Vùng đất của Tuyết tộc tuyết trắng xóa như một mảnh thế giới màu bạc.
Lúc này trong thế giới tuyết màu bạc đó có hai vị thanh niên ngồi ở tuyết trong, trước người bọn họ còn có một ấm trà, nước trà có thể duy trì sự ấm áp.
- Kinh Tiêu, nhiều năm trước hy vọng ngươi gia nhập Băng Tuyết Thần Điện tu hành, nhưng mà ngươi hết lần này đến lần khác cự tuyệt, hôm nay tu vi của ngươi đã tới hoàn cảnh này rồi, không thể tiếp tục cự tuyệt lời mời của Băng Tuyết Thần Điện nữa đấy.
Thanh niên mỉm cười nhìn người đối diện nói, trên người hắn có từng bông tuyết bay bay, giống như có thể tùy thời mang hắn vùi lấp đi vậy.
Tuyết Kinh Tiêu khẽ mỉm cười, nói:
- Đế Giang, ngươi thật bám riết không tha.
- Bằng hữu như ngươi mà không thể cùng ta tu hành trong Băng Tuyết Thần Điện thì thật là đáng tiếc, bởi vậy bất kể hao phí bao nhiêu năm thời gian, ta cũng nhất định kéo ngươi vào Băng Tuyết Thần Điện, nhìn lại một chút thì chúng ta cũng quen biết nhau ba mươi năm rồi, khi đó ta mời ngươi gia nhập Băng Tuyết Thần Điện cũng bị ngươi cự tuyệt, vì thế còn đại chiến một hồi với ngươi nữa.
Thần sắc Đế Giang vui vẻ cười nói, hôm nay hai người đã là nhân vật một phương, nhớ tới việc cuồng ngạo hồi trẻ, không khỏi cảm giác có chút thú vị.
- Ta cũng nhớ rõ, khi đó ta không nghĩ tới ta không thể chiến thắng ngươi, mặc dù ngươi là người Thần Điện.
Tuyết Kinh Tiêu cười nói.
- Ta cũng vậy thôi, đâu có thắng được ngươi.
Đế Giang cũng nở nụ cười, sau đó nâng chén trà lên, khẽ nhấp một ngụm, tiếp tục nói:
- Lần này ta còn bồi thêm muội muội ta yêu nhất, nếu ngươi còn không chịu đáp ứng, ta cũng thật tức giận đó.
- Đế Thiền có khỏe không?
Tuyết Kinh Tiêu cười hỏi.
- Ngươi mãi không chịu gia nhập Thần Điện, ngươi cho rằng nàng sẽ vui sao.
Đế Giang liếc mắt nhìn Tuyết Kinh Tiêu, khiến cho Tuyết Kinh Tiêu lộ ra một chút ý cười khổ nhàn nhạt.
- Nhiều năm như vậy rồi, chắc ngươi cũng hiểu tính cách của ta, một chữ tình sẽ không trở thành chướng ngại tu hành của ta.
- Thiền nhi cũng nói qua, nàng vĩnh viễn không trở thành chướng ngại của ngươi.
Đế Giang nhìn đối phương nói:
- Hay ngươi không tin Thiền nhi, hoặc nói không tin chính ngươi.
- Ngươi không cần phép kích tướng với ta, ta đáp ứng ngươi vì lâu rồi nha đầu kia không có thấy ta, mà ta cũng có chút nhớ nàng.
Tuyết Kinh Tiêu mỉm cười nói, nghe được lời nói này của hắn thần sắc Đế Giang lộ ra một chút vui mừng, cười nói:
- Nhiều năm như vậy, cuối cùng ta cũng đợi được câu trả lời thuyết phục của ngươi.
Tuyết Kinh Tiêu khẽ mỉm cười, lập tức đứng dậy từ tuyết trong bình tĩnh nói:
- Hôm nay cấm kỵ thể tái hiện, Cửu Tiêu phong vân động, ta ẩn ẩn có cảm giác, Cửu Tiêu sắp phải thay đổi thời thế rồi .
Nói xong, ánh mắt Tuyết Kinh Tiêu nhìn ra phương xa, khiến cho thần sắc Đế Giang ngưng xuống, tin tức của Băng Tuyết Thần Điện truyền đến cũng là như thế.
- Ta nghe nói mấy ngày trước đây, Hỏa Hình Tử của Hỏa Diễm Thần Điện đã đến Phượng Hư gia tộc bàn chuyện cưới hỏi, hơn nữa bọn họ còn tăng lên quan hệ hợp tác, chỉ sợ chuyện này cũng là một loại dự trù, hình như các đại Thần Điện đều có chút đứng ngồi không yên, họ muốn mượn quang huy của Thần Điện khuếch trương ra ngoài.
Đế Giang bình tĩnh nói, việc này nhìn như là Phượng Hư gia tộc chiếm tiện nghi, nhưng nếu các đệ tử trong Thần Điện giống như Hỏa Hình Tử, mang một cái Thánh Vương tộc lung lạc thì quang huy của Thần Điện sẽ lan ra phạm vi lớn như thế nào, việc này vốn là cục diện song thắng.
