Người dịch: Sunshine
Biên: Hám Thiên Tà Thần
Nhóm dịch: Vạn Yên Chi Sào
Nguồn: viptruyenfull.com
------------------------
Khi Thiên Đài phế bỏ toàn bộ người của Nham môn, vô luận Nham môn hay Nguyệt môn đều đã có được lý do xóa sổ hoàn toàn Thiên Đài tại Chiến Vương Học Viện. Mà hôm nay cũng là ngày Cơ Thương Phong Vương, nên học viện sẽ không nói cái gì. Cũng vì thế mà ba vị cường giả Thượng Vị Hoàng của Nguyệt môn và Nham môn mới có khí thế ngập trời như thế.
Vào lúc này, toàn bộ những người đi đường phía xa xa đều hướng mắt về phía phủ đệ của Nguyệt môn đang bị Thiên Đài bao vây. Họ cũng không ngờ trong Chiến Vương học viện cũng có ngày diễn ra trận chiến như vậy.
Lúc ba vị cường giả Thượng Vị Hoàng đến gần người của Thiên Đài, bọn họ liền nhìn chằm chằm Lâm Phong, một người trong đó liền lạnh lùng nói:
- Ngươi vẫn chưa chết?
- Kẻ các ngươi tiêu diệt, chỉ là một Thân Ngoại Hóa Thân của ta ma thôi.
Khi thấy Lâm Phong trả lời hờ hững như vậy, người nọ cười lạnh nói:
- Đã như vậy, hôm nay ta sẽ giết ngươi thêm một lần nữa.
Rồi hét to.
- Đám người Thiên Đài kia, các ngươi dám chống lại quy định của học viện, đánh đạp tàn bạo đồng môn, phế người Nham môn ta. Hành vi của các ngươi là tội ác tày trời, đáng giết vạn lần. Hôm nay tất cả mọi người sẽ được chứng kiến, Nguyệt môn và Nham môn tru sát Thiên Đài, trả lại thái bình cho học viện.
Khi người kia mới vừa nói xong, một vị Thượng Vị Vũ Hoàng khác liền quát một tiếng:
- Hể là người của Thiên Đài, giết không tha!
- Oanh!
Ngay khi hắn ta vừa dứt lời, trên người hắn liền tỏa ra một luồng sát khí kinh khủng, mà đám người của Nguyệt môn cũng nhao nhao làm theo, phóng ra khí tức của mình để chèn ép Thiên Đài.
- Giết.
- Người Thiên Đài đều đáng giết.
Vào lúc này đang không ngừng xuất hiện từng đạo Thần Thông điên cuồng bay về phía Thiên Đài. Một vị Thượng Vị Hoàng của phe Nham môn nắm chặt bàn tay, đánh ra một cái cử thủ màu vàng kim kinh khủng về phía Lâm Phong và Thiên Đài.
- Rống!
Khi thấy cảnh đó, Đạm Đài điên cuồng gào thét một tiếng, rồi hóa thành một con Sư Vương lao về phía đám người Nguyệt môn. Cùng lúc đó, Tần Vũ cũng lấy ra Cửu Đỉnh, uy chấn hư không. Còn Thiên Si thì hóa thành Kim Thân, tỏa ra phật quang vạng trượng, siêu độ vạn vật. Như Tà thì làm cho công kích của đối phương chậm lại. Sau đó có vài đạo kiếm quang hiện lên, khiến cho những công kích kia bị nghiền nát. Lúc Kiếm Manh rút kiếm ra khỏi vỏ, cả người hắn như hóa thành một thanh kiếm, không chỗ nào không phá. Mỗi khi Hầu Thanh Lâm bước lên một bước, thiên địa xuất hiện vô số Luân Hồi mạc, hóa giải những công kích kia.
Giờ khắc này, khắp hư không đều bị những đòn tấn công của hai bên tàn phá bừa bãi, liên tục xuất hiện từng khe nút. Ngay lúc đó, một vị Thượng Vị Hoàng đột nhiên lao thẳng tới chỗ Lâm Phong, đôi đánh ra một cái cự chưởng màu vàng về phía Lâm Phong. Lâm Phong siết chặt tay lại, đánh ra một quyền, khiến cho cự Chưởng nổ tan. Đồng thời lao về phía vị cường giả Thượng Vị Hoàng kia.
- Ta sẽ giết ngươi thêm một lần nữa.
Khi nói xong, hắn ta phóng thích ra vạn trượng kim quang, khiến hắn tỏa sáng như một vầng thái dương. Nhưng khi hắn nhìn thấy đôi mắt đen kịt của Lâm Phong, trong đầu lại xuất hiện một luồng tử khí, khiến sắc mặt hắn trở nên xám ngắt. Sau đó, hắn lại thấy một đạo tử vong kiếm khí bắn về phía hắn, khiến hắn càng thêm tuyệt vọng.
