Người dịch: Sunshine
Biên: Hám Thiên Tà Thần
Nhóm dịch: Vạn Yên Chi Sào
Nguồn: viptruyenfull.com
------------------------
Thần sắc A Tu La nhìn Lâm Phong vẫn bình tĩnh, nhưng nội tâm lại có chút chấn động, sức chiến đấu của người này thật đáng sợ, chỉ sợ đạo uy của hắn đã vượt qua cảnh giới tiểu thành, rất có khả năng đã đạt tới cảnh giới đại thành, lấy cảnh giới Vũ Hoàng tu luyện đạo ý đến đại thành, như vậy khi hắn bước vào Đế cảnh sẽ là tồn tại dạng gì?
Giờ phút này trên Quan Võ Đài đã có vài vị thống lĩnh xuất hiện, bọn họ đối với thiên phú của Lâm Phong cũng rất động tâm.
- Tên ngươi là gì?
Lúc này, A Tu La thống lĩnh mở miệng hỏi.
- Lâm Phong.
- Lâm Phong?
Khi hai chữ này hạ xuống, thần sắc Hắc Thằng thống lĩnh và Tần Dao đều ngưng lại, còn Vương Tiêu lại bộc phát ra một đạo hàn quang, hắn nhìn chằm chằm vào thân ảnh trên đài chiến đấu, nhưng một lát sau hắn lại phát hiện chính mình suy nghĩ quá nhiều rồi, người này không phải Lâm Phong kia, tướng mạo và khí chất của hắn và tên kia hoàn toàn bất đồng.
- Không phải hắn.
Tần Dao thầm nghĩ trong lòng.
- Lâm Phong, ngươi có hứng thú tiến vào quân đoàn A tu la của ta không, ta có thể thu ngươi làm đệ tử.
A Tu La thống lĩnh nhìn Lâm Phong bình tĩnh nói.
Ánh mắt mọi người nhất thời ngưng trệ, không ngờ một trong những thống lĩnh mạnh nhất Tống Đế thành A Tu La thống lĩnh muốn thu người này làm đệ tử, quả nhiên nhân vật có thiên phú cường đại cũng khiến cường giả thích.
Quả thật Lâm Phong có loại thiên phú này.
- Thống lĩnh, Tống Đế thành có thể đi vào Cửu Tiêu đại lục không?
Lâm Phong nhìn về phía trước bình tĩnh hỏi, hình như địa vị của A Tu La thống lĩnh rất cao, ngay cả vị trí của Vương Tiêu so với hắn cũng thấp hơn.
- Hả?
Thần sắc A Tu La thống lĩnh khẽ ngưng lại, Cửu Tiêu đại lục, người nọ là người nào?
- Có ý tứ gì?
A Tu La thống lĩnh nhíu mày nói.
- Không có gì, ta đã có lão sư, hơn nữa ta đối với chuyện gia nhập Tống Đế thành không có hứng thú, lần này tiến đến vì tìm Vương Tiêu.
Lâm Phong không có tiếp tục hỏi nữa mà nhìn về phía Vương Tiêu nói, cảnh này khiến cho thần sắc Vương Tiêu ngưng đọng, sắc mặt trở nên cực kỳ khó coi, người này tên Lâm Phong, hơn nữa lại tới tìm hắn.
- Có một người cùng tên với ta muốn tìm ngươi, nếu ngươi muốn gặp hắn thì đi theo ta một chuyến.
Lâm Phong bình tĩnh nói ra, sau đó lập tức xoay người, trực tiếp giẫm chân tại chỗ mà đi, hiển nhiên hắn không có hứng thú với việc gia nhập Tống Đế thành, trở thành một thành viên trong phủ thành chủ.
Thần sắc Vương Tiêu cứng ngắc, người cùng tên với hắn? Thần sắc Tần Dao cùng Hắc Thằng thống lĩnh cũng biến đổi, Lâm Phong gia hỏa kia sao?
