơi đó vậy?

- Tiền bối?

Đám người nghe thấy xưng hô này cảm thấy là lạ, có chút trào phúng, một đám tiền bối đi vây quét mà lại liên tiếp bị tru sát.

Những trung vị Hoàng đều nhìn chằm chằm Lâm Phong, trong mắt lộ ra rất nhiều ý nghĩ, Lâm Phong tựa hồ còn chưa không để lộ ra quân át chủ bài, mới sử dụng một cây trường thương cũng đã lợi hại như vậy, nếu như chờ đến khi hắn tế ra bảo vật bát bảo Thái Dương luân thì lại sẽ càng thêm mạnh mẽ.

- Lâm Phong, người bị thiên vứt bỏ kia.

Lúc này đây phía xa xa, một sóng âm cuồn cuộn đáng sợ cuốn tới khiến đám người chấn động khẽ run trong lòng, ngẩng đầu lên nhìn về phía phương xa, lập tức thấy ở bên kia vòm thiên có một ánh sáng Thái Dương rực rỡ sáng chói như muốn chọc mù con mắt đám người.

Một bóng người đắm chìm dưới ánh mặt thiên phảng phất như vừa từ Thái Dương bước ra vậy, như thể con của Thái Dương mang theo uy lực Thái Dương cuồn cuộn tới xuất hiện chốn nhân gian, nắm giữ lực lượng vô cùng.

- Người Thái Dương Thánh tộc.

Đám người chỉ cảm thấy một hồi chói mắt, đôi mắt hơi nheo lại, uy lực Thái Dương khủng bố không biết đáng sợ đến bao nhiêu độ, như là chỉ cần tới gần hắn thì sẽ bị thiêu cháy vậy.

- Dương Tiếu, một thanh niên cường giả khủng bố của Thái Dương Thánh tộc, tuy thực lực chỉ mới hạ vị Hoàng nhưng không lâu trước đó hắn đã chiến đấu với Sở Xuân Thu vừa mới thành Hoàng, mặc dù thua nhưng cũng uy phong hiển hách, thực lực rất mạnh mẽ.

Có người nhận ra người nọ, Thái Dương Thánh tộc có không ít cường giả xuất hiện ở Cổ Đô Vọng Thiên, muốn tru sát Lâm Phong mà những thanh niên kia còn sôi nổi hơn, Dương Tiếu tìm Sở Xuân Thu chiến đấu một trận, chiến đấu đến thiên phiên địa phúc cũng đã để mọi người biết được thực lực của hắn.

Dương Tiếu đã đi tới trước mặt Lâm Phong, ngũ luân Thái Dương đồng thời hiển hiện đan vào nhau, ánh sáng chói mắt chiếu rọi, uy lực Thái Dương vô cùng lớn mạnh, cực kỳ đáng sợ, cho dù đánh trúng vào cường giả trung vị Hoàng cũng có thể nhẹ nhàng trảm sát, đương nhiên một vị cường giả trung vị Hoàng sẽ không để cho hắn đơn giản oanh kích như vậy.

- Ngươi nhận lấy cái chết đi.

Dương Tiếu gầm lên, tên Lâm Phong bị thiên vứt bỏ này có lá gan vô cùng lớn, dám tru sát đệ tử của Thái Dương Thánh tộc hắn, mặc dù hắn cũng không có tình cảm đặc biệt gì với Dương Diễm nhưng nếu như hắn đã gặp được Lâm Phong thì tất nhiên muốn lấy lực lượng tuyệt đối để tru sát Lâm Phong rồi, sau đó lấy lại bát bảo Thái Dương luân, như vậy hắn sẽ có uy danh ở Thái Dương Thánh tộc.

Ánh mắt Lâm Phong vẫn luôn rất bình tĩnh nhìn Dương Tiếu, thậm chí trong đôi đồng tử thâm thúy cũng không có một chút dao động, ánh sáng Thái Dương vô cùng chói mắt, phản chiếu vào mặt mọi người đều đau đớn, nhưng Lâm Phong lại chưa từng nhắm vào một lần nào.

Xùy~~, Xùy~~. . .

Trường thương trong tay Lâm Phong phun ra nuốt vào lực lượng pháp tắc dường như có cả lực lượng phắp tắc trớ chú đáng sợ, còn có cả pháp tắc ma bá đạo, pháp tắc đại địa rất nặng và pháp tắc tử vong tàn khốc.

