Tuyệt Thế Vũ Thần ( Dịch Full )

Chương 2067 - Vũ Hồn Của Lâm Quỳnh Thánh

Vũ hồn của Lâm Quỳnh Thánh Vũ hồn của Lâm Quỳnh Thánh viptruyenfull.com

Người dịch: Sunshine

Biên: Hám Thiên Tà Thần

Nhóm dịch: Vạn Yên Chi Sào

Nguồn: viptruyenfull.com

------------------------

Cự kiếm khủng bố gào thét giận dữ, thiên địa tựa như bị xé rách, cự chưởng đáng sợ kia va chạm với cự kiếm cũng bị xé rách, hóa thành từng đợt từng đợt mảnh nhỏ màu tím, cự kiếm đi trước cũng vì thế mà gặp phải lực cản, chỉ nghe tiếng vang thùng thùng đáng sợ vang lên, Bùi Đông Lai hóa thành một người khổng lồ màu tím giẫm lên hư không, tử khí tung hoành thiên địa, tay phải đưa ra phía trước, giờ khắc này, hàng ngàn sợi tóc màu tím như hóa thành lợi kiếm khủng bộ, giết về phía cự kiếm.

- Công kích thật khủng khiếp, bát thiên tử phát, mỗi một sợi tóc tím đều là một thanh lợi kiếm khủng bố, thanh kiếm vắt ngang thiên địa, một sợi tóc tím có thể giết chết một vị cường giả thượng vị Hoàng.

Mọi người chấn động trong lòng, Bùi Đông Lai này hiển nhiên cũng nổi giận, chứng kiến thanh kiếm đến từ trên trời, hắn đã biết ai đến, trực tiếp phóng thích khủng bố sát phạt.

- Bùi Đông Lai ngày xưa ở cảnh giới Vũ Hoàng đỉnh phong đã từng ngồi tại ghế thứ ba Hoàng Bảng, mặc dù không bằng Lâm Phong hiện tại, nhưng mà Bùi Đông Lai hôm nay không phải Bùi Đông Lai lúc trước, sớm đi vào Đế cảnh đối với hắn Lâm Phong cũng thuộc loại hậu sinh vãn bối, Bùi Đông Lai làm sao có thể chiến bại.

Trong lòng mọi người rung động, bát thiên tử phát kia giống như bất hủ, tung hoành trong hư không, tựa như nó không phải tóc, mà là kiếm, mảnh không gian đều như muốn bị đâm thủng.

Cự kiếm thế không thể đỡ, mang theo lực lượng trấn áp khủng bố, tư thế nuốt chửng thiên địa, vẫn cuồn cuộn hướng về phía trước, giống như không có lực lượng gì có thể ngăn cản nó.

- Giết!

Bùi Đông Lai bạo rống một tiếng, tám ngàn tử khí hội tụ cùng một chỗ, xuyên thủng xông đến phía cự kiếm, tiếng động va chạm cực lớn truyền đến, hư không nơi vùng đất bị va chạm cũng giống như muốn sụp đổ, toàn bộ đều là tử khí, cự kiếm tựa hồ cuối cùng cũng đã bị ngăn chặn.

Người khổng lồ màu tím do Bùi Đông Lai biến ảo ra bước nhanh đến, bay thẳng về phía trước, tử khí vươn lên tận trời, uy thế quét ngang ngàn trăm dặm, để cho mọi người nhìn xem thực lực của thiên tài Đại Đế có bao nhiêu mạnh mẽ.

Nhưng mà giờ phút này, bất ngờ có một màu đen thoáng xuất hiện, hóa thành ba nghìn huyễn thân, Bùi Đông Lai chỉ cảm thấy có ba nghìn đạo chưởng ấn đồng thời đánh đến trước mặt, chấn động khiến huyết mạch của hắn thình thịch nhảy lên, cả thân hình bị một cỗ áp lực tử vong bao phủ.

Bùi Đông Lai sắc mặt cứng ngắc, ánh mắt người khổng lồ quét về phía hư không, kia không phải Lâm Phong, người xuất hiện chính là một vị nữ tử hắc y, hơi thở mạnh mẽ đến vô cùng khủng bố.

