Tuyệt Thế Vũ Thần ( Dịch Full )

Chương 1894 - Cơ Vô Ưu Hôm Nay

Cơ Vô Ưu hôm nay Cơ Vô Ưu hôm nay viptruyenfull.com

Người dịch: Sunshine

Biên: Hám Thiên Tà Thần

Nhóm dịch: Vạn Yên Chi Sào

Nguồn: viptruyenfull.com

------------------------

Thanh Tiêu, Thánh Thành Trung Châu, trong Chiến Vương Học Viện.

Đám người Hầu Thanh Lâm đã sớm từ Bát Hoang Cửu U trở về, sau khi bọn họ giải quyết xong tất cả mọi chuyện, chỉnh đốn Cửu Đại Tiên Cung Thiên Bảo, cải tạo Thiên Đài, hôm nay, Thiên Đài tại khu vực Cửu Đại Tiên Cung Thiên Bảo vững chắc như núi, không người nào có thể rung chuyển, danh tiếng rất lớn, tin tưởng nếu như chư vị sư huynh đệ cùng với sư tôn bọn họ biết được rất nhanh có thể tìm được Thiên Đài, hơn nữa thông qua Thiên Đài biết được tin tức của bọn hắn.

Lúc này, tổng phủ Chiến Vương Học Viện Thiên Đài, có hai đạo thân ảnh đang chiến đấu, một nam một nữ, nam tử vô cùng trẻ tuổi, ánh mắt trong veo, lúc này, hắn khẽ thở hổn hển, nói với nữ tử xinh đẹp kia:

- Thanh Nghiên tỷ, lực lượng pháp tắc của tỷ có thể vận dụng lực lượng thiên địa, ta đây không thể đấu lại, huống hồ, chỉ với thế này có thể ép ta tới gắt gao.

- Cho nên ngươi muốn so chiêu với Vũ Hoàng, đầu tiên ngươi nhất định phải lĩnh ngộ ngàn lần đại thế mới được, như vậy tài năng chân chính thể ngộ đến cảm giác khống chế Thiên Địa hư không xung quanh, giống như lực lượng của ngươi sáp nhập vào trong đó, không hề bị người khác chế trụ.

Vân Thanh Nghiên vừa cười vừa nói:

- Tiểu Thần, sư phụ ngươi bảo ta phải dạy dỗ ngươi thật tốt, cho nên ngươi đừng trách Thanh Nghiên tỷ tỷ.

- Làm sao có thể chứ, Thanh Nghiên tỷ giúp đỡ hắn như vậy, Tiểu Thần làm sao lại không biết tốt xấu chứ?

Diệp Tuyết bên cạnh khẽ cười nói, Vân Thanh Nghiên liếc nhìn Diệp Tuyết cũng cười nói:

- Ngươi đã sủng ái tiểu tử này như thế, lần sau phải cho tên Đại Hại Trùng kia hay tên Trạm Đài đến dạy dỗ hắn cũng được.

- Đừng mà…

Trong nháy mắt, sắc mặt Tiểu Thần xụ xuống.

- Tiểu tử ngươi, sao ta và ngươi Đại Hại Trùng sư thúc của ngươi lại không được dạy ngươi?

Đạm Đài đi nhanh tới, lập tức Diệp Thần cười cười, so với khóc còn khó coi hơn, Đạm Đài đi tới bên cạnh Diệp Thần, vỗ bả vai hắn, sau đó Diệp Thần cười khổ, hắn chỉ cảm thấy toàn thân đều bị một luồng lực lượng kinh khủng đè xuống, mỗi lần Đạm Đài dạy hắn giống như đang hành hạ hắn vậy.

- Nhị sư huynh đâu?

Ánh mắt Đạm Đài nhìn về phía Vân Thanh Nghiên, cười hỏi.

- Tên kia mang các ngươi ra ngoài lịch lãm, sau khi trở về lại bắt đầu bế quan, quả thực là một tên Vũ si.

Vân Thanh Nghiên bĩu môi nói, khiến cho Đạm Đài nhếch miệng cười một tiếng, nói:

- Tên Lâm Phong kia đóng tử quan, Nhị sư huynh nhất định phải đảm nhận gánh nặng Thiên Đài rồi, chẳng lẽ ngươi không thấy bộ dáng kiêu ngạo của những người Cơ Môn kia sao? Đã thế mỗi một ngày, Tinh Thần Môn lại la hét muốn tái chiến một trận, làm ta hận không thể đánh chết bọn họ.

