Người dịch: Sunshine
Biên: Hám Thiên Tà Thần
Nhóm dịch: Vạn Yên Chi Sào
Nguồn: viptruyenfull.com
------------------------
Khi người nọ dứt lời, tất cả mọi người đều mỉm cười, không nói thêm gì. Tất cả mọi người ở đây đều biết trên con đường võ đạo không có cái gì nặng, cái gì nhẹ cả. Nếu muốn đặt chân lên những cảnh giới cao hơn, không thể nhất bên trọng nhất bên khinh được. Tinh khí thần, huyết mạch, cơ thể và đạo đều là những yếu tố không thể thiếu. Nhưng vì thiên phú khác nhau, nên mọi người chỉ am hiểu yếu tố khác nhau mà thôi.
- Nếu ngươi bói thân thể không trọng yếu, làm sao có thể ngưng được Thánh thể, bước vào cảnh giới siêu phàm nhập Thánh.
Có người khinh thường nói. Khiến cho sắc mặt của người mới vừa lên tiếng trở nên rất khó coi, nhưng hắn ta vẫn không nói gì, chỉ nhìn chằm chằm người đối diện hắn, chờ đối phương mở miệng.
- Võ đạo là tu đạo. Ba nghìn đại đạo bao hàm tất cả chân lý trong thiên địa, chỉ có siêu thoát đại đạo, mới có thể siêu phàm nhập Thánh, bước lên đỉnh cao của võ đạo.
Mỗi mỗi câu nói của người này đều ẩn chứa đạo ý, nhưng ngữ khí của hắn ta lại vô cùng lạnh nhạt, giống như hắn đang nói đến một chuyện cỏn con vậy. Cũng từ trong ngữ khí của hắn, mọi người đều có thể cảm thấy sự hờ hững. Đặc biệt là khi phối hợp với khuôn khuôn mặt tuấn tú nhưng lạnh lùng của hắn.
- Nếu đúng theo ý tứ của ngươi, đạo của ngươi hẳn rất mạnh?
Một người đối diện người nọ lập tức lên tiếng trào phúng.
- Ít nhất cũng mạnh hơn ngươi.
Người nọ vẫn dùng ngữ khí hờ hững nói, giống như chẳng xem ngươi kia ra gì.
- Vậy phải thử qua mới biết được.
Người kia cười lạnh đáp. Hắn vô cùng ghét cái giọng điệu hờ hững của đối phương khi nói chuyện với hắn, hắn cũng muốn dạy cho đối phương một bào học.
- Vì đây là Diệp gia, mà ngươi lại là khách của Diệp gia, nên ta sẽ nể mặt Diệp gia không giết ngươi. Ngươi hãy lui ra đi.
Giọng điệu của người nọ vẫn hờ hững, giống như đang nói cho đối phương biết hắn nể mặt Diệp gia, nên mới không xuất thủ, một khi hắn đã xuất thủ, người kia chết không thể nghi ngờ. Nên sau khi nghe người nọ nói thế, người kia nhìn về phía Diệp Ninh, nói:
- Diệp Ninh huynh. Hai chúng ta định quyết đấu sinh tử, nên xin huynh hãy chuẩn bị.
- Này. . .
Diệp Ninh lập tức tỏ vẻ khó xử, nhìn về phía người nọ. Khi thấy vẻ hờ hững của đối phương, hắn cười khổ một cái, gật đầu nói:
- Một khi hai vị đã cố chấp như thế, ta cũng không còn gì để nói. Mong hai vị hãy dừng tay đúng lúc, tốt nhất không nên lấy mạng đối phương.
Mặc dù không không nói ra, nhưng tất cả mọi người đều hiểu, câu sau cùng của Diệp Ninh chỉ là lời khách sáo. Diệp gia chỉ phụ trách sàng lọc, nên Diệp Ninh cũng sẽ không thật sự để ý đến sinh tử của mọi người. Kẻ thua có phải chết hay không, đều không có ảnh hưởng gì đến Diệp gia hắn. Nhưng để tránh cho mọi chuyện trở nên lộn xộn, Diệp gia vẫn phải đứng ra hòa giải. Nếu song phương đã không có ý kiến, Diệp Ninh cũng sẽ không ngăn cản.
