Người dịch: Sunshine
Biên: Hám Thiên Tà Thần
Nhóm dịch: Vạn Yên Chi Sào
Nguồn: viptruyenfull.com
------------------------
Ngoại sơn Chiến Vương học viện, pháp tắc mờ ảo quanh quẩn trong không khí, lúc này bên trong một cổ đạo có một pho tượng ẩn chứa ý chí khủng bố.
Cơ Vô Ưu đang đạp bộ nhanh chóng trong cổ đạo, mỗi một bước của hắn đều có sát ý mạnh mẽ đánh đến, chúng như hợp lại thành cổ hoàng thân ảnh tiến hành công kích hắn.
“Oanh!”
Một âm thanh vang lên, Cơ Vô Ưu lại lần nữa bị đánh văng về cị trí cũ, bên ngoài cổ đạo có một đôi mắt lạnh lùng, sắc bén quan sát.
- Vẫn khoảng cách mười trượng này, nửa năm rồi ta vẫn chỉ có thể bước ra mười trượng.
Trên gười Cơ Vô Ưu tràn ngập khí tức mạnh mẽ, Thanh Long Đồ Đằng lượn lờ xung quanh, hào quang toả sáng cùng khí thế cuồn cuộn như ẩn chứa uy áp vô thượng nhưng pho tượng trước mắt vẫn đứng sừng sững như một tôn thần ngăn trở bước đi của hắn.
- Đừng lo, mười trượng đã tốt rồi, ta cũng chỉ bước được năm trượng thôi. Nghe Lão Tổ nói ngày xưa ca ca ngươi ở hạ vị Hoàng không phải cũng chỉ bước được 20 trượng sao, nếu như ngươi tiếp tục cố gắng thì không bao lâu nữa sẽ có thể bước được mười lăm đấy.
Vũ Văn Tịnh đứng sau lưng Cơ Vô Ưu, ôn nhu nói.
- Không được, ta không thể để bản thân thua kém ca ca nhiều vậy được, mọi người sẽ nói ta núp bóng đại ca.
Cơ Vô Ưu khẽ lắc đầu rồi quay sang nhìn Vũ Văn Tình một cách ôn hoà nhu tình, tay chạm vào gò má nàng, mỉm cười:
- Nam nhân của ngươi sẽ không thua kém bất kì người nào, dù cho đó có là đại ca ta, Cơ Thương.
- Ta tin ngươi, bây giờ ta vào Tứ Quý Cốc luyện tiếp.
Vũ Văn Tịnh mỉm cười, nửa năm này Tru Thiên Lão Tổ chiếu cố bọn họ không ít, cung cấp nơi cho bọn họ tu luyện nên nửa năm này cả hai đã có tiến bộ lớn, thực lực dườ như tăng thêm một tầng, khoảng cách giữa Cơ Vô Ưu và cảnh giới cao hơn không còn bao xa, khi đó hắn có thể vào Địa bảng rồi.
Đương nhiên Vũ Văn Tịnh hiểu rất rõ lí do Tru Thiên Lão Tổ chiếu cố họ, ngoài việc xem trọng thiên phú còn có một phần nhờ Cơ Thương, điều này Cơ Vô Ưu cũn hiểu nên hắn mới càng muốn bản thân mạnh mẽ hơn, hắn rất kính trọng đại ca của mình nhưng không cho phép bất kì người nào nói hắn núp bóng đại ca.
Nhưng mà trong Chiến Vương học viện này có thiên tài nào xuất hiện mà không bị bao phủ bởi hào quang của Cơ Thương, vô số yêu nghiệt ra đời cũng có rất nhiều thiên tài chết đi để lót đường, quy tắc này đã tồn tại từ lâu, rất nhiều người nhưng người có thể chân chính đứng trên đỉnh cao nhất chỉ có một người, Cơ Thương, đương nhiên phải có đối thủ, Doanh Thành.
Thiên Đài nửa năm qua càng gây xôn xao, trong đó đương nhiên có công Vân Thanh Nghiên không nhỏ, nàng đối với chuyện của Thiên Đài vô cùng nhiệt tình làm cho thế lực phât triển thêm không ít, đồng thời dưới sự dẫn dắt của Hầu Thanh Lâm, người Thiên Đài trong nửa năm này không ngừng đi lịch lãm khắp nơi, mọi người lại càng kính trọng Hầu Thanh Lâm hơn, người này làm việc rất quyết đoán lại trọng tình trọng nghĩa, mỗi lần làm nhiệm vụ của Tuyên Điện đều gánh phần nguy hiểm nhất, khi phân chia đồ tốt đều công bằng, không quan tâm lạ quen.
