Tuyệt Thế Vũ Thần ( Dịch Full )

Chương 2170 - Cửa Ra

Cửa ra Cửa ra viptruyenfull.com

Người dịch: Sunshine

Biên: Hám Thiên Tà Thần

Nhóm dịch: Vạn Yên Chi Sào

Nguồn: viptruyenfull.com

------------------------

Ánh sáng lạnh lẽo của đao kiếm chiếu vào mặt Lâm Phong, một mảnh băng hàn, Lâm Phong ngẩng đầu, Lâu Lan Vũ thấy được một đôi đồng tử lạnh như băng, lạnh lùng, hờ hững, trống rỗng, không bất kỳ tình cảm gì.

Đột nhiên, trong tay Lâm Phong xuất hiện một thanh kiếm, thanh kiếm màu đen tràn ngập khí tức hắc ám, chỉ thấy hắn cầm một vật gì đó trong tay ném vào trong miệng, trực tiếp nuốt xuống, đó là yêu hạch.

- Răng rắc.

Tiếng vang nhấm nuốt truyền ra, khi thấy đôi mắt của Lâm Phong, nội tâm Lâu Lan Vũ lại nhịn không được khẽ run rẩy, tựa hồ sinh ra cảm giác không ổn, ánh mắt kia cực lãnh, nhưng lại khiến hắn kiêng kị một ít.

- Động thủ.

Trên thân kiếm của Lâu Lan Vũ xuất hiện kiếm ý đáng sợ, còn có hỏa diễm ý chí điên cuồng lượn lờ trên kiếm, mà sư đệ của hắn, đao mang lạnh lẽo mang theo khí tức hàn băng, hai người giống như tu lực lượng hoàn toàn tương phản, nhưng chiêu thức lại đồng dạng, cầm đao nhưng lại xuất kiếm thức, hư không nổi lên một trận gió lạnh.

- Ông!

Thân thể hai người đồng thời động, một trước một sau, đồng thời chém tới Lâm Phong, đao kiếm chưa đến, lực lượng sát phạt đã phủ xuống.

Cước bộ của Lâm Phong bắt đầu chuyển động, kéo hắc ám chi kiếm, chân hắn bước ra, cả thân hình giống như gió, kiếm ra giống như liễu lá phất phới, mềm nhẹ vô cùng, rồi lại mờ ảo không có phương hướng, một kiếm này giống như không thấy rõ quỹ tích, thấy không rõ phương hướng, trong hư không xuất hiện một đạo hắc ám vết kiếm.

Đột nhiên kiếm của Lâu Lan Vũ dừng lại, động tác của hắn cũng ngừng, cả thân hình giống như cứng ngắc tại chỗ, Lâm Phong giống như đứng bên cạnh thân thể hắn, sau đó máu tươi từ bên hông Lâu Lan Vũ trào ra, thân thể hắn trực tiếp đứt gãy thành hai đoạn, mang theo thần sắc tuyệt vọng, bờ môi của hắn giống như mấp máy, lập tức hóa thành một đạo ánh sáng, biến mất tại chỗ.

- Làm sao có thể như thế?

Sắc mặt sư đệ hắn tái nhợt, bàn tay nắm đao khẽ chấn động, chỉ thấy Lâm Phong phía trước hắn chậm rãi xoay người, con ngươi lạnh như băng nhìn vào hắn, khiến hắn cảm giác được một trận run sợ, cước bộ không tự chủ được lui về phía sau, hắn là thiên tài Kiếm Cốc Thần Tiêu Thành, hắn không nghĩ sẽ bị đá ra khỏi sân khấu Cửu Tiêu Hội Ngộ như vậy, thậm chí, hắn có khả năng sẽ chết.

- Áo nghĩa, phong áo nghĩa, hắn sao có thể nhanh hơn ta cùng sư huynh được?

Sắc mặt hắn khó coi, Lâm Phong kéo hắc ám chi kiếm chậm rãi đi về phía hắn, bàn tay nắm đao của hắn run càng lúc càng lợi hại, rốt cục, thân thể Lâm Phong lại lần nữa di chuyển, đồng thời trong nháy mắt, đao của hắn chém ra, hư không xuất hiện một đạo vết đao sáng chói, nhưng mà ngay cả góc áo của Lâm Phong cũng chưa từng va chạm vào, hắn cũng giống như Lâu Lan Vũ, trong mắt bắt đầu lóe lên vẻ tuyệt vọng, cuối cùng, biến mất tại chỗ không thấy.

Phía trên mặt đất, tiếng vang thanh thúy truyền ra, nơi đây có một thanh kiếm, thanh đao là binh khí của hai sư huynh đệ Lâu Lan Vũ rơi xuống.

- Ai nói Cửu Tiêu Hội Ngộ nhất định phải hoa lệ va chạm, có ai từng nghĩ qua, Vận Mệnh Thần Điện để chúng ta quay về khởi điểm, không có hoa lệ như vậy, nhưng vẫn kinh động tâm phách, có lẽ trong lúc lơ đãng đã đào thải nhân vật nổi danh thiên tài.

