Tuyệt Thế Vũ Thần ( Dịch Full )

Chương 2175 - Hết Sức Căng Thẳng

Hết sức căng thẳng Hết sức căng thẳng viptruyenfull.com

Người dịch: Sunshine

Biên: Hám Thiên Tà Thần

Nhóm dịch: Vạn Yên Chi Sào

Nguồn: viptruyenfull.com

------------------------

- Quân Mạc Tích, Hầu Thanh Lâm, tụ họp.

Trong hư không ở chỗ cũ, Lang Tà hô một tiếng, tốc độ của đám người Lâm Phong làm cho người ta sợ hãi, hắn không thể đuổi theo, hơn nữa, chắc sức chiến đấu của Lâm Phong còn mạnh hơn hắn, hy vọng sẽ không có chuyện, bây giờ việc hắn phải làm là tụ họp người quen lại kết thành đồng minh.

- Kiếm Manh, Nhược Tà, tập hợp.

Hầu Thanh Lâm đồng thời mở miệng, nhất thời Quân Mạc Tích, Lang Tà, Hầu Thanh Lâm, Kiếm Manh cùng với Nhược Tà tụ tập về cùng một hướng, trong nháy mắt tổ hợp thành một đồng minh cường đại, quan trọng hơn là bọn họ tín nhiệm đối phương, đây mới là cái khó có được, Hầu Thanh Lâm cùng Nhược Tà tuy hai mà một, Kiếm Manh cũng là người Thiên Đài, Lâm Phong mang hắn đi đến Thiên Đài, nếu như bán đứng bọn họ, Lâm Phong cũng sẽ không bỏ qua cho hắn, hơn nữa Kiếm Manh chấp nhất với võ đạo, cũng không phải loại người đánh lén sau lưng, Quân Mạc Tích cả đời chính khí, quan hệ với Lâm Phong vô cùng tốt, Hầu Thanh Lâm tự nhiên cũng biết, Lang Tà, Quân Mạc Tích cùng với Hầu Thanh Lâm cũng từng ở chung, cho nên cũng tín nhiệm đối phương, khi xưa lúc thực hiện Cửu Tự Chân Ngôn, Hầu Thanh Lâm ngay mệnh cũng giao cho hắn.

Năm người, Quân Mạc Tích cùng Lang Tà đều là Vương thể, ba người Hầu Thanh Lâm thực lực cũng đều rất mạnh, tuy rằng bọn họ một mình một người chỉ sợ không thể đối mặt với cường giả cao nhất, nhưng mà năm người hợp vào một chỗ, trừ phi đụng tới đối phương cũng kết thành quân đồng minh lợi hại, nếu không cũng không đến mức dễ dàng bị đào thải.

Hai trăm chỗ ngồi, bọn họ nhất định phải kiên trì đến hai trăm người cuối cùng.

Rất nhanh, đám người đã tụ tập lại, trong nháy mắt, toàn bộ tản về những góc hẻo lánh trong không gian này, chỉ có rất ít nơi bạo phát chiến đấu, rất hiển nhiên, không ai nguyện ý tụ tập với đám người ở nơi tác chiến, rất nguy hiểm.

Sở Xuân Thu vẫn đứng trên hư không, chỉ thấy đôi mắt của hắn lạnh lùng lộ ra vẻ khinh thường, vương giả ý lộ rõ ra ngoài mang theo vài phần tà khí, nhìn chằm chằm đám người Quân Mạc Tích, Lang Tà. Nơi đây có hai vị vương thể, một vị luân hồi dị thể, nếu như có thể nuốt được, sẽ mang lại lợi ích rất lớn cho hắn, chẳng qua năm người này đã kết thành đồng minh, muốn đối phó, chỉ sợ sẽ có khó khăn rất lớn.

- Thiên Hồn.

Lúc này, ánh mắt Sở Xuân Thu nhìn tới một người, nhất thời ánh mắt Thiên Hồn Thánh Nhân ngưng lại nhìn Sở Xuân Thu, trong mắt hiện lên một đạo âm lãnh, trên đường đến Thần Tiêu đại lục, hắn đã gặp Sở Xuân Thu, hơn nữa, hai người bọn họ đồng thời đả kích chủ ý của đối phương, đại chiến một hồi, hắn phát hiện thực lực của Sở Xuân Thu cực kỳ đáng sợ, làm cho hắn cũng cảm thấy khiếp sợ, hai người dừng lại, không đi liều mạng, hôm nay ở sân khấu Cửu Tiêu Hội Ngộ rốt cục đã gặp lại.