Thanh danh Thiên Đài ngày càng lan xa trong hội hạ vị Hoàng, vài trung vị Hoàng cũng có nghe đến, còn Tinh Thần Môn luôn kiêu ngạo bây giờ lại ảm đạm, không một ai hỏi đến, nếu nó không phải nằm trong quản lí của Cơ Môn thì chỉ sợ đã bị huỷ rồi, đương nhiên đây cũng vì người mạnh nhất không ở đây, Cơ Vô Ưu.
Lúc này, viện Lâm Phong cũng là trung tâm Thiên Đài hiện tại, ánh mắt mọi người tập trung hướng về Hầu Thanh Lâm.
- Hầu Thanh Lâm, ngươi cũng quá độc ác rồi, nửa năm qua chúng ta không ngừng làm nhiệm vụ, chưa khi nào nghỉ ngơi được quá hai ngày, thế mà bây giờ chỉ mới nghỉ được một ngày ngươi đã muốn đi tiếp.
Vân Thanh Nghiên than vãn.
- Tu cõ đạo chỉ tranh sớm chiều, trong Chiến Vương học viện mà không cường đại thì chỉ có thụt lùi.
Ánh mắt Hầu Thanh Lâm thâm thúy, đối với hắn chỉ khi không ngừng chịu đựng lịch lãm gian khổ thì mới có thể phát triển được, Tuyên Điện đã cho bọn họ cơ hội tốt để khỏi phải suy nghĩ hay tìm kiếm nơi rèn luyện.
- Xem như ngươi lợi hại, còn tên Lâm Phong kia cũng kì, nửa năm rồi vẫn còn bế quan chưa từng đi ta một lần.
Vân Thanh Nghiên hơi trầm ngâm. Từ sau khi lễ mừng kia chấm dứt Lâm Phong vẫn chưa ra khỏi cửa.
- Ngày ấy hình như hắn đã thông suốt điều gì, lần này đi ra hẳn sẽ có thu hoạch.
Hầu Thanh Lâm nói nhỉ, gia hoả kia đích thực là một tên si mê tu võ nên sẽ không lãng phí thời gian, nếu như bế quan vô dụng thì hắn đã xuất quan đi lịch lãm từ lâu rồi.
- Hi vọng thế.
Vân Thanh Nghiên thầm nghĩ, ngày đó Lâm Phong bị mọi người nói, Tru Thiên Lão Tổ không muốn giúp hắn nên chưa biết chừng hắn lại bị kích thích.
“Ông!”
Đúng lúc này có một cơn gió lùa ngang, một thân ảnh dần hiện, Ô.
- Ô, sao ngươi lại làm vậy nữa.
Vân Thanh Nghiên hơi không vui.
- Chúng ta cải biến nhiệm vụ lần này thôi.
Ánh mắt Ô ẩn chứa phong mang.
Chân mày Hầu Thanh Lâm khẽ nhướng, tuy tính tình xủa Ô luôn nôn nóng nhưng hắn cũng sẽ không nói nhảm.
- Tại sao?
Hầu Thanh Lâm hỏi.
- Bên trong Tuyên Điện có tin tình báo trong Vọng Thiên Cổ Đổ xuất hiện mộ táng Thiên Diễn Thánh tộc.
Ánh mắt Ô lộ ra tia sắc nhọn, ngày xưa cùng lắm nó chỉ xuất hiện toà cung điện ngầm mà thôi, như cố ý lưu lại để bị phát hiện, nhưng bây giờ lại có một tiểu thế giới của Thiên Diễn Thánh tộc, hôm nay xuất hiện mộ táng thì chưa biết chừng Thiên Diễn Thánh tộc lại muốn thấy mặt trời.
- Thiên Diễn Thánh tộc.
Thần sắc mọi người phấn chấn, người bên ngoài Vọng Thiên Cổ Đô cũng đã từng nghe nói qua, ngày xưa chỉ xuất hiện toà cung điện thôi đã gây ra một hồi chấn động, thế mà hôm nay lại có mộ táng xuất hiện, chắc chắn sẽ càng đông hơn trước.
- Chư vị nghĩ thế nào?
