Tuyệt Thế Vũ Thần ( Dịch Full )

Chương 2287 - Thần Điện Giằng Co

Thần Điện giằng co Thần Điện giằng co viptruyenfull.com

Lâm Phong tru sát Tuyết Ngao, giết chết một vị vương thể Tuyết tộc.

Trước khi Tuyết tộc gặp được Mộng Tình, bọn họ vẫn ở trong thời đại song vương, nhất định Tuyết Kinh Tiêu sẽ đặt chân vào Thánh Vương cảnh, mà Tuyết Ngao cũng có khả năng rất lớn, lúc sau bọn họ đón được Mộng Tình trở về, lại nghênh đón Già Thiên, bọn họ liền bước vào một cái thời đại thịnh thế, thời đại bốn vương, người Tuyết tộc giống như tận mắt thấy Tuyết tộc sắp quật khởi.

Ở lúc Già Thiên không ngừng quật khởi, trượng phu của Mộng Tình, phụ thân của Già Thiên xuất hiện trong thế giới của bọn họ, nhưng bọn họ lại không biết người thanh niên này mang theo địa vị đệ nhất Cửu Tiêu, đệ tử hạch tâm của Vận Mệnh Thần Điện đến đón Tuyết Linh Lung và Già Thiên quay về, hôm nay hắn đã tru sát một vị vương thể Tuyết Ngao, nếu như cuối cùng Lâm Phong làm được mọi chuyện thì Tuyết tộc sẽ từ thời đại cực thịnh, thời đại bốn vương đi xuống chỉ còn lại có một mình Tuyết Kinh Tiêu.

Giờ khắc này, trái tim Tước Thánh hung hăng co rút lại, hắn chính mắt thấy Lâm Phong tru sát một vị vương thể của Tuyết tộc hắn, thần sắc hắn trở nên khó coi đến cực điểm, sát khí giống như không nhịn được tiết ra ngoài, nhưng mà cùng lúc đó Thánh Nhân của Vận Mệnh Thần Điện cũng dùng thánh uy áp bách lên trên người hắn, giống như tại thời khắc khắc nhắc nhở hắn, tốt nhất không nên vọng động.

- Vận Mệnh Thần Điện, cũng không thể khinh người quá đáng như thế.

Lão ẩu kia quay đầu lại nhìn chằm chằm vào Thánh Vương của Vận Mệnh Thần Điện, thân thể khẽ phập phồng, đó là vương thể của Tuyết tộc hắn, Tuyết tộc tổng cộng chỉ có vài vị như vậy; vương thể chính là người có tiềm chất trở thành Thánh Vương lớn nhất.

- Khinh người quá đáng? Các ngươi khinh người quá đáng như thế nào, chẳng lẽ chính mình còn không biết rõ?

Thánh Nhân Vận Mệnh Thần Điện lạnh lùng nói ra, khiến cho thần sắc lão ẩu cứng đờ, lúc khinh người thì không cảm thấy nhưng khi người ta khi dễ bọn họ mới chân chính cảm giác được sự khuất nhục cùng với đau khổ kia.

Đúng lúc này thần sắc vị Thánh Nhân của Vận Mệnh Thần Điện kia ngưng lại, lập tức truyền âm với Lâm Phong:

- Lâm Phong, chúng ta trực tiếp giúp ngươi tìm người , Thánh Nhân Hỏa Diễm Thần Điện chuẩn bị giá lâm, Băng Tuyết Thần Điện cũng có người tới.

Ánh mắt Lâm Phong ngưng lại, lạnh lùng nhìn Tước Thánh, hắn thật tàn nhẫn, hắn không chỉ biết người Hỏa Diễm Thần Điện đến mà hắn còn biết Băng Tuyết Thần Điện cũng tới, hắn cố ý kéo dài thời gian, muốn Lâm Phong hắn chết trên tay Thần Điện.

- Mộng Tình, Già Thiên, tới nơi này, ai dám ngăn cản, đồ Tuyết tộc.

