Người dịch: Sunshine
Biên: Hám Thiên Tà Thần
Nhóm dịch: Vạn Yên Chi Sào
Nguồn: viptruyenfull.com
------------------------
Yêu Vực lại lần nữa phát ra thanh âm khiến Kỳ Thiên Thánh Đô chấn động, Kỳ Thiên Chiến Đài - một địa phương rất đặc thù, chỉ có luận chiến phi thường trọng yếu mới có thể tổ chức tại trung ương Kỳ Thiên Chiến Đài, mà lần này Yêu Vực thông báo, triệu tập các hoàng triều cùng với cổ Thánh tộc của Kỳ Thiên Thánh Đô tề hàng, hơn nữa địa điểm còn định ở Kỳ Thiên Chiến Đài, ý nghĩa không cần nói cũng biết, Yêu Vực, muốn tại Kỳ Thiên Thánh Đô tuyên cáo sự trở về của bọn họ.
Phong ba của sự kiện di tích Cổ Thánh dần dần bình ổn xuống, mà Yêu Vực lại tái xuất thiên hạ lần nữa nhấc lên sóng gió tại tòa Thiên Chi Chủ Thành này, tất cả mọi người bắt đầu tham thảo xung quanh đề tài này, Yêu Vực lúc này sẽ lấy thủ đoạn nào tuyên cáo trở về, chẳng lẽ lại dám lần nữa đối địch với nhân loại võ tu? Chuyện này thật sự không có khả năng, huyết giáo ngày xưa vẫn hiện rõ ràng trước mắt.
Bên trong Tần hoàng triều, tại dàn tế, ánh mắt Thiên Hồn Thánh Nhân vô cùng yêu dị, nhìn người trước mắt, nói:
- Người Yêu Vực này quá lắm cũng chỉ là một đàn hậu sinh vãn bối, không ngờ lại dám kiêu ngạo đến mức này, thật sự rất cuồng vọng.
- Thiên Hồn tiền bối, mấy ngày gần đây, biểu hiện của Yêu Vực phi thường chất động, có vài vị thanh niên thực lực đã khủng bố tới mức độ khiến người ta phải sợ hãi, một quyền có thể nổ chết thiên tài của cổ Thánh tộc, còn có thể trực tiếp nuốt chửng nhân vật có tiềm lực Phong Vương, không biết mấy năm nay Yêu Vực đã xảy ra chuyện gì, không ngờ lại bồi dưỡng ra một đám nhân vật khủng bố như thế.
Thánh Hoàng Tần hoàng triều mở miệng nói, trong lòng hắn có chút không thoải mái, ngày xưa di tích cổ thành toàn Lâm Phong, thậm chí tổ tiên Thánh Nhân cũng bị Lâm Phong nắm trong tay, bọn họ lại bồi vài vị hoàng tử vào đó, hôm nay thiên tài điêu linh, cũng may có Thiên Hồn Thánh Nhân, để Tần hoàng triều hắn chọn lựa vài người có thiên phú đi ra, truyền thừa một vài thủ đoạn lợi hại, nhưng mà hôm nay, Yêu Vực vẫn mai danh ẩn tích lại đột nhiên xuất hiện, hơn nữa còn cường đại đến có chút đáng sợ, không thể không nói hiện tại thời buổi rối loạn, hắn có cảm giác, Yêu Vực hôm nay cực khó đối phó.
- Vừa lúc, bản thánh muốn đi ra ngoài đi lại, người của Yêu Vực này dâng lên tới cửa, chẳng phải rất tuyệt?
Đôi mắt Thiên Hồn Thánh Nhân lộ ra ý cười yêu dị, hướng vài vị Thánh Hoàng nói:
- Các ngươi đi trước nhé, bản thánh lại tu hành mấy ngày sau đó ra ngoài.
- Được.
Chư Thánh Hoàng khẽ gật đầu, sau đó rời khỏi dàn tế bên này, Thiên Hồn Thánh Nhân cũng không biết, hắn lấy tám mươi mốt vị Vũ Hoàng làm vật dẫn, nuốt hồn của bọn họ, nhưng mà Yêu Vực còn ác hơn, động tác cũng lớn hơn so với hắn, đương nhiên, bản thân hắn là cổ Thánh sống lại, điểm này đương nhiên không phải người của Yêu Vực có thể so sánh.
Thời gian ba ngày trong nháy mắt đã hết, khu vực trung tâm của Kỳ Thiên Thánh Đô, có một mảnh không gian vô cùng mênh mông, bát phương tọa lạc cung điện hình thang, cung điện hình thang này để cho những đại nhân vật xem cuộc chiến sử dụng, nhưng mà giờ phút này lại không có ai đặt chân lên đó, chính là cung điện dưới hạ không, có rất nhiều bóng người, mà trước bọn họ có một tòa cổ đài chiến đấu như ẩn như hiện, huyền phù trong hư không, lộ ra hơi thở khủng bố.