- Tại sao Lâm Phong lại đáng sợ như vậy?
Vào lúc này, Lâm Phong trong đôi mắt của hắn chính là một vị tử thần, bất cứ lúc nào cũng có thể lấy mạng hắn.
- Xoẹt, xoẹt…
Khi đạo tử vong kiếm khí đó bay ngang qua, đầu vị cường giả kia nhanh chóng nổ tan, chỉ để lại một cơ thể không đầu chậm rãi rơi xuống đất. Giờ khắc này, sắc mặt những người khác đểu trở nên trắng bệch, họ không ngờ một vị Thượng Vị Hoàng lại Lâm Phong giết nhanh như thế?
Ngay lúc đó, Hầu Thanh Lâm đột nhiên chuyển từ thế thủ sang thế tấn công, nơi đi qua đều không có người nào sống sót. Một khi đã hị Luân Hồi lực lượng của hắn bao phủ, những cường giả kia đều có cảm giác mình lâm vào Luân Hồi Kiếp nạn.
- Đạo hóa Luân Hồi.
Vào lúc này, sắc mặt hai tên Thượng Vị Vũ Hoàng còn lại đểu thay đổi. Bọn họ đều không ngờ Hầu Thanh Lâm lại lĩnh ngộ được Đạo, còn Lâm Phong lại dễ dàng giết chết một vị Thượng Vị Hoàng. Thậm chí bọn họ còn không biết Lâm Phong giết người như thế nào. Mà Kiếm Manh và Như Tà đều khiến cho họ đau đầu, một người thì có thể trì hoãn địch nhân, người còn lại thì có thể chém tan tất cả phòng ngự, tiêu diệt kẻ địch, tao ra một cặp bài trùng. Mà không chỉ có những người đó, những người còn lại của Thiên Đài đều không phải dạng vừa. Chỉ trong vài giây phút ngắn ngủn từ khi chiến đấu bắt đầu, các cường giả của Nguyệt môn không ngừng ngã xuống.
- Thật lợi hại, Lâm Phong đã trở về, Hầu Thanh Lâm lại Ngộ Đạo. Còn có cái tên kiếm khách mù kia nữa, tất cả đều đáng sợ. Thiên Đài điên thật rồi.
Vào lúc này, tất cả những người quan chiếm ngoài xa đều cảm thấy bất ngờ. Họ không ngờ Thiên Đài đã ẩn nhẫn lâu, khi phóng thích lửa giận, lại có thể điên cuồng như vậy. Hành động của Thiên Đài hoàn toàn điên cuồng bất chấp hậu quả. Đặc biệt là kẻ bị cho đã chết Lâm Phong, mỗi nơi hắn đi qua đều có người bị tử vong pháp tắc bao phủ, sinh mệnh bị tước đoạt đến chết. Dường như không có người có thể kháng cự hắn, chỉ một lát sau, bên phe Nguyệt môn và Nham môn chỉ còn lại hai vị Thượng Vị Hoàng còn sống. Nhưng hai người đó đều không còn khí thế như lúc ban đầu, tâm trí của họ đều bị sợ hãi chiếm giữ, hoang mang tràn ngập trong đầu của bọn hắn.
- Chạy.
Hai người đột nhiên thối lui, nhưng họ lập tức cảm thấy cả thiên địa đang bị một luồng tử vong pháp tắc bao phủ, khiến cho tốc độ của bọn họ phải chậm lại. Ngay lúc đó, bon họ phải điên cuồng phóng thích sức mạnh của thần hồn để chống cự Hư Vô tử vong kiếm. Tuy thần hồn của bọn họ không hề yếu hơn Lâm Phong, nhưng khi Hư Vô Tử Vong kiếm lại có thể gieo xuống tử vong lực lượng, khiến cho mọi sự chống cự đều trở thành vô ích.
Ngay lúc đó, Lâm Phong đột nhiên xuất hiện trước mặt hai người họ, dùng tay chế trụ một người. Dù người nọ có điên cuồng vùng vẫy, nhưng vẫn không thể thoát khỏi tay của Lâm Phong. Với sức mạnh của Lâm Phong bây giờ, nhân vật trên Thiên Bảng quá yếu ớt, không chịu nổi một kích.
Mà khi người còn lại thấy cảnh đó, cả người hắn run rẫy không thôi, vô cùng hoảng sợ. Hắn không ngờ Lâm Phong cũng lĩnh ngộ được Đạo Ý, mà Đạo Ý của Lâm Phong còn đáng sợ hơn Tông Khuyết nhiều.
- Ta không muốn chết.
Người đang bị Lâm Phong chế trụ, nhìn Lâm Phong Ngừ hoảng sợ nói. Nhưng khi hắn vừa dứt lời, Lâm Phong đấm ra một quyền về phía đầu hắn khiến thân thể hắn hoàn toàn nổ tan
Nham Môn đã Diệt Thân Ngoại Hóa Thân của hắn, làm trọng thương Mộng Tình, áp bách Thiên Đài và còn định đuổi tận giết tuyệt. Sao Lâm Phong có thể thứ được.
