Lâm Phong cùng Không Chú Giả đi cùng một chỗ, Thần Điện không dám xuất thủ với hắn, nhưng vẫn luôn quan sát vị trí bọn họ ngồi, hiển nhiên chúng không muốn để Lâm Phong còn sống rời đi nơi này.
Tất cả người ở đây đều phi thường, bọn họ đã biết Lâm Phong đoạt được vị trí đệ nhất Cửu Tiêu Hội Ngộ và Tà Thần là cùng một người, như vậy hắn sẽ là uy hiếp rất lớn đối với Thần Điện, rất có khả năng hắn chính là nhân vật mang cấm kỵ thể, nhất định phải muốn diệt trừ hắn.
Người tới nơi này dần dần nhiều hơn hơn, nhưng tất cả đều im lặng ngồi một chỗ, hoặc mấy người cùng nhau tán gẫu.
Giờ phút này, phía xa xa có một đạo thân ảnh bước chậm mà đến, tất cả những nhân vật trong Thần Điện lập tức đứng dậy, trong ánh mắt lộ ra thần sắc tôn kính.
Không Chú Giả cũng khẽ chuyển qua, nhìn về phía người nọ, vừa lúc đối phương nhìn về phía bọn họ, người này lập tức nở nụ cười nói:
- Không Chú Giả, Thiên Nhược Kiếm, Cố Trúc!
- Vô Mệnh!
Thần sắc đám người Không Chú Giả ngưng đọng, nhìn về phía người này, không ngờ Hư Không Thần Điện mời hắn tự mình đi ra.
- Vô Mệnh của Hư Không Thần Điện.
Mọi người chung quanh nhìn thấy người nọ đều lộ ra thần sắc ngưng trệ, trong lòng có chút chấn động, hôm nay có thật nhiều nhân vật lợi hại đến đây, thanh niên kiếm khách kia vậy mà là Thiên Nhược Kiếm.
Không Chú Giả, Vô Mệnh, Thiên Nhược Kiếm, những người này đều có thanh danh rất lớn, phi thường nổi danh, hơn nữa loại danh vọng này chỉ luẩn quẩn trong Thánh cảnh, người Thánh cảnh dưới không có tư cách tiếp xúc đến.
Vô Mệnh mỉm cười gật gật đầu với mấy người này, ánh mắt hắn lập tức dừng trên người Lâm Phong, sau đó nở nụ cười mở miệng nói:
- Ngày xưa các đại điện chủ đi tới Vận Mệnh Thần Điện không nên tha cho ngươi, muốn thông qua ý chí của các ngươi đến phán đoán xem ngươi có mang cấm kỵ thể hay không, kỳ thật chuyện đó rất không thú vị, trực tiếp giết chết không phải đơn giản hơn sao, để hiện tại càng ngày càng phiền toái.
Thần sắc Lâm Phong ngưng lại, hắn biết người đối phương đang nói hắn, thời điểm đó hắn vừa bước vào Cửu Tiêu Thiên Đình không lâu, điện chủ chư Thần Điện đi đến trước Vận Mệnh Thần Điện gây hấn, lần đó điện chủ Hỏa Diễm Thần Điện có thể dễ dàng giết chết hắn, nhưng hắn không có làm như vậy, bởi vì lúc ấy điện chủ Vận Mệnh Thần Điện từng nói ai giết một người trong tốp mười Cửu Tiêu Hội Ngộ thì hắn sẽ khiến một vị thiên tài của Thần Điện đó đến đổi, cho nên các vị điện chủ muốn dùng uy áp làm suy sụp ý chí bọn họ để phán đoán ra ai là nhân vật cấm kỵ.
Đương nhiên, nếu điện chủ Hỏa Diễm Thần Điện biết Lâm Phong sẽ trưởng thành đến mức đáng sợ như vậy, có lẽ hắn sẽ hối hận vì quyết định lúc trước, lấy một nhân vật thiên tài đến đổi Lâm Phong hoàn toàn đáng giá, hôm nay Lâm Phong đã mang những thiên tài kia bỏ ra quá xa, hắn đã cùng những nhân vật Thánh cảnh đứng cùng một tầng thứ, mà những thiên tài kia muốn trưởng thành đến cảnh giới hiện tại của Lâm Phong không biết cần bao lâu năm tháng nữa