Người dịch: Sunshine
Biên: Hám Thiên Tà Thần
Nhóm dịch: Vạn Yên Chi Sào
Nguồn: viptruyenfull.com
------------------------
Dương Châu thành, sau khi Lâm Phong mang theo tất cả người trong thành rời đi, toà thành được xây dựng cải tạo thêm vài lần, cùng với những người di chuyển đến đây, toà thành trì này đã sớm trở thành vùng đất hưng vượng nhất Tuyết Nguyệt quốc.
Mà người dân Dương Châu thành cũng biết rõ lịch sử pho tượng cự đại này, nhân vật kiệt xuất này chính là Lâm Phong, chuyện của hắn đã sớm diễn hóa ra vô số phiên bản, truyền lưu trong từng con ngõ lớn nhỏ Dương Châu thành.
Tuy hôm nay Thanh Mộng Tâm đã có cảnh giới Tôn Vũ, thực lực phi thường lợi hại nhưng mà trong lòng nàng không có gì quá kiêu ngạo, nàng hiểu được thành tựu của nàng trước mắt nam nhân này rất nhỏ bé, căn bản không có tư cách đánh đồng, nàng đã từng cùng người này xuất hiện phía trên chiến đài Tuyết Vực đại bỉ, nhưng mà vài năm sau gặp lại một ánh mắt của đối phương đã khiến nàng không thể thừa nhận được, loại chênh lệch này thời khắc nhắc nhở nàng yếu đuối như thế nào.
- Lâm Phong, không biết hôm nay ngươi đã đến cảnh giới gì rồi?!
Thanh Mộng Tâm thì thào nói nhỏ một tiếng.
Thời điểm Thanh Mộng Tâm nhìn chằm chằm vào pho tượng của Lâm Phong thì trong thành cũng có vô số ánh mắt ngẩng đầu nhìn nàng, đó là Thanh Mộng Tâm, tình nhân trong mộng của vô số nam nhân, thực lực cường đại, xinh đẹp thoát tục, nghe nói trước kia thân thể của nàng mang theo vô tận mị hoặc, nhưng mà hôm nay nàng đã bỏ đi cái loại mị hoặc này, hóa thành vẻ đẹp tự nhiên.
Lúc này trên đường lớn có hai đạo thân ảnh từ phương xa bước chậm mà đến, hai người này một nam một nữ, nam tử tuấn dật phi phàm, nữ tử xinh đẹp như tiên, thoạt nhìn thì thấy bọn họ như đang lững thững đi dạo trong sân, nhưng mà họ lại lơ đãng đi tới phụ cận, nhìn pho tượng cự đại.
- Một chút cũng không giống.
Nữ tử khẽ bĩu môi giống như nàng nhìn thấy pho tượng kia có chút bất mãn.
- Cũng không quá tệ.
Nam tử mỉm cười nói.
- Nào có, thật sự không giống mà, căn bản không có khắc xuất thần chút nào, bút tích điêu khắc quá kém.
Trong giọng nói của nữ tử vẫn lộ ra sự bất mãn, tuy rằng pho tượng kia rất sống động, nhưng nàng khó có thể hài lòng, bởi vì bức tượng kia chính là Lâm Phong lúc trước, nó không có giống với khí chất và thần vận của Lâm Phong bây giờ.
Thanh niên nở nụ cười, nha đầu kia vẫn còn quá chấp nhất, chẳng qua giờ phút này Lâm Phong so với pho tượng kia không giống chút nào, khí chất biến hóa quá lớn, làm cho người chung quanh không có nhận ra.
- Đây chính là tác phẩm do đại sư Âu Dã chế tạo ra, thực lực Âu Dã tiền bối cũng đến Tôn Vũ cảnh, cao cao tại thượng, các ngươi là ai mà dám nói tiền bối điêu khắc quá kém.
Có người nghe được hai người đối thoại nhất thời khinh thường nói, hai gia hỏa này thật sự là cuồng vọng, không biết trời cao đất rộng.
- Khẩu xuất cuồng ngôn.
Lại có người mở miệng, bọn họ nhìn chằm chằm vào hai người kia, không khí trở nên có chút khẩn trương.
Thanh niên kia chứng kiến một màn này liền cười yếu ớt, trong thế giới võ đạo vô luận đi đến chỗ nào cũng đều tôn trọng cường giả, Dương Châu thành cũng không ngoại lệ.
Thanh Mộng Tâm trong hư không nghe được thanh âm này thì ánh mắt cũng chậm rãi chuyển qua, nhưng mà khi ánh mắt của nàng nhìn thấy hai người kia, thân thể cũng không nhịn được khẽ run rẩy lên, đôi mắt xinh đẹp đột nhiên trở nên long lanh.
- Ông!
Trong hư không đột nhiên nổi lên một trận gió, thân thể Thanh Mộng Tâm xuất hiện trước đôi nam nữ kia, thân thể khẽ chấn động, mắt đẹp nhìn chằm chằm hai người bọn họ không chớp một cái, trong lòng nhấc lên sóng gió cự đại.
