Người dịch: Sunshine
Biên: Hám Thiên Tà Thần
Nhóm dịch: Vạn Yên Chi Sào
Nguồn: viptruyenfull.com
------------------------
Trong một tòa cung điện bên ngoài Thánh Thành Trung Châu, đang có hai người nằm trên một chiếc giường lớn, dường như đang ngủ say. Hai người họ là một thanh niên tuấn lãng và một nữ tử tú lệ, bọn họ giống như một đôi vợ chồng vậy. Mặc dù đang nằm im một chỗ, nhưng trên người của bọn họ lại liên tục tỏa ra từng luồng khí tức kỳ diệu.
Đúng lúc này, bỗng nhiên có một cử hán cao lớn đi đến gần hai người. Cự hán nhìn qua hai người đang nằm trên giường, khẽ nhíu mày hỏi:
- Tiêu lão, khi nào Lâm Phong huynh mới tỉnh lại?
- Lâm Phong còn chưa hoàn toàn khôi phục, nhưng cũng sắp tĩnh rồi. Khi tất cả sức mạnh được xúc tích trong cơ thể Lâm Phong bộc phát, nó sẽ tỉnh lại.
Tiêu lão cùng nhìn hai người nằm trên giường, nói. Trong một năm nay, ông đã dùng rất nhiều dược liệu của Dược Tộc cải tạo Lâm Phong. Nên Tiêu lão biết rõ, sớm muộn gì Lâm Phong cũng tỉnh dậy.
- Ân, hy vọng khi hắn thức tỉnh, thực lực của hắn có thể đột phá.
Đạm Đài khẽ nói.
Sau khi tin tức Lâm Phong gặp chuyện không may ở Kỳ Thiên Thánh Đô truyền đến Chiến Vương Học Viện, Đạm Đài liền đi đến chỗ Tiêu Lão hỏi thăm. Khi biết Lâm Phong đang dưỡng thương ở đây, hắn thường xuyên đi vào trong Dược lạc thăm hỏi.
- Lâm Phong, ngươi mau tỉnh lại đi. Cả Thánh Thành Trung Châu đều đồn đãi ngươi đã vẫn lạc, nên ngươi phải mau tỉnh lại. Làm cho những tên kiêu ngạo kia phải khiếp sợ trước thực lực của Đệ nhất thiên tài Chiến Vương Học Viện ta, ngươi chứng minh Cơ Thương chả là cái rắm gì cả.
Đạm Đài nói. Sau khi Lâm Phong mất tích gần nửa năm, Cơ Thương mới bắt đầu tái xuất tại Thánh Thành Trung Châu. Hắn ta lập tức chiếm lại vị trí nhất trên Thiên Bảng của Chiến Vương Học Viện.
Ngay sau khi Đạm Đài dứt lời, trong cơ thể Lâm Phong đột nhiên phóng ra từng đợt khí tức mạnh mẽ. Khi luồng khí tức lên đến đỉnh điểm, nó hội tụ thành một cơn lốc pháp tắc, làm cho pháp tắc trong thiên địa phải biến động.
- Hả?
Lúc Tiêu lão thấy cảnh đó, sắc mặt ông cũng trở bên ngưng trong. Ông cũng không biết đang có chuyện gì xảy ra?
Khi Đạm Đài thấy vậy, hắn lộ ra vẻ kích động, nói:
- Tiêu lão. Có phải Lâm Phong sắp tỉnh lại không?
- Không biết. Gần một năm nay, Lâm Phong đang liên tục tích tụ sức mạnh trong cơ thể, nên khi nó bộc phát, cũng là lúc Lâm Phong thanh tỉnh. Nhưng tình hình bây giờ hơi lạ.
Tiêu lão nghi hoặc nói.
Mà sau khi Đạm Thai nghe được lời Tiêu lão, sắc mặt trở nên ngưng trệ. Nhưng khi nhìn lại cơn lốc pháp tắc đang xoay quanh Lâm Phong, Đạm Đài nghĩ thầm đây hẳn là chuyện tốt.
……
Vào lúc này, Lâm Phong đang cảm thấy vô cùng hỗn độn, không biết đây là đâu? Hắn là ai? Hắn có cảm giác giống như đang được tắm rửa trong một cỗ sức mạnh kỳ diệu, mỗi một tế bào trong cơ thể đều tràn đầy năng lượng, bất cứ lúc nào cũng có thể bộc phát. Mà thế giới hắn đang nhìn thấy là một bầu trời đầy sao, tỏa ra vô số tia sáng óng ánh, tựa như một dòng ngân hà.
- Đây là bổn nguyên pháp tắc.
