Người dịch: Sunshine
Biên: Hám Thiên Tà Thần
Nhóm dịch: Vạn Yên Chi Sào
Nguồn: viptruyenfull.com
------------------------
Thực lực Lâm Phong là loại nào, thương thế bình thường chỉ cần sinh mệnh pháp tắc chảy qua cơ thể đã lập tức khỏi hẳn, nếu như có ám thương Mục Doãn lại tiếp tục dùng dược liệu điều trị, không bao lâu sau đám người đã được trị liệu xong, chẳng qua sau khi bọn họ rời đi vẫn có rất nhiều người nhìn lén bên này, trong lòng bọn họ có chút ghen tị với Lâm Phong, không ngờ nữ thần Mục Doãn có cái nhìn khác đối với người này.
Giờ phút này trong lòng bọn họ muốn nữ tế ti Mục Doãn không có người trong lòng, chẳng lẽ nàng đã sớm có lòng tương tư sao, mà người nàng thích chính là thanh niên tuấn dật mới xuất hiện kia.
Lâm Phong cùng Mục Doãn đứng đối diện lẫn nhau, bên trong đôi mắt mang theo ý cười nhàn nhạt.
- Lâm Phong, khoảng cách từ lần trước ngươi trở lại Yêu Dạ Đảo đến giờ đã qua lâu như vậy, hôm nay tu vi của ngươi thế nào rồi ?
Mục Doãn cười yếu ớt, mở miệng hỏi một tiếng.
- Vũ Hoàng đỉnh phong.
Lâm Phong cười nói.
- Thật nhanh.
Môi mục Mục Doãn khẽ nhúc nhích, trong đôi mắt tinh thuần có thêm vài phần cười khẽ:
- Sức chiến đấu của ngươi vốn cao hơn cảnh giới, ta cũng không biết hiện tại ngươi có bao nhiêu lợi hại.
Lâm Phong từ chối cho ý kiến mà chỉ nở nụ cười, hắn nhìn Mục Doãn nói:
- Lần này đi ra ngoài lịch lãm, chính muốn buông bỏ hết thảy, nhìn xem có cơ hội đánh sâu vào Đế cảnh hay không.
- Ân, ngươi nhất định có thể, ta tin tưởng ngươi.
Trong đôi mắt của Mục Doãn lộ ra thần thái tín nhiệm, nàng tin tưởng Lâm Phong, bởi vì hắn sáng tạo ra nhiều kỳ tích lắm, Tề Thiên Bảo từng bắt hắn nhưng chẳng phải hắn hiện giờ vẫn an nhiên thế sao.
- Doãn nhi, về sau nàng có tính toán gì không?
Lâm Phong cười hỏi.
- Ta còn có thể có cái tính toán gì, cứ như vậy ở tại chỗ này, im lặng không phải tốt hơn sao.
Mục Doãn mỉm cười nói, chẳng qua đôi mắt nàng lại có vài tia sáng lóe lên, cũng không biết nàng đang nghĩ tới cái gì.
- Cả đời đều như thế?
Lâm Phong nhìn chằm chằm Mục Doãn tiếp tục hỏi.
- Ừm, ta cảm thấy rất tốt , ta thích ở đây, thích con người ở đây.
Mục Doãn gật đầu thật mạnh.
- Nếu nàng thực thích thì tốt, ta hy vọng nàng có thể mãi mãi vui vẻ.
Lâm Phong nhìn thấy phía trước có một lão giả đi tới, sau khi nhìn thấy Lâm Phong sửng sốt, rồi lập tức cười nói:
- Tiểu phong, ngươi tới thăm nha đầu Doãn nhi kia sao.
- Thu đại gia, vãn bối đến thăm Doãn nhi.
Lâm Phong khẽ gật đầu, đây là hàng xóm sát vách của Mục Doãn, trước kia hắn từng ở đây một đoạn thời gian, nên quen biết vài người, thỉnh thoảng Lâm Phong sẽ cùng bọn họ ngồi nói chuyện.