- Nhẫn nại đi, Tinh Thần Môn không cần đề phòng, ngày xưa Cơ Vô Ưu rất khó đối phó, hôm nay lại bước chân vào Nguyệt Môn, còn những người khác lấy thực lực Thiên Đài chúng ta có thể dễ dàng quét ngang Tinh Thần Môn, nhưng còn Nguyệt Môn, hiện tại chúng ta không thể manh động, có điều chỉ cần một hai năm nữa đủ rồi.

Vân Thanh Nghiên hơi nghiêm túc, chậm rãi nói.

- Đúng vậy, ta cũng vì Cơ Vô Ưu mà đến. Từ khi tên kia đột phá Trung Vị Hoàng đã một mực sủa không ngừng, cách đây không lâu, hắn còn lên chiến đài ở Tiềm Vương Bảng Địa bảng, khiêu chiến cường giả đứng thứ năm trong Địa bảng, nghe nói sau khi hắn bước vào Trung Vị Hoàng đã khoa trương vài lần, sau đó đi cổ Thánh Tộc Cơ gia bế quan đến bây giờ mới trở về, thực lực có tiến bộ rất lớn, không biết đã mạnh bao nhiêu rồi, ta nghĩ nên mời Nhị sư huynh đi xem một chút, để chuẩn bị tâm lý.

Đạm Đài chậm rãi nói, Vân Thanh Nghiên khẽ gật đầu. Đạm Đài nói có lý, biết thực lực của đối phương, tốt cho việc khích lệ chính mình.

Cơ Vô Ưu dám can đảm trực tiếp khiêu chiến nhận vật đứng thứ năm trong Địa bảng, có thể thấy được lần này hắn bế quan tất nhiên có thu hoạch lớn, nếu không hắn sẽ không dám càn rỡ như thế, cường giả đứng thứ năm trong Địa bảng đã là người nổi bật nhất trong cảnh giới Trung Vị Hoàng rồi.

Lúc này, Hầu Thanh Lâm đang trầm tư, lực lượng Luân Hồi tràn ngập mà ra, sau đó hắn vung tay lên Luân Hồi hiện ra, ánh mắt Hầu Thanh Lâm nhìn Luân Hồi ngẩn người, thì thào nói nhỏ:

- Vũ Sinh nói, lực lượng Luân Hồi của ta nên đi nơi nào diễn hóa?

Ngẫm nghĩ trong chốc lát cũng không hiểu được, Hầu Thanh Lâm đành đi ra khỏi phòng tu luyện, đúng lúc này Đạm Đài và Vân Thanh Nghiên đến đây tìm được hắn, biết được tin tức Cơ Vô Ưu khiêu chiến người đứng thứ năm trong Địa bảng, Hầu Thanh Lâm bắt đầu triệu tập người Thiên Đài, đi trước xem cuộc chiến, ngắm nhìn cường giả chiến đấu, mặc dù địch nhân, nhưng vẫn có thể giúp ích cho chính mình.

Lúc này, trên đài chiến đấu Tiềm Vương Bảng Địa bảng, biển người mênh mông, rất nhiều người quây xung quanh, còn Cơ Vô Ưu đứng ngạo nghễ trên chiến đài, giống như vương giả, lộ ra khí khái không ai bì nổi, mọi người đều biết, ngày xưa Cơ Vô Ưu bị Lâm Phong đánh bại nay đã trở về, hắn vẫn không ai bì nổi như trước, ngạo khí lăng thiên, trực tiếp khiêu chiến cường giả đứng thứ năm trong Tiềm Vương Bảng Địa bảng thực lực vô cùng đáng sợ.

- Khuyết Lam đến, Khuyết Lam đứng vị trí thứ năm trong Tiềm Vương Bảng Địa bảng thực lực đáng sợ, tu vi đã đến Trung Vị Hoàng đỉnh, đã thế hắn tu luyện Lay Thiên Cổ Ấn, ấn pháp như chuông, có thể đánh nhân thần hồn tả tơi, lực lượng vô cùng đáng sợ, cho dù những người đứng trước hắn đều không muốn va chạm với người này, không biết lần này Cơ Vô Ưu bế quan có đột phá gì mà dám thách đấu với Khuyết Lam.

Mọi người chỉ thấy một đạo thân ảnh hoa phục giẫm chân tại chỗ mà đến, người này sải bước bước ra, đáp xuống trên chiến đài, trôi nổi trên không, âm thanh như chuông lớn:

- Cơ Vô Ưu, tuy ngươi là đệ đệ của Cơ Thương, nhưng trên chiến đài Tiềm Vương Bảng, ta tuyệt sẽ không nương tay.

Khóe miệng Cơ Vô Ưu khẽ nở nụ cười khinh miệt, sau đó, thân thể của hắn cuồn cuộn bay lên, khí thế vương giả trên người càn quét hư không, Thanh Long Đồ Đằng trên lưng hắn hiện lên, chiếu sáng cửu thiên, lần này có ba đạo Thanh Long Đồ Đằng, tràn ngập lực lượng kinh khủng, trận Long Ngâm khiến cho Thiên Địa chấn động, uy lực vô cùng kinh khủng.

