Người dịch: Sunshine
Biên: Hám Thiên Tà Thần
Nhóm dịch: Vạn Yên Chi Sào
Nguồn: viptruyenfull.com
------------------------
Vương Thế chính là đệ nhất thiên tài của Đan Vương gia ở thế hệ này, nên trình độ luyện đan và thực lực của hắn đều rất lợi hại. Người có thể sáng ngang hắn trên cả hai mặt này đều rất ít, nên kẻ đầu tiên Vương Thế nghĩ đến, chí là Đệ Nhất Quân của Đan Tiêu Đại Lục, Cửu Linh Hoàng!
Chỉ có người đó mới có khả năng so sánh với hắn về cả hai mặt này.
- Cửu Linh Hoàng thật sao?
- Hắn chính là Đan Tiêu Đệ Nhất Quân đó sao? Không hổ là một trong chín Cửu Tiêu Đệ Nhất Quân, khí thế hắn phi phàm. Nếu chỉ nói về thanh danh, thanh danh của Cửu Tiêu Đệ Nhất Quân quả thật nổi trội hơn Đệ Nhất Thiên Tài của Đan Vương gia không ít.
Rất nhiều người bắt đầu so sánh Cửu Linh Hoàng và Vương Thế.
Thần Tiêu đại lục chính là trung tâm của Cửu Tiêu, mà Thần Tiêu Thành lại là trung tâm của Thần Tiêu đại lục. Nơi đây tụ tập vô số cường giả, nên cũng có rất nhiều thế lực khủng bố. Mặc dù Đan Vương gia chỉ là thế lực nhị lưu của Thần Tiêu Thành. Còn Đan Vương lại là thế lực nhất lưu của Đan Tiêu đại lục. Nhưng không có nghĩa Đan Vương gia yếu hơn Đan Vương Đan Tiêu Đại Lục, chỉ vì Đan Vương gia ở Thần Tiêu đại lục có thực lực bình quân cao hơn Đan Tiêu Đại Lục, nên nó mới được xếp ở nhóm thế lực nhị lưu, thật ra thực lực của hai bên chỉ ngang nhau mà thôi. Bởi vậy nên chuyện Đan Tiêu Đệ Nhất Quân mạnh hơn hay đệ nhất thiên tài của Đan Vương gia mạnh hơn vẫn là điều bí ẩn. Chỉ có một điều chắc chắn, thanh danh của Cửu Linh Hoàng lớn hơn một chút.
Vào lúc này, Lâm Phong cũng đang nhìn phía Cửu Linh Hoàng. Hắn nghe nói Đan Tiêu Đệ Nhất Quân, Cửu Linh Hoàng tu Cửu Trọng Linh Quyết, chưởng khống cửu sắc hỏa diễm có uy lực vô cùng đáng sợ. Trình độ luyện đan hay thực lực của Cửu Linh Hoàng đều không phải dạng thường. Lâm Phong có thể cảm nhận thấy khí chất của hắn và Vô Tình công tử có vài phần tương tự nhau, cả hai đều cao ngạo, nhưng Cửu Linh Hoàng lại không có vô tình như Vô Tình công tử. Khí chất Cửu Linh Hoàng chính là lãnh ngạo, lãnh ngạo về thân phân của hắn.
Cùng lúc đó, Dao Dao bên cạnh Lâm Phong cũng đang nhìn về phía Cửu Linh Hoàng, hô.
- Ca ca.
Thanh âm của Dao Dao làm Lâm Phong sửng sốt, rồi tỏ vẻ hiểu ra được điều gì đó. Lấy thiên phú trác tuyệt của Dao Dao và thân phận hậu duệ của Đan Vương Đan Tiêu đại lục, chuyện nàng là muội muội của Đan Tiêu Đệ Nhất Quân, Cửu Linh Hoàng cũng không đáng ngạc nhiên gì. Chỉ vì Lâm Phong không hề biết gì về Đan Tiêu đại lục, nên mới cảm thấy ngạc nhiên như vậy thôi.
- Không phải ta đã bảo muội chờ ta xuất quan, rồi ta sẽ mang muội đi sao? Nhưng sao muội lại ép Như Phong và Như Vân mang muội đi thế.
Cửu Linh Hoàng trừng mắt nhìn Dao Dao, trách móc, nhưng ở sâu trong mắt hắn lại có vẻ rất cưng chiều, dường như không định trách phạt Dao Dao.
