Tuyệt Thế Vũ Thần ( Dịch Full )

Chương 2108 - Đạm Đài Bạo Tẩu

Đạm Đài bạo tẩu Đạm Đài bạo tẩu viptruyenfull.com

Người dịch: Sunshine

Biên: Hám Thiên Tà Thần

Nhóm dịch: Vạn Yên Chi Sào

Nguồn: viptruyenfull.com

------------------------

Sát khí, trên người yêu thú biến dị, bốn vị cường giả còn lại của Thiên Trận Kỳ Phủ trên người đều có sát khí thổi quét, trong nháy mắt khắp không gian mệnh mông giống như bị một luồng không khí xơ xác tiêu điều bao phủ, nhất là sát khí phóng thích từ trên người Diệp Khuyết, khiến cho rất nhiều người thâm chí không thể chịu đựng được, thân thể không ngừng lui về phía sau, cho dù là một vài nhân vật trẻ tuổi của Kinh cũng không dám dừng lại tại chỗ cũ.

- Thật mạnh, người của Thiên Trận Kỳ Phủ nổi giận rồi.

Mọi người rùng mình, xem ra trận chiến lần này, sẽ trở thành một trận chiến sát phạt, song phương đều muốn tru sát đối phương.

- Hầu Thanh Lâm chính là sư huynh của những người đó, trận chiến đầu tiên tuy rằng thắng, nhưng mà những người phía sau chỉ sợ không có ai lợi hại hơn so với Hầu Thanh Lâm, muốn thắng Thiên Trận Kỳ Phủ, vẫn rất khó.

Mọi người thầm nghĩ trong lòng, dù sao năm trận chiến đấu cũng mới kết thúc một trận, hơn nữa Thiên Đài tựa hồ đã dùng người mạnh nhất để cướp lấy trận đầu thắng lợi, vì vậy, đại đa số người, đều xem trọng Thiên Trận Kỳ Phủ hơn.

- Trận chiến thứ hai, để ta đi.

Lúc này, hướng Thiên Đài, Kinh Thú vẫn như trước để giữa tay áo, nhàn nhạt nói một tiếng.

- Không vội.

Hầu Thanh Lâm bình tĩnh nói, thực lực của Kinh Thú, chắc có thể bắt được một trận thắng, còn trận thắng cuối cùng, cứ dựa vào Lâm Phong là được, người Thiên Đài căn bản không có lo lắng trận chiến đấu kia của Lâm Phong, trong lòng bọn họ, đó là trận chiến không có gì phải suy nghĩ, kết cục chắc chắn sẽ thắng, cho nên, tuy rằng Thiên Đài chỉ mới thắng một trận, bọn họ bắt buộc phải thắng thêm hai trận nữa , nhưng Lâm Phong cũng giống như Diệp Khiếu đã đại biểu cho một hồi thắng lợi rồi.

Điều mà người của Thiên Đài suy xét hiện giờ, chỉ cần thắng thêm một trận là đủ rồi, mà hy vọng của trận thắng này, đặt trên người Kinh Thú, bởi vậy, Hầu Thanh Lâm không vội, phải làm đến vạn vô nhất thất.

- Mộ Bia, trận này Thiên Trận Kỳ Phủ bọn họ chắc chắn sẽ sát phạt để vững vàng giành lấy thắng lợi, trận này ngươi đi, chẳng qua thời điểm khi hắn phóng thích khí thế, ngươi liền làm bộ lui về phía sau, nhận thua, không cần tử chiến.

Hầu Thanh Lâm hướng Mộ Bia truyền âm nói, trận chiến thứ hai này, để cho Thiên Trận Kỳ Phủ thắng một ván.

- Được.

Mộ Bia khẽ gật đầu, sau đó bước về phía trước, trực tiếp dừng ở phía trên đài chiến đấu.

- Giết!

Phía trên biến dị yêu thú, một vị cường giả của Thiên Trận Kỳ Phủ nhìn thấy Mộ Bia bước lên trên đài chiến đấu, trực tiếp giẫm chận xông lên, giờ khắc này, sát khí hóa thành quang mang, cuồn cuộn tấn công về phía Mộ Bia, hơi thở khủng bố khiến mọi người ở xa xa cũng đều cảm nhận được trong lòng mình đang kịch liệt rung động.

Mộ Bia bàn tay run lên, nhất thời giống như có từng tấm bia đá từ trên trời giáng xuống, đem sát khí này oanh diệt, nhưng mà sắc mặt hắn lại khẽ thay đổi, thân thể đột nhiên bạo lui.

