Tịnh mang theo Lâm Phong đi vào nơi nàng sống, nơi này nằm trước một mảnh rừng trúc, hoàn cảnh trong này u tĩnh, gió mát lay động, có lực lượng cấm chế nhàn nhạt, nếu không có tiếng nói chuyện quá lớn, thanh âm sẽ không thể truyền đi ra ngoài.
- Hiện tại Thanh Phượng như thế nào rồi ?
Lâm Phong lại mở miệng hỏi lần nữa, Lão đại của Yêu giới đã nói chuyện cùng hắn cả buổi, kì thực lão muốn mang Thanh Phượng phó thác cho hắn.
- Nàng ở trong Phượng Hư gia tộc, bởi vì thân phận đặc thù của nàng, nên nàng có vẻ rất xấu hổ khi ở giữa Phượng Hư gia tộc.
Tịnh mở miệng nói:
- Mẫu thân ta rất thích Thanh Phượng nhưng mà cha ta lại không thể dễ dàng tha thứ cho nàng khi nàng thường xuyên ở bên người mẫu thân ta, cộng thêm việc bên trong Phượng Hư gia tộc có một chút vấn đề, nên tình cảnh Thanh Phượng có chút vi diệu, nhưng dù sao Thanh Phượng cũng là đệ tử một vị Thánh Nhân, không có người nào dám làm khó nàng.
Lâm Phong khẽ gật đầu, Thanh Phượng chính là đệ tử của Thập Tuyệt Lão Tiên, chỉ cần có Thập Tuyệt Lão Tiên ở đó, cho dù là một cái Thánh Vương gia tộc, cũng không dám làm càn đối với Thanh Phượng, Thánh Vương là một tồn tại có lực uy hiếp rất mạnh.
- Một khi đã như vậy, sao không để Thanh Phượng rời khỏi Phượng Hư gia tộc, tại sao để nàng ở chỗ này.
Lâm Phong nhìn Tịnh mở miệng nói.
- Vì sao phải rời đi, ở trong Phượng Hư gia tộc thì huyết mạch của Thanh Phượng mới có thể phát huy đi ra, chỉ cần Phượng Hư gia tộc tán thành nàng, nàng sẽ có cơ hội tìm được thần huyết phượng hoàng tẩy lễ, hoàn thành một lần lột xác, hóa thân thành cổ phượng, có được bất tử chi thân, tuy rằng Thập Tuyệt Lão Tiên là Thánh Vương nhưng lão cũng không có khả năng cho Thanh Phượng cái này, chuyện này cũng là nguyên nhân mẫu thân ta hy vọng nàng trở về, nếu nàng đi theo phụ thân nàng, thì thành tựu sẽ có hạn.
Tịnh mở miệng nói.
- Như vậy hiện tại Phượng Hư gia tộc còn không có chấp nhận Thanh Phượng?
Lâm Phong nhíu mày nói.
- Lúc trước cha ta vì mẫu thân, không quan tâm gốc gác của nàng để qua lại, thậm chí nguyện ý tiến vào Phượng Hư gia tộc, trở thành một thành viên của Phượng Hư gia tộc, người đã hy sinh rất lớn, nhưng Phượng Hư gia tộc vẫn đối xử với cha ta có chút thua thiệt một chút, dù sao năm đó cha ta ở U Thiên Cổ Cảnh cũng thuộc loại nhân vật cấp bậc thiên tài, hôm nay người đã là cường giả của Hỏa Diễm Thần Điện, Bán Thánh chi cảnh, bước vào Thánh Vương cảnh là chuyện nhất định, chắc ngươi có thể tưởng được, địa vị của cha ta ở Phượng Hư gia tộc.
Tịnh chậm rãi mở miệng nói, khiến cho thần sắc Lâm Phong ngưng lại, một nhân vật như vậy, nguyện ý nhập Phượng Hư gia tộc, đúng là bọn họ sẽ nắm chặt lấy.
- Người Hỏa Diễm Thần Điện.