Mọi người đứng trên mặt đất thầm nghĩ trong lòng, Lâm Phong liếc nhìn bọn họ, hắc ám chi kiếm trong tay biến mất, lòng bàn tay của hắn xuất hiện một chìa khóa, thần niệm xâm nhập trong đó, một lát sau, Lâm Phong giống như hiểu được cái gì đó, bước một bước, đi về đường nhánh trong nơi nào đó trong Mê Thành, không để ý đến những người khác.

Sau khi Lâm Phong rời khỏi, tiếng vang thùng thùng đáng sợ lại lần nữa chấn động mặt đất.

- Sao lại thế này?

- Khí tức Ma hỏa, đoàn ma quang lại xuất hiện, lại thêm một con ma sư.

Đồng tử đám người co rút lại, xem ra đi vào trong này, bọn họ phải săn giết một con Yêu Tôn mới có thể biết đường nên phía sau đi như thế nào, điều này làm cho bọn họ âm thầm hối hận, xem ra Vận Mệnh Thần Điện đã sớm an bài tất cả, nếu như thực lực của bọn họ không đủ cường lại có thể đột phá yêu thú sâm lâm đến nơi đây, vẫn có khả năng chết dưới gót sắt của ma sư, bọn họ bắt buộc phải săn giết một con ma sư mới được, mà nếu như bọn họ ở yêu thú sâm lâm tu luyện tới cảnh giới nhất định mới đến, chỉ sợ khi đó cũng đã kết thúc vòng đào thải này rồi, cho nên, chỉ có nhân vật tinh anh mới có cơ hội tiếp tục đi tiếp.

- Chúng ta phải liên thủ với nhau.

Có một người mở miệng nói, hôm nay, nhóm của bọn họ chỉ còn lại có ba người.

- Nếu như giết được ma sư, tìm được cái gì đó thì chia như thế nào?

Một người nghi ngờ nói, ba người bọn họ liên thủ chắc chắn sẽ giết được ma sư, nhưng chỉ có một người có thể lấy được đồ.

- Chỉ có thể nhìn vận khí, ai giết được thì của người đó, nếu như chúng ta tách ra, chỉ sợ ba người cũng sẽ chết dưới gót sắt của ma sư, một người cũng đừng mong có cơ hội sống sót.

- Được, ra tay đi.

Ba người cũng hiểu được điểm này, bởi vậy, bọn họ chuẩn bị liều chết đối phó ma sư, còn kết quả như thế nào, Lâm Phong cũng không thể biết, lúc này hắn đi tới một cuối đường của nhánh đi, ở nơi nào, có một cánh cửa phong bế, Lâm Phong lấy cái chìa khóa ra lập tức tra vào, chìa khóa cắm vào rãnh của cánh cửa kia, trong nháy mắt, cánh cửa mở ra, Lâm Phong bước vào.

Lúc Lâm Phong tiến vào cánh cửa này, Thần Tiêu Đệ Nhất Quân Hoa Thanh Phong đã hoàn thành trận chiến cuối cùng của hắn ở vùng đất thí luyện này, lúc này hắn đứng trên chiến đài được quầng sáng bao phủ, thần sắc bình tĩnh, đối diện hắn là một người đã bị hắn đánh bại hoàn toàn, chẳng qua hắn ta chưa biến mất, chỉ lui trở về bên trong quầng sáng xa xa.

Trên hư không, ánh sáng chói mắt khuynh sái phủ xuống, dừng trên Hoa Thanh Phong, nhất thời, Hoa Thanh Phong biến mất trong quầng sáng kia.

Ở ngoại giới, chỉ thấy thân thể Hoa Thanh Phong khẽ giật giật, đôi mắt mở ra, ánh mắt sắc bén lóe lên.

- Hoa Thanh Phong tỉnh rồi.

Ánh mắt rất nhiều người đều dõi theo hắn, chỉ thấy trên đỉnh đầu của Hoa Thanh Phong có một đạo ánh sáng chói mắt, phía trên ghi số một.

- Chúc mừng, tạm thời ngươi sẽ lấy thân phận đứng đầu, để ứng phó gặp gỡ kế tiếp.

Người tiên tri nói với Hoa Thanh Phong, Hoa Thanh Phong bình tĩnh khẽ gật đầu, vòng khảo hạch thứ nhất Cửu Tiêu Hội Ngộ này có thể loại bỏ không ít người, hơn nữa, còn tạm định thứ tự, người đầu tiên đi ra đầu tiên sẽ được liệt vào vị trí thứ nhất.

- Thần Tiêu Đệ Nhất Quân có thực lực quả nhiên đáng sợ, chẳng lẽ đây là điềm báo trước hắn sẽ trở thành người đứng đầu Cửu Tiêu Hội Ngộ lần này hay sao, ai có thể kéo hắn ra khỏi vị trí thứ nhất này đây?

Trong lòng mọi người thầm than, thiên tài chân chính có thể trải qua bất kỳ khảo nghiệm nào, cho dù bắt đầu lại từ con số không, bọn họ vẫn sẽ nhóm người sáng chói nhất.

