Tuyệt Thế Vũ Thần ( Dịch Full )

Chương 2350 - Chúa Tể Lực

Chúa tể lực Chúa tể lực viptruyenfull.com

- Thế nào, lúc giết người một chút phản ứng đều không có, bị giết thì lại có phản ứng mãnh liệt như vậy?

Ánh mắt của một lĩnh chủ cấp Thánh cảnh hộ tống Lâm Phong nhìn cường giả Thánh Vương của Hỏa Diễm Thần Điện lạnh lùng nói, vừa rồi nếu không phải Lâm Phong đột nhiên tỉnh ngộ, chỉ sợ người chết lúc này không phải Khung Cửu Thiên, mà là Lâm Phong.

- Các ngươi đều muốn chết như vậy sao?

Cường giả Thánh Vương của Hỏa Diễm Thần Điện, sư tôn của Khung Cửu Thiên sư phụ đều phât ra thanh âm băng lãnh, ẩn chứa ý uy hiếp vô cùng cường liệt.

- Muốn chết?

Lĩnh chủ nở nụ cười:

- Nhân vật cấp Thánh cảnh động thủ bị người hiểu ra giết chết, Thần Điện chuẩn bị xuất động đông đảo Thánh Vương đến báo thù sao? Đương nhiên, ta cũng biết Thần Điện thế lớn, căn bản không cần nói nguyên tắc gì liền trực tiếp dẫn đại quân đến, đến lúc đó xin tùy thời đợi đại giá của các ngươi.

Ánh mắt sư phụ Khung Cửu Thiên hơi híp lại, cổ giới tộc xin tùy thời đợi đại giá?

Cổ giới tộc yên lặng nhiều năm như vậy lại phun ra cuồng ngôn như vậy, lẽ nào cường giả Hỏa Diễm Thần Điện càn quét tới cổ giới tộc hắn còn có thể bảo tồn được sao.

Lúc này chỉ thấy Lâm Phong bước chậm đến, đi tới bên cạnh vị lĩnh chủ này, nhìn đối phương, cười lạnh nói:

- Khung Hải Nha và Khung Cửu Thiên đều tự phụ như vậy, chết chưa hết tội, nếu cường giả của Hỏa Diễm Thần Điện giá lâm, chúng ta cũng đành phải lấy trứng chọi đá.

Đối với những người này, căn bản không cần nói đạo lý với bọn họ nhưng người đều đã giết thì phải làm sao, đó là chuyện của Hỏa Diễm Thần Điện. Thế lực bọn họ cường đại, theo bọn họ nghĩ Khung Cửu Thiên và Khung Hải Nha giết chết hắn mới là chuyện bình thường, lại không nghĩ rằng họ lại bị hắn giết chết.

Sư phụ của Khung Cửu Thiên nhìn chằm chằm Lâm Phong, dường như muốn nhìn thấu Lâm Phong, bây giờ hắn không cảm giác được Thánh uy trên người của Lâm Phong, thế nhưng, vừa rồi thực sự là Lâm Phong đã đột phá bằng không Lâm Phong hắn không có khả năng giết chết Khung Cửu Thiên, mà trước đó cũng không thể nào là Lâm Phong ngụy trang được. Nhưng Lâm Phong đột phá ngay cả hắn là Thánh Vương tiểu thành đều nhìn không thấu, Lâm Phong trở lại nguyên trạng triệt để như vậy, giống như một người bình thường không có cảnh giới vậy nhưng khí chất của Lâm Phong thật phi phàm.

Hắn không thừa nhận cũng không được, cổ giới tộc tái hiện thiên hạ, Tà Thần này là một nhân vật không bình thường, ngày sau hắn chắc chắn có thể đạt được một độ cao kinh khủng.