- Muốn thử trước sao?

Thiên Hồn Cổ Thánh nhìn chằm chằm Sở Xuân Thu nói, hắn cho rằng, hắn cùng Sở Xuân Thu tự nhiên có thể đi đến cuối cùng, bọn họ nên quyết chiến tranh phong cuối cùng, mà không phải hiện tại đi va chạm.

- Chúng ta hợp tác một lần như thế nào?

Sở Xuân Thu nói với Thiên Hồn Cổ Thánh.

- Hả?

Thiên Hồn Cổ Thánh lộ ra thần sắc thú vị nhìn Sở Xuân Thu:

- Hợp tác như thế nào?

- Nơi đây có hai vị vương thể, một vị luân hồi dị thể, mà hai người khác cũng đều có chút lợi hại, chỉ sợ một mình ta khó có thể đối phó được, ngươi cảm thấy như thế nào?

Sở Xuân Thu chỉ vào đám người Quân Mạc Tích nói, lập tức đôi mắt Thiên Hồn Cổ Thánh nhìn tới bên kia, nhất thời trong mắt lóe lên, hai vị vương thể.

- Được.

Trong mắt, Thiên Hồn Cổ Thánh hiện lên một đạo yêu dị, lộ ra vẻ nóng bỏng. Đám người Quân Mạc Tích giống như đã nhìn thấy một màn bên này, thần sắc khẽ ngưng, lập tức chỉ nghe Lang Tà nói:

- Hai người này quỷ dị vô cùng, chúng ta đi.

Hầu Thanh Lâm khẽ gật đầu, hắn cùng với Lang Tà từng giao thủ với Sở Xuân Thu, có điều Sở Xuân Thu này rất quỷ dị, thực lực vô cùng đáng sợ, hơn nữa trên người hắn không có khí tức gì, mà càng đến phía sau, khí vương giả trên người mới hiển lộ, tuyệt đối là nhân vật khủng bố, còn Thiên Hồn Cổ Thánh là lão quái vật chuyển sinh có tính nguy hiểm rất cao.

Thân hình năm người nhanh chóng thối lui, đi về xa xa, mà Sở Xuân Thu cùng Thiên Hồn Thánh Nhân liếc mắt nhìn nhau, trong giây lát cước bộ bước ra nhanh như chớp, lúc này trên người Sở Xuân Thu có một cỗ Thôn Thiên Vương đạo ý đáng sợ thổi quét thiên địa, những nơi nó đi qua không người nào không tránh, hai con ngươi của Thiên Hồn Thánh Nhân như yêu, ở mi tâm của hắn đột nhiên bắn ra từng đạo thần hồn trường mâu đáng sợ, giống như tập trung thần hồn của năm người lại, nhanh đến mức không thể tin được.

Đám người Lang Tà khẽ nhíu mày, năm người bay nhanh trong hư không, nhưng mà lại nghe Hầu Thanh Lâm mở miệng nói:

- Chiến đi.

- Chiến.

Trong mắt Nhược Tà hiện tia sáng lạnh.

- Chiến.

Quân Mạc Tích cùng Hầu Thanh Lâm đều gật đầu, Kiếm Manh trầm mặc nhưng chiến ý trên người lại điên cuồng kéo lên.

Nhưng mà thân hình năm người vẫn chưa dừng lại, vẫn cuồn cuộn đi về phía trước, phía sau tiếng gió gào thét vẫn còn, cảm giác thần hồn bị uy hiếp vô cùng không tốt, trong phút chốc, bọn họ liền rời xa vùng đất đám người tụ tập kia.

- Động thủ.

Thanh âm của Lang Tà truyền ra, nhất thời năm người đồng thời dừng bước, xoay người, trong nháy mắt, khí tức khủng bố trên người điên cuồng nở rộ.

- Chậm!