Sau khi Diệp Ninh vừa dứt lời, người kia đứng dậy. Chỉ trong khoảnh khắc, mọi người cảm thấy tinh khí thần của người kia đột nhiên bạo phát ra, khiến cho hắn ta trở nên giống một con hồng hoang mãnh thú.
- Đông!
Ngay sau đó, người kia bước lên một bước, tỏa ra khí thế vô cùng khủng bố về phía người nọ.
- Người này quả thật có chút lợi hại, chắc cũng ngang với vị thanh niên của Thiên ma Lôi gia.
Ngay khi Như Phong nói xong, Dao Dao bên cạnh hắn nở nụ cười:
- Nếu Như Phong sư ca xuất thủ, người kia làm sao có thể sánh được.
Sau khi nghe xong, Như Phong chỉ mỉm cười, không tỏ ý kiến gì.
Lúc khí thế của người kia lên đến đỉnh điểm, người nọ cũng đứng dậy, tỏ ra vô cùng bình lặng, nhưng khi người nó vừa bước chân lên phía trước, cả thiên đại đột nhiên trở nên lạnh giá, tựa như đang có một luồng vô tình ý tràn ngập khắp nơi. Mặc dù cỗ vô tình ý đó khá yếu, nhưng nó vẫn làm cho người ta cảm thấy lạnh như băng.
- Vô tình đạo.
Lúc đám người Như Phong cảm nhận được cỗ vô tình ý kia, sắc mặt của họ đều trở nên ngưng trọng.
- Đại đạo chi lộ, vô tình tối thượng.
Mỗi khi người nọ mở miệng nói, cả thiên địa dường như cũng cộng minh với hắn. Khiến cho tất cả mọi người cảm thấy cả thiên địa dường như đang bị một cổ vô tình ý tàn phá, từng đạo vô tình ý đang muốn chui vào trong cơ thể bọn họ, làm cho bọn họ cũng trở nên vô tình.
Mà sắc mặt của vị người kia vào lúc này cũng trở nên xám ngắt, tinh khí thần của hắn đều bị vô tình ý áp chế
- Đại đạo chi lộ, vô tình tối thượng.
Vào lúc này, tất cả mọi người đều cảm thấy lời nói của người nọ giống như chân lý của thiên địa, liên tục vang vọng trong hư không. Thậm chí một số người có ý chí không kiên định đã bắt đầu dao động.
- Giết.
Khi thấy tình cảnh càng lúc càng xấu, người kia đột nhiên quát lớn một tiếng, tinh khí thần của hắn cũng bắt đầu sôi trào, dường như muốn trấn áp vô tình ý. Nhưng khi người nọ bước lên một bước nữa, tất cả vô tình ý hóa thành từng con linh xà, chui vào trong cơ thể người kia, bắt đầu tàn phá cơ thể của hắn. Chỉ một lúc sau tất cả tinh khí thần hắn đã bị vô tình ý diệt sạch, chỉ để lại một bóng người lạnh như băng.
- Thật mạnh.
Lúc mọi người nhìn thấy cảnh đó, trái tim cả đám đều nhảy lên thình thịch, trong lòng cảm thấy vô cùng hoảng sợ. Trong mắt của mọi người lúc này, người nó đã trở nên cực kỳ đáng sợ. Dù cho bọn họ đều thiên tài đến từ khắp Cửu Tiêu đại lục, đồng thời có thực lực vô cùng mạnh mẽ. Nhưng khi đối mặt với người nọ, bọn họ lại có cảm giác sự cường đại của đối phương đã vượt xa bọn họ.
Giờ khắc này, khi nhìn thấy uy lực của vô tình ý, Lâm Phong mới hiểu tại sao Hi Hoàng lại muốn Nguyệt Tâm tu luyện vô tình đạo. Nếu Nguyệt Tâm có thể tu luyện vô tình đạo đến mức như người nọ, thực lực của nàng sẽ trở nên vô cùng đáng sợ.
- Ba nghìn vô tình ý, ba nghìn vô tình ý. Vô Tình công tử, ngươi là Vô Tình công tử.
Đúng lúc này, bên trong đám đông đột nhiên có một người hét to một tiếng, khiến cho sắc mặt của một số người trở nên vô cùng nghiêm trọng.