- Cho nên ngươi tìm đến ta .
Tuyết Kinh Tiêu cười nói, Đế Giang nhìn đối phương nở nụ cười, vẫn chưa phủ nhận cái gì, chỉ là bình tĩnh gật gật đầu.
- Nghe nói hôm nay Tuyết tộc lại xuất hiện một vị thiên tài trẻ tuổi, khiến Tuyết tộc bước vào thời đại bốn vương.
Đế Giang mỉm cười, Tuyết Kinh Tiêu khẽ gật đầu, nói:
- Người ngươi đang nói là tiểu gia hoả Già Thiên, đúng là thiên phú của hắn khiến ta giật mình, chỉ sợ thành tựu trong tương lai tuyệt không ở dưới ta.
Nghe Tuyết Kinh Tiêu đánh giá tiểu gia hoả Già Thiên xong thần sắc Đế Giang ngưng lại, so với thiên phú của Tuyết Kinh Tiêu còn mạnh hơn, như vậy tương lai sẽ đạt tới cái thành tựu gì, khó có thể tưởng tượng được.
- Nhưng ngươi cũng không cần đi triệu hắn gia nhập Băng Tuyết Thần Điện, Tuyết tộc bước vào thời đại bốn vương, thiên phú của Tuyết Ngao không sai, nhưng tâm tình không được, nếu như tương lai Già Thiên có thể an tâm đứng ở Tuyết tộc và nó có thể trở thành vương của Tuyết tộc thì ta sẽ rời khỏi nơi đây, nếu như hắn không thể an tâm, như vậy ta sẽ giúp đỡ Tuyết Ngao kế thừa Vương tọa, còn một khi ta đi vào Băng Tuyết Thần Điện thì bọn họ lại không xử lý được.
Tuyết Kinh Tiêu bình tĩnh nói, vương giả tương lai của Tuyết tộc không thể là người trong Thần Điện người, đây là nguyên tắc.
Đế Giang khẽ gật đầu, hắn tự nhiên hiểu được lời nói của Tuyết Kinh Tiêu.
- Theo ta đến Thần Điện một chút chứ ?
Đế Giang nhìn Tuyết Kinh Tiêu, mở miệng nói.
- Ân, ta cũng muốn nhìn nha đầu Đế Thiền kia một chút.
Tuyết Kinh Tiêu khẽ gật đầu, hai người lập tức bước chậm rời đi, chuẩn bị đi đến trước Băng Tuyết Thần Điện.
Trên một ngọn núi cách vùng đất băng tuyết này mấy chục dặm, có một lão ẩu xuất hiện ở đó, ở bên cạnh lão ẩu có một đạo thân ảnh chắp hai tay sau lưng, ánh mắt sắc bén giống như có thể nhìn xuyên thấu hư vô.
- Không nghĩ tới Kinh Tiêu sẽ đáp ứng việc tiến đến Thần Điện.
Lão ẩu có chút ngoài ý muốn, thấp giọng nói.
- Kinh Tiêu biết cái gì nên làm, cái gì không nên làm, hắn so với Tuyết Ngao xuất sắc hơn rất nhiều, chúng ta không có đi hạn chế Tuyết Ngao, thì càng không cần đi hạn chế Kinh Tiêu.
Thân ảnh bên cạnh bình tĩnh nói, lão ẩu khẽ gật đầu:
- Tuyết tộc bước vào thời đại bốn vương, ta đã thấy được cảnh tượng phục hưng cùng quật khởi, nhưng mà chúng ta vẫn gặp phải thời đại cấm kỵ thể rung chuyển càn khôn, Thần Điện bất an, chúng ta cũng phải ổn định thế cục Tuyết tộc, nên không thể tách người ra kết giao cùng Băng Tuyết Thần Điện.
- Đây là tự nhiên, ta đã an bài với Hỏa Diễm Thần Điện, ít nhất chúng ta sẽ bảo trì quan hệ tốt đẹp với ba tòa Thần Điện, như vậy chúng ta mới có thể ở trong thời kỳ rung chuyển vững bước đi về trước.
Lão ẩu khẽ gật đầu, nói:
- Nếu như ta không có nhớ lầm thì lão gia hỏa kia còn một cái ước định cùng Thập Tuyệt Lão Tiên.
- Hình như có một hồi như vậy.
- Hắn không hỏi thế sự, mong thời hạn ước định nhanh đến để còn tu hành.
Lão ẩu lắc lắc đầu:
- Cũng không biết người Thập Tuyệt Lão Tiên mang theo là ai, nhưng bất kể người đó là dạng nhân vật gì, hắn có thể sinh ra Già Thiên cũng coi như là có chút cống hiến đối với Tuyết tộc, nếu đối phương thật sự đến trả ước hẹn, hãy bảo Tuyết Ngao thủ hạ lưu tình, không cần giết chết đối phương, dù sao đó cũng là cha đẻ của Già Thiên, hắn chết sẽ dẫn đến việc Già Thiên không thoải mái.