Chỉ thấy cước bộ của hắn bước ra, nhưng cũng không đi tới hướng đám người Lâm Phong, mà là hướng phía thi thể của Khung Cửu Thiên. Tuy rằng Lâm Phong giết Khung Cửu Thiên, nhưng cũng không đến mức lấy đi bảo vật của Hỏa Diễm Thần Điện ở trên thi thể của Khung Cửu Thiên. Mà bây giờ trên người Lâm Phong cũng không thiếu Thánh Vương Binh, ở Phong Thánh Chi Vực, hắn cũng đoạt không ít Thánh Vương Binh, đều còn không có sử dụng. Mà hôm nay thực lực của hắn tiến thêm một bước, uy lực của Hoang Địa Ma Kích cũng có thể tăng cường.

Sư phụ của Khung Cửu Thiên mang theo thi thể hắn rời khỏi, dẫn theo tất cả người của Hỏa Diễm Thần Điện, lúc này Xích Luyện Sơn mới đi tới trước mặt của Lâm Phong, nhìn thần sắc Lâm Phong lóe ra, mở miệng nói:

- Tà Thần, thực lực của ngươi thật mạnh, lại có thể tỉnh ngộ đột phá, có thể giết chết Khung Cửu Thiên, mà ta lại không thể làm gì được hắn, đây cũng có nghĩa là ngươi có thể đơn giản giết chết ta, may mắn ta không phải là địch nhân của ngươi.

- Chuyện hôm nay, còn phải đa tạ ngươi đã tận lực chạy đến giúp đỡ.

Lâm Phong cười nói, Xích Luyện Sơn có thể xuất hiện ở nơi này tất nhiên là đến để giúp hắn, thiên tài Xích Luyện Sơn của Đại Địa Thần Điện và cổ giới tộc không có giao tình gì.

- Chỉ là việc nhỏ, ngươi cũng đã cứu ta còn nói những lời này làm gì. Nhưng ngươi đã giết chết Khung Hải Nha hôm nay còn giết chết Khung Cửu Thiên, hơn nữa họ Khung hắn đã đột phá Thánh cảnh địa vị đã không giống trước kia, hắn chết ở trên tay ngươi, Hỏa Diễm Thần Điện sẽ không dễ dàng từ bỏ ý đồ như vậy, việc này ngươi phải cẩn thận, tuy rằng ta muốn giúp ngươi, nhưng ta không thể lấy ra lực lượng của Đại Địa Thần Diện được.

Xích Luyện Sơn thành khẩn nói, tuy rằng hắn bước chân vào Thánh cảnh, nhưng muốn Đại Địa Thần Điện đứng ra đối lập Hỏa Diễm Thần Điện vì Lâm Phong là chuyện không thể nào, các Thần Điện sẽ không dễ dàng đối lập nhau, nhất là sẽ không phát sinh ma sát lớn, Lâm Phong đối với Đại Địa Thần Điện mà nói chỉ là một ngoại nhân mà thôi.

- Ta hiểu, Hỏa Diễm Thần Điện đâu có dễ dàng từ bỏ ý đồ như vậy.

Lâm Phong đáp lại, thế nhưng dù là hắn giết Khung Hải Nha hay là Khung Cửu Thiên đều là ở thế bắt buộc, người khác giết đến trên đầu hắn, chẳng lẽ hắn còn lùi bước buông tha ho tính mệnh đối phương sao, đây cũng không phải là võ đạo của hắn.

- Vậy ngươi cẩn thận một chút, hiện tại ta lưu lại nơi này cũng không giúp gì cho ngươi được, ta đi về trước.

Xích Luyện Sơn chào hỏi một tiếng với Lâm Phong, lập tức thân ảnh hắn lóe ra, rời khỏi nơi này.

- Chúng ta đi xuống đi!

Lâm Phong nhìn thoáng qua mọi người, mở miệng nói, thân thể hắn hạ xuống phía dưới.