Giờ phút này, Lâm Phong cảm thấy những vì sao kia rất quen thuộc, khiến cho hắn sinh ra một cỗ cảm giác kỳ diệu.
Từ khi bắt đầu tu luyện, hắn đã khả năng cảm ngộ rất cao, nên hắn mới có thể tu luyện hơn chục loại áo nghĩa và những áo nghĩa đó đều trở thành pháp tắc. Đặc biệt là sau khi hắn chiếm được Thiên Trạch Thần Mộc, nhờ thần mộc dưỡng dục, nên hắn càng cảm thấy cảm ngôn các loại pháp tắc rất dễ dàng. Nếu nhưng hắn muốn, hắn có thể tu luyện rất nhiều loại pháp tắc, nhưng làm như vậy rất lãng phí thời gian, nên Lâm Phong cũng không dám tu luyện nhiều pháp tắc.
Ngay khi Lâm Phong định duỗi tay bắt lấy một vì sao, vì sao đó lại đột nhiên hội tụ thành một cơn lốc đáng sợ, hút tất cả pháp tắc vào trong đó.
- Sự dung hợp của pháp tắc đây ư? Còn thiếu chút nữa, còn thiếu chút nữa, mau để ta tiếp xúc đạo của ta đi.
Lâm Phong thì thào nói nhỏ. Lúc này Lâm Phong đang chìm trong một cảm giác kỳ diệu, hắn đã có linh cảm về đạo của hắn, nhưng vẫn có cảm giác thiếu chút gì đó.
- Đạo, đạo của ta.
Lâm Phong lầm bầm lầu bầu nói. Một lúc sau, dãy ngân hà trước mắt hắn đột nhiên biến mất, cơn lốc pháp tắc trên người hắn cũng mạnh mẽ tán đi.
- Tỉnh lại rồi.
Lúc Tiêu lão và Đạm Đài nhìn thấy Lâm Phong mở mắt ra, họ hô to lên một tiếng.
- Ta đang ở đâu đây?
Lâm Phong nghi hoặc nói, đồng thời cố gắng đứng dậy, khiến cho cơ thể hắn không ngừng phát ra những tiếng răng rắc. Vào lúc này, cổ sức mạnh tích tụ trong cơ thể rốt cuộc cũng được thích phóng ra.
- Lâm Phong, đây là bộ tộc của ta.
Khi Tiêu lão đứng bên cạnh mở miệng nói, Lâm Phong mới phát hiện Tiêu lão và Đạm Đài đang nhìn hắn và bên cạnh hắn có có một người nữa. Hắn nhìn về người đó lộ rõ vẻ đau xót.
- U U!
Lâm Phong vừa duỗi tay vỗ về khuôn mặt quen thuộc kia, vừa mở miệng nói:
- Tiêu lão, U U sao rồi?
- Thương thế của nàng ta cùng cấp bậc với ngươi, nhưng vì tu vi của nàng ta mạnh hơn, nên cần thời gian dài hơn để khôi phục. Ngươi không cần lo lắng cho tánh mạng nàng ta đâu.
Khi Tiêu lão vừa nói xong, Lâm Phong gật đầu một cái, rồi đột nhiên bước ra ngoài, vừa đi vừa nói:
- Tiêu lão, xin lão hay mang ta ra ngoài.
- Hửm?
Khi nghe xong, Tiêu lão tỏ ra sửng sốt, nhưng vẫn lập tức gật đầu, nhanh chóng mang theo Lâm Phong ra ngoài. Ngay lúc Lâm Phong vừa ra khỏi Dược tộc, sức mạnh trên người lập tức lao ra ngoài cơ thể, khiến cho ma kiếp bắt đầu hội tụ.
- Sức mạnh trong cơ thể ta dường như đã mạnh hơn vài phần.
Mặc dù Thiên ma kiếp đang từ từ hội tụ, tạo thành một đám mây đen khổng lồ, nhưng Lâm Phong vẫn để ý đến nó, ánh mắt của hắn vẫn nhìn về phía Tiêu lão.
- Một năm nay, ngươi không ngừng tích tụ sức mạnh, nên thực lực ngươi mạnh hơn vài phần cũng rất bình thường. Ngươi có thể mượn Thiên ma kiếp để rèn luyện sức mạnh trong cơ thể, biến nó trở thành sức mạnh của ngươi.
Ngay khi Tiêu lão dứt lời, một đạo Thiên ma kiếp hung hăng đánh về phía Lâm Phong. Sức mạnh của ma kiếp không ngừng kích phát mỗi một tế bào trong cơ thể hắn, khiến chúng nó dần dần thay đổi.
- Thật sướng!