Đám người quan sát trận Cửu Tiêu Hội Ngộ này đã một khoảng thời gian, mặc dù thực lực của bọn họ đã trở nên rất yếu, nhưng mà mọi người vẫn không nỡ dời bước, cho dù mọi người Thần Tiêu Thành cũng như thế, ánh mắt nhìn chằm chằm vào hình chiếu kia, bọn họ muốn biết, người nào sẽ là người sáng chói nhất trong đám người đó.

Sau khi Lâm Phong đi vào cánh cửa kia, thấy được phía trước có bốn cánh cửa, mỗi một phiến trước cửa đều có chữ viết bằng ánh sáng lóng lánh, cánh cửa thứ nhất là công pháp, cánh cửa thứ hai là thần thông, cánh cửa thứ ba là binh khí, cánh cửa thứ tư là chiến đấu thí luyện.

Lâm Phong không chút do dự đi vào cánh cửa cuối cùng, chiến đấu thí luyện.

Từng cỗ yêu thú hung mãnh đáng sợ xuất hiện trước mặt hắn, khiến thần sắc Lâm Phong cứng đờ, toàn bộ đều là yêu thú cấp bậc Yêu Tôn, công pháp thần thông cùng binh khí đều có thể trực tiếp đạt được, chỉ sợ chiến đấu thí luyện này là lựa chọn nguy hiểm nhất, một đôi con ngươi kia dõi theo hắn, làm cho hắn cảm thấy lạnh cả người.

Bàn tay khẽ giật giật, ánh sáng hắc ám hội tụ, trong lòng bàn tay hắn xuất hiện hắc ám lợi kiếm, đồng thời, đồng tử hắn lại lần nữa hóa thành vẻ tro tàn, cực kỳ rét lạnh.

- Ông!

Thân ảnh như gió, thân thể Lâm Phong khẽ động đánh tới một con yêu thú, đó là một con cổ vượn. Vượn cổ rít gào một tiếng, nhất thời âm ba áo nghĩa đáng sợ trực tiếp sát phạt mà đến, khiến cho Lâm Phong cảm thấy màng tai chấn động, đồng thời lợi trảo cực lớn của cổ vượn kia mạnh mẽ đánh tới thân thể Lâm Phong, hư không rung chuyển.

Phía trên hư không, một con đại bàng đáng sợ phun ra từng đạo phong nhận, phong kín đường lui của Lâm Phong.

Lâm Phong sải bước, thân nhẹ như yến lại lần nữa biến thành liễu lá, phát huy phong áo nghĩa tới cực hạn, đồng thời cặp con ngươi hắc ám kia giống như muốn nhìn thấu tất cả, mà động tác của đối phương giống như chậm lại.

- Đông!

Nắm tay của Cổ vượn xuyên thủng mà đến, đầu Lâm Phong khẽ nghiêng, một cỗ ma xát đáng sợ khiến cho hai má Lâm Phong nóng lên, kiếm của hắn cắm vào cổ họng cổ vượn, bàn tay Lâm Phong vòng quanh qua cánh tay cổ vượn, hung hăng đánh ra ngoài, nhất thời hắc ám chi kiếm xuyên qua cổ họng của đối phương, mà giờ phút này, trong hư không, lợi trảo đáng sợ bắt đầu đánh tới đầu của Lâm Phong.

Lập tức, thân thể Lâm Phong nghiêng về phía trước, đồng thời bàn cầm hắc ám chi kiếm xuyên qua cổ họng vượn cổ, sau đó, mạnh mẽ xoay thân, ngã xuống phía dưới, đồng thời mặt của hắn đối diện với đại bàng phía dưới.

Phong kiếm bạo trảm mà ra, lợi trảo của đại bàng bị chặt đứt, phần bụng xuất hiện một tơ máu, sau đó kêu to một tiếng, lại lần nữa bay lên trời.

Lâm Phong đứng dậy, lập tức từng cỗ yêu thú đáng sợ bao vây xung quanh hắn mà đến, khiến cho sắc mặt Lâm Phong vô cùng ngưng trọng, áp lực vô cùng.

Hai ngày sau, Lâm Phong mang quần áo rách mướp, cùng với thương tích đầy người, đi ra khỏi con đường thí luyện, đi vào một cánh cửa chính giữa, ngay sau đó, hắn cảm thấy một đạo ánh sáng bao phủ chính mình, lập tức thân thể hắn chậm rãi bay lên, xuất hiện tại quảng trường hình tròn vô cùng to lớn, rất nhiều người cũng đây, hơn nữa mỗi một người đều được ánh sáng bao phủ thần sắc nghiêm túc, mà khu vực trung tâm đám người, có một tòa chiến đài ánh sáng được tia sáng bao phủ, trên đó có hai người đang tiến hành điên cuồng đại chiến.

- Xem ra ta đến cũng không sớm, đã có rất nhiều người tới rồi.

Ánh mắt Lâm Phong đảo qua từng đạo thân ảnh đang được ánh sáng bao phủ, rất nhiều người đã đi tới trong này, mà hắn coi như nhanh trong liên minh vừa rồi, nếu như đến muộn một chút, chỉ sợ sẽ bị kéo đến sau.

Bình Luận (0)
Comment