Hôm nay, tin tức Tà Thần của cổ giới tộc tru diệt Khung Cửu Thiên đã bước vào Thánh cảnh cũng không có truyền đi, bởi vì người biết chỉ có một số người của cổ giới tộc và mấy người Hỏa Diễm Thần Điện, ngoài ra Xích Luyện Sơn, người của cổ giới tộc cũng sẽ không tận lực đi tuyên truyền, mà ngươi của Hỏa Diễm Thần Điện chắc chắn là sẽ không nói ra ngoài. Đây cũng không phải là chuyện tình đáng tự hào gì, thiên tài Khung Cửu Thiên của Hỏa Diễm Thần Điện bước vào Thánh cảnh bị một chiêu mà Tà Thần lĩnh ngộ ra giết chết, nói ra người khác chỉ càng chế nhạo Khung Cửu Thiên vô dụng.

Khiến Lâm Phong kỳ quái là khi trở lại cổ giới tộc, cổ giới tộc cũng không có nửa điểm e ngại Hỏa Diễm Thần Điện trả thù, quân đoàn Lâm Phong hắn mang ra từ lãnh địa Vạn Yêu Vương cùng với thuộc hạ chính hắn khống chế tuy rằng rất lợi hại đủ để quét ngang một phương, nhưng đối mặt với Thần Điện là vẫn chưa đủ, địch nhân đạt đến loại cấp bậc này so đấu đã thì không như là các thế lực nhỏ chiến đấu, mà là nhân vật thượng tầng thực lực cấp Thánh Vương so đấu mới là quyết định sinh tử, mà trong Thần Điện lại không thiếu cường giả Thánh cảnh.

Thần Điện trong Cửu tiêu thiên đình, có Thần Điện là tồn tại từ thời đại viễn cổ, cũng có Thần Điện là từ thời đại thượng cổ lưu truyền tới nay, bọn họ đều đã trải qua vô số năm lịch sử, tiếp nhận quá nhiều nhân vật thiên tài, một đời lại một đời, bọn họ một khi đặt chân vào Thánh cảnh hầu như là tồn tại bất tử, trừ phi là ngã xuống trong chiến đấu. Bởi vậy, Thánh cảnh chính là sẽ không ngừng tăng, trừ phi bạo phát Cửu Tiêu đại chiến chưa từng có như ở cuối thời đại thượng cổ, bằng không khó có thể ngã xuống nhiều cấp Thánh cảnh, cường giả sẽ càng ngày càng nhiều, cùng rất nhiều nhân vật cấp lão quái vật cấp khác ngày thường ngươi không nhìn thấy được, nhưng Lâm Phong cũng không có hoài nghi trong Thần Điện chắc chắn có không ít tồn tại bậc này.

Vô Tận Hải, Cửu Tiêu thiên đình, Thái Yêu giới, Minh giới, đại lục Cửu Tiêu có rất nhiều Thánh cảnh. Trong ngày thường, bọn họ hoặc là lão nhân bình thường, là trung niên thả cần câu cá, ngươi đi tới trước mặt bọn họ đều không thể nhận ra được, ngươi rất khó phát hiện thân ảnh của bọn họ, nhưng bọn hắn xác thật tồn tại ở trên thế giới này.

Nếu cổ giới tộc thản nhiên như vậy, Lâm Phong cũng không cần thiết phải tự tìm phiền não. Giờ phút này hắn đang bế quan một mình, một khi hắn tỉnh lại, tuy rằng hắn có lực lượng đáng sợ, nhưng mà cảnh giới của hắn vẫn vững chắc như vậy.

Lúc này, trong thế giới võ hồn của Lâm Phong, chỉ thấy thân thể hắn lơ lửng trên hư không. Giờ khắc này hắn cảm giác mình chân chính chúa tể thế giới, loại cảm giác này thật vui sướng.

- Xuân!

Lâm Phong ý niệm khẽ động, vạn vật phùng xuân, khí mùa xuân, bao phủ toàn bộ thế giới võ hồn, dường như ở trong một nháy mắt cải biến. Giờ khắc này, trong thế giới võ hồn, vô số người ngẩng đầu cảm nhận được cỗ cảm giác xuân mát cùng với sinh cơ đều ngây ngẩn cả người.