- Thanh Mộng Tâm cũng không quen nhìn bọn họ.
Mọi người nhìn thấy Thanh Mộng Tâm hướng về phía hai người đi đến, trong lòng thầm nghĩ một tiếng, nhưng nam nữ kia thấy Thanh Mộng Tâm đi đến thì mỉm cười.
- Các ngươi. . .
Thanh Mộng Tâm nhìn hai người trước mắt thì trong một khoảng thời gian nhất định có trăm mối cảm xúc ngổn ngang, Đường U U và Lâm Phong đã cùng nhau trở lại, hơn nữa vô luận Lâm Phong hay Đường U U thì nàng cũng không thể nhìn thấu, họ căn bản không cùng một cái cấp bậc, tuy rằng hai người cũng mỉm cười, nhưng Thanh Mộng Tâm hiểu được, thực lực hai người này đã sớm vượt qua nàng không biết bao xa rồi.
- U U là vợ ta.
Lâm Phong mỉm cười nói, Thanh Mộng Tâm ngẩn người, lập tức lộ ra một chút ý cười, nói:
- Chúc mừng các ngươi.
- Cám ơn.
Lâm Phong gật đầu với nàng, sau đó lập tức mở miệng:
- Ta đi vào trong Dương Châu thành nhìn một chút.
- Ân, muốn ta dẫn các ngươi đi hay không.
Thanh Mộng Tâm đáp lại.
- Không cần, chúng ta tùy ý tản bộ được rồi.
Lâm Phong lắc lắc đầu, hai người tiếp tục bước đi, hướng về phía bên trong Dương Châu thành mà đi, Thanh Mộng Tâm xoay người nhìn bóng dáng họ thở dài, mặc dù hôm nay nàng đã là cường giả Tôn Vũ cảnh nhưng tâm tình vẫn dao động như thế, hôm nay nàng và họ đã là người không cùng một thế giới sao.
Mọi người chứng kiến một màn này xong thần sắc ngưng lại, không nghĩ tới Thanh Mộng Tâm quen biết hai tên cuồng ngạo kia.
- Không đúng, sao ta cảm giác thanh niên kia có chút quen mắt nhỉ.
Lúc này có một người kinh hô lên, người kia nhìn rất quen thuộc giống như trước kia đã từng nhìn thấy vậy.
- Ta cũng có loại cảm giác này, nhìn rất quen mắt, giống như vừa rồi không nhận ra vậy.
Lại có người mở miệng, rất nhanh đám người bàn tán không ngừng, có người ánh mắt lập tức chuyển qua, nhìn về phía pho tượng cự đại kia.
- Nơi đây.
Đúng lúc này, có người hít vào một ngụm lương khí chỉ về hướng nào đó, ánh mắt của đám đông đều chuyển qua nhìn về phía gương mặt của pho tượng cự đại, đôi mắt bọn họ dần dần híp lại, thần sắc bắt đầu rung chuyển, chỗ quen thuộc kia ở trong này.
Lập tức, rất nhiều người hướng mắt nhìn về phía Thanh Mộng Tâm.
- Hắn chính là Lâm Phong.
Thanh Mộng Tâm mở miệng nói, trong đầu đám đông giống như có tiếng nổ tung, người nọ là Lâm Phong sao.
Người vừa mở miệng chất vấn Lâm Phong cảm thấy trong lòng rung chuyển, bọn họ dám quát mắng Lâm Phong, nói thê tử của Lâm Phong ăn nói càn rỡ, đương nhiên nữ nhân xinh đẹp kia có tư cách bình luận pho tượng, điêu khắc đại sư Âu Dã trước mặt người khác lại tính cái gì.
- Nghe đồn Tuyết Nguyệt quốc biến thành quốc gia không người có quan hệ với Lâm Phong, không ngờ hôm nay Lâm Phong lại trở về Tuyết Nguyệt .
- Đúng vậy, thực lực Lâm Phong hôm nay đã cường đại hơn xưa rất nhiều, không biết hắn đã đi đến bước nào rồi.
Mọi người cảm thán trong lòng một câu, tin tức này hướng vào trong thành Dương Châu lan tràn ra rất nhanh, tất cả mọi người đều biết Lâm Phong đã về tới Dương Châu thành, mà lúc này Lâm Phong đang nắm tay Đường U U, dạo bước phía trên Tuyết Nguyệt quốc, giống như một vị khách qua đường, thưởng thức cảnh đẹp của phiến đại địa này.
Trên mặt Đường U U có một chút ý cười, nàng mỉm cười nói:
- Quả nhiên nơi này và Dương Châu thành trong Tuyết Nguyệt quốc chàng sáng tạo ra giống nhau, nơi này có hơi bị khuếch trương một chút, còn Tuyết Nguyệt do chàng sáng tạo ra vẫn giữ được nguyên trạng.