- Cút ngay.

Bùi Đông Lai chợt quát một tiếng, cự chưởng màu tím đánh ra từ tám hướng, nhưng chỉ trong nháy mắt điên cuồng vỡ vụn, chưởng ấn đánh lên người hắn, thân thể người khổng lồ bị phá vỡ, bản tôn Bùi Đông Lai xuất hiện, thân thể mãnh liệt lùi về sau, nhưng mà giờ phút này ba nghìn đạo huyễn thân kia đã bao vây lấy hắn, cơn lốc vô hình cuốn hắn vào bên trong, yên diệt chưởng ấn lần nữa đánh về phía hắn, giờ khắc này, Bùi Đông Lai sắc mặt trắng bệch, lộ ra thần sắc tuyệt vọng.

Cường giả Bùi gia chứng kiến một màn này sắc mặt đều kịch liệt biến đổi, từ lần trước Thánh Đế Bùi gia và Thánh Đế Cơ gia thử trấn áp bên ngoài Chiến Vương Học Viện, sau khi cổ Thánh xuất hiện, nhân vật Thánh Đế không hề ra mặt, nhưng mà giờ khắc này, cường giả động thủ giết Bùi Đông Lai kia, hơi thở thế nhưng lại ẩn ẩn là nhân vật Thánh Đế.

- Không…

Giận dữ gầm lên, sau đó đám người chỉ nghe một tiếng ầm ầm truyền đến, ba nghìn đạo huyễn thân dung hợp, thân ảnh Bùi Đông Lai đã biến mất không còn tăm hơi, bị giết chết rồi.

Người của Bùi gia sắc mặt trắng bệch như tờ giấy, ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm nữ tử trước mắt cùng với Lâm Phong, phẫn nộ nói:

- Lâm Phong, Bùi Đông Lai muốn đấu một trận công bằng với ngươi, ngươi thế nhưng lại hạ thủ đoạn ám toán, đê tiện.

- Người của Bùi gia, thực buồn cười.

Ánh mắt Lâm Phong nhàn nhạt nhìn lướt qua chư cường giả Bùi gia, nghe thấy lời nói của đối phương, hắn thế nhưng lại cảm thấy vô cùng buồn cười.

- Đại Đế cảnh Bùi Đông Lai muốn đấu một trận với ta công bằng, cường giả Thánh Đế cảnh muốn tru sát ta trong mắt Bùi gia cũng rất công bằng, nhân vật Vũ Hoàng của Bùi gia co đầu rút cổ không dám xuất hiện, mời cường giả Đế cảnh đến đối phó với ta cũng thành công bằng, trong đầu các ngươi rốt cuộc đang nghĩ gì?

Lâm Phong châm chọc nói một tiếng, sau đó giẫm lên hư không, trực tiếp hộ tống Đường U U rời đi, lưu lại một đạo tiếng cười:

- Chờ đến thời điểm ta bước vào Thánh Đế cảnh, lại lần nữa đến Bùi gia các ngươi tâm sự công bằng nhé.

Thanh âm cuồn cuộn quanh quẩn trong hư không, hóa thành tiếng vang, đám người cũng đều lộ ra thần sắc thú vị, tuy rằng bọn họ cảm thấy có chút ngoài ý muốn, vốn tưởng rằng Lâm Phong sẽ cùng Bùi Đông Lai đấu một trận, nhưng nghe thấy thanh âm của Lâm Phong bọn họ biết rất rõ, Lâm Phong muốn diệt Cơ gia và Bùi gia, không phải muốn đối chiến với bọn họ, còn công bằng cái gì? Bùi gia từng lấy tư thái không ai bì nổi hạ xuống Chiến Vương Học Viện muốn bức học viện giao Lâm Phong ra, nghe đồn ở Kỳ Thiên Thánh Đô cũng từng bao vây muốn diệt trừ Lâm Phong, Thánh Đế đối phó với Vũ Hoàng, hôm nay, bị Lâm Phong cùng cổ Thánh Nhân làm cho kinh sợ, cường giả Bùi gia không dám ra mặt, lại trông cậy vào thiên tài Đại Đế của Bùi gia bọn họ đài chiến đấu đối quyết với Lâm Phong, chuyện này đích thật có chút châm chọc.