- Ân, đến đây thì tốt rồi, nếu có thể ngươi mang theo nha đầu Doãn nhi kia đi thôi, tuy rằng bộ lạc cần nàng, nhưng một mình nàng cũng rất buồn.
Thu đại gia cười nói, khiến cho Lâm Phong ngẩn người, hắn liếc mắt Mục Doãn bên cạnh, thấy trên mặt Mục Doãn giờ phút này hiện lên ý ngượng ngùng, nàng dịu dàng nói:
- Thu gia gia, người nói cái gì đó.
- Ngươi nói ta nói cái gì đây.
Thu đại gia trừng mắt nhìn Mục Doãn:
- Ta nhìn nha đầu người lớn lên ta còn không biết sao, mỗi lần nói đến Tiểu Phong là trong mắt ngươi lại sáng lên, miệng nở nụ cười hồn nhiên tới cực điểm, ngươi cho lão Thu ta thật sự già rồi sao.
". . ."
Ánh mắt Lâm Phong loé lên, mà khuôn mặt Mục Doãn lại hoàn toàn xấu hổ đỏ lên, màng cúi đầu liếc mắt nhìn Lâm Phong, thấy Lâm Phong nhìn về phía nàng, nàng lại lập tức dời ánh mắt đi.
- Doãn nhi, tuy Thu gia gia cũng không nỡ xa ngươi, nhưng ta vẫn hy vọng ngươi có thể cùng Tiểu Phong rời đi, hài tử này không tồi đâu.
- Thu đại gia, ngài đừng nói nữa.
Mục Doãn chà chà chân, người ở ngoài xa chứng kiến nữ thần thất thố như thế, trong lòng không khỏi dâng lên một mảnh lạnh lẽo, quả nhiên Mục Doãn thật sự thích thanh niên từ trên trời giáng xuống này.
- Được rồi không nói không nói, không biết bao giờ các ngươi
muốn đi.
Thu đại gia lắc đầu, hướng về một phương hướng khác đi đến.
Lâm Phong nhìn Mục Doãn, chỉ thấy Mục Doãn khẽ ngẩng đầu nói với Lâm Phong:
- Lâm Phong, ngươi đừng nghe thu đại gia nói bậy, ta ở trong bộ lạc rất tốt .
- Ta hiểu được.
Lâm Phong gật gật đầu, thở dài một tiếng, chỉ thấy hắn đi đến bên người Mục Doãn, hai tay đặt trên đầu nàng mỉm cười nói:
- Nếu có chuyện gì, nhất định phải nói cho ta biết.
- Ân.
Mục Doãn gật gật đầu, không dám nhìn ánh mắt Lâm Phong.
- Ta đi rồi, về sau ta sẽ tìm thời gian đến thăm nàng.
Lâm Phong nhìn kỹ gương mặt xinh đẹp kia lần cuối, chỉ thấy Mục Doãn chậm rãi ngẩng đầu, hình như sâu trong đôi mắt nàng có một chút thương cảm, vừa mới đến lại muốn đi sao, nhưng mà nàng vẫn cố gắng cười gật đầu nói:
- Tốt, một lời đã định.
- Một lời đã định.
Lâm Phong gật gật đầu, hai người nhìn nhau một lát, rồi Lâm Phong buông tay trên đầu Mục Doãn ra, xoay người đạp chân vào hư không mà đi, bóng dáng biến mất trong khoảnh khắc, Mục Doãn nhìn thấy thân ảnh kia rời đi thì một thời gian sau trong lòng có trăm mối cảm xúc ngổn ngang, cảm giác mất mác nhàn nhạt kia không thể che dấu.
Sau khi Lâm Phong cùng Đường U U hội hợp thì tiếp tục đi về phía trước, hôm nay địa vực của chín đại tiên cung đã hoàn toàn nằm trong tay Thiên Đài, thậm chí Thanh Đế Sơn cũng không có được quyền uy như vậy, thế lực có quan hệ cùng Thiên Đài nhiều lắm, Diễm Kim Tháp của Diễm Kim thành, Kiếm Sơn, Yêu Dạ Đảo, cùng với tổng bộ Thiên Đài ở Thánh Thành Trung Châu, dần dần khu vực này đã trở thành thiên hạ của Thiên Đài, trong thời gian này Thiên Đài cũng không có ngừng đưa thiên tài đến Chiến Vương Học Viện.