Cùng lúc đó, ba người Như Phong, Như Vân và Tử Lăng đều nhìn phía Cửu Linh Hoàng, hô:
- Sư huynh.
- Các ngươi còn biết gọi ta là sư huynh à?
Giọng nói lạnh lùng của Cửu Linh Hoàng khiến cho mấy người Như Phong chỉ biết cười khổ, đáp:
- Thỉnh sư huynh trách phạt.
- Ca, do ta ép các sư huynh, sư tỷ mang ta đi,..
Dao Dao lập tức mở miệng nói.
- Ta biết rồi, muội không cần nói nhiều.
Cửu Linh Hoàng lập tức cắt ngang lời của Dao Dao, rồi lại nhìn về phía đám Như Phong, nói:
- Cũng may lần này không có chuyện gì, nên ta tạm tha cho các đệ, nếu chuyện này còn tái diễn, ta sẽ không dễ dàng tha thứ đâu. Không phải lần nào gặp mấy cái tên thích cậy thế thế ép người, cũng được ta đến cứu đâu.
Khi Vương Thế nghe Cửu Linh Hoàng nói vậy, hắn lập tức nhướng mày, tỏa ra từng luồng hàn khí.
- Sư huynh giáo huấn rất đúng.
Ba người Như Phong Như Vân lập tức gật đầu. Bọn họ cũng biết Cửu Linh Hoàng không phải thật sự trách móc bọn họ, sư huynh chỉ nhắc nhở bọn họ cẩn thận hơn mà thôi. Dù sao lần này bọn họ mang theo Dao Dao đi đến Thần Tiêu Thành, quả thật có chút xúc động. Nhưng vì Dao Dao không biết khi nào Cửu Linh Hoàng mới xuất quan, nên liên tục làm phiền bọn họ, khiến cho bọn họ không thể không dẫn nàng đi.
Khi Cửu Linh Hoàng thấy ba người Như Phong hối lỗi, hắn cũng không có nói thêm cái gì. Ánh mắt của hắn lập tức nhìn về phía Vương Thế.
- Sao các ngươi có thể khiêu chiến một nha đầu để chứng minh trình độ luyện đan của Đan Vương gia các ngươi vậy. Nếu có giỏi thì hãy khiêu chiến ta này, bất lực luyện đan hay tỷ võ, ta đều chơi với các ngươi.
Cửu Linh Hoàng lạnh lùng nói. Nếu như hắn không đến kịp, muội muội của hắn đã bị đối phương ép giao ra hỏa diễm rồi? Hậu quả của chuyện đó cực kỳ nghiêm trọng, thầm chí có thể khiến Dao Dao trọng thương. Hỏa diễn của Luyện Đan Sư chính là bản mạng chi hỏa, nếu như bị lấy đi, thỉ không chỉ bị tổn thất một đóa hỏa diễm lợi hại, mà ngay cả tu vi cũng bị hao tổn, thực lực tụt lùi, làm cho công sức nhiều năm tu luyện bị hủy hoại trong chốc lát.
Khi Vương Thế nghe Cửu Linh Hoàng nói thế trong mắt hắn hiện lên hàn mang. Khi hắn nghe thấy uy danh của Đan Tiêu Đệ Nhất Quân, Cửu Linh Hoàng. Hắn đã từng muốn tỷ thí với Cửu Linh Hoàng một phen. Nhưng khi hai người gặp nhau, hắn lại có chút chần chờ, nếu hắn mà thua Cửu Linh Hoàng, hành trình của hắn tại Cửu Tiêu Hội Ngộ chắc chắn sẽ bị ảnh hưởng.
Trong lúc Vương Thế đang còn do dự không quyết, số người tụ tập đến đây càng ngày càng nhiều. Ở trong đám người mới tới, có một người mặc một bộ hắc bào che cả cơ thể, chỉ để lộ đôi mắt tràn đầy ma quang, tựa như một vị ma tháng ngạo thị thương sinh nhìn Vương Thế, bình tĩnh nói:
- Trận chiến của Đan Tiêu Đệ Nhất Quân và đệ nhất thiên tài của Đan Vương gia nhất định sẽ rất thú vị. Đừng phụ sự kỳ vọng của ta nhé.