Ánh sáng ngũ luân Thái Dương càng ngày càng sáng, Lâm Phong rốt cuộc cũng phải nhắm mắt lại, gió thổi qua trường bào của hắn, thân thể hắn rột cuộc của chuyển động, trong hư không xuất hiện một chuỗi tàn ảnh như có vô số Lâm Phong đâm ra một phát này.

Phốc phốc!

Âm thanh yếu ớt mà thanh thúy truyền ra, đó là âm thanh trường thương đâm vỡ đầu hắn, trường thương của Lâm Phong đâm vỡ đầu Dương Tiếu, không chút trở ngại.

Mắt Dương Tiếu vẫn còn một tia sinh mệnh lộ ra sự chấn động, tia sáng chấn động trong đôi mắt hắn dường như không tin, sao có thể như vậy, một thương tất sát, vừa rồi ngũ luân Thái Dương đột nhiên bạo động trên hỏa diễm thoát ra khỏi ngọn lửa hắc sắc khiến cho hắn có chút thất thần mà trong giấy phút thất thần ấy trường thương đã phá chính giữa một luân Thái Dương, đâm vào đầu hắn giống như không có bất kỳ lực lượng nào có thể ngăn cản.

Hắn chưa từng nghĩ rằng, hắn sẽ bị người khác đánh chết một cách dễ dàng như thế.

Oanh!

Trường thương trong tay Lâm Phong run lên, lập tức đầu Dương Tiếu nổ tung, thi thể của hắn bị Lâm Phong hung hăng oanh văng sang một bên, thậm chí ngay cả nhẫn trữ vật trên người hắn Lâm Phong cũng lười đến lấy.

- Dương Tiếu, hắn vậy mà lại không chịu được một kích của Lâm Phong, như vậy chẳng phải Lâm Phong còn khủng bố hơn cả Sở Xuân Thu sau khi thành Hoàng sao?

Rất nhiều người tỏng lòng ám run, có chút không dám tin tưởng.

- Không có khả năng, tuy rằng trận chiến ấy kịch liệt, nhưng thực lực chân chính của Sở Xuân Thu cho tới bây giờ vẫn không ai biết, phảng phất gặp mạnh thì sẽ mạnh mẽ, có lẽ hắn chỉ chơi đùa với Dương Tiếu mà thôi, Sở Xuân Thu thành Hoàng phun ra nuốt vào ý chí Hoàng cường thịnh, giết người không để lại dấu vết, thậm chí không cần hắn ra tay.

Đám người dường như đều không tin tình huống như vậy, Sở Xuân Thu là ai, ý chí Hoàng phun ra nuốt vào phát huy ra lực lượng ý chí cổ Hoàng gần bằng với lực lượng ý chí cường hoành là có thể giết chết cường đại võ tu, đương nhiên không phải người mà một người không thể thành Hoàng có thể chiến thắng, tuy rằng cái tên không thể thành Hoàng này chiến lực cũng rất đáng sợ, thành tựu bảy hệ pháp tắc, nhưng vẫn có chút đáng tiếc, nếu như hắn có thể bước vào cảnh giới Vũ Hoàng có được sự tán thành của thiên địa thì nhất định sẽ còn lợi hại hơn, nói không chừng thật sự có thể so sánh với Sở Xuân Thu.

Mọi người cũng không có ý khinh thị Lâm Phong, nhưng ai nấy cũng đều co rằng Sở Xuân Thu trong Cổ Đô Vọng Thiên cực kỳ uy vọng, hắn có thể đánh đồng cùng Vương thể, tương lai nhất định sẽ trở thành cường giả cấp bậc Đại Đế đáng sợ, so với hắn mặc dù lúc này Lâm Phong cực kỳ chói mắt, nhưng vẫn sẽ ảm đạm không có ánh sáng, người bị thiên vứt bỏ thật sự không thể nào thay đổi, hắn khống chế bảy hệ pháp tắc cũng vĩnh viễn không thể thành Hoàng, tu vi vĩnh viễn cũng chỉ dừng bước ở đây.

- Giết!

Mọi người vẫn còn đang bị một kích giết chết Dương Tiếu của Lâm Phong làm cho khiếp sợ thì nghe thấy có người thấp giọng nói một câu, cường giả trung vị Hoàng Lôi tộc đồng thời động thủ, trong chớp mắt ánh sáng lôi điện vô cùng khóa Lâm Phong lại trong hư không, uy lực của những pháp tắc lôi điện kia không phải rất đáng sợ nhưng nó lại quấn quanh thân thể Lâm Phong đến sít sao, mà thân thể bọn hắn, lôi quang bùng nổ chói mắt thẳng hướng Lâm Phong, nhục thể Lâm Phong có mạnh hơn nữa, nếu như bị pháp tắc thần thông của bọn hắn đánh trúng thì Lâm Phong cũng thập tử vô sinh.

