Người dịch: Sunshine
Biên: Hám Thiên Tà Thần
Nhóm dịch: Vạn Yên Chi Sào
Nguồn: viptruyenfull.com
------------------------
Lần này, người phụ trách khảo hạch Trung Vị Hoàng thực sự không phải người của môn phái mà là những cường giả trên bảng Tiềm Vương Bảng Địa.
Vũ Văn Tĩnh cũng là một thành viên trong đó, cách đây gần ba năm, một lần kia, trên chiến đài trắng, nàng vaf Cơ Vô Ưu đã rút ra kinh nghiệm xương máu, rồi bắt đầu khổ tu một thời gian ngắn, cả ngày hoặc ở trong gia tộc, hoặc ở chỗ lão tổ Tru Thiên điên cuồng tăng thực lực bản thân, bức bách đến cực hạn.
Mà trong gần ba năm này, bất luận Cơ Vô Ưu hay nàng, thực lực đều tăng lên rất nhiều, không nói đến lúc trước đã đến Hạ Vị Hoàng đỉnh, nàng đã sớm đột phá Trung Vị Hoàng, hôm nay nàng đã đặt chân lên Trung Vị Hoàng, dựa vào các loại lực lượng thủ đoạn, còn có thần hồn mạnh mẽ cũng được coi như nhân vật một phương, cũng bước chân vào bảng Tiềm Vương Bảng Địa bảng, vị trí thứ mười bảy, mà nàng chỉ dùng không đến ba năm, đã vô cùng không dễ, từ người trong Tiềm Vương Bảng, tiến vào bảng Tiềm Vương Bảng Địa, hơn nữa còn nằm trong hai mươi vị trí đầu.
Nhìn các cường giả tham gia khảo hạch phía dưới, ánh mắt Vũ Văn Tĩnh đã rơi vào người một vị nữ tử, Vũ Văn Đình, muội muội của nàng.
- Vũ Văn Đình lợi hại như thế, thông qua khảo hạch hẳn không có vấn đề?
Vũ Văn Tĩnh khẽ cười nói.
- Vũ Văn Đình tiểu thư thực lực cường đại, hẳn có thể trở thành thành viên thông qua khảo hạch.
Một người bên cạnh khẽ gật đầu, lập tức chỉ vào một vị trí khác, nói:
- Cô gái kia chỉ cần liếc mắt nhìn sẽ có cảm giác vô cùng bất phàm, không ai có thể ngăn cản bước tiến của nàng ta, chỉ sợ còn muốn lợi hại hơn Vũ Văn Đình tiểu thư.
Ánh mắt Vũ Văn Tĩnh cũng rơi vào trên người cô gái giống như tiên tử nọ, nàng phát hiện, không ít ánh mắt của mọi người đều tập trung trên người cô gái này.
- Hừ.
Vũ Văn Tĩnh hừ lạnh một tiếng, có những lúc nữ nhân tức giận vì những điều nhỏ nhặt, ví dụ như, lúc nam nhân trước mặt nàng bỏ qua sự tồn tại của nàng mà chăm chú nhìn những nữ nhân khác, tâm các nàng sẽ sinh ra một loại cảm giác ghen tỵ.
- Ta cũng muốn nhìn xem nàng có tư cách thông qua khảo hạch hay không?
Vũ Văn Tĩnh bay thẳng đến chỗ thiếu nữ xinh đẹp như mơ kia, khiến cho thần sắc đám người khẽ cứng đờ, có điều khi nghĩ đến thân phận và địa vị của Vũ Văn Tĩnh, bọn họ không thể làm gì khác hơn ngoài cười khổ, xem ra nàng kia gặp xui xẻo rồi, vốn có thiên phú vô cùng lợi hại, nhưng chỉ sợ Vũ Văn Tĩnh sẽ không để cho nàng dễ chịu.