Hầu Thanh Lâm nhìn về phía mọi người, chuyện này rất lớn nên hẳn sẽ có nhiều cường giả tụ tập, thậm chí có cả Đế cấp vì vậy hắn vẫn còn do dự, nếu như có nhiều cường giả mạnh mẽ như vậy thì đến đó bọn họ cũng khó có được chỗ tốt.
- Đi Vọng Thiên Cổ Đô, Thiên Diễn Thánh tộc.
Lúc này có một âm thanh truyền đến từ hành lang, mọi người nhìn thấy thân ảnh mặc áo bào trắng bước ta, chính là Lâm Phong.
- Cái tên này, ngươi rốt cuộc cũng chịu ra.
Vân Thanh Nghiên trừng mắt nhìn Lâm Phong, nửa năm rồi, nửa năm này Thiên Đài cũng xảy ta không ít chuyện, người Tinh Thần Môn không ít lần đến cửa áp chế, nếu không phải thực lực bọn Hầu Thanh Lâm cường, thủ đoạn quả quyết thì không thể chèo chống nổi Thiên Đài như bây giờ.
- Lâm Phong, đệ cho rằng nên đi Vọng Thiên Cổ Đô?
Hầu Thanh Lâm hỏi Lâm Phong.
- Đúng, trước khi Thiên Diễn Thánh tộc bị diệt hẳn đã có chuẩn bị, bọn họ đã lưu lại toà cũng điện dưới đất cho hạ nhân, hôm nay lại xuất hiện mộ táng, vậy đương nhiên sẽ có truyền thừa và nó cũng sẽ không để Đế cấp lấy được dễ dàng.
Lâm Phong nói chậm rãi, tên Viêm Đế kia chính là thái tử Thiên Diễn Thánh tộc, ngày xưa Vô Cực Thiên Đế và Thiên Diễn Thánh tộc cũng có chút quan hệ, nếu hôm nay di chỉ Thiên Diễn Thánh tộc đã xuất hiện ở Vọng Thiên Cổ Đô thì phải mau đến xem.
- Ta cũng đồng ý đi Vọng Thiên Cổ Đô.
Thiên Si nói.
- Đi cố đô.
Mọi người nhao nhao nói, quyết định đi.
- Lúc nào sẽ xuất phát?
VânThanh Nghiên hỏi.
- Hiện tại, nếu như chúng ta đã biết được tin thì người khác cũng biết, ba đại học viện khác chỉ sợ cũng biết rồi, đi Vọng Thiên Cổ Đô không thể chậm trễ.
Lâm Phong đáp.
- Đi.
Hầu Thanh Lâm đứng dậy, mọi người cũng lập tức đứng dậy xuất phât.
Đúng như bọn Lâm Phong dự đoán, lúc này người Cơ Môn như Tinh Thần Môn và Nguyệt Môn đã tập hợp lại, một cường giả đứng lên nói:
- Tuyên Điện truyền đến tin tức, Vọng Thiên Cổ Đô xuất hiện di chỉ của Thiên Diễn Thánh tộc, lần trước chúng ta đã bỏ lỡ nên lần này phải tăng tốc hơn mà nắm lấy cơ hội này, di chỉ nên không ai biết được sẽ có bao nhiêu đồ tốt bên trong nên lần này ta triệu tập lại những người nguyện ý cùng ta xuất phát.
- Vũ Văn Hầu, người Tinh Thần Môn ngươi chọn đi.
Người kia nhìn về phái Vũ Văn Hầu.
Ánh mắt hắn loé lên, cười nói:
- Cơ Vô Ưu và Vũ Văn Tịnh đang ở chỗ Tru Thiên Lão Tổ tu luyện, có muốn thông báo với bọn họ hay không?
- Nếu như bọn họ đã ở chỗ Lão Tổ tu luyện thì không sao, có Lão Tổ trợ giúp thì chắc chắn tu vi bọn họ sẽ nhanh chóng tăng lên.
Người kia nói, đúng lúc này có hai thân ảnh đang bay đến, mọi người nhìn thấy, Cơ Vô Ưu và Vũ Văn Tịnh.
- Một cái di chỉ Thánh tộc thì sao có thể bỏ qua.
Cơ Vô Ưu thấp giọng nói.
Đồng thời Thiên Thần học viện, Tuyên Cổ học viện, Xuân Thu học viện cũng nhận được tin tức này, vô số người lao ra bay nhanh về phía Vọng Thiên Cổ Đô, dường như có một cơn sóng đang nổi lên!