- Đây mới thật sự là chúa tể chi đạo, chúa tể chi đạo của ta không giống với người khác, chúa tể chi đạo giống như thiên đạo, chúa tể tất cả, ta chính là đại biểu thiên đạo của thế giới này.

Lâm Phong thì thào nói nhỏ, trong ý niệm của hắn như thấy được toàn bộ thế giới, hắn tâm niệm khẽ động, chúa tể lực hóa huyền hoàng, diễn hóa thế giới, khiến thế giới này diễn hóa thành thế giới hoàn chỉnh, dựa theo suy nghĩ của hắn từng mảnh đại địa hoang vu bị mở ra, thành trì, nông thôn, đại dương, cấm địa, không ngừng di động trong thế giới của hắn, chờ đợi người trong tương lai tới thăm dò.

Đương nhiên, còn có bí cảnh, động tiên, các loại binh khí, cung điện, xuất hiện ở trong thế giới này, cũng đang chờ đợi người khác đi tìm kiếm.

Lâm Phong rất hưởng thụ loại cảm giác sáng tạo này, dựa theo suy nghĩ của mình diễn hóa thành thế giới của mình. Hồi lâu sau, hắn mới ngừng lại được, tâm niệm khẽ động, thân ảnh Lâm Phong biến mất tại chỗ. Một khắc sau, hắn xuất hiện ở trong hoàng cung tại Dương Châu Thành Tuyết Nguyệt Quốc.

- Tiểu Phong.

Nguyệt Mộng Hà nhìn thấy Lâm Phong, trên mặt lộ ra ý cười:

- Vừa rồi vì sao mùa đột nhiên thay đổi?

- Mẫu thân, người thích mùa gì?

Lâm Phong mỉm cười nói.

- Trời thu, mùa thu mặc dù tiêu sái, màu vàng lá rụng tô điểm thế giới, là một cảnh đẹp chưa từng có.

Nguyệt Mộng Hà cười nói.

- Tốt, vậy trời thu.

Lâm Phong khẽ gật đầu, nhất thời xuân qua thu lại, lá rụng bay tán loạn, trong hoàng cung lá cây dường như muốn hiện lên kim sắc, một trận gió thu kéo tới, mang theo chút cảm giác mát, làm Nguyệt Mộng Hà sửng sốt một chút.

- Tiểu phong, cái này là mùa thu?

Nguyệt Mộng Hà một trận kinh ngạc.

- Xem ra thực lực tiểu Phong lại lợi hại hơn.

Chỉ thấy Lâm Hải đã đi tới nhìn Lâm Phong cười nói.

- Phụ thân.

Lâm Phong nhìn về phía Lâm Hải lộ ra ý cười. Hôm nay, Nguyệt Mộng Hà cùng với Lâm Hải đều trẻ trung, tu vi của bọn họ cũng tinh tiến rất nhiều, có Lâm Phong ở đây bọn họ muốn không tiến bộ cũng khó khăn.

- Thiếu gia Lâm Phong càng ngày càng mạnh, sợ rằng đã đến Đế cảnh trong truyền thuyết.

Y Tuyết đứng ở đó nhìn Lâm Phong, ánh mắt nàng mang theo vẻ kính ngưỡng, nàng vẫn luôn sùng bái Lâm Phong, từng bước một nhìn thiếu gia Lâm Phong lớn, nhớ tới Tuyết Nguyệt trước kia, Y Tuyết quả thực khó có thể tin loại biến hóa này.

- Các ngươi quá coi thường ca ca.

Chỉ thấy Tiểu Nhã đẹp đẽ đi ra:

- Ca ca đối phó với Đế cảnh bình thường chỉ cần hét lớn một tiếng cũng đủ rồi.

- Nha đầu kia cũng đừng ồn ào lên.

Lâm Phong cười lắc đầu, nói:

- Phụ thân, mẫu thân, mọi người cùng nhau ăn bữa cơm a!

- Tốt, ta tự mình xuống bếp.

Nguyệt Mộng Hà nở nụ cười, lập tức rời đi, người một nhà hoà thuận vui vẻ.

Bình Luận (0)
Comment