Bùi Đông Lai bị tru sát, Bùi gia chấn động, cảnh giới thượng vị Hoàng này, Bùi gia cơ hồ đã không còn nhân vật thiên tài kinh diễm, hôm nay, đệ nhất thiên tài Đại Đế cảnh Bùi Đông Lai, bị tru diệt, Bùi gia không dám tưởng tượng rằng tương lai sẽ xuất hiện đứt đoạn như thế nào, chỉ sợ từ bây giờ cho đến nhiều năm về sau, Bùi gia đều phải nguyên khí đại thương, chỉ có thể đứng nhìn thanh niên thiên tài của các cổ Thánh Tộc khác tranh phong.

Nhân Hoàng Cung cũng chấn động, Lâm Phong nói tru sát là tru sát Bùi Đông Lai, không chút khách khí, tựa hồ không hề lo lắng Bùi Đông Lai chính là người của Nhân Hoàng Cung, cũng giống như lúc trước Lâm Phong từng nói hắn căn bản khinh thường Nhân Hoàng Bảng.

Nhưng mà, Lâm Phong tựa hồ cũng không có xếp Nhân Hoàng Cung vào phạm trù mà hắn lo lắng, Bùi Đông Lai là người của Bùi gia, tất nhiên phải giết.

Cơ gia cùng Bùi gia, phải sám hối vì những hành vi mà chúng đã làm.

U U suýt nữa bị giết, Mộng Tình bị mang đi, không có ai có thể đủ tưởng tượng lúc ấy tâm tình của Lâm Phong như thế nào, những ai lúc đó từng bao vây muốn diệt trừ hắn, hắn toàn bộ đều nhớ kỹ, bao gồm cả Tuyết tộc.

Hiện tại, ba vị Đại Đế cảnh của Cơ gia đã chết, cường giả Vũ Hoàng bị giết chết mười hai vị; hai vị Đại Đế của Bùi gia bị giết chết, Vũ Hoàng thì bảy vị, bao gồm cả Đại Đế cảnh Bùi Đông Lai, tựa hồ, trước đây Lâm Phong ẩn nấp lâu như vậy, chính vì tàn sát ngày hôm nay, tập trung phóng thích toàn bộ sát ý vào hôm nay.

Bùi gia và Cơ gia lại chấn động, nhưng mà, Lâm Phong sau đó lại mai danh ẩn tích một lần nữa, đã không còn tiếng động gì nữa, giống như chưa từng xuất hiện qua.

Đồng thời, Chiến Vương Học Viện truyền ra, học viện từ nay về sau không thu nhận đệ tử Cơ gia cùng với Bùi gia, mặt khác, nếu như người của Cơ gia và Bùi gia dám động vào học viên của học viện, lão tổ học viện sẽ tự mình khởi binh vấn tội.

Thanh âm này lại một lần nữa khiến Thánh Thành Trung Châu chấn động, Cơ gia và Bùi gia trầm mặc, thân là cổ Thánh tộc, chuyện này đối với bọn họ mà nói, vô cùng sỉ nhục, hậu bối của bọn họ có vào Chiến Vương Học Viện hay không là ý nguyện của bọn họ, nhưng mà Chiến Vương Học Viện hôm nay lại công khai tuyên bố, từ nay về sau không cho người của Cơ gia cùng với Bùi gia người bước vào học viện, chuyện này sỉ nhục đến cỡ nào.

Người Thánh Thành Trung Châu không thể không bắt đầu suy đoán ý nghĩa đại biểu phía sau những lời này, đầu tiên, phía sau câu nói kia, học viện hiện tại rõ ràng bảo hộ với Lâm Phong, mà từ nay về sau không thu người của Cơ gia và Bùi gia, điều này nói rõ bọn họ xem trọng Lâm Phong hơn so với nhiều thế hệ về sau của Cơ gia và Bùi gia, lại hoặc Chiến Vương Học Viện sẽ nghĩ đến, Cơ gia và Bùi gia về sau, sớm hay muộn cũng sẽ hóa thành lịch sử dưới sự sát phạt của Lâm Phong.