- Triệu tập quân đoàn, đi theo ta.
Vương Tiêu truyền âm cho một người bên cạnh rồi lập tức bước ra ngoài, cùng Lâm Phong rời khỏi nơi này, chỉ là một nhân vật Vũ Hoàng mà thôi, hắn ngược lại muốn nhìn đối phương có âm mưu gì?
- Lâm Phong, ngươi tru sát con ta, không ngờ hôm nay còn dám trở về, đúng là muốn chết.
Thanh âm của Vương Tiêu rét lạnh đến cực điểm, Thanh Liên thống lĩnh hoá thành thanh liên đánh hắn bị thương nặng, sau đó mang Lâm Phong đi, khiến Lâm Phong đào thoát từ trong tay hắn, hắn đuổi giết chung quanh nhưng không có tìm được, hôm nay Lâm Phong lại dám chủ động trở về.
- Chúng ta cũng đi xem.
Hắc Thằng thống lĩnh cùng Tần Dao cũng hướng về phía Lâm Phong mà đi, ngay cả A Tu La thống lĩnh cũng có vài phần hứng thú, một đoàn người đi theo Lâm Phong, hướng về một phương vị nào đó của Tống Đế thành đạp đi.
- Đi.
Rất nhiều người cảm thấy tò mò, vì sao Lâm Phong phải mang Vương Tiêu đi, không biết sự tình sẽ ra sao.
Lâm Phong vẫn chưa đi quá xa đã ngừng lại, bước vào trong một cái sân, Vương Tiêu đứng trên hư không, ánh mắt nhìn chằm chằm phía trước, Lâm Phong đi vào một gian trong phòng.
Sau một lát, một tiếng chi nha truyền ra, chỉ thấy vài đạo thân ảnh đi ra, giờ khắc này đồng tử Vương Tiêu rồi đột nhiên đọng lại
- Sao có thể như thế!
Thần sắc Vương Tiêu trở nên cực kỳ lạnh lẽo, thần sắc lộ ra vẻ không tin, trước mặt hắn xuất hiện hai người không nên tồn tại, bọn họ đã tử vong rồi mới đúng.
- Thanh Liên!
Thanh âm lạnh lẽo của Vương Tiêu truyền ra, Thanh Liên thống lĩnh đã hóa đạo, khả năng nghịch chuyển sống sót rất thấp, vì sao giờ phút này hắn lại có thể đứng trước mặt hắn, còn có Thanh Thanh nữa, sao nàng có thể bất tử.
Cuối cùng ánh mắt Vương Tiêu dừng trên người Lâm Phong, thần sắc rét lạnh tới cực điểm, sát khí lan tràn:
- Người vừa rồi chính là ngươi?
- Vương Tiêu, hoan nghênh ngươi đi vào Vận Mệnh Thành.
Lâm Phong mỉm cười, hư không lập tức biến ảo, trong khoảnh khắc phiến không gian này giống như hóa thành một tòa thành, cổ thành mênh mông bao phủ toàn bộ đám người Vương Tiêu vào bên trong.
- Đây là....
Vương Tiêu nhìn chằm chằm vào Vận Mệnh Thành trong hư không?
Không chỉ có Vương Tiêu bị chấn động, mà đám người Thanh Liên thống lĩnh cùng Thanh Thanh cũng chấn động, hiển nhiên Vận Mệnh Chi Thành là một kiện bảo vật đáng sợ, rốt cuộc Lâm Phong đã gặp được cái gì, sao hắn có thể lấy Bất Tử Thần Dược cho bọn họ khôi phục, có năng lực thay hình đổi dạng hoàn toàn như vậy, hoàn toàn đổi thành một người khác, hôm nay hắn lại gọi về Vận Mệnh Chi Thành, tòa thành này tuyệt đối là chí bảo cấp bậc Đế binh.