- Dẫn ta đi bản doanh của Nham môn.
Lâm Phong lạnh lùng nói với vị Vũ Hoàng cuối cùng, đồng thời đưa một tia tử vong đạo ý vào trong cơ thể hắn. Chỉ cần Lâm Phong muốn, hắn sẽ chết không toàn thây.
- Vâng.
Người kia liền gật đầu đáp, rồi dẫn Lâm Phong và người của Thiên Đài về hướng bản doanh của Nham Môn.
……
Trụ sở của Nham môn trong Chiến Vương học viện lớn hơn Thiên Đài khá nhiều, vị trí cũng thuận tiện hơn nhiều. Bản doanh của Nham môn là một dãy các cung điện trùng điệp được thác nước quấn quanh, nhưng số người ở lại lúc này không nhiều lắm, đại đa số mọi người đều đã đi Phong Vương thai xem lễ. Lúc những người còn lại cảm nhận được từng luồng sát khí lao đến, khiến cho cả đám giật mình không nhẹ.
- Kể từ hôm nay, Nham môn sẽ không còn tồn tại.
Khi Lâm Phong vừa dứt lời, rên không trung xuất hiện từng ngọn núi to, lúc hắn phẩy tay một cái, những ngọn núi đó rơi xuống bản doanh của Nham môn. Khiến cho vô số đình đài lầu các hóa thành tàn tích, người Nham môn cũng nhao chảy ra ngoài, không ít người chạy về hướng phong Vương thai.
Ngay lúc đó, đám người Lâm Phong cũng bay về hướng phong Vương thai, truy kích những người kia. Tử vong pháp tắc của Lâm Phong đột nhiên xuyên qua một người, khiến hắn ta chỉ kịp gào lên một tiếng cuối cùng, rồi rơi xuống đất. Sau đó Lâm Phong vượt qua hắn, tiếp tục truy sát những người đang chạy trốn.
…..
Bây giờ đã đến lúc giữa trưa, nên địa lễ Phong Vương đã được cử hành trên Phong vương thai. Giờ phút này, một trưởng lão Chiến Vương học viện đang đeo vương miện cho Cơ Thương. Lúc vương miện đã đặt trên đầu Cơ Thương,, Cửu Tôn Thanh Long Đồ Đằng phía sau hắn liền tỏa ra ánh sáng chói mắt, tựa như đang hô ứng với vương miện.
- Cơ Thương. Hôm nay ngươi đã được Phong Vương, nên ngươi nhất định phải cố gắng. Phong Vương Điện sẽ tạm thời chỉ khắc tên của ngươi, sau khi công thành danh toại, sẽ khắc nốt thành tựu của ngươi.
Vị trưởng lão đội vương miện cho Cơ Thương chậm rãi mở miệng nói. Sau khi nghe xong, Cơ Thương gật đầu, đáp:
- Cơ Thương tuyệt đối sẽ không làm nhục danh tiếng của học viện. Phong Vương bia trong Phong Vương Điện chắc chắn sẽ khắc thành tựu của ta.
- Hảo!
Ngay khi Cơ Thương vừa nói xong, những cường giả phía dưới nhao nhao vổ tay, rồi khách sáo chúc mừng Cơ gia. Bất luận bọn họ có muốn hay không, thì hôm nay bọn họ cũng phải cho Cơ Thương một chút mặt mũi.
Tuy nhiên, lại có người không muốn cho Cơ Thường mặt mũi. Ngay lúc đó, đổi nhiên xuất hiện từng bóng người bay tới, vừa đi vừa hét.
- Thiên Đài làm loạn.
Lúc người kia vừa nói xong, có người chặn trước mặt của hắn, lạnh lùng nói:
- Hôm nay diễn ra Phong Vương đại điển, không được huyên náo.
- Người Thiên Đài đã tấn công Nham môn ta, chúng đã hủy diệt bản doanh của Nham môn rồi.
Ngay khi người nọ vừa nói xong, có một người khác cuồn cuộn bay đến, quát:
- Thiên Đài giết hại đồng môn trong học viện. Nham môn và Nguyệt môn tử thương rất nhiều.
Khi người nọ vừa dứt lời, cả Phong Vương Thai trở nên yên tĩnh lại. Hôm nay chính là ngày Cơ Thương Phong Vương, mà vẫn có người làm loạn trong Chiến Vương Học Viện, thật khiến cho người ta có cảm giác thú vị. Không ít người tỏ ra hứng thú, chuẩn bị xem náo nhiệt.
Mà khi Tông Khuyết nghe vây, trong đôi mắt hắn hiện lên một tia sát ý. Âm trầm nói.
- Thiên Đài, các ngươi lại dám phá Nham môn ta?