Nhược Tà lạnh nhạt nói, nhất thời hư không giống như cũng bước chậm lại, đồng thời kiếm của hắn chém ra ngoài, mà phía trước hắn, kiếm quang của Kiếm Manh đã ra khỏi vỏ, ngay lập tức chém nát thần hồn trường mâu.

Đồng thời, mi tâm của Quân Mạc Tích bắn ra tử thần trường mâu, cùng thần hồn trường mâu của đối phương va chạm hủy diệt, Lang Tà cùng Hầu Thanh Lâm đều xuất thủ đánh tới thần hồn trường mâu kia, trong nháy mắt toàn bộ bị phá vỡ.

Mà giờ phút này, Sở Xuân Thu cùng với Thiên Hồn Thánh Nhân đã tới rồi, chỉ thấy khí tức trên người hai người cũng cực kỳ đáng sợ, sau lưng của Sở Xuân Thu đeo một tôn tuyệt đại chi vương ngạo thị thiên hạ, chỉ thấy từng bước hắn bước ra nuốt hết thiên địa, khắp hư không hóa thành lốc xoáy đáng sợ, đám người Hầu Thanh Lâm chỉ cảm thấy thần hồn, ý chí, và huyết nhục của chính mình bạo loạn cả lên.

- Giết.

Mi tâm của Thiên Hồn Cổ Thánh bắn ra một đoàn hắc phòng đáng sợ, bàn tay mạnh mẽ run lên, xiềng xích màu đen đáng sợ xuất hiện, giống như từ hắc vụ ngưng tụ mà thành, có thể khóa nhân thần hồn.

Lập tức, Luân Hồi Kiếm hiện lên, hư không xuất hiện luân hồi lốc xoáy, cùng thôn thiên lốc xoáy va chạm với nhau, gió lốc đáng sợ tàn phá trời đất, mà giới quang trên người Lang Tà tràn ngập xuất ra bao phủ khắp hư không, điên cuồng phân hóa lực lượng của đối phương, đồng thời chân hắn bước ra, truyền âm nói Kiếm Manh:

- Theo ta giết Sở Xuân Thu.

Kiếm Manh vuốt cằm, trong lòng hiểu rõ, chỉ thấy thân ảnh Lang Tà biến mất ngay tại chỗ, lúc xuất hiện trở lại đã trực tiếp đứng trước người Sở Xuân Thu, một đạo giới quang màu xanh từ trên bầu trời đập xuống, đồng thời tám mặt giới quang bao phủ thân thể Sở Xuân Thu, làm cho hắn không chỗ nào che giấu, Kiếm Manh cũng tới rồi, kiếm quang giống như muốn xé rách hư không, quang mang sáng chói đâm vào ánh mắt người khác làm cho người ta không thể mở mắt ra.

- Rống!

Sở Xuân Thu chợt quát một tiếng, vương thể rống giận, nuốt hết cổ kim, bất luận giới quang hay kiếm quang vẫn nuốt hết, song chưởng của hắn dời non lấp biển, ý chí điên cuồng bạo phát, giờ khắc này không biết có bao nhiêu ý chí đáng sợ công kích Lang Tà cùng với Kiếm Manh, khiến cho sắc mặt hai người tái nhợt, chỉ cảm thấy ý chí rung chuyển bất an, nhưng mà bọn hon vẫn công kích như trước.

- Nuốt.

Sở Xuân Thu không những không lùi mà còn tiến tới, song chưởng bạo kích mà ra, đồng thời tinh thần ý chí bạo phá, líc này Kiếm Manh cùng Lang Tà cảm giác được nguy cơ đáng sợ.

- Cửu Tự.

Bàn tay Lang Tà run lên, nhất thời hư không hiện Cửu Tự Chân Ngôn, thiên địa cộng minh, vũ trụ cùng run rẩy, một thanh giới kiếm sáng chói vô biên xuất hiện trong tay Lang Tà, từ trên bầu trời phách giết xuống, giống như muốn chém rách mảnh giới này.

Bên kia, Quân Mạc Tích, Nhược Tà cùng với Hầu Thanh Lâm đang xảy ra va chạm đáng sợ kinh thiên động địa với Thiên Hồn Cổ Thánh, bên này bạo phát chiến đấu khiến cho nội tâm người ngoại giới âm thầm chấn động, chiến đấu thật mạnh mẽ, hai người đấu năm người, hơn nữa thực lực của năm người kia vốn đã vô cùng đáng sợ.