Lâm Phong ngẩng đầu nhìn lên trời. Vào giờ phút này, hắn cảm thấy cả người vô cùng thống khoái. Đây là lần đầu tiên hắn cảm thấy sung sướng như lúc này. Mặc dù những lần Thiên ma kiếp trước có uy lực khác mạnh, nhưng lại không đủ để tổn thương có thể hắn, nên cũng không kích phát toàn bộ tiềm năng trong cơ thể hắn. Còn đợt ma kiếp của hôm nay lại khác, nó khiến cho một tế bào trong cơ thể hắn trở nên mạnh mẽ hơn.
- Oanh!
Lúc đạo Thiên ma kiếp thứ hai đánh xuống, Lâm Phong cảm thấy cơ thể và thần hồn mình trở nên lung lây, hắn đột nhiên bước lên một bước, khoanh tay nghênh đón đợt ma kiếp thứ ba đánh xuống.
- Tiêu lão, từ khi trận chiến ở Kỳ Thiên Thánh Đô kết thúc cho đến bây giờ, đã bao lâu rồi?
Mặc dù đang bị đợt ma kiếp thứ ba tấn công, nhưng Lâm Phong vẫn tỏ ra như không, từ tốn hỏi Tiêu lão.
- Một năm rồi.
Tiêu lão lập tức đáp lại một tiếng.
- Một năm rồi ư? Mộng Tình, nàng có khỏe không?
Đôi mắt của Lâm Phong giống như có thể xuyên thấu hư không, nhìn về phía phương xa, thì thào nói:
- Tiểu gia hỏa Già Thiên đã lớn đến mức nào rồi?
Ngay sau đó, đạo ma kiếp thứ tư và thứ năm giáng xuống. Uy lực của chúng càng ngày càng bá đạo, tựa như đang đáp trả lại sự kinh thường của Lâm Phong.
Lúc Lâm Phong nhìn thấy đạo Thiên ma kiếp thứ sáu, đôi mắt hắn trở nên đáng sợ đến cực điểm, dường như đang nhớ lại trận chiến lúc trước:
- Cơ Thương, Trác Khanh, Cổ Dao Thánh Nữ, các ngươi có còn sống không? Nếu vẫn còn sống, hãy cố giữ cho chặt cái đầu trên cổ, chờ ta đến lấy.
- Đông!
Sau khi đạo ma kiếp thứ sáu biến mất, khí tức Lâm Phong càng lúc càng đáng sợ, cơ thể hắn không ngừng phát ra những tiếng răng rắc.
- Thiên Tứ hoàng triều, Đại Mạc hoàng triều, Cổ Dao hoàng triều, Cơ gia, Bùi gia, Trác gia. . . Các ngươi có khỏe không?
Vào lúc này, Lâm Phong đang nở một nụ cười lạnh như băng, vô cùng tà dị, từ từ chờ đạo ma kiếp thứ bảy giáng xuống.
- Tuyết tộc, Cổ Thánh, các ngươi giỏi lắm! Khi ta đến Tuyết tộc, ta không đưa Mộng Tình đi không đâu!
Mặc dù giọng nói của Lâm Phong rất bình tĩnh, nhưng trong sự bình tĩnh kia là sự thâm trầm đáng sợ, khi Tiêu lão nghe xong, ông cũng cảm thấy run sợ. Nhưng khi ông nhìn thấy Lâm Phong hiên ngang tiếp đón đạo ma kiếp thứ tám, trong lòng ông âm thầm vui mừng.
- Ý chí của gia hoả này càng lúc càng cứng cỏi. Hai mươi năm, Lâm Phong nhất định có thể đặt chân đến Tuyết tộc.
Khi đạo ma kiếp cuối cùng mang theo uy thế vô thượng đánh xuống, cả thiên đại dường như phải biến sắc, cỏ cây cũng phải cúi đầu.
Ngay lúc đó, ma khí trên người Lâm Phong đột nhiên sôi trào, phóng thẳng lên trời, Lâm Phong cũng đồng thời rống một tiếng:
- Giết!
Sau đó, Lâm Phong lập tức bay lên trời, đấm ra một quyền về phía ma kiếp. Một quyền kia ẩn chứa vô số ma uy, hóa thành từng con nộ long đáng sợ, xông lên trời. Lúc những con nộ long kia va chạm với Thiên ma kiếp, cả thiên địa bắt đầu rung chuyển, liên tiếp phát ra những tiếng nổ đáng sợ. Mặc dù đạo Thiên ma kiếp cuối cùng vô cùng đáng sợ, nhưng nó vẫn bị mội quyền kia đánh xuyên, để lại từng luồng khí tức hủy diệt. Nhưng luồng khí tức hủy diệt đó lập tức tràn vào cơ thể Lâm Phong, tàn phá cơ thể hắn.