Ánh mắt Lâm Phong nhìn ra phương xa rống to một tiếng, người Tuyết tộc đều bị kinh hãi, sóng âm bá đạo quanh quẩn không ngớt, chấn động trên bầu trời Tuyết tộc.

Mộng Tình nắm tay Già Thiên đứng trên đỉnh núi, dù hai người cách xa nhau rất xa nhưng ánh mắt nàng và Lâm Phong giống như giao hội lại cùng một chỗ, trong mắt tràn ngập ý cười, Lâm Phong thật sự làm được, lấy tư thái mạnh nhất đi tới Tuyết tộc, đón nàng rời đi nơi này.

Đối với Mộng Tình mà nói, Tuyết tộc không có nửa điểm đáng để nàng lưu luyến, những năm gần đây nàng không có đi ra khỏi chỗ nàng đợi.

Đạp bông tuyết bước chậm, không bao lâu sau Mộng Tình liền đi tới bên cạnh Lâm Phong, thân hình Lâm Phong chợt loé lên đi tới bên người Mộng Tình và Già Thiên, tử vong ý, hàn ý trên người không còn sót lại chút gì, chỉ có nụ cười sáng lạn.

Hai mươi năm, rốt cục hắn cũng làm được, đặt chân vào Tuyết tộc, nghênh đón thê tử của chính mình.

Ánh mắt Lâm Phong chậm rãi chuyển qua nhìn về phía Già Thiên, từ biệt hai mươi năm, Già Thiên cũng đã hai mươi tuổi rồi, nó đã trưởng thành.

- Phụ thân.

Ánh mắt Già Thiên ửng đỏ, đây là lần thứ hai hắn nhìn thấy Lâm Phong.

- Tiểu gia hỏa, con cũng lớn như vậy rồi.

Lâm Phong cười nói, Già Thiên gật đầu thật mạnh nói:

- Phụ thân, thời điểm Cửu Tiêu Hội Ngộ diễm ra con cũng thấy được người, nhưng không có biện pháp nhận thức phụ thân.

- Vậy sao?

Lâm Phong nở nụ cười, vỗ vỗ bờ vai của hắn nói:

- Cùng phụ thân rời khỏi Tuyết tộc nhé, nơi này không phải là nhà của con, con nguyện ý rời đi chứ?

- Vâng.

Già Thiên khẽ gật đầu, lập tức xoay người lại ánh mắt nhìn phía trưởng lão Tuyết Hồ tộc bên kia, hắn ở trên hư không quỳ xuống, nói:

- Các vị gia gia, Già Thiên vĩnh viễn nhớ tới ơn chăm sóc của các vị, hẹn ngày sau gặp lại.

Nói xong, Già Thiên liền khom người thật sâu, hướng mấy vị lão nhân dập đầu, trong lòng mấy vị lão nhân đều thở dài, Tuyết tộc mang Mộng Tình mạnh mẽ đoạt đến để làm gì, hôm nay là công dã tràng mà thôi, bọn họ nhìn thấy tiểu gia hỏa Già Thiên từng chút một lớn lên, nếu nói gần hai mươi năm không có cảm tình là không khả năng, giờ phút này lại muốn họ phân biệt quan hệ với nó, hơn nữa thiên phú của Già Thiên còn rất tốt, ai có khả năng thừa nhận loại cảm giác này.

Tất cả đều giống như hoa trong gương, trăng trong nước, giống như bọt nước rồi cũng bị phá vỡ .

Sắc mặt đám người Tước Thánh cũng cực kỳ khó coi, chung quy Già Thiên vẫn là con của Lâm Phong, Tuyết tộc bồi dưỡng hắn gần hai mươi năm nhưng hắn vẫn vì nghĩa quay đầu rời đi.

- Già Thiên, ngươi không cảm thấy Tuyết tộc thất vọng vì đã bồi dưỡng ngươi sao?

Giờ phút này, lão ẩu nhìn về phía Già Thiên, thanh âm trở nên lạnh lùng.