Thần sắc Lâm Phong trầm xuống, nói với Tịnh:
- Vậy thái độ của ngươi ra sao, đứng ở phía phụ thân ngươi hay là đứng ở phía mẫu thân ngươi?
- Ta là tỷ tỷ của Thanh Phượng, tự nhiên ta hy vọng nàng được sống tốt, còn chuyện của đời trước, ta cũng mặc kệ.
Tịnh mở miệng nói.
- Ân.
Lâm Phong khẽ gật đầu, Tịnh không đứng ở góc độ của ai, mà chỉ đơn thuần hy vọng Thanh Phượng được tốt.
- Còn ngươi thì sao, ngươi đến Phượng Hư gia tộc đã có tính toán gì chưa?
Tịnh nhìn Lâm Phong, nói ra một câu lạnh như băng.
- Nhìn xem ngươi và Thanh Phượng ở trong này như thế nào, ta thấy không yên lòng.
Lâm Phong bình tĩnh nói.
- Ngươi không yên lòng vì Thanh Phượng, hay là không muốn mang nàng theo.
Thanh âm của Tịnh trở nên lạnh lùng.
Lâm Phong nhìn thấy nàng như vậy, liền mỉm cười nói:
- Nữ nhân nên cười nhiều mới tốt, ta thấy lúc ngươi nổi cáu nhìn đẹp hơn thì phải.
- Lâm Phong, đừng tưởng rằng vì Thanh Phượng mà ta không dám động ngươi.
Trên người Tịnh tràn ra một luồng sát khí.
- Ngươi cho rằng ngươi có thể động vào ta?
Lâm Phong cười nói, khiến cho
thần sắc Tịnh ngưng lại, ngày xưa gia hoả này giành được vị trí đệ nhất Cửu Tiêu Hội Ngộ đã có thực lực rất đáng sợ, hôm nay đã trôi qua nhiều năm như vậy, nàng không thể nhìn thấu tu vi của hắn nữa, không biết hắn mạnh đến mức nào .
- Hiện tại ngươi có thực lực gì?
Tịnh tò mò hỏi.
- Ngươi thử xem thì biết.
Lâm Phong bình tĩnh mở miệng, trên người Tịnh có một cỗ sát ý đáng sợ tràn ngập, đột nhiên hàn quang tràn ra như nước, một thanh lợi kiếm phá không mà ra, giống như tia chớp màu trắng xẹt qua vòm trời, hướng về phía Lâm Phong ám sát qua, một kiếm này không hề lưu tình, đâm thẳng cổ họng Lâm Phong, sát khí lạnh như băng bao bọc thân kiếm, lại có thêm hỏa diễm đáng sợ lượn lờ, phá hủy hết thảy.
Lâm Phong duỗi tay ra, hướng về phía mũi kiếm chụp một trảo, khiến cho thần sắc Tịnh ngưng hạ, nàng hừ lạnh một tiếng, gia hoả này quá sơ xuất rồi, nhưng mà khi kiếm của nàng đâm vào lòng bàn tay Lâm Phong là lúc, ánh mắt của nàng đọng lại.
- Vỡ!
Lâm Phong phun ra một đạo thanh âm, tiếng nứt vỡ lập tức truyền ra, thu thủy kiếm vỡ hóa thành từng mảnh nhỏ, hoàn toàn bị chấn vỡ ra, Tịnh cúi đầu nhìn từng mảnh kiếm nhỏ rơi trên mặt đất, trong lòng chấn động vô cùng , loại này thực lực. . . Chênh lệch giữa hai người đã lớn như vậy sao!
Hơn mười năm qua, nàng không có thả lỏng tu luyện nửa điểm, hôm nay tu vi đã đến Đại Đế đỉnh phong, có thể đối phó cường giả Thiên Đế cảnh bình thường, nhưng nàng ở trước mặt lại giống như ngay cả tư cách thương tổn đối phương cũng không có.
Đột nhiên Tịnh mỉm cười, mở miệng nói:
- Có biện pháp .
- Cái gì?
Lâm Phong nhìn thấy Tịnh cười thì không khỏi hỏi lại.