Ngoại giới, đám người Hắc Thằng thống lĩnh cũng vừa đến đây, nhưng mà bọn họ chỉ có thể nhìn thấy một mảnh không gian mê huyễn, nó giống như một mảnh trận pháp vậy.
- Bảo vật thật đáng sợ, chỉ sợ bên trong cũng có không gian độc lập, hắn là ai?
A Tu La thống lĩnh cũng đến đây, hắn nhìn chằm chằm vào ảo cảnh phía trước, ẩn ẩn có cảm giác Vương Tiêu không xong rồi.
Phía sau có một quân đoàn đang cuồn cuộn đi đến, người cầm đầu chứng kiến một màn này thì thần sắc cũng trở nên cứng ngắc, hắn nhìn A Tu La thống lĩnh nói:
- A Tu La đại nhân có thể đánh tan nó không.
A Tu La thống lĩnh liếc mắt nhìn người này một lát, cái gì cũng không có làm, hắn thực sự không thích Vương Tiêu, tuy Vương Tiêu cũng là thống lĩnh Tống Đế thành nhưng hắn không để ý, đây chính là chuyện tình của Vương Tiêu, sinh tử tên kia và hắn không có quan hệ, huống hồ Lâm Phong dám trắng trợn dẫn Vương Tiêu tới nơi này thì hắn đã có sự chuẩn bị trước, hơn nữa hắn còn có được loại bảo vật này thì hắn sẽ là người thường sao, chỉ sợ hắn cũng phi thường không đơn giản.
- Đi.
Thủ lĩnh quân đoàn kia nhìn thấy A Tu La thống lĩnh không có ý định xuất thủ thì hắn mang theo quân đoàn hướng về phía trước, sắp xếp đội hình chuẩn bị tiến hành công kích đáng sợ vào phiến ảo cảnh kia, nhưng mà một quầng sáng đã ngăn cách hết thảy lực lượng bên ngoài, công kích của họ không có tác dụng gì, lực lượng của bọn họ còn kém rất xa, không phá được quầng sáng phòng hộ bên ngoài Vận Mệnh Thành, bọn họ nhìn thấy cảnh tượng bên trong đều là giả.
Giờ phút này Lâm Phong đang đứng giữa sân một toà tiểu viện nói với Thanh Liên thống lĩnh:
- Thanh Liên thúc, toà tiểu Vận Mệnh Thành này có thể thừa nhận công kích của Thánh Đế cảnh, trừ phi đối phương có cường giả cấp bậc Thánh Đế cực kỳ lợi hại mới có thể chân chính phá vỡ nó, sẽ không có người đến quấy rầy chúng ta đâu.
Toà Vận Mệnh Chi Thành này cũng giống như Áo Choàng Huyễn Ảnh, nó chính là lễ vật của lão sư đưa cho hắn, nó cũng là thủ đoạn bảo mệnh của hắn, người bên ngoài chỉ biết đây là một vùng đất có ảo cảnh, còn lại không biết đây là bảo vật gì, đương nhiên họ có biết thì cũng không có vấn đề gì, hắn đạt được vị trí đệ nhất Cửu Tiêu, cái này thưởng cho hắn cũng chẳng có gì lạ.
- Thanh Liên thúc giết chết gia hoả này chắc không có vấn đề gì chứ.
Lâm Phong nhìn về phía Thanh Liên thống lĩnh mở miệng nói, Vương Tiêu từng bị Thanh Liên thống lĩnh hóa đạo làm bị thương nặng, tuy nói đã qua vài năm nhưng mà thực lực của hắn chắc chắn không có tiến bộ, có lẽ hắn so với trước kia càng kém cỏi hơn.
Thanh Liên thống lĩnh khẽ gật đầu, hướng về phía trước bước chậm mà ra, sát ý trên người vô cùng sắc bén, thanh liên đạo ý tràn ngập mà ra, pháp tắc đan vào nhau mà sinh, bên trong bàn tay hắn có một gốc cây thanh liên.