Già Thiên nhìn về phía bên kia, đáp lại:

- Bà ngoại, lúc Già Thiên còn rất nhỏ cũng đã biết, các ngươi từng mang mẫu thân con vứt bỏ bên ngoài, sau đó lại tiếp nhận trở về, muốn gả mẫu thân con cho Kinh Tiêu thúc, mọi người đối với mẫu thân con không có một chút cảm tình, hơn nữa còn tàn nhẫn mang mẫu thân con cùng cha con tách ra suốt hai mươi năm, từng suýt nữa giết chết cha con, mấy cái này con đều biết.

- Nhưng rất nhiều gia gia trong Tuyết Hồ tộc thật tâm đối tốt với con, Tuyết tộc cũng thực sự có ân bồi dưỡng với con, cho nên con chỉ cần mọi người không thương tổn phụ mẫu con là sinh thời Già Thiên sẽ không làm địch cùng Tuyết tộc, con không thể hạ thủ tàn nhẫn nhưng nếu Tuyết tộc còn muốn thương tổn phụ mẫu con thì chuyện đó không được.

Già Thiên chậm rãi mở miệng nói, sau đó lập tức nhìn về phía Lâm Phong:

- Phụ thân, tuy rằng con không có tư cách nói cái gì, nhưng con vẫn thỉnh cầu phụ thân, mặc dù người cùng Tuyết tộc có cừu oán nhưng về sau vô luận như thế nào người cũng không cần đi thương tổn Tuyết Hồ tộc.

- Chỉ cần Tuyết Hồ tộc không tới giết ta, phụ thân sẽ đáp ứng con không chủ động xuất thủ với bọn họ.

Lâm Phong gật đầu đáp ứng Già Thiên, Già Thiên vẫn chưa hoàn toàn đứng ở bên này, nhưng hắn đối với hành động của Già Thiên rất hài lòng, hắn là người trọng tình cảm, nên hắn cũng không hy vọng đứa con của mình lãnh huyết như vậy, có thể hạ sát thủ đối với người Tuyết tộc.

Cuối cùng Già Thiên xoay người, nhìn về phía Tuyết Hồ tộc lần nữa:

- Các vị gia gia Hồ tộc, lời nói của cha con các vị cũng nghe thấy rồi, hy vọng về sau các vị gia gia đừng đối phó cha con.

Nói xong, Già Thiên nở nụ cười đối với bọn họ, các lão nhân Tuyết Hồ tộc lão chỉ biết thở dài trong lòng.

- Được rồi, chúng ta đi.

Lâm Phong mở miệng nói, sau đó mang theo Mộng Tình cùng Già Thiên lóe ra, thân thể chư cường giả Vận Mệnh Thần Điện cũng tụ lại, chuẩn bị cùng nhau rút lui khỏi Tuyết tộc.

Sắc mặt người Tuyết tộc đều trở nên xanh thẫm, ngày hôm nay Tuyết tộc tổn thất ba vị vương thể, hiện tại Lâm Phong, Già Thiên và Tuyết tộc đã hoàn toàn ngửa bài, họ muốn giữ lại Già Thiên là không có khả năng, cho dù Thần Điện tru sát Lâm Phong thì chỉ sợ về sau Già Thiên cũng cừu thị Tuyết tộc, căn bản không dám quay đầu lại.

Thời đại bốn vương của Tuyết tộc bởi vì một trận chiến hôm nay, chỉ còn lại một vị vương thể cuối cùng, một vị tử vong, hai vị rời đi, đều là chuyện không thể vãn hồi .

Lâm Phong không có đối phó Tuyết Kinh Tiêu, hắn đối với Tuyết Kinh Tiêu không có thù hận quá lớn, còn nữa hắn cũng không thể kéo dài thời gian nữa, Hỏa Diễm Thần Điện và Băng Tuyết Thần Điện đang đồng thời buông xuống, chuyện này cũng không phải chuyện đùa giỡn .

Giờ phút này, ánh mắt một vị cổ Thánh của Vận Mệnh Thần Điện đảo qua người Hỏa Thương cùng với Hỏa Hình Tử, sau đó vung bàn tay lên, một cỗ lực lượng mang bọn họ bao phủ lại:

- Chư vị theo ta đi một chuyến nhé.