- Trốn?

Cường giả kia của Thiên Trận Kỳ Phủ xông lên, giống như một đạo ánh sáng giết về phía Một Bia, nhưng mà giờ phút này, trong hư không xuất hiện vô số bi văn, không ngừng nổ tung, tiếng động ầm ầm không ngừng vang lên, bi văn không thể ngăn cản được đối phương dù chỉ một chút, nhưng mà Mộ Bia giờ phút này đã lui xuống khỏi đài chiến đấu, nói:

- Trận chiến này ta nhận thua.

- Giả dối.

Người nọ chợt quát một tiếng, sát khí hóa thành hàng dài muốn tấn công Mộ Bia, Hầu Thanh Lâm cười lạnh một tiếng, một kiếm chém ra, sát khí phá diệt.

- Chiến cũng không dám chiến, nhu nhược.

Người nọ lạnh như băng liếc mắt nhìn Mộ Bia, sau đó quay về trên người yêu thú biến dị, khiến cho đám người thầm than trong lòng, xem ra quả nhiên đúng như bọn họ đoán, đệ tử này của Mộc Trần, tựa hồ lực lượng dự trữ có chút không đủ, cũng bởi vì bọn họ ba ngày trước cũng đã vận dụng một vài cường giả lợi hại bao gồm cả kiếm khách mù xuất thủ, nếu không cũng không đến mức quyết đấu như trứng chọi đá thế này..

- Coi như thông minh, như vậy ít nhất tránh khỏi bị mất mạng.

Bên trong đám người Ngu gia, Tô Mục bình tĩnh nói, người vừa mới xuất thủ cùng là một vị thiên tài của Thiên Trận Kỳ Phủ, trong năm người kia, ngoại trừ Diệp Khuyết, chỉ sợ chỉ có hắn là lợi hại hơn so với những người khác.

- Trận chiến thứ ba, đến các người.

Hầu Thanh Lâm không hề dao động một chút nào bởi những lời nghị luận xung quanh.

Ong.

Chỉ thấy có một cường giả bước lên đài chiến đấu, người này đứng ở kia, giống như một thanh thần binh lợi khí, tràn ngập duệ khí đáng sợ, điểm này, thật ra cũng có chút giống với Vương Tiễn từng bị Lâm Phong tru sát ngày xưa, chỉ sợ là cường giả am hiểu lực lượng binh phạt, duệ bất khả đương.

- Kinh Thú, trận chiến này, giao cho ngươi.

Ánh mắt Hầu Thanh Lâm nhìn về phía Kinh Thú, chỉ thấy Kinh Thú khẽ gật đầu, trước đây, thời điểm khi Lâm Phong bọn họ vừa mới vừa bước vào Chiến Vương Học Viện, hắn cũng đã ở vị trí thứ hai trên Tiềm Vương Bảng của Chiến Vương Học Viện, chỉ có Cơ Vô Ưu ở phía trên hắn, sau này, bọn người Lâm Phong biểu hiện ra thiên phú đáng sợ, mà hắn, lựa chọn gia nhập trận doanh của Lâm Phong, trợ giúp Lâm Phong bồi dưỡng thế lực Thiên Đài, đồng thời chiếm được Thiên Diễn Thánh Kinh, cũng thường xuyên đi cùng Hầu Thanh Lâm bọn họ luận bàn lịch lãm, tiến bộ rất nhanh.

Khi ngươi cùng một đám yêu nghiệt ở cùng một ảo cảnh, ngươi không muốn tiến bộ nhanh cũng không được, từng tên yêu nghiệt kia sẽ thúc giục ngươi tiến bộ, ngươi không tiến bộ, sẽ bị loại bỏ.

Kinh Thú bước lên phía trên đài chiến đấu, đám người thậm chí không hề nhìn thấy hai tay của hắn, bởi vì tay của hắn thủy chung vẫn để giữa tay áo, chỉ có người của Thiên Đài biết, cánh tay giấu trong tay áo kia của Kinh Thú có bao nhiêu đáng sợ, đó là cánh tay giết người, hắn trước đây, chính là Đệ Nhất Sát của Thất Sát.

Đông!