- Ra tay đi, nếu ngươi có thể thừa nhận được uy lực một chiêu của ta, xem như ta bại.

Thanh âm của Cơ Vô Ưu vô cùng cuồng ngạo, khiến cho thần sắc Khuyết Lam trầm xuống, lạnh lùng nói:

- Ngày xưa, ngươi là bại tướng dưới tay ta, hôm nay lại vẫn dám càn rỡ như thế?

Cơ Vô Ưu nghe được những lời của Khuyết Lam trong nháy mắt, sát ý kinh khủng cuồn cuộn tràn ra, bàn tay siết mạnh, nhất thời Thanh Long quang chói mắt vô cùng, nổi giận gầm lên một tiếng, Thiên Địa chấn động, long ngâm rít gào, trong lúc đó từng đạo Thanh Long chèn ép hư không mà qua, lộ ra uy lực kinh khủng, giống như chèn ép hư không qua một cái cổ đạo.

Khuyết Lam hừ lạnh một tiếng, không gì phải sợ, bước một bước, thật giống như có một cỗ tiếng chuông vô hình cuồn cuộn vang lên, chấn động màng tai của mọi người, Thiên Địa vù vù, đồng thời, Hám Thiên Ấn pháp của hắn đuổi giết mà ra, muốn đuổi bắt va chạm với Thanh Long của Cơ Vô Ưu.

- Băng diệt.

Cơ Vô Ưu phun ra một tiếng, nhất thời âm thanh nổ vang ầm ầm cuồn cuộn không ngừng, chỉ thấy từng đạo Hám Thiên Ấn pháp mà Khuyết Lam đánh ra lại điên cuồng sụp đổ rơi xuống, giống như một cổ khí lưu vô hình điên cuồng tan tác, toàn bộ bạo nổ.

Trong lúc đó, thần sắc Khuyết Lam biến đổi, tại sao có thể như vậy, rõ ràng lực lượng của hắn còn mạnh hơn Cơ Vô Ưu, tại sao lại sụp đổ như thế?

Sau đó, hai tay Khuyết Lam ngưng ấn, nhất thời từng đạo tiếng chuông cuồn cuộn vang lên, Thiên Địa chấn động mãnh liệt, sóng âm cuồn cuộn, mọi người chỉ cảm thấy Thần Hồn đều phải sụp đổ, tuy nhiên hai mắt Cơ Vô Ưu vẫn lạnh lùng như trước, nổi giận gầm lên một tiếng, long ngâm khiếu thiên vang lên ầm ầm, lực lượng băng diệt vô cùng vô tận, liên miên không dứt, tiếng chuông thật giống như tan tác, trong giây lát biến mất trong vô hình.

- Đông!

Trong lúc đó, một đạo lực lượng băng diệt phủ xuống trong thức hải của Khuyết Lam, khiến cho hắn khó chịu hừ một tiếng, sắc mặt tái nhợt, giống như Thần Hồn đều muốn tan vỡ, lập tức một tiếng ầm vang bạo nổ, Thanh Long quang đánh vào người hắn, khiến cho cả người của hắn bạo lui, trong hư không phun ra một ngụm máu tươi, sau đó hung hăng rơi xuống mặt đất, sắc mặt tái nhợt, bị đánh bại hoàn toàn.

Mọi người phục hồi tinh thần, thấy một màn như vậy ánh mắt mọi người ngốc trệ, trong lòng dấy lên sóng gió kinh khủng, sao Cơ Vô Ưu lại cường đại như thế? Ngay cả Khuyết Lam - người đứng thứ năm Tiềm Vương Bảng Địa bảng cũng không chịu nổi một kích, ngay lập tức bị đánh bại.

- Hình như có đạo uy dựng dục trong đó?

Thanh niên vừa đứng trong hư không nhìn chăm chú Cơ Vô Ưu.

- Đạo!

Con ngươi của mọi người hơi khẽ co rút, bọn họ cảm thấy có chút khó tin, đạo lực, không phải cường giả Đại Đế cảnh mới có cơ hội tiếp xúc sao, trừ phi Yêu Nghiệt ở cảnh giới Thượng Vị Hoàng mới có thể bắt đầu Ngộ Đạo, mà Cơ Vô Ưu khó khăn lắm mới đến Trung Vị Hoàng lại ngộ đạo uy, cái này không khỏi quá mức đáng sợ đi? Chẳng lẽ thiên phú của hắn vượt qua huynh trưởng của mình?