Lâm Phong vẫn chưa dừng lại ở địa vực của chín đại tiên cung, hắn đến đó một chút rồi lập tức đi đến Yêu Dạ Đảo, Diễm Kim thành, sau đó đi tới Kiếm Sơn. Hồ Nguyệt cùng với Thần Vũ Vũ Hoàng cũng đã trở về Yêu Dạ Đảo, mà bên trong Kiếm Sơn, Lâm Phong và Vô Thiên Kiếm Hoàng luận bàn kiếm đạo, nhưng thật ra hắn đã khiến Vô Thiên Kiếm Hoàng chấn kinh rồi hồi.
Đi qua hàng nghìn hàng vạn thành trì, thế giới, cước bộ của Lâm Phong cũng không có ngừng lại, trong nháy mắt một năm thời gian trôi qua, khoảng thời gian từ lúc Cửu Tiêu Hội Ngộ kết thúc đã có hai năm, một ngày này bên trong một cái biển lớn mờ mịt, vòm trời phía trên có Thiên Ma kiếp cuồn cuộn buông xuống, không ngừng oanh kích trên người Lâm Phong, ma uy quay cuồng, chấn động thiên địa, ma kiếp ở vòm trời phía trên giống như hội tụ ma long, không ngừng oanh đập xuống vậy.
Sau khi chín đạo ma kiếp oanh xuống, thân thể thần hồn Lâm Phong được rèn luyện càng thêm lợi hại, nhưng mà Lâm Phong không có vui sướng chút nào, chỉ thấy hắn ngẩng đầu lên nhìn trời, trong ánh mắt lộ ra một chút mê hoặc cùng thần sắc suy tư.
Khi hắn ở Tôn Vũ đỉnh phong, pháp tắc vốn nên từ trên trời giáng xuống, nhưng mà cấm kỵ thể chất lại ngăn cản pháp tắc trong thiên địa giáng xuống khiến hắn không thể phá vỡ trói buộc mà bước vào Vũ Hoàng cảnh, mặc dù sau này hắn nắm trong tay pháp tắc, thì hắn vẫn là Tôn Vũ đỉnh phong, hôm nay hắn lại giẫm lên vết xe đổ, không thể phá vỡ trói buộc bước mà vào Đế cảnh sao.
Vạn Kiếp Bất Diệt Thiên Ma Công chính là cổ kinh cực kỳ đáng sợ, nó đủ để cho người ta tu luyện đến Thánh Đế cảnh , hắn mới là Vũ Hoàng nhưng hôm nay đã có được công pháp hoàn chỉnh, đáng ra hắn có thể phá vỡ trói buộc bước vào Đế cảnh mới đúng, nhưng mà hắn không có làm được, thân thể hắn cường đại, thần hồn trở nên mạnh mẽ, duy chỉ có cảnh giới bất động.
Lâm Phong hướng ánh mắt lên nhìn vòm trời, trong lòng cảm thấy khó hiểu, rốt cuộc cấm kỵ thể là cái gì, ngày xưa hắn không thể phá Tôn vào Hoàng, hôm nay hắn cũng không thể phá vỡ Hoàng bước vào Đế cảnh hay sao?
Như vậy, con đường tu luyện của hắn rốt cuộclà ở phương nào?
...
Lâm Phong lịch lãm hơn hai năm thời gian, rung động ở Cửu Tiêu Hội Ngộ ngày xưa dần dần bị phai nhạt đi, từng cái tên chói mắt trong dòng chảy của thời gian dần dần được ít đề cập, duy chỉ có tên tuổi của Sở Xuân Thu vẫn chói sáng, tuy rằng hắn chưa cướp được vị trí đệ nhất Cửu Tiêu Hội Ngộ, chỉ xếp thứ ba nhưng mà trong Cửu Tiêu có lời đồn đãi, Sở Xuân Thu chính là người khiến Vận Mệnh Luân Bàn chuyển động.