Cường giả Thiên Trận Kỳ Phủ mở rộng cước bộ, ngay lập tức trận quang giống như mạng nhện điên cuồng lan tràn phía trên đài chiến đấu, giống như hóa thành cự binh đồ phổ, nhuệ khí ngập trời, đồng thời, trên thân thể hắn cũng phóng thích binh chi nhuệ khí vô cùng khủng bố, muốn giết phá mảnh thương khung này, mỗi một bước bước ra đều giống như ẩn chứa vô thượng uy lực, sát khí trên người hắn, cũng đáng sợ giống như binh, mãnh liệt tấn công về phía Kinh Thú.

- Thật là một nhân vật lợi hại, năm người của Thiên Trận Kỳ Phủ giáng lâm hôm nay, đều là nhân vật yêu nghiệt khủng bố, không hề có một ai yếu, thực lực thật là đáng sợ.

Mọi người cảm nhận được cỗ nhuệ khí này, đương nhiên có thể cảm thấy thực lực của đối phương cường đại đến mức nào, tất cả đều âm thầm rung động trong lòng.

- Không biết người thứ ba xuất chiến của Thiên Đài này có lợi hại như Hầu Thanh Lâm hay không, hay giống như người thứ hai trực tiếp tránh né tử vong, nhận thua.

Đám người thầm nghĩ trong lòng, chỉ thấy giờ phút này, thân thể Kinh Thú chuyển động, cả thân hình giống như hóa thành hư ảo, hư vô mờ mịt, giống như đang lững thững đi dạo trong sân vắng, nhưng mà lại giống như không thể nắm bắt được.

- Một bộ pháp kỳ diệu, hư ảo vô hình, lực lượng binh phạt đáng sợ này cũng không thể giết hắn.

- Xem ra người này lựa chọn chiến đấu, thực lực của hắn chỉ sợ cũng rất cường đại.

Mọi người khẽ run, thân ảnh hư ảo này, hai tay vẫn còn đặt trong tay áo.

- Giết!

Cường giả của Thiên Trận Kỳ Phủ chợt quát một tiếng, cước bộ lại lần nữa giẫm lên đại địa, vạn binh giận dữ gào thét, cuốn động hư không, tiêu diệt tất cả, khắp hư không đều bị nhuệ khí lôi cuốn, giống như có ngàn vạn thanh trường kiếm cắt qua hư không, vạn chuôi trường thương giết Phá Thiên khung, cho dù bước tiến của ngươi vô cùng tinh diệu, vẫn như cũ bị giảo sát.

Đúng lúc này, cánh tay giấu giữa tay áo của Kinh Thú rốt cục chuyển động, trực tiếp đánh về phía trước, trong nháy mắt, giữa hư không xuất hiện từng đạo hư ảnh, đây, không ngờ toàn bộ đều là thân ảnh của Kinh Thú, giữa tay áo của hắn, thế nhưng lại xuất hiện thân ảnh của chính hắn, đó là, thân ngoại hoá thân sao?

- Trảm.

Cường giả Thiên Trận Kỳ Phủ hừ lạnh một tiếng, bàn tay xẹt qua, trong hư không xuất hiện một thanh đao lớn càn quét tất cả, trực tiếp chém đứt rất nhiều đạo thân ảnh.

Nhưng mà vẫn có rất nhiều thân ảnh đột phá phòng ngự, những thân ảnh này vừa mờ ảo lại vừa hư ảo, giống như không có hình thể, trong nháy mắt xâm nhập đến trước người đối phương.

- Xuy. . .

Một thanh hàn quang loé lên không, bất ngờ xuất hiện bên cạnh cường giả kia của Thiên Trận Kỳ Phủ, một đạo thân ảnh của Kinh Thú hóa thành thật thể, giống như là Kinh Thú chân chính xuất hiện ở tại đây, cánh tay trái lộ ra, đó một thanh chủy thủ u lãnh hắc ám, bay thẳng đến muốn cắt đứt đầu đối phương.

Cường giả của Thiên Trận Kỳ Phủ thần sắc ngưng đọng, huyết mạch quay cuồng, giống như có từng cỗ cự binh khủng bố chém tới, chém vỡ nát thân ảnh kia, nhưng mà đồng thời, một hướng khác của hắn, cảm giác nguy hiểm cực độ truyền đến, lại một đạo bóng dáng hư ảo hóa thành thật thể, chủy thủ hắc ám lại lần nữa giết tới, nguy hiểm đến cực điểm.

- Phương pháp thật quỷ dị, cánh tay kia của hắn làm sao có thể cất giấu hư ảnh vậy?