- Người đứng thứ năm kia là ai, nuốt hết khí vương giả trong thiên địa, thật bá đạo, còn có một người khác thủ đoạn cũng vô cùng đáng sợ, nhất là thần hồn công kích, đương nhiên, thực lực của năm người kia cũng đều rất mạnh mẽ, lúc chiến đấu giống như phát cuồng, không có dấu hiệu bị áp chế, hai người kia muốn đối phó bọn họ, chỉ sợ còn chưa đủ, trừ phi có một người lợi hại như vậy gia nhập mới có thể ăn được năm người này.

Nhìn thấy đám người Sở Xuân Thu chiến đấu, trong lòng mọi người hiểu rõ, mà ở một nơi khác, tốc độ của đám người Lâm Phong thật đáng sợ, trong phút chốc ngắn ngủi không biết đã kéo dài khoảng cách với mảnh thế giới kia, hơn nữa tựa hồ còn chưa có dừng lại, thân thể Lâm Phong bắt đầu trở về, tuy rằng hắn rất tự tin về thực lực của chính mình, nhưng không tự đại đến mức cho rằng có thể đồng thời chống lại Trận Linh Thể chuyển kiếp kia và mấy vị Yêu thiếu, ngày xưa hắn từng giao thủ với mấy vị Yêu thiếu phía sau, biết đối phương đáng sợ, hiển nhiên mấy vị phía trước này sẽ càng mạnh hơn rồi.

- Thanh Phượng.

Giờ phút này, Lâm Phong thấy được Thanh Phượng, mở miệng nói:

- Không cần lo cho ta.

Thanh Phượng không nói gì, bỗng nhiên thay đổi phương hướng, tiếp tục hộ tống Lâm Phong.

- Phượng.

Tịnh nhìn thấy Thanh Phượng, rốt cuộc cũng đuổi kịp, còn có Ô trên hư không xẹt qua đường cong hoa mỹ.

- Ngươi nghĩ làm như vậy có thể chạy thoát sao?

Ở phía sau, Trận Linh Thể lạnh lùng nói, vẫn bước từng bước một trong hư không, dưới chân toàn bộ đều là trận quang đan vào.

- Ông!

Một đạo cuồng phong xoẹt qua thân hình Lâm Phong, khiến cho đồng tử Lâm Phong khẽ co rút lại, lập tức chỉ thấy người kia đứng bên cạnh hắn, nhìn vào Trận Linh Thể, nói:

- Dừng lại đi.

Thần sắc Trận Linh Thể kia khẽ ngưng lại, cước bộ ngừng xuống, nhìn chằm chằm cường giả trước mắt, lãnh miệt mỉm cười, nói:

- Ngươi là người phương nào?

- Cửu Linh Hoàng.

- Đan Tiêu Đệ Nhất Quân, có ý tứ.

Khóe miệng Trận Linh Thể khẽ nhếch lên, hôm nay Cửu Tiêu Đệ Nhất Quân không biết thực lực thế nào, vừa lúc đến thử xem.

Cánh chim của Lâm Phong dừng lóe lên, bỗng nhiên xoay người, nhìn thấy Cửu Linh Hoàng chặn Trận Linh Thể, nhắc nhở nói:

- Cẩn thận, trận đạo của người này siêu tuyệt, hắn chính là lão quái vật chuyển kiếp.

- Ông!

Đồng tử lạnh lùng của Trận Linh Thể bắn về phía Lâm Phong, sát ý lãnh liệt, lập tức lộ ra nụ cười lạnh lẽo, nhìn Cửu Linh Hoàng trước mặt.

- Lâm Phong, không trốn sao?

Mấy vị Yêu thiếu truy kích mà đến, huyết sắc đại bàng cánh chim ùn ùn kéo đến, phủ xuống phía trước Lâm Phong.

Cuối cùng, Lôi Động Thiên cũng tới rồi, giờ khắc này, chiến đấu hết sức căng thẳng.

Bình Luận (0)
Comment