Người trong Cửu Tiêu Thiên Đình chính là những nhân vật tối cao trong toàn thế giới, sự tình bọn họ biết được tự nhiên nhiều hơn người thường một chút, bọn họ hiểu được Vận Mệnh Luân Bàn của Vận Mệnh Thần Điện chuyển động có ý nghĩa gì.
Sở Xuân Thu bị đưa đến Thái Yêu giới, chuyện này cũng bị Thần Điện xác nhận, hơn nữa sau khi Sở Xuân Thu đi hắn đã phá hoàng nhập Đế, mà một năm sau Sở Xuân Thu cùng yêu long cấp bậc Đế cảnh đại chiến, hơn hai năm sau lại có tin tức truyền ra, Sở Xuân Thu Thời Gian Trường Hà đi ra, chiến thắng một vị thiên tài Long tộc cấp bậc Yêu Đế, thực lực tiến bộ cực nhanh, làm cho người ta líu lưỡi.
Biểu hiện của Sở Xuân Thu cùng với sự bồi dưỡng của Vận Mệnh Thần Điện và Thái Yêu giới đã chứng thật tin đồn, rất có khả năng Sở Xuân Thu chính là người khiến Vận Mệnh Luân Bàn chuyển động.
Ngoại trừ Sở Xuân Thu ra, những người khác cũng có con đường của mình, người dành được vị trí thứ hai Cửu Tiêu Hội Ngộ cũng là thiên tài đáng sợ, nhưng mà sau khi Cửu Tiêu Hội Ngộ kết thúc hắn đã biến mất, chưa từng xuất hiện qua, mà người bài danh đệ tứ Chu Vinh Mãn lại rất kiêu ngạo, chỉ sợ hôm nay ngoại trừ Sở Xuân Thu ra thì danh khí lớn nhất chính là Chu Vinh Mãn, bởi vì mỗi lần đánh nhau đều nói cho người khác biết ta gọi Chu Vinh Mãn.
Hoa Thanh Phong, cũng có một thời gian ngồi trên ghế đệ nhất Cửu Tiêu, nhưng sau này lại trở nên bình thường nhất, thường xuyên có người trong Cửu Tiêu nhìn thấy hắn, nhưng mà nghe đồn, tu vi hắn vẫn dừng lại tại cảnh giới Vũ Hoàng đỉnh phong, cơ hồ không có gì biến hóa, giống như cùng biểu hiện tại Cửu Tiêu Hội Ngộ có chút không giống.
Còn người trong tốp một trăm cũng có được tư cách bước vào Cửu Tiêu Thiên Đình, hôm nay bọn họ đã đi vào thế giới lịch lãm để trở nên mạnh mẽ, mọi người đều tự tu luyện con đường riêng.
Đương nhiên, mấy người này đều là những người có cảnh giới Vũ Hoàng.
Nhưng tất cả chuyện này cùng bản tôn Lâm Phong không có quan hệ, Đường U U làm bạn với hắn đi khắp Thanh Tiêu đại lục, hai người chuẩn bị đi vào một phiến đại lục khác của Cửu Tiêu, đối với các sự việc của Cửu Tiêu thiên đình đã có thân ngoại hóa thân của hắn nghe ngóng, hắn tự nhiên cũng biết đến, hết thảy biến hoá đều nằm trong mắt hắn, nhưng mà hắn vẫn khiến chính mình duy trì trạng thái tâm vô tạp niệm.
Mặc dù hắn không có biện pháp đột phá đến Đế cảnh, nhưng vẫn không kiêu không nóng nảy, trong lịch lãm sờ soạng đi về trước, cuối cùng hắn sẽ mở ra ánh sáng, thời điểm hắn đột phá Vũ Hoàng cảnh cũng như thế, hắn tin tưởng lần này cũng sẽ không ngoại lệ!