Đám người đồng tử co rút lại, rốt cuộc đâu mới là bản tôn của Kinh Thú, lực công kích của người này cũng chẳng phải bá đạo mạnh mẽ, nhưng mà lại thắng ở quỷ dị, từng đạo thân ảnh hư ảo kia đều có thể tùy thời hóa thành tử thần, chém đứt đầu cường giả kia của Thiên Trận Kỳ Phủ.

Lúc này, một đạo huyết quang nổ tung ra, một tay của cường giả Thiên Trận Kỳ Phủ bị cắt ra một đường dài, khiến cho thân thể hắn mãnh liệt lui về phía sau, nhưng mà từng khối từng khối hư ảnh kia giống như phụ cốt chi trùng, như bóng với hình.

- Thật yêu dị, toàn bộ trong ánh mắt hắn đều là yêu.

Đám người đồng tử co rút lại, trên lưng yêu thú biến dị kia, vài cường giả còn lại của Thiên Trận Kỳ Phủ sắc mặt có chút khó coi, một thanh âm nổ tung cuồn cuộn truyền tới, chỉ thấy thân thể Diệp Khuyết giống như một đạo lưu quang bắn về phía đài chiến đấu.

- Tránh ra.

Diệp Khuyết quát lạnh một tiếng, lập tức lực lượng bạo liệt khủng bố điên cuồng đánh lên trên đài đấu, trong nháy mắt đó, đồng bọn của hắn đã bị hắn kéo về phía sau, còn từng cỗ thân thể kia của Kinh Thú thì đều vỡ náy, đồng thời bản tôn cũng bị thương, mãnh liệt lui về phía sau, khoé miệng tràn đầy máu.

Người của Thiên Đài đồng tử tất cả đều ngưng trọng, lãnh ý thổi quét hư không.

- Thật sự buồn cười, Kinh gia mời loại người gì đến để chiến đấu đây?

- Trận chiến này, chắc chúng ta đã thắng rồi nhỉ?

Diệp Khuyết lãnh đạm nhìn mọi người, thản nhiên nói:

- Thắng hay không không sao cả , còn hai trận nữa, hai người còn lại cùng tiến lên đây đi.

- Thực con mẹ nó đê tiện.

Đạm Đài không thể nhịn xuống lửa giận trong lòng, bạo quát một tiếng:

- Đã thua không ngờ còn có thể nhúng tay chiến đấu, Thiên Trận Kỳ Phủ, một đám người đều cùng một dạng như vậy, buồn cười đến cực điểm.

Tô Mục và Ngu Lân nhíu mày, quay đầu lại nhìn Đạm Đài, nói:

- Miệng sạch sẽ chút.

- Các ngươi cũng chẳng ra gì, người của Thiên Đài chiến đấu vì Ngu gia của các ngươi, còn mình thì trốn ở đây như rùa rụt cổ, đúng là y như truyện cười.

Đạm Đài châm chọc nói, Ngu Lân giẫm chân tiến lại gần hắn, sát khí điên cuồng chuyển động, lạnh lùng nói:

- Ngươi đúng là muốn tìm chết à.

- Ta muốn chết?

Đạm Đài chợt quát một tiếng, cước bộ trong nháy mắt bước ra, trên người khí tức ngập trời, lực lượng triển áp thiên địa, Sư Vương giận dữ gào thét, thiên địa biến sắc, chỉ thấy theo từng bước đi của hắn đều có vô tận lực lượng chèn ép xuất hiện, trực tiếp đánh về phía Ngu Lân.

Giờ khắc này, sắc mặt Ngu Lân trở nên cực kỳ khó coi, ngay cả người của Ngu gia cũng cảm nhận được cỗ lực lượng cùng với đạo uy này, bọn họ trong lòng kịch liệt run rẩy, hắn làm sao có thể mạnh như vậy.

Ầm ầm.

Âm thanh to lớn truyền tới, thân thể của Ngu Lân bị nổ bay ra ngoài, khoé miệng tràn đầy máu, hơi thở trên người kịch liệt dao động , sắc mặt tái nhợt nhìn chằm chằm Đạm Đài ở trước mặt.

- Con mẹ nó một tên phế vật, lão tử sớm đã muốn ngược ngươi , mỗi ngày ở lão tử trước mặt kêu gào rắm.

Đạm Đài thô lỗ mắng một tiếng, giống như nghẹn một thân khí, khiến cho Ngu Lân vô cùng xấu hổ.

Bình Luận (0)
Comment