Chỉ thấy Cơ Vô Ưu đứng ngạo nghễ trong hư không trường bào phiêu động, giống như vương giả chân chính, ánh mắt lãnh miệt nhìn Khuyết Lam trên mặt đất, lạnh lùng nói:

- Trong Võ đạo, không có ai cả đời không bại, chiến bại lần trước là sỉ nhục của Cơ Vô Ưu ta, nếu như tái chiến Lâm Phong, ta chắc chắn sẽ dễ dàng chèn ép hắn.

- Nói khoác không biết ngượng.

Trong đám người có một giọng nói cuồn cuộn truyền ra, nhất thời ánh mắt mọi người nhao nhao nhìn tới bên kia, lập tức liền thấy được thân ảnh của Đạm Đài, thần sắc không khỏi ngưng lại:

- Người Thiên Đài, Hầu Thanh Lâm, Thiên Si đều ở đây, lần trước bọn họ đánh bại Tinh Thần Môn, hôm nay, bọn họ tựa hồ càng cường đại hơn rồi.

Cơ Vô Ưu nghe được Đạm Đài nói, trong lúc đó bước một bước đi tới trong không trung chỗ Đạm Đài, ánh mắt nhìn xuống, lạnh lùng nói:

- Lâm Phong ở đâu, có thể tái chiến với ta một trận.

- Đã là bại tướng, cần gì phải tái chiến.

Ánh mắt Đạm Đài nhìn chăm chú Cơ Vô Ưu trong hư không, người này trước kia cũng kiêu ngạo như thế, bại một lần lại vẫn như thế, quả thực vô liêm sỉ.

Thần sắc Cơ Vô Ưu lạnh lẽo, mắt nhìn xuống Đạm Đài, trong lúc đó chợt quát một tiếng, rồng ngâm ngập trời, lao thẳng tới chỗ Đạm Đài, mà giờ khắc này, Đạm Đài chỉ cảm giác thần hồn của mình muốn vỡ ra, khó chịu hừ một tiếng, sắc mặt tái nhợt, thân thể giống như lung lay sắp đổ.

Sau đó, âm thanh rồng ngâm ngừng lại, Cơ Vô Ưu miệt thị nhìn phía dưới:

- Cũng không dám chiến, có gì đáng nói, đợi đến ngày ước định, nếu như Thiên Đài các ngươi lại tìm cớ, ta nhất định sẽ diệt tất cả.

- Ngươi…

Thân thể Đại Hại Trùng lao ra, tuy nhiên lại thấy Hầu Thanh Lâm đưa tay ngăn cản hắn, ánh mắt bình tĩnh nhìn Cơ Vô Ưu trong hư không, nhàn nhạt nói:

- Ta đã đọc ghi chép trong Cổ Kinh Chiến Vương Điện, chợt nhận thấy, nếu ngươi thành đạo, một kích kia Đạm Đài hẳn phải chết, cho nên ngươi chỉ phô trương thanh thế mà thôi, có lẽ, ngươi chỉ mượn đạo uy của người khác.

Dứt lời, Hầu Thanh Lâm phất tay, nói:

- Chúng ta đi.

Thần sắc Cơ Vô Ưu cứng đờ, sắc mặt xanh mét, giống như bị đâm trúng chỗ đau, thật sự hắn chưa thành đạo, chỉ do cường giả gia tộc dùng đạo dựng đạo cho hắn, để cho hắn tìm hiểu, ngưng đạo ấn, cho hắn cảm nhận, tuy nhiên hắn lại chậm chạp không cách nào ngộ đắc đạo lực, nhưng nhiều ngày đắm chìm trong Đạo Ý, hắn có thể mượn đường uy, sử xuất lực lượng băng diệt cường đại.

- Vô Ưu, cần gì phải so đo với những người này, ngày mà bọn họ khiêu chiến Nguyệt Môn, cũng là lúc bọn họ bị hủy diệt, khi đó ngươi báo lại mối hận khi xưa, càn quét bọn họ một lần.

Cường giả Nguyệt Môn giẫm chân tại chỗ mà đến, đáp xuống bên cạnh Cơ Vô Ưu, thấp giọng nói.

Cơ Vô Ưu khẽ gật đầu, ánh mắt của hắn không nên chỉ trên sân thượng, hôm nay, huynh trưởng cũng đã bước chân vào tiên quốc thí luyện chinh phạt, hắn nhất định phải cố gắng tu luyện, để đuổi theo bước chân huynh trưởng, nếu không những người khác sẽ vĩnh viễn cho rằng hắn phụ thuộc vào huynh trưởng, được Cơ Thương che chở, ý nghĩ lần đầu khi mọi người thấy hắn chính là, đệ đệ Cơ Thương!

Bình Luận (0)
Comment