Tuy nhiên cũng không bao lâu sau, ánh mắt của bọn họ cứng ngắc tại chỗ, ánh mắt nhìn chăm chú về phía kia không nhúc nhích, trong đôi mắt đều lộ ra thần sắc kinh ngạc.
Chỉ thấy nơi khảo hạch đằng kia, thân thể Vũ Văn Tĩnh bị đánh nằm rạp trên mặt đất, toàn thân giống như bao trùm một tầng khí lạnh băng, thậm chí môi đều hơi khẽ mấp máy, sắc mặt của nàng vô cùng khó coi, nhìn chăm chú thân ảnh thánh khiết phía trước, trên người giống như tràn ngập một luồng tiên khí xuất trần.
Giờ phút này, trong lòng Vũ Văn Tĩnh dấy lên một hồi sóng to gió lớn, giờ phút này, nàng chỉ cảm thấy vô cùng xấu hổ, mới vừa rồi nàng vốn định đến ngăn cản người này, thật không ngờ cục diện lại như thế, kiêu ngạo của nàng lại một lần nữa bị đánh thật mạnh, nàng ngay một nữ tử tham gia khảo hạch đều đánh, nhưng điều càng làm nàng thống khổ chính là cô gái này tựa hồ còn đẹp hơn cả nàng, nàng ta giống như một tiên tử vậy.
- Ngươi là ai?
Vũ Văn Tĩnh lạnh như băng nói, nàng nghĩ không ra gia tộc nào trong Thánh Thành Trung Châu có một vị nữ tử như vậy.
Ánh mắt nữ tử áo trắng chỉ bình tĩnh liếc Vũ Văn Tĩnh một cái. Cái loại bình tĩnh này lại khiến Vũ Văn Tĩnh sinh ra một luồng cảm giác cực kỳ khó chịu, loại cảm giác này nàng không muốn thừa nhận, nhưng nó thật sự tồn tại, giống như tự ti vậy, trong mắt đối phương, nàng không chói mắt giống như trước, tất cả mọi người chú ý nàng, cho dù nàng chiến bại đều sẽ dẫn đến một trận phong ba, mà giờ khắc này lại không có, nữ tử áo trắng kia lại đứng nhìn nàng, giống như đang làm một chuyện bình thường không thể bình thường hơn.
Lập tức, chỉ thấy nữ tử áo trắng bước qua bên cạnh của nàng, trên mặt Vũ Văn Tĩnh hiện lên vẻ khuất nhục, quay người lại nhìn bóng lưng người nọ, nói:
- Ngươi là người Tuyết tộc?
Theo Vũ Văn Tĩnh, loại khí chất, dung mạo, thiên phú này toàn bộ đều tập trung vào một thân, chỉ có nữ tử Tuyết tộc cường đại, ít nhất giờ phút này nàng chỉ có thể nghĩ đến người Tuyết tộc, khoảng thời gian trước, nàng đã gặp người Tuyết tộc một lần, mặc dù không xuất trần như nữ tử áo trắng trước mắt, nhưng khí chất lại có vài phần tương tự.
Nữ tử áo trắng phía trước khẽ dừng bước, nhưng chỉ trong nháy mắt, đã bước tiếp về phía trước, để Vũ Văn Tĩnh ở đằng sau ngơ ngác nhìn theo.
Bên này, tất cả đều được người trong không trung nhìn thấy, sau khi bọn họ thấy những chuyện xảy ra ở nơi khảo hạch, trong lòng đều nhấc lên một trận sóng to gió lớn, trong đầu đều sinh ra một ý nghĩ, thiên phú như thế, khí chất, dung nhan cũng như thế, chỉ sợ Chiến Vương Học Viện lại muốn nhấc lên một hồi sóng, chỉ sợ không bao lâu sau, Chiến Vương Học Viện sẽ biết có một nhân vật mới như vậy.