Bởi vì thiên phú của Già Thiên, nên hôm nay hắn đã có thể ảnh hưởng đến quyết định của cao tầng Tuyết tộc, ngược lại, nếu như thiên phú của Già Thiên bình thường thì Tuyết tộc sẽ không nhớ rõ có một người như hắn tồn tại .
Lúc trước, bởi vì có cái ước định của Thập Tuyệt Lão Tiên mà mọi người không có đi xuống hạ giới nhìn Lâm Phong, còn hắn thì bế quan, tự nhiên những người khác không biết nam nhân của Mộng Tình là ai, chỉ có điều thời gian chỉ có qua hai mươi năm mà thôi, đối phương từ một vị Võ Hoàng bắt đầu tu hành, làm sao có thể lật được trời, hiện tại Tuyết Ngao đã là Thiên Yêu Đế, chỉ sợ một cái tát cũng có thể chụp chết đối phương.
Trong Tuyết tộc ngoại trừ Mộng Tình ra còn có một người biết Lâm Phong, đó là Tuyết Thần Phong.
Tuyết Thần Phong tu hành trong một tòa động phủ, lúc này mới đi ra ngoài, bước chậm trong tuyết trắng mờ mịt, hôm nay tu vi của hắn đã bướ vào Đế cảnh, nhưng mà rung động ngày xưa Lâm Phong gây cho hắn vẫn không có đánh tan.
- Không ngờ thời gian lại nhanh đến ước hẹn hai mươi năm như thế.
Ánh mắt Tuyết Thần Phong ngưng hạ, trong lòng có chút cảm thán, thời gian trôi qua thật nhanh.
Tuyết Thần Phong ngẩng đầu, ánh mắt hướng về phương xa nhìn lại, thì thào nói nhỏ:
- Hơn mười năm trước, ngươi đạt được Cửu Tiêu đệ nhất ghế, hôm nay đã là cảnh giới gì rồi, có dám tiến đến trả ước với Tuyết tộc không?
- Mới vậy mà đã qua hai mươi năm tuế nguyệt, cho dù ngươi có thiên phú tuyệt luân, nếu như dám đến Tuyết tộc thì vẫn bị chết thôi, Tuyết Ngao đã bước vào cảnh giới Thiên Yêu Đế, thực lực mạnh mẽ như nào, huống hồ lúc trước ngươi còn dám nói đánh bại vương của Tuyết tộc, phía trên Tuyết Ngao còn có một vương thể cường đại hơn.
Trong Tuyết tộc ngoại trừ Tuyết Thần Phong nhớ kỹ ước định ngày xưa ra, cũng chỉ còn Mộng Tình nhớ mãi không quên mà thôi, ngày xưa cổ Thánh của Tuyết tộc cùng Thập Tuyệt Lão Tiên định ra ước định, chỉ sợ hôm nay họ cũng đã quên có một cái ước định như vậy, hoặc là nói lúc trước hắn vẫn chưa từng đặt chuyện này ở trong mắt.
Không có ai trong Tuyết tộc nghĩ đến, ước định bị bọn họ bỏ qua, ở trong tương lai lại khiến Tuyết tộc nhấc lên sóng to gió lớn, càn khôn điên đảo, vô số người hối hận, vô số người rối rắm, vô số người hận.
Đã nhiều ngày, Mộng Tình một mực ở trên đỉnh tuyết phong, mắt đẹp hướng về phương xa nhìn lại, nhìn thời gian trôi qua từng ngày từng ngày, ngày ước định tiến tới càng ngày càng gần, chỉ có nàng là vẫn giữ tín niệm, nhất định Lâm Phong sẽ xuất hiện , nàng chưa từng hoài nghi chuyện này.
Già Thiên im lặng đứng ở phía sau Mộng Tình, hắn biết mẫu thân đang suy nghĩ cái gì, hắn cũng nhìn ra xa phương xa, ẩn ẩn có chút chờ mong, hắn nghe mẫu thân nói về phụ thân vô số lần, khi hắn còn bé hắn cũng nhìn thấy người một lần, nhưng lần đó hai người không thể nhận nhau, hôm nay hắn đã trưởng thành, phụ thân cũng sắp sửa đặt chân đến Tuyết tộc.
- Già Thiên.
Giờ phút này, Mộng Tình đột nhiên mở miệng.
- Mẫu thân.
Già Thiên tiến lên từng bước, ngồi ở bên cạnh Mộng Tình.
- Phụ thân con đi vào Tuyết tộc, tất nhiên sẽ đi đón chúng ta, nếu như Tuyết tộc không tuân thủ ước định, phụ thân con cùng Tuyết tộc kết thù, con sẽ làm thế nào?
Mộng Tình nhìn Già Thiên hỏi, khiến cho ánh mắt Già Thiên ngưng xuống, hắn cũng từng nghĩ đến điểm này, vô luận cha hắn thành hay bại, hắn cũng phải đối mặt với chuyện này.