- Một khi ngươi đã muốn đi vào Phượng Hư tộc, hơn nữa sức chiến đấu lại cường đại như vậy, nếu như ngươi cùng Thanh Phượng yêu nhau thì bởi vì sự tồn tại của ngươi, mà địa vị của Thanh Phượng trong Phượng Hư gia tộc lại có thể bay lên một tầng thứ mới.
Đột nhiên Tịnh mở miệng cười nói, khiến cho Lâm Phong ngưng lại:
- Phượng Hư gia tộc chính là Thánh Vương gia tộc, cường giả nhiều như mây, tuy sức chiến đấu của ta lợi hại, nhưng nói vậy cũng không đủ để địa vị của Thanh Phượng đề thăng.
- Gia tộc có Thánh Vương giống như Phượng Hư gia tộc sẽ rất coi trọng thiên tài Thánh Vương hoặc người có tiềm lực trở thành Thánh Vương, những người khác cũng không quan trọng, cho nên cha ta có địa vị rất cao, nếu mà ngươi triển lộ ra tiềm chất Thánh Vương thì lại là chuyện khác.
Tịnh chậm rãi nói.
Lâm Phong khẽ gật đầu, đối với Thánh Vương gia tộc mà nói, thứ bọn họ thật sự coi trọng cũng chỉ có nhân vật cấp bậc Thánh Vương, hoặc là nhân vật Bán Thánh, Thánh Đế, đối với gia tộc loại này, nhân vật hạch tâm không có tác dụng.
Tầng thứ của các tông môn trong thế giới võ đạo hoặc là địa vị của các thế lực không được quyết định bằng thực lực tổng thể, mà được quyết định bởi tầng lớp nhân vật đỉnh phong, một vị Thánh Vương giả đối mặt với một đám Thánh Đế cường đại, cũng có thể dễ dàng diệt sạch bọn họ.
- Tốt, hiện tại ngươi dẫn ta đi gặp Thanh Phượng.
Lâm Phong mở miệng nói, Tịnh khẽ gật đầu, hai người lập tức rời khỏi cánh rừng trúc này, hướng về phía cung điện Tịnh sống mà đi, nhưng mà bọn họ mới vừa đi ra khỏi rừng trúc, liền nhìn thấy một đám cường giả đang chờ ở ngoài , trong đó có người vừa dẫn Lâm Phong tới nơi này.
- Trong này không có chuyện tình gì, các ngươi rời đi đi.
Tịnh nhàn nhạt nói một câu, nhưng mà thân hình những người đó lại bất động, ánh mắt thanh niên cầm đầu dừng ở trên người Lâm Phong, đôi mắt rét lạnh, khí tức của hắn giống như mãnh thú thời hồng hoang, hướng về phía Lâm Phong đánh qua.
- Ngạo Phong, ngươi làm càn gì đó, ta lệnh cho ngươi dẫn người rời đi.
Tịnh lạnh lùng nói.
- Làm sao người ngoài có thể đặt chân vào Phượng Hư gia tộc, hắn là ai.
Thanh ấm của Ngạo Phong trở lên lạnh lẽo, mắt nhìn chằm chằm vào Lâm Phong.
- Biến.
Tịnh phun ra một chữ, thanh âm giống như hàn băng, khiến cho sắc mặt Ngạo Phong xanh thẫm, nhìn Tịnh nói:
- Tịnh tiểu thư, hôm trước sư tôn của Hỏa Hình Tử đã đi vào Phượng Hư gia tộc nói chuyện với lão gia, hôm nay Hỏa Hình Tử đã bước vào Thiên Đế cảnh, nắm trong tay lực lượng Cửu Thiên Huyền Hỏa, hy vọng tiểu thư hiểu được ý tứ trong này, cáo từ.
Nói xong, Ngạo Phong mang theo đám người rời đi, mà thần sắc Lâm Phong lại ngưng xuống:
- Hỏa Hình Tử, là thanh niên xuất hiện trong Hoả Diễm Thần Điện sau khi Cửu Tiêu Hội Ngộ chấm dứt ngày xưa?