- Không ổn rồi, Lâm Phong gặp nguy hiểm.

Đồng tử đám người co rút lại, không nghĩ tới những tên cường giả Lôi tộc lại ác như vậy, mấy vị trung vị Hoàng đồng thời liên thủ giết Lâm Phong, không biết Lâm Phong có thể ứng phó thế nào.

Oanh!

Khi những trung vị Hoàng xuất hiện bên cạnh Lâm Phong, huyễn chi uy kinh khủng nổ bung ra, huyễn khí tức trong nháy mắt nuốt hết mọi người vào trong đó, không còn ai ở ngoài cả.

Phốc phốc!

- Không. . .

Tiếng vang thanh thúy cùng tiếng thét thảm thiết đồng thời truyền ra, rung động nội tâm mọi người, một vị trung vị Hoàng chết rồi sao?

Trận pháp, Lâm Phong quả nhiên thiện trận, hắn vừa rồi đã bóp vỡ một khỏa trận phù khiến tất cả mọi người đều vào trong trận pháp.

Sau đó, trong trận pháp tiếng thét và âm thanh chiến đấu ngẫu nhiên truyền ra, đám người rất muốn nhìn rõ tình huống bên trong nhưng không thể nhìn thấy, mọi người chỉ có thể giương mắt nhìn.

Lúc này, hư không run rẩy, một cỗ lôi điện đáng sợ đến cực hạn trong vòm thiên trung uấn nhưỡng nhi sinh, chỉ thấy hư không chuyến đi, hắc lôi chém giết mà đến, lôi điện hắc sắc mang theo tử quang nhàn nhạt, tràn ngập lực lượng hủy diệt vô cùng vô tận, huyễn trận bị oanh đến bạo liệt nhưng đám người khi nhìn rõ tình cảnh bên trong thì lại nhịn không được run rẩy trong lòng, chết rồi, trung vị Hoàng, toàn bộ chỉ còn lại thi thể, tất cả trung vị Hoàng đã bị Lâm Phong đánh chết.

- Không biết sống chết!

Một đại chưởng ấn lôi điện khủng bố theo hư không khấu sát xuống khiến cho đám người run rẩy kịch liệt, cỗ thiên uy này chính là của cường giả Đại Đế, không người nào có thể chống cự lại.

Xa xa, ánh hào quang Thái Dương vạn trượng chiếu vào trên thiên cao, một vị khủng bố đại năng của Thái Dương Thánh tộc đứng phía trên vòm thiên, dường như Thái Dương đang được đeo sau lưng hắn vậy, hắn đang nhìn chằm chằm Lâm Phong dưới hạ không.

Cường giả Đại Đế của Lôi tộc và nhân vật đại năng của Thái Dương Thánh tộc cùng xuất hiện!

Oanh Tạch...!

Đại chưởng ấn lôi điện nổ tung trong hư không, một cỗ thiên uy càng đáng sợ hơn nữa xuất hiện, mọi người chỉ cảm thấy ân thể như sắp bị đè sập đến nơi, trong hư không như có như có hủy diệt chấn động giáng xuống.

- Tiền bối làm vậy có ý gì?!

Một tiếng gầm lên cuồn cuộn vọng lại, đám người ngẩng đầu lên lập tức trong lòng không nhịn được hung hăng run rẩy, chỉ thấy trong hư không cường giả Đại Đế Lôi tộc đã hiện thân nhưng người hắn lại bị một đôi tay tráng kiện có lực giữ lại.

- Đây là người nào vậy?

Đám người nhìn lên bóng người hùng vĩ trên vòm thiên, Thái Dương quang chỉ chiếu được dáng người hắn chứ không thấy rõ được khuôn mặt hắn, một nhân vật siêu cấp đáng sợ, cấp bậc Thánh Đế.

- Ta là con rể của Yêu giới cũng là con rể của người mà ngươi đã động đến đấy!

Một giọng nói khủng bố cuồn cuộn vang lên, trong hư không tịch diệt thiên ụy hiển hiện, thiên địa nổ tung, lực lượng vô cùng nổ bung như xuất hiện hư không phong bạo hủy diệt.

- Không thể nào!

Đám người nhìn chằm chằm hư không, thấy một màn này chỉ cảm thấy yết hầu như bị tắc nghẹn vậy, một vị cường giả Đại Đế bị giết chết rồi sao?

Bình Luận (0)
Comment