Sự thật đúng như những gì bọn họ đoán trước, lần khảo hạch này, nữ tử áo trắng cường thế bước chân vào Chiến Vương Học Viện, những nam nhân phụ trách khảo hạch nhao nhao đều muốn dẫn đường cho nữ tử áo trắng, đối với người thần bí cường đại, hơn nữa lại xinh đẹp theo kiểu tiên nữ hạ phàm càng làm cho người khác thèm nhỏ nước dãi, đồng thời, tin tức Vũ Văn Tĩnh bị một người tham gia khảo hạch xinh đẹp như tiên nữ hạ phàm đánh bại cũng như một trận gió tản ra ngoài Chiến Vương Học Viện, thậm chí có người không tin sẽ có nhân vật như vậy.
Sau khi nữ tử áo trắng bước vào Chiến Vương Học Viện chỉ làm một việc, đó là dò hỏi địa chỉ của Thiên Đài, sau đó, một mình nàng đi tới Thiên Đài.
Phủ đệ Thiên Đài, lúc nữ tử áo trắng bước vào đã bị người Thiên Đài ngăn cản, Vân Thanh Nghiên thấy một vị nữ tử xinh đẹp đột nhiên đến tìm hiểu, không khỏi có chút kinh ngạc, thân thể bay lên không đi ra phía trước.
- Ngươi muốn gia nhập Thiên Đài ta sao?
Vân Thanh Nghiên mỉm cười hỏi, trong lòng thầm suy nghĩ cô gái này đẹp quá, ngay cả nàng cũng thất sắc, từ lúc nào Chiến Vương Học Viện lại có nhân vật như vậy, mà nàng không hề hay biết.
Nữ tử áo trắng nhìn Vân Thanh Nghiên một cái, sau đó ánh mắt của nàng nhìn vào bên trong, thấy trong đó có mấy thân ảnh, liền lộ ra một mảnh chấn động, sau đó, nàng bay thẳng vào bên trong.
- Ngươi. . .
Vân Thanh Nghiên sửng sốt, xoay người nhìn nữ tử áo trắng trực tiếp nhảy vào trong phủ đệ, không nói nên lời, có điều nàng cảm giác đối phương cũng không có địch ý, cho nên cũng không xuất thủ, mà theo phía sau.
- Hầu Thanh Lâm.
Nữ tử áo trắng đi vào trong sân, thân thể chậm rãi bay xuống, trong nháy mắt, toàn bộ ánh mắt của người nơi này đều tập trung trên người của nàng, trong con ngươi hiện lên từng đạo kinh hãi, trong lòng đều sinh ra ý nghĩ giống Vân Thanh Nghiên vừa rồi.
Hầu Thanh Lâm nghe thấy có người gọi hắn, ánh mắt nhất thời hơi chậm lại, sau khi thấy nữ tử áo trắng phía sau, trong lòng khẽ chấn động, mà đám người Viên Phi, Đại Hại Trùng bên cạnh hắn, trong ánh mắt đều hiện lên một đạo mũi nhọn, lập tức thấy nữ tử áo trắng chậm rãi gỡ khăn lụa mỏng trên mặt xuống, nhất thời khắp Thiên Địa giống như đều mất đi sắc thái, giống như mảnh không gian này chỉ còn lại sự tồn tại của nàng.
- Quả nhiên rất đẹp.
Vân Thanh Nghiên chạy tới, thấy dung nhan của nữ tử áo trắng trong lòng sợ hãi than một tiếng.
- Nữ nhân này đẹp quá!
Mà ngay cả Thanh Phượng cũng nhịn không được sợ hãi trong lòng than một tiếng, thân là công chúa Yêu Giới, khí chất và dung nhan của nàng cũng đã siêu phàm thoát tục rồi, mà nữ nhân trước mắt này lại còn kinh diễm hơn cả nàng.