- Tiền bối đây là ý gì?

- Ý gì thì các ngươi tự mình hiểu đi, yên tâm, chỉ cần Hỏa Diễm Thần Điện không làm loạn thì an nguy của các ngươi tuyệt không có vấn đề.

Vị cổ Thánh kia nhàn nhạt nói, một cỗ uy áp mênh mông lập tức buông xuống, bao phủ một hàng thanh niên của Hỏa Diễm Thần Điện, khiến cho sắc mặt bọn họ trầm xuống, nếu như Hỏa Diễm Thần Điện giết chết Lâm Phong, chỉ sợ bọn họ cũng vì Lâm Phong mà tuẫn táng.

Cuồng phong thổi qua, từng đạo thân ảnh rời đi, rất nhanh cường giả Vận Mệnh Thần Điện đã mang theo Lâm Phong rút lui khỏi bên này, chỉ để lại Tuyết tộc đang ngẩn người ở đó, chỉ có bông tuyết là đang không ngừng bay xuống, thậm chí không có ai đi lại nữa, loại không khí này rất là áp lực .

Trận chiến hôn này đối với Tuyết tộc có đả kích rất thảm thiết.

- Vù... Vì cái gì!

Đôi mắt Tước Thánh khẽ nhắm lại, trong lòng thầm hỏi chính mình, chẳng lẽ ngày xưa mình thật sự làm sai rồi sao, hắn làm tất cả cũng vì muốn Tuyết tộc phục hưng mà thôi, nhưng hôm nay Tuyết tộc lại đi xuống.

Hắn rất hối hận, từng có một thiên tài như vậy ở trước mặt hắn, nhưng hắn không có lo lắng chiêu nhận thiên tài ấy vì Tuyết tộc sử dụng, thậm chí hắn không có đi chú ý, hết thảy chuyện này là vì lúc ấy hắn mang theo thái độ cao ngạo của Tuyết tộc đi tới hạ giới, hắn đối với hạ giới vẫn luôn có thái độ lãnh ngạo này, cho nên hắn đã xem nhẹ một người có thiên phú như thế.

- Ta làm sai sao?

Tước Thánh thì thào nói nhỏ.

Lão ẩu nghe được lời nói của Tước Thánh thì thần sắc cũng bị kiềm hãm lại, lão ẩu lập tức nhớ tới một người, Tuyết Thần Phong, nghĩ đến hắn trong lòng bà lại cảm thấy lạnh cả người.

- Tước Thánh, không thể trách ngươi, là do lúc trước ta ra quyết sách sai lầm, ta rất coi thường người trong thiên hạ này.

Lão ẩu thấp giọng nói.

- Có lẽ vậy, ai không có sai lầm cơ chứ, chỉ trách vận mệnh oái oăm, ai có thể nghĩ đến một người hạ giới lại có thể trong hai mươi năm đi đến loại độ cao này, hiện tại nói mấy câu này đều là phí công .

Thanh âm của Tước Thánh khôi phục lại sự bình tĩnh, dù sao hắn vẫn là một vị Thánh Vương, hiện tại hắn chỉ có một cái ý tưởng đó là giết Lâm Phong.

Cục diện đã không thể vãn hồi rồi, như vậy cũng chỉ có khiến Lâm Phong vĩnh viễn chết đi mới là lựa chọn tốt nhất.

Lúc này bên ngoài Tuyết tộc có rất nhiều người, những người này mới là cường giả chân chính, Thánh Vương xuất hiện không ít, Băng Tuyết Thần Điện cùng Hỏa Diễm Thần Điện cũng tới rồi, tất cả bọn họ đều hội tụ ở trong này, bọn họ không có xâm nhập vào trong Tuyết tộc, mà là ở bên ngoài chờ đợi, đồng thời bọn họ cũng dùng thần niệm lực đáng sợ bao trùm Tuyết tộc, bao trùm khu vực ba ngàn dặm, nhất cử nhất động bên trong không thể tránh được tầm nhìn bọn họ!

Hôm nay, bọn họ tới đây để giết người.

Bình Luận (0)
Comment