- Lôi Động Thiên, đệ nhất thiên tài của Thiên ma Lôi gia.
Trong đám đông lập tức có người nhận ra thân phận của người mặc áo bào đen đó. Sau đó, lại có một người khác mở miệng nói:
- Chắc vì mấy hôm trước, Vương Thánh từng khi nhục người của Thiên ma Lôi gia, nên Lôi Động Thiên mới đến đây.
Cùng lúc đó, Vương Thế cũng nhìn phía Lôi Động Thiên, trong mắt hiện lên một đạo hàn quang, hét.
- Lôi Động Thiên, ngươi không cần sốt ruột như vậy làm gì? Sớm muộn gì ta và người sẽ gặp nhau trong Cửu Tiêu Hội Ngộ mà thôi.
- Phải không vậy. Ta chỉ sợ ngươi không lọt vào Cửu Tiêu Hội Ngộ nổi, nên mới đến đây đó.
Lôi Động Thiên trào phúng nói.
- Hừ.
Vương Thế hừ lạnh một tiếng, rồi chuyển mắt nhìn về một hướng khác. Lúc hắn nhìn thấy vài gương mặt quen thuộc trong đám người đó, sắc mặt của hắn biến đổi, nhưng vẫn thản nhiên nói.
- Các vị thật có có nhã hứng.
- Khi biết đệ nhất thiên tài của Đan Vương gia và Đan Tiêu Đệ Nhất Quân tỷ thí luyện đan, ta làm sao có thể không đến được. Ta nghe nói, ngay khi Vương Thế huynh biết Đan Vương gia bị người ta đánh bại, Vương Thế huynh vội vàng đến đây, nên chúng ta làm sao có thể không tới cổ vũ Vương Thế huynh được.
Khi người kia vừa dứt lời, cả đám đông tỏ ra hứng thú. Từ trong câu nói của người nọ, có vẻ Đan Vương gia vẫn rất quan tâm đến tỷ thí của hai bên, nên ngay khi Vương Thánh bại, Vương Thế chạy đến để lấy lại mặt mũi. Mà không chỉ có Đan Vương gia chú ý đến chuyện này, cá gia tộc khác cũng rất chú ý đến chuyện này, nên đám thiên tài đó mới đến nhanh như vậy.
Mặc dù biết người kia cố tình kích tướng mình, nhưng Vương Thế lại nhìn về phía một người khác. Người đó có một khí chất hờ hững đến khó tin, tựa như một người vô cảm.
- Không biết các hạ là người phương nào?
Vương Thế lập tức lên tiếng hỏi.
- Là Vô Tình công tử, không ngờ hắn cũng tới rồi.
Khi thấy Vương Thế nhìn về phía người thanh niên đó, mọi người mới chú ý đến người đó, họ lập tức nhận ra đó chính là Vô Tình công tử.
- Thanh Tiêu Đệ Nhất Quân, Vô Tình công tử.
Khi Vương Thế nghe thấy câu trả lời, trong ánh mắt hắn hiện lên một đạo phong mang, mở miệng nói:
- Không ngờ hôm nay lại có thể gặp được vài vị đệ nhất quân, đúng không thể may...
- Sư huynh của ta còn đang bế quan, nên không thể đến đây. Chỉ có Nhàn Nhân ta nhàn rỗi đến đây gặp các vị.
Ngay khi Vương Thế định nói tiếp, lại có một giọng nói nhẹ nhàng cắt ngang lời của hắn. Mọi người lập tức nhìn về phía một nho sinh đanh chậm rãi bước đến chính là người đã lên tiếng.
- Nhàn Nhân.
Vương Thế lập tức nhìn chằm chằm người thư sinh mới tới, nói.
- Hôm nay thật sự náo nhiệt, ngay cả Thánh Sơn Nhàn Nhân cũng đến.
Người vừa mới xuất hiện chính là nho tu trên Thánh Sơn, đồng thời là sư đệ của Thần Tiêu Đệ Nhất Quân. Uy danh và thực lực của hắn tuyệt không kém Lôi Động Thiên và Vương Thế chút nào.
Lúc nhìn thấy nhiều thiên tài lộ diện như vậy, tất cả mọi người đều cảm thấy bất ngờ, pha lẫn một chút hưng phấn. Có thể nói, đây là một Cửu Tiêu Hội Ngộ được thu nhỏ.