- Đúng là hắn, người này có thiên phú phi thường lợi hại, trước đây không lâu hắn lợi dụng Cửu Thiên Huyền Hỏa Thần Trận của Hỏa Diễm Thần Điện bước vào Thiên Đế cảnh, sư tôn hắn cùng cha ta có quan hệ sư huynh đệ đồng tông nhất mạch, bởi vậy khoảng thời gian gần đây, họ hy vọng ta cùng Hỏa Hình Tử làm đám hỏi.
Tịnh lạnh lùng nói.
- Chắc là Phượng Hư gia tộc cũng vui vẻ chứng kiến một màn này.
Lâm Phong thấp giọng nói, khiến cho Tịnh dùng ánh mắt lạnh lùng nhìn hắn, đương nhiên Phượng Hư gia tộc vui vẻ chứng kiến một màn này, như vậy quan hệ giữa bọn họ và Hỏa Diễm Thần Điện càng sâu thêm một tầng.
Thần Điện, là thế lực cao nhất trong thế giới này.
Tịnh mang theo Lâm Phong đi tới một tòa cung điện khác, quả nhiên Thanh Phượng ở trong này, khi nàng nhìn thấy Lâm Phong nàng cũng không nhận ra được, dù sao thì Lâm Phong cũng biến ảo khuôn mặt hoàn toàn.
- Thanh Phượng, là ta.
Lâm Phong biến ảo lại khuôn mặt, khiến cho mắt đẹp của Thanh Phượng co rút lại, thấp giọng hô:
- Lâm. . .
- Hư!
Lâm Phong duỗi tay ngăn chặn môi Thanh Phượng, khiến cho Thanh Phượng ngưng lại, nhẹ nhàng gật đầu, trong thần sắc hiện lên một chút bối rối nhàn nhạt.
- Ngươi thật sự đi thực hiện ước hẹn?
Thanh Phượng nhìn Lâm Phong hỏi, ước hẹn hai mươi năm sắp đến, Thập Tuyệt Lão Nhân cùng Lâm Phong định ra ước hẹn sắp đến.
- Ân.
Lâm Phong khẽ gật đầu.
- Tốt lắm, ta sẽ thông báo cho sư tôn, nói cho người biết là ngươi đã đi tới nơi này.
Thanh Phượng mở miệng nói, nhưng Lâm Phong lại lắc lắc đầu:
- Ta đã thông báo cho Thập Tuyệt tiền bối là ta tới nơi này muốn tìm ngươi.
- Tìm ta?
Mắt đẹp của Thanh Phượng chợt loé lên.
- Phụ thân ngươi đem ngươi phó thác cho ta, ta tự nhiên phải hảo hảo chiếu cố ngươi.
Lâm Phong nở nụ cười, khiến mặt Thanh Phượng có chút nóng lên, nàng nhìn Lâm Phong thầm nghĩ, không biết ý gia hoả này là như thế nào.
- Ta sẽ tự chiếu cố tốt cho mình.
Thanh Phượng thấp giọng nói, nhưng mắt đẹp lại có chút chờ đợi Lâm Phong.
- Ngươi đừng ăn nói ngang ngạnh.
Tịnh liếc mắt nhìn Thanh Phượng nói:
- Ngươi tới Cửu Tiêu thiên đình, không phải là vì gia hoả này sao, hiện tại hắn đến tìm ngươi, sao ngươi lại đuổi người ngoài ngàn dặm.
- Ai nói .
Thanh Phượng bị Tịnh vạch trần, mặt xấu hổ khiếp, khiến cho Lâm Phong ở một bên nở nụ cười:
- Vậy ngươi có cần ta chiếu cố hay không?
Thanh Phượng nhìn Lâm Phong, đôi mắt như có nước, lập tức hung hăng chà chà chân, nói:
- Các ngươi. . .
Giờ phút này, Thanh Phượng cũng giống như một tiểu nữ sinh, e lệ như hoa, khiến Lâm Phong cùng Tịnh không nhịn được cười thành tiếng, rõ ràng là trong lòng nha đầu kia nhớ mong, lại còn phủ nhận!