Người dịch: Sunshine
Biên: Hám Thiên Tà Thần
Nhóm dịch: Vạn Yên Chi Sào
Nguồn: viptruyenfull.com
------------------------
Ngày xưa Lâm Phong từng cùng Thiên Hồn Thánh Nhân giao thủ một chút, bên trong di tích, phía trên dàn tế, ngày xưa hắn tự xưng cổ Thánh lấy lực lượng thần hồn đuổi giết Lâm Phong, hôm nay, cổ Thánh kia rất có thể đã tìm được thân thể rồi, gia hỏa trước mắt chắc chắn là thế, nếu không trước đây Tần hoàng triều một nhân vật lợi hại như vậy thì sẽ không ẩn nấp rồi.
Chí Tôn hồn tế chi hỏa, thánh pháp lực lượng công kích, hiển nhiên, người này nắm trong tay thủ đoạn của Thánh Nhân, loại thủ đoạn này Tần hoàng triều không có, từ điểm này cũng đã có thể kết luận, người này rất có thể là cổ Thánh kia.
Đám người nghe thấy lời nói của Lâm Phong ngay lập tức có vô số ánh mắt nhìn chằm chằm Thiên Hồn Thánh Nhân, ánh mắt sắc bén, người này là cổ nhân bất tử?
Bên trong đám người này, ngoại trừ vài nhân vật Thánh Hoàng kia thì không ai biết chân tướng, vì vậy bọn họ mới có thể khiếp sợ, nhất là vừa rồi Thiên Hồn Thánh Nhân muốn đoạt xá Lâm Phong, càng khiến cho bọn họ đoán được lời nói của Lâm Phong có khả năng tồn tại, phải biết rằng, thân thể người khác có mạnh mẽ hơn nữa cũng không hoàn hảo như thân thể từng bước rèn luyện để trở nên phù hợp của chính mình, bởi thế nhân loại võ tu trừ phi thân thể bị tiêu diệt nếu không cũng sẽ không đi cướp đoạt thân thể người khác, trừ một vài nhân vật có thủ đoạn tu luyện cực kỳ cổ quái, mà người trước mắt hiển nhiên cũng là một nhân vật lợi hại phi thường, không ngờ lại buông tha thân thể của mình để đoạt lấy thân thể Lâm Phong, điểm này có thể thấy được hắn không hề có chút lưu luyến nào đối với thân thể lúc đầu, vì vậy, rất có thể thân thể đó vốn cũng là đoạt xá .
- Ta không hiểu ngươi đang nói cái gì.
Thiên Hồn Cổ Thánh đương nhiên sẽ không thừa nhận, lạnh lùng nhìn chằm chằm Lâm Phong, hắn không nghĩ tới sau khi sống lại vẫn sẽ có người đồng cảnh giới có thể chống lại hắn, xem ra vẫn chưa hoàn toàn củng cố toàn bộ thực lực của mình, nếu không, hắn nắm trong tay uy lực của cổ Thánh, ai dám tranh phong, Chí Tôn tế hồn hỏa sao lại không tiêu diệt được lực lượng thần hồn của Lâm Phong.
- Ngày xưa tại di tích cổ ngươi đã nghĩ muốn đoạt thân thể của ta, hôm nay được Tần Càn giấu kín bên trong Tần hoàng triều, cho ngươi một khối thân thể để ngươi sống lại, nhưng lại vẫn không hết hy vọng, Thiên Hồn Cổ Thánh tiền bối, ngươi vì thân thể cổ Thánh này của ta, thật không từ thủ đoạn a.
Lâm Phong lạnh như băng nói, lấy thực lực hôm nay của hắn mà vẫn chịu uy hiếp rất lớn, bởi vì hắn đối mặt, là tồn tại cấp bậc cổ Thánh, loại người này sống lại vốn chính là đồng cảnh giới vô địch , nhưng mà có thể là đối phương đã bị thân thể kia hạn chế, không thể phát huy tất cả lực lượng, dù sao kia không phải thân thể cùng hắn trưởng thành, không thể nào hoàn mỹ phù hợp, cho dù muốn dần dần khôi phục, cũng cần phải có thời gian.
- Mạng của ngươi, ta tạm thời để lại!
Thiên Hồn Thánh Nhân nhìn chằm chằm Lâm Phong, thực lực người này quả thật lợi hại, muốn hoàn toàn tiêu diệt hắn, chỉ sợ còn phải khiến thần hồn và huyết mạch càng thêm phù hợp, đưa võ hồn cũng hắn xâm nhập vào bên trong huyết mạch, sau đó dùng võ hồn của hắn châm lên Chí Tôn tế hồn hỏa diễm, mới có thể đốt cháy thần hồn của Lâm Phong, đoạt lấy ấn ký thần hồn, chiếm cứ thân thể của Lâm Phong.