- Tự nhiên, cha mẹ bọn họ cũng bên trong, hai thế giới giống nhau mới khiến bọn họ không đến mức tưởng niệm gia hương, nơi đây chính là gia hương của họ.
Lâm Phong mỉm cười nói, nếu như một người mới trưởng thành đi lên hai phiến thổ địa sẽ không biết có cái gì khác nhau, hôm nay người trong thế giới của Lâm Phong đều không biết mình đã tới một phiến thế giới khác .
- Tại sao chàng lại nghĩ đến nơi này?
Đường U U dựa vào cánh tay Lâm Phong, ôn nhu cười nói.
- Ta tính toán cùng nàng về nhà một chuyến, thuận đường đến xem một chút không phải tốt sao.
Lâm Phong nở nụ cười, hai người bước chậm trong Dương Châu thành, sau đó ngồi trong tửu lâu uống rượu, mới qua nửa ngày trời mà tin tức Lâm Phong trở lại Dương Châu thành đã truyền ra khắp nơi, rất nhiều người bắt đầu chú ý đường đi của Lâm Phong cùng với Đường U U, nhưng mà giờ phút này hai người đã đi ra bên ngoài thành, hai người liếc mắt nhìn lẫn nhau, khẽ mỉm cười, lập tức nắm tay hướng vào trong hư không đạp đi.
- Lâm Phong, đúng là Lâm Phong rồi.
Có người đã sớm chú ý tới Lâm Phong, giờ phút này chứng kiến hai người bay lên không, không khỏi kinh hô lên tiếng.
- Lâm Phong!
Vô số người ngẩng đầu hướng về hư không nhìn lại, nhưng mà chỉ thấy thân ảnh hai người giống như lưu quang, trong giây lát chui vào trong hư không biến mất không thấy.
- Thật nhanh, một bước xuyên thấu hư không, thực lực bực này mạnh đến mức nào rồi.
Có người hướng về phương hướng bọn họ đuổi theo, nhưng người kia chỉ đuổi theo được vài bước, đã phát hiện chuyện này không có khả năng, đáng tiếc bọn họ không thể nhìn thấy Lâm Phong.
Sau khi rời khỏi Dương Châu thành, đi ra Tuyết Nguyệt đế quốc, Lâm Phong lập tức đi đến Long Sơn đế quốc hỏi thăm sức khỏe người nhà Đường U U, hôm nay thực lực của Đường Y Y cùng Đường Duệ đã có không sai biệt lắm, bọn họ đã có thể tự xông xáo bên ngoài.
Hôm nay Lâm Phong và Đường U U nằm trong sân nhà nhìn trời chiều, phụ thân Đường U U phía sau bọn họ nhìn thấy hai người như vậy thì lộ ra một nụ cười hiền lành, nhìn thấy nữ nhi và Lâm Phong đều mạnh khỏe, hơn nữa còn có thực lực đáng sợ thì hắn tự nhiên vui mừng, mà bản thân lão cũng được lên chức ông ngoại, đáng tiếc không có nhìn thấy cháu ngoại của mình, nghe U U nói hôm nay cháu ngoại đã là một vị thánh hoàng tử của một hoàng triều, không biết hoàng triều trong miệng U U là thế lực cấp bậc gì, khẳng định nó so với Long Sơn đế quốc cường đại hơn rất nhiều.
Hắn trong tiểu thế giới nên rất khó tưởng tượng ra hoàng triều trong Kỳ Thiên Thánh Đô cường đại đến mức nào, giống như năm đó Lâm Phong cũng không nghĩ đến một số năm sau hắn sẽ đi xa như vậy.
Lâm Phong và Đường U U không cùng phụ thân nói chuyện nhiều, chỉ tùy ý nói vài câu mà thôi, dù sao biết nhiều hơn cũng không tốt mà ngược lại sẽ quấy rầy sự yên tĩnh của bọn họ.
- Tỷ! Khi nào tỷ cùng tỷ phu rời đi, ở nhiều hơn một chút nhé.
Đường Y Y ngồi trên một cái ghế khác hỏi Đường U U.
- Qua vài ngày nữa thì đi, về sau có cơ hội ta sẽ thường xuyên trở về thăm các muội .
Đường U U mỉm cười nói, nàng biết hôm nay Lâm Phong rất cần tăng lên thực lực, đột phá cảnh giới hiện tại, bọn họ đi ra ngoài cũng vì lịch lãm tâm tình, buông bỏ tất cả, khiến tâm vô tạp niệm, hy vọng có thể bước vào Đế cảnh.
- A, muội cũng muốn đi cùng tỷ.
Đường Duệ mở miệng cười nói.
- Không được.
Đường U U quyết đoán lắc lắc đầu, hôm nay muội muội cũng trưởng thành nhưng vẫn còn tính trẻ con.
- Được rồi, nhưng tỷ phu phải đi giúp muội vài ngày.
Đường Duệ cũng nghiêm mặt nói.
- Tốt.
Lâm Phong mỉm cười gật gật đầu, hắn đã sống an tường nhiều ngày rồi!