Lúc Lâm Phong nghe thấy tiếng hét đó, hắn cũng tỏ ra rất bất ngờ, lập tức nhìn chằm chằm người nọ. Hắn không ngờ lại có thể gặp Vô Tình công tử nổi tiếng Thanh Tiêu đại lục ở đây.
Khi những người ở đại lục khác nghe thấy tiếng hét đó, họ lộ ra vẻ nghi hoặc.
- Vô Tình công tử là ai vậy? Chẳng lẽ hắn rất nổi danh sao?
Vì Cửu Tiêu đại lục được tạo thành từ chín khối đại lục khác nhau, lại rất ít khi trao đổi và giao lưu. Nên Vô Tình công tử có là thiên tài chói mắt nhất Thanh Tiêu đại lục, thì cũng có rất ít người của những đại lục khác biết hắn.
Mặc dù tất cả mọi người đều đang nhìn hắn, nhưng Vô tình công tử chỉ liếc nhìn mọi người một cái, rồi lui về vị trí của mình, bình tĩnh ngồi xuống.
- Lâm Phong ca ca, huynh có biết Vô Tình công tử không? Hình như hắn rất nổi danh?
Dao Dao nhìn Lâm Phong hỏi:
- Vô Tình công tử chính là đệ nhất quân của Thanh Tiêu Đại Lục, tự nhiên sẽ rất nổi danh.
- Thì ra là Thanh Tiêu đệ nhất quân, khó trách thực lực của người này lợi hại như vậy. Chỉ dùng đạo uy đã ép chết một vị thiên tài.
Khi đám Như Phong nghe Lâm Phong nói xong, cả đám lộ ra vẻ giật mình.
- Lâm Phong ca ca, huynh cũng là người của Thanh Tiêu đại lục. Vậy huynh và Vô Tình công tử, ai lợi hại hơn?
Dao Dao mỉm cười hỏi.
- Dao Dao.
Khi Tử Lăng nghe thấy vậy, nàng liếc Dao Dao một cái. Vô Tình công tử chính là Thanh Tiêu đệ nhất quân, nên thực lực của hắn không cần phải bàn, e rằng thực lực của hắn đã ở trong nhóm thiên tài đỉnh cao của Cửu Tiêu Hội Ngộ.
- Không có giao thủ qua. Nên ta cũng biết.
Câu trả lời của Lâm Phong khiến cho Dao Dao vô cùng vui vẻ, nàng lập tức quay lại làm mặt quỷ với Tử Lăng.
Bởi vì sự xuất hiện của Vô Tình công tử, nên bầu không khí cũng trở nên vô cùng trầm mặc. Sau một lúc lâu, vẫn không có người lên tiếng.
- Chư vị đừng rụt rè như thế. Tiếp tục đàm võ luận đạo thôi. Nếu chư vị không muốn đàm luận tiếp, chúng ta có thể nói đệ nhất quân của các Đại Lục, để gia tăng một chút hiểu biết nhỉ.
Cuối cùng vẫn là Diệp Ninh đánh vỡ trầm mặc.
- Diệp Ninh huynh nói về Thần Tiêu đệ nhất quân trước đi. Ta đang rất tò mò về người đó.
Ngay sau khi Diệp Ninh dứt lời, lập tức có người mở miệng hỏi.
- Đúng vậy, Thần Tiêu đại lục chính là trung tâm của Cửu Tiêu, vùng đất địa linh nhân kiệt, thiên tài vô số. Ta cũng muốn biết, Thần Tiêu đệ nhất quân là người như thế nào
Sau đó có người bắt đầu phụ họa. Đa phần người ở đây đến từ Đại Lục khác, nên họ cũng muốn nghe một chút về đệ nhất thiên tài Vũ Hoàng cảnh của Thần Tiêu đại lục.
- Thần Tiêu đệ nhất quân sao?
Diệp Ninh lập tức mỉm cười, rồi hướng về phương xa, cả người trở nên vô cùng trang nghiêm.
- Thần Tiêu đệ nhất quân, chính là thiên tài của nơi xuất hiện nhiều thiên tài nhất của Thần Tiêu đại lục, Thánh Sơn.
Khi giọng nói của Diệp Ninh vang lên, tất cả mọi người đều trở nên nghiêm túc, tập trung lắng nghe.