Nữ tử áo trắng thấy Hầu Thanh Lâm, Thiên Si cùng với Viên Phi ở phía sau, trong đôi mắt lộ ra một nụ cười nhợt nhạt hiếm thấy, vô cùng sáng lạn, khiến cho con ngươi từ trước đến giờ kiệt ngạo lạnh lùng đều hơi có chút căng thẳng.
- Hắn đâu?
Nữ tử áo trắng mở miệng hỏi, nụ cười này giống như chỉ vì từ hắn trong miệng mà sinh ra.
- Hiện tại, một mình hắn đi ra ngoài lịch lãm rồi.
Hầu Thanh Lâm thấy nữ tử áo trắng cũng vô cùng cao hứng, đáng tiếc phân thân của tên kia đều không ở đây, muốn dùng phân thân đi cảm ngộ thế giới Võ Đạo một phen, nhìn xem có thể trợ giúp được gì không.
Nụ cười của nữ tử áo trắng hơi chậm lại, tựa hồ có chút mất mát.
- Ta cho người an bài chỗ ở cho ngươi, chờ hắn trở về đã có thể gặp mặt rồi.
- Đúng vậy, đệ muội, nói không chừng tên kia cũng nhớ ngươi đi.
Viên Phi tùy tiện nói, hôm nay, hắn và đám người Bàn Nhược Hình Chiến tự nhiên đã ở trong Chiến Vương Học Viện.
Nữ tử áo trắng này không phải ai khác chính là Mộng Tình, chỉ thấy ánh mắt của nàng nhìn thoáng qua đám người, có chút không quen, lập tức cười yếu ớt, lắc đầu, nói:
- Ta đến chỗ học viện an bài, sau khi hắn trở về, các ngươi nói cho hắn biết một tiếng được rồi.
Dứt lời, nàng lấy tấm lụa mỏng che mặt lại, lập tức thân thể mềm nhẹ chậm rãi bay đi, từ nhỏ đến lớn, Mộng Tình cũng chỉ ở cùng dưỡng mẫu trong Hắc Phong Lĩnh, cho đến khi gặp Lâm Phong, nàng cũng không thích náo nhiệt, nhất là khi Lâm Phong không có ở đây, nàng càng không quen đứng cùng nhiều người như vậy.
- Tính tình vẫn như cũ, trong lòng cũng chỉ có tiểu tử kia.
Viên Phi nhếch miệng cười nói, đám người Hầu Thanh Lâm tự nhiên cũng hiểu rõ tính cách của Mộng Tình, cho nên để Mộng Tình đi, có điều Mộng Tình đi tới Chiến Vương Học Viện cũng là một tin tức tốt.
- Mỹ nhân kia là ai vậy?
Vân Thanh Nghiên vẫn chưa hay biết gì, thấp giọng hỏi.
- Thê tử của Lâm Phong.
Hầu Thanh Lâm thấp giọng nói, nhất thời ánh mắt Vân Thanh Nghiên khẽ cứng đờ, lập tức cười nói:
- Tên kia thật sự có phúc khí.
Đám người Thanh Phượng nghe được lời nói của Hầu Thanh Lâm, tất cả cũng sửng sốt, thần sắc trên mặt rất khác nhau, thậm chí ánh mắt còn nhìn về phía nữ tử đẹp như tiên nữ bên cạnh Thanh Phượng, nàng ấy là thê tử của Lâm Phong, tuy nhiên hắn lại thấy trong mắt Thanh Phượng rất bình tĩnh, không biết trong nội tâm nàng đang suy nghĩ gì.
- Chuyện này chỉ chúng ta biết được rồi, không nên truyền đi, đệ muội không thích bị người khác quấy rầy.
Hầu Thanh Lâm thấp giọng nói, mọi người nhao nhao gật đầu, nếu người Cơ môn biết Mộng Tình là thê tử của Lâm Phong, chỉ sợ sẽ gây ra một ít chuyện, Hầu Thanh Lâm không muốn thấy Mộng Tình vừa mới đến Chiến Vương Học Viện đã bị quấy rầy!