Sắc mặt Vương Tiêu cực kỳ khó coi, trên người có khí tức đáng sợ phóng thích mà ra, giờ phút này bọn họ phải đối phó Thanh Liên thống lĩnh trước mới được.
Chiến đấu giữa hai người lập tức bạo phát, đúng như Lâm Phong đã dự đoán, thực lực của Vương Tiêu hôm nay chẳng những không có tiến bộ, ngược lại càng yếu đi, hắn phải nương dựa vào lực lượng thần hồn công kích, đúng lúc này trên người Lâm Phong tràn ngập ra từng đạo khí tức bao bọc thân thể Thanh Thanh lại, tuy nói thực lực Vương Tiêu đã yếu đi, nhưng mà hắn muốn giết chết Thanh Thanh chỉ sợ vẫn rất dễ dàng , Lâm Phong không thể không phòng ngừa.
Trên chính thân thể Lâm Phong cũng có khí tức đáng sợ tràn ngập, vạn pháp đan vào nhau, cùng tử vong đạo tương dung, toàn bộ hóa thành lực lượng tử vong.
Nghìn vạn thanh liên xuất hiện, mỗi một gốc cây thanh liên giống như hóa thành lợi khí sát phạt khủng bố, không ngừng đánh sâu vào thần hồn Vương Tiêu, khiến sắc mặt hắn rất nhanh trở nên trắng bệch, sát ý trong con ngươi càng ngày càng đáng sợ, nếu cứ như vậy đi xuống, tình huống của hắn sẽ phi thường không ổn.
- Lâm Phong.
Đôi mắt Vương Tiêu hướng về phía Lâm Phong nhìn qua, Thanh Liên thống lĩnh cùng Thanh Thanh chết đi sống lại do hắn làm, còn có toà bảo vật Vận Mệnh Chi Thành này nữa cũng là của hắn.
- Giết!
Trong lòng Vương Tiêu hiện lên một luồng ý niệm giế chóc, công kích khủng bố bức lui thân thể Thanh Liên trong khoảnh khắc, thân hình hắn hóa thành một đạo tử vong cuồng phong, hướng về phía Lâm Phong cuốn qua.
- Tử.
Vương Tiêu chợt quát một tiếng, một đạo pháp tắc đáng sợ xẹt qua hư không, hướng về phía Lâm Phong chém ra, trên người Lâm Phong bộc phát vô số tử vong lợi kiếm đánh nát đạo công kích kia, đồng thời khí tức tử vong tiếp tục rít gào, mười vạn dấu ấn tử vong hóa thành một thanh tử vong trường mâu khủng bố, mang theo lực lượng vô kiên bất tồi, trong giây lát hướng về phía Vương Tiêu đánh tới, một thanh tử vong trường phun ra nuốt vào lực lượng thiên địa hướng về phía trước bay đi.
- Sao có thể như thế!
Trong khoảnh khắc sắc mặt Vương Tiêu trở nên xanh thẫm, loại công kích cường độ này sao có thể xuất từ một Vũ Hoàng, lực lượng tử vong kia đã có thể uy hiếp đến hắn.
- Ngủ say!
Pháp tắc của Lâm Phong biến hóa trong khoảnh khắc, hóa thành đại mộng pháp tắc, Vương Tiêu chỉ cảm thấy đầu óc giống như muốn lâm vào ngủ say, lực lượng tử vong hóa thành trường thương rít gào đánh tới.
- Biến!
Vương Tiêu nổi giận gầm lên một tiếng khiến chính mình thanh tỉnh lại ngay lập tức, vô số công kích nở rộ, tiếng oanh long không ngừng tàn phá ở trên hư không, trường mâu bị phá vỡ, nhưng mà tâm Vương Tiêu lại ngã vào đáy cốc, vì phía sau lưng có một gốc thanh liên trực tiếp đâm vào thân thể hắn, lực lượng đáng sợ đang tàn phá hết thảy.