Kỳ Thiên Chiến Đài từ xưa đã có, do cường giả tuyệt đỉnh chế tạo thành, cho dù tồn tại cường đại Thánh Đế cảnh giao phong tại đây, cũng không sẽ lan đến người bên ngoài.
Lúc này, vô tận thân ảnh đứng dưới cung điện hình thang kia, trong lòng ẩn ẩn có chút chờ mong, Yêu Vực xuất hiện, sẽ lấy tư thái như thế nào?
Trong hư không, cuồng phong thổi qua, cường giả Cổ Tộc buông xuống, dừng phía trên bậc thang của cung điện, thần sắc trang nghiêm.
- Những người này là cường giả của Yêu Hồn Học Viện, không ngờ bọn họ lại tới trước, môn sinh Yêu Hồn Học Viện đều có yêu võ hồn, sau khi võ hồn dung nhập huyết mạch bọn họ sẽ đều am hiểu yêu lực, giống như bán yêu, Yêu Hồn Học Viện sẽ bồi dưỡng bọn họ có thể chiến đấu giống như bán yêu, hôm nay Yêu Vực lại tái xuất thiên hạ, khó trách Yêu Hồn Học Viện lại đến trước.
Mọi người đứng nhìn những cường giả này buông xuống, nghị luận sôi nổi, rất nhanh, không ngừng có cường giả Cổ Tộc buông xuống tại hạ không của cung điện hình thang, chịu vạn chúng chú mục, nếu như phía trước xuất hiện một đại đạo, chắc chắn giống như đang hành hương, uy nghiêm bao la hùng vĩ, nhưng mà giờ phút này bát phương đồng dạng đều là kiến trúc mênh mông, làm cho người ta cảm giác đó hoàng triều tranh phong.
- Người của Cổ Dao hoàng triều tới, Cổ Dao Thánh Nữ của Cổ Dao hoàng triều mất tích đến nay không thể tìm được, chẳng biết tung tích, chuyện này nhưng thật ra rất thú vị, nhân vật Vũ Hoàng kia thật lợi hại, không ngờ có thể bắt Cổ Dao Thánh Nữ đi trước mặt mọi người của Kỳ Thiên Thánh Đô.
- Người của Đại Mạc hoàng triều cũng tới, có rất nhiều cường giả, Thánh Hoàng tự mình buông xuống, có thể thấy được sự coi trọng Yêu Vực lần này của những Hoàng Triều.
Mọi người nhìn thấy chư cường giả hoàng triều buông xuống chỗ này, có rất nhiều tồn tại đáng sợ trồi, hiển nhiên cố kỵ Yêu Vực tái xuất thiên hạ.
- Các ngươi nhìn Tần hoàng triều bên kia, không ngờ có người lại ngồi chung với Thánh Hoàng, tu vi của người nọ chẳng qua mới đến cảnh giới Vũ Hoàng, chẳng lẽ hoàng tử thiên tài của Tần hoàng triều?
- Người này ánh mắt yêu dị, cũng không phải người lương thiện, hơn nữa cũng chưa từng nghe nói Tần hoàng triều xuất hiện hoàng tử lợi hại, mặc dù thật sự là hoàng tử, cũng không thể ngồi cùng với Thánh Hoàng của Tần hoàng triều, trừ phi thiên phú của người này đã đáng sợ, Tần hoàng triều mới có thể tôn trọng hắn như thế, cho hắn có những đãi ngộ cao nhất.
Mọi người tham thảo nói, người ngồi bên cạnh Thánh Hoàng Tần Càn của Tần hoàng triều kia, rõ ràng là Thiên Hồn Cổ Thánh, nhưng hôm nay hắn đã hoàn toàn trở thành một khuôn mặt khác, ngoại trừ vài đại Thánh Hoàng ra, không ai biết hắn là cổ Thánh, Thiên Hồn Thánh Nhân đương nhiên cũng sẽ không nói ra, dẫn đến những phiền phức không cần thiết.
Trong lúc mọi người đang đàm luận, hư không xa xa, một mảnh huyết sắc quang mang phiêu đãng xuất hiện, chỉ trong nháy mắt, khắp hư không mang một màu đỏ như máu, yêu dị khôn cùng, mọi người đều ngẩng đầu, chỉ cảm thấy một cỗ yêu khí kinh khủng đến cực điểm tràn ngập xuất hiện, uy áp vùng đất xung quanh Kỳ Thiên Chiến Đài.
- Yêu Vực tới rồi.
Đám người tâm thần chấn động, cũng hiểu được người nào buông xuống, chỉ thấy huyết quang phá vỡ, từng đạo thân ảnh xuất hiện trong hư không, chín người cầm đầu, khí tức tất cả đều khủng bố đến cực điểm.
- Yêu khí thật mạnh, một đạo ánh mắt cũng làm cho người ta khó có thể chấp nhận, đây là nhân vật cấp bậc Yêu Chủ, cũng có địa vị giống như Thánh Hoàng ở hoàng triều, cao cao tại thượng, vô cùng lợi hại.
Đám người nhìn chằm chằm chín người cầm đầu trong lòng chấn động, những lão quái vật cấp bậc Thánh Hoàng đồng tử cũng khẽ co rút lại, trong lòng càng thêm chấn động, là bọn họ, những lão quái vật này không ngờ lại còn sống tốt, hơn nữa tựa hồ còn càng thêm yêu dị.
- Những thanh niên đi phía sau mấy Yêu Chủ này, đôi mắt cũng đều rất đáng sợ, làm cho người ta sợ hãi.
Ánh mắt mọi người có chút khiếp sợ, chỉ sợ những thanh niên này đều là nhân vật tuyệt đỉnh mà mấy năm nay Yêu Vực bồi dưỡng ra.
- Chư vị lão bằng hữu, đã lâu không gặp.
Chỉ thấy một đạo thanh âm yêu lãnh cuồn cuộn tràn ngập xuất hiện, cường giả Yêu Vực này buông xuống tại cung điện hình thang tại một phương vị khác, trong nháy mắt chiếm cứ mảnh không gian kia, giống như độc tôn một phương.
- Yêu Vực mấy ngàn năm không xuất hiện, quả thật đã lâu không gặp, nhìn thấy chư vị đều mạnh khỏe, chúng ta cũng rất vui mừng.
Một vị lão nhân Đại Mạc hoàng triều mở miệng nói, khóe miệng Yêu Chủ cũng nâng lên thành một nụ cười lạnh, nói:
- Đúng vậy, từ biệt nhiều năm cũng không biết Kỳ Thiên Thánh Đô hôm nay như thế nào, vì vậy, ta cố ý dẫn một vài thế hệ trẻ tuổi của Yêu Vực xuất hiện xem sao.
Lời nói của hắn hạ xuống, ánh mắt mọi người đều nhìn vào những thanh niên đứng phía sau hắn, khí tức tên người họ giống như không thể thu liễm, thần mang trong mắt cực kỳ đáng sợ, giống như mới vừa trải qua tẩy lễ yêu lực cực kỳ cường đại.
Thánh Linh hoàng triều đang phía trên bậc thang, Lâm Phong đứng trong đám người, ánh mắt phong duệ nhìn thẳng về phía đám người Yêu Vực, nơi đó rõ ràng có thân ảnh của Hồ Nguyệt, phía sau nàng còn có hai vị cường giả canh giữ.
Hồ Nguyệt tuy là thượng vị Yêu Hoàng, nhưng mà giờ phút này nhìn thấy chư cường giả xung quanh, vẫn cảm giác được một trận run sợ, một đám nhân vật thật cường đại, nàng trong này lại có vẻ phi thường hèn mọn, chỉ sợ một người trong đó đều có thể dễ dàng giết chết nàng, hơn nữa, hôm nay nàng chỉ bị người ép buộc đến đây, không biết ai muốn gặp nàng, người có thể khiến cho Yêu thiếu của Yêu Vực tôn trọng như thế, hiển nhiên là một nhân vật phi thường lợi hại.
Đúng lúc này, Hồ Nguyệt tựa hồ cảm giác được gì đó, giống như có người đang chú ý tới nàng, thần sắc không khỏi sững lại, ánh mắt nhìn xa xa về một hướng nào đó, rõ ràng chính là phương vị của Thánh Linh hoàng triều, vừa lúc có một đạo ánh mắt dừng trên người nàng, đó là một đôi mắt trong suốt thâm thúy, cảm giác như có vài phần quen thuộc, nhưng mà khuôn mặt kia lại rất xa lạ, nàng không quen biết khuôn mặt kia.
- Là hắn sao?
Hồ Nguyệt thầm nghĩ trong lòng, nàng phát hiện ánh mắt kia tựa hồ như biết nói, nhìn thấy ánh mắt của nàng còn toát ra một chút cảm tình, nhưng lại khiến Hồ Nguyệt cảm giác được một tia quái dị, không ngờ sẽ có người nhớ tới nàng, đây rõ ràng không phải gia hỏa Thần Vũ kia.
- Trong nháy mắt đã mấy ngàn năm trôi qua, cũng không biết thanh niên của Kỳ Thiên Thánh Đô hôm nay thế nào, hôm nay Yêu Vực ta lại xuất hiện, vừa lúc muốn hiểu biết một phen các thiên tài của Kỳ Thiên Thánh Đô, chẳng biết ý của chư vị như thế nào?
Chỉ thấy một đạo sóng âm cuồn cuộn xuất hiện bao phủ tất cả phương vị, thần sắc đám người đọng lại, tất cả đều khẽ run trong lòng, lời nói của đối phương rõ ràng muốn khiêu chiến chư hoàng triều của Kỳ Thiên Thánh Đô, khiêu chiến nhân vật thiên tài của cổ Thánh tộc cùng với học viện, lời nói của đối phương khiến mọi người Kỳ Thiên Thánh Đô không thể mở miệng cự tuyệt, nếu cự tuyệt, kia chẳng phải sỉ nhục.