Người của Cơ gia và Bùi gia, bị Lâm Phong cùng với Chiến Vương Học Viện liên tục làm mất thể diện, ngoại trừ trầm mặc, bọn họ còn có thể như thế nào, hơn nữa hôm nay bọn họ không chỉ có lo lắng về chuyện mất mặt, tựa hồ còn cần phải lo lắng một phen, tương lai nếu như Lâm Phong trưởng thành, đối với hai nhà bọn họ mà nói, chính là một tai nạn.

Nhưng mà Thánh Thành Trung Châu, dĩ nhiên đã không còn quan hệ gì với Lâm Phong, trước khi hắn rời đi đã gặp mặt mấy vị lão tổ, hàn huyên một sự tình, không ai biết, chỉ một cuộc gặp mặt nho nhỏ đã dẫn theo tiếng tăm sau này của Chiến Vương Học Viện.

Kỳ Thiên Thánh Đô, sự xuất hiện của di tích cổ Thánh ngày ít dần, nhưng vẫn bị ánh mắt của Thanh Tiêu dòm ngó, tồn tại cường đại mà thần bí bị thiên xích khóa lại kia, trở thành câu hỏi trong lòng mọi người, bọn họ, rốt cuộc là người phương nào?

Hiện tại, Lâm Phong đã đi đến Thánh Linh hoàng triều, khi Thánh Linh hoàng triều biết được Lâm Phong và Đường U U đều bình an trở về, cũng cảm thấy kinh hỉ tự đáy lòng, đối với Thánh Linh hoàng triều mà nói, Lâm Phong, chính là cha của Thánh Hoàng tương lai bọn họ, mà quan hệ của Đường U U và Thánh Linh hoàng triều cũng rất sâu.

Bên trong một cái sân, Lâm Phong ngồi chồm hổm trên mặt đất, trước người hắn, có một tiểu gia hỏa phi thường đáng yêu, tiểu gia hỏa này đại khái đã hai tuổi, ánh mắt rất xinh đẹp, phi thường thanh tú, trên người khoác một tiểu trường bào tôn quý, nhưng lại có vẻ có vài phần đáng yêu cùng buồn cười, lúc hắn nhìn thấy Lâm Phong, đôi mắt nhỏ lóe lóe, sau đó ánh mắt lại ngẩng đầu, nhìn về phía Thánh Hoàng bên cạnh.

- Quỳnh Thánh, ngươi không phải muốn gặp phụ thân cùng mẫu thân sao chứ, bọn họ trước mặt ngươi kìa.

Thánh Hoàng cười nói, sau đó chỉ thấy tiểu gia hỏa chậm rãi tiêu sái tiến lên, vươn bàn tay nhỏ bé non nớt, nói với Lâm Phong:

- Ngươi là cha ta?

- Đúng.

Lâm Phong mỉm cười gật đầu.

- A, nếu ngươi là phụ thân ta, võ hồn của ta khẳng định là truyền thừa từ của ngươi, ngươi cho ta xem võ hồn của ngươi.

Tiểu gia hỏa gãi gãi đầu, tựa hồ đang tự hỏi.

- Ặc!

Lâm Phong ngẩn người, sau đó cười nói:

- Ngươi trước để ta xem võ hồn của ngươi, ta lại cho ngươi xem.

- Cũng có thể.

Tiểu gia hỏa gật gật đầu, sau đó ý niệm khẽ động, ngay lập tức ở phía sau Lâm Quỳnh Thánh, trong nháy mắt xuất hiện xúc tu vô tận, kia đương nhiên không phải xúc tu, mà là long thân thật nhỏ, chiếm đầy hư không phía sau nó, chứng kiến một màn này, ánh mắt Lâm Phong lóe lóe, sững sờ nhìn, tu vi của Quỳnh Thánh chỉ mới có tu vi Thiên Vũ nhưng đã thức tỉnh vũ hồn.

Nhưng mà chứng kiến vũ hồn này, trong lòng Lâm Phong vẫn âm thầm lau mồ hôi, một lão tử như hắn, cũng có chút ngượng ngùng phóng xuất ra vũ hồn của mình!

Bình Luận (0)
Comment