Dứt lời, Thiên Hồn Thánh Nhân thế trực tiếp bước xuống Kỳ Thiên Chiến Đài, vừa rồi va chạm với Lâm Phong hắn tiêu hao rất khủng bố, không thể tiếp tục đại chiến, hắn thân là cổ Thánh Nhân, sớm hay muộn đều sẽ càn quét Kỳ Thiên Thánh Đô, hơn nữa mục tiêu của hắn không phải tranh phong với Yêu thiếu của Yêu Vực, mà đề thăng thực lực, chuẩn bị tốt nhất vì Cửu Tiêu Hội Ngộ, tin tưởng rằng những tên Yêu Vực này cũng có mục đích giống như thế.
Lâm Phong không có ý tứ đuổi theo Thiên Hồn Thánh, một khi đã xác định đó là cổ Thánh, trước mắt hắn muốn đánh chết đối phương căn bản không có khả năng, Thánh Nhân sống lại, điều này làm cho Lâm Phong cảm giác được một cỗ nguy cơ cấp bách, đối phương về sau chỉ sợ sẽ tiến bộ phi thường nhanh, đó là nhân vật Thánh Vương ngày xưa, trí nhớ của hắn, chính là một mảnh bảo tàng.
Lúc này, Lâm Phong gật gật đầu với Vô Tuyệt, mỉm cười nói:
- Ngươi vì sao phải giúp ta?
- Ta có giúp ngươi sao?
Vô Tuyệt nhìn Lâm Phong, không sao cả nói, khiến cho Lâm Phong khẽ nở nụ cười, cũng không nói thêm cái gì, một người thật thú vị, hơn nữa cũng là một người hiếu chiến.
Lâm Phong lại nhìn về phía Yêu Thất, thản nhiên nói:
- Xem ra, ngươi vẫn không được.
Nói xong, Lâm Phong cũng đi xuống khỏi Kỳ Thiên Chiến Đài, hắn giống với Thiên Hồn Thánh Nhân, hiện tại phi thường không thoải mái, tế hồn chi hỏa vừa rồi kia đã gây tổn thương rất lớn cho hắn, uy lực đáng sợ.
- Trở về thôi.
Cường giả Yêu Vực bình tĩnh nói một tiếng, ngay lập tức ba thiên tài Yêu thiếu tất cả đều bước xuống khỏi Kỳ Thiên Chiến Đài, thân hình lóe lên, trở về vị trí mà người của Yêu Vực đang đứng.
- Thời gian mấy nghìn năm, Kỳ Thiên Thánh Đô mặc dù vẫn còn thiên tài, nhưng Kỳ Thiên Thánh Đô to như vậy, chư hoàng triều cổ Thánh tộc cùng với chúng học viện, nhân vật tuyệt đỉnh điêu tàn đến bước này, thật khiến cho người khác phải thất vọng.
Cường giả Yêu Vực kia vẫn bình tĩnh ngồi đó, thực lực ba người Lâm Phong mặc dù khiến hắn có chút ngoài ý muốn, nhưng dù sao Kỳ Thiên Thánh Đô này cũng là một trong ba tòa Thiên Chi Chủ Thành của Thanh Tiêu, có vài vị thiên tài tuyệt đỉnh cũng rất bình thường, huống hồ người của Tần hoàng triều kia, không phải còn có khả năng là cổ Thánh sống lại sao.
Nghe thấy lời nói của cường giả Yêu Vực, cả đám người đều không nói gì, Yêu Vực cường thế xuất hiện, trở về Kỳ Thiên Thánh Đô, trận chiến hôm nay, chỉ sợ là các để Yêu Vực tuyên bố với nhân loại võ tu, Yêu Vực bọn họ, trở về rồi.
- Ong!!
Lúc này, cuồng phong gào thét, sau đó mọi người nhìn thấy một vị Yêu thiếu đứng ngạo nghễ giữa hư không, đệ nhất Yêu thiếu, nhân vật Đế cảnh.
Chỉ thấy người này đảo mắt qua chư cường giả của Kỳ Thiên Thánh Đô, sau đó bàn tay trong chớp mắt run lên, ngay lập tức có vô tận yêu khí trên người phóng lên cao, Yêu Vương rít gào, giữa hư không, yêu long xoay quanh, yêu lân phi nhanh tới, yêu phượng nở rộ vô tận phương hoa, cổ quy phun bô, thiên hạ duy ngã độc tôn, thời điểm khi bốn yêu xẹt qua, giữa hư không để lại hai chữ cổ cực lớn, rõ ràng chính là hai chữ Yêu Vực.
Sau đó, Đệ Nhất thiếu này liếc mắt nhìn mọi người chung quanh, nhàn nhạt nói:
- Hôm nay, Yêu Vực lấy Yêu Sơn làm địa vực trung tâm, kéo dài ba ngàn dặm ra bốn hướng xung quanh, nơi đi qua, nhân loại võ tu không được nghỉ chân, từ nay về sau đó sẽ trở thành vùng đất của Yêu hoàng triều ta, hôm nay, Yêu Vực tái lâm Kỳ Thiên Thánh Đô.
Dứt lời, hắn bước trở lại vị trí cũ, khiến vô số người khẽ run rẩy trong lòng, đệ nhất Yêu thiếu này thực lực Đế cảnh, đáng sợ đến cực điểm, sức chiến đấu của hắn chỉ sợ sẽ không kém hơn so với Tuyết Ngao của Tuyết tộc từng hạ xuống Kỳ Thiên Thánh Đô, rất đáng sợ.
Lâm Phong sau khi trở lại Thánh Linh hoàng triều nhìn thấy hai chữ Yêu Vực cực lớn trong hư không, trong lòng sinh ra một trận gợn sóng, Yêu Vực xuất hiện, cổ Thánh Nhân sống lại, Thanh Tiêu đệ nhất quân tranh đoạt kịch liệt, đại lục Thanh Tiêu này tựa hồ đang nổi lên sóng gió.
Lúc này Lâm Phong không có phát hiện, bất tri bất giác, hắn đã đứng trên vũ đài của đại lục Thanh Tiêu, theo thời gian không ngừng trưởng thành, giữa năm tháng bất tri bất giác trưởng thành kia, vũ đài của hắn, từ tiểu thế giới, biến thành khu vực cửu đại tiên cung thiên bảo, sau đó lại tới đại thế giới lịch lãm, tiếp đến Thiên Chi Chủ Thành Vọng Thiên Cổ Đô, tiếp đó chính là hai trong ba tòa Thiên Chi Chủ Thành Thánh Thành Trung Châu cùng với Kỳ Thiên Thánh Đô, mà hôm nay, hắn tựa hồ đã hướng về cả đại lục Thanh Tiêu.
Chuyện này vào rất nhiều năm trước tuyệt đối là một chuyện không thể tưởng tượng, thí dụ như Hồ Nguyệt bên cạnh Lâm Phong giờ phút này, nàng cũng không dám tưởng tượng nhanh như vậy mà Lâm Phong đã đứng tại độ cao hôm nay, cùng nhân vật Vũ Hoàng tuyệt đỉnh giao phong.
Hồ Nguyệt biết rõ được một cái lý, cùng nhân vật Vũ Hoàng đỉnh phong giao phong và cùng nhân vật Vũ Hoàng tuyệt đỉnh tranh phong là hai chuyện cách nhau như trời với đất, cái trước, có rất nhiều người có thể làm được, nhưng cái sau, đại lục Thanh Tiêu vô tận, có lẽ cũng chỉ một vài người có thể, này cũng mang ý nghĩa độ cao của bọn họ trong tương lai không ai đoán trước được.
Lúc này, chư cường giả Yêu Vực đều đứng dậy, một câu cũng không nói, trực tiếp giẫm chân lăng không, hư không cuồn cuộn, cỗ yêu khí cường thịnh dần dần đi xa, rất nhanh đã biến mất bên trong tầm mắt của đám người.
- Yêu Vực, tuyên cáo sự trở về của bọn họ, sau hôm nay, Yêu Vực chỉ sợ rằng sẽ trở thành một trong thế lực đáng sợ nhất của Kỳ Thiên Thánh Đô, thậm chí, không có một trong.
Trong lòng thầm nghĩ mọi người, sự cường đại hôm nay của Yêu Vực, mọi người nhìn tại trong mắt, yên lặng mấy ngàn năm, cường thế xuất hiện, lấy Yêu Sơn làm trung tâm, các đại phương vị kéo dài ba ngàn dặm.
- Chư vị cũng quay về đi.
Chỉ thấy Tần Càn đứng dậy, nhàn nhạt nói một tiếng, mọi người cũng trầm mặc không nói gì, trận chiến hôm nay, Yêu Vực sính uy, chư hoàng triều bọn họ cũng mất hết mặt mũi, chỉ có ba người chống.
- Lâm Phong.
Lúc này, hướng Cổ Dao hoàng triều, một đạo thanh âm cuồn cuộn truyền đến, nói:
- Cổ Dao Thánh Nữ ta ở đâu?
- Thánh nữ trải qua phong lưu, có lẽ về sau cũng sẽ không muốn quay về Cổ Dao hoàng triều làm thánh nữ , ngươi muốn hỏi ta nàng ở đâu, ta làm sao mà biết.
Lâm Phong bỏ lại một câu khiến Cổ Dao hoàng triều không biết nói gì, Cổ Dao hoàng triều, chẳng lẽ phải trọng tuyển thánh nữ nữa?
Cổ Dao hoàng triều, cũng không có cách nào bắt Lâm Phong.
Mọi người dần dần rời khỏi phía Kỳ Thiên Chiến Đài, tòa cổ đài chiến đấu kia vẫn vắt ngang trong hư không, chứng kiến vô số lần chiến đấu mang tính lịch sử, trận chiến hôm nay cũng chỉ là một trong số đó mà thôi
Nhưng mà Kỳ Thiên Thánh Đô sau đó lại nhấc lên một cỗ cuộn sóng, Yêu Vực từ nay về sau đối ngoại xưng Yêu hoàng triều, tựa hồ cố ý muốn áp chế toàn bộ chư hoàng triều, đồng thời, hướng các đại phương vị khuếch trương ba ngàn dặm, có nhân loại giết không tha.
Còn nữa, vô số yêu thú của Yêu Vực đặt chân đến Kỳ Thiên Thánh Đô, bắt đầu hoạt động tại tòa cổ lõa thiên chi chủ thành này, tựa hồ chỉ trong một đêm, chung quanh đều có thân ảnh của bọn họ, thậm chí có một vài nhân vật của Yêu hoàng triều cực kỳ bá đạo, tự cao tự đại, chỉ biết bản thân, không để ý đến người khác, người tu yêu đạo bên trong thiên tính vốn có tà khí nghiêm nghị.
Một ngày khi Yêu Vực hoành hành này, bên ngoài Thánh Linh hoàng triều, Lâm Phong nghênh đón một đám khách đến thăm, những người này rõ ràng chính là cường giả của Thiên Đài, Hầu Thanh Lâm, Thiên Si, Nhược Tà, Đạm Thai, bọn người đại hại trung, tất cả bọn họ đều tới rồi, không chỉ có bọn họ, đồng hành còn có rất nhiều người của Thiên Đài, bao gồm một vài cường giả gia nhập Thiên Đài sau này, chư huynh đệ của Thiên Đài, Lâm Phong đương nhiên thân nghênh, hơn nữa còn có chút cao hứng.
- Thánh hoàng tử.
Đi trong hoàng triều, sau khi đám người nhìn thấy Lâm Phong tất cả đều sẽ khẽ khom người, trong ánh mắt lộ ra thần sắc sùng kính, đây là Thánh hoàng tử Lâm Phong, ngày ấy, thập tam thiếu của Yêu hoàng triều không ai bì nổi, chỉ có hai người kia và Thánh hoàng tử Lâm Phong của bọn họ có thể tranh phong, đối với bọn họ mà nói, địa vị của Lâm Phong rất cao.
Mỗi lần Lâm Phong đều khẽ gật đầu với bọn họ, Đạm Đài chứng kiến một màn này nhếch miệng cười nói:
- Lâm Phong, xem ra địa vị của ngươi tại Cổ Hoàng triều này rất cao.
- Quan hệ của ta cùng Thánh Linh hoàng triều rất sâu, trái lại là các ngươi, như thế nào đột nhiên toàn bộ đi đến Kỳ Thiên Thánh Đô ?
Lâm Phong hỏi mọi người.
- Tới hoàn cảnh hiện tại, không được đi lại đi lại không được, rất nhiều huynh đệ của Thiên Đài hôm nay cũng đã đã thượng vị Hoàng, hy vọng có thể đến Thanh Tiêu đại lục một chút, xem có ai có thể bước vào Đế cảnh hay không.
Hầu Thanh Lâm bình tĩnh nói, Lâm Phong khẽ gật đầu, ra bên ngoài lịch lãm biết được nhiều nhân vật yêu nghiệt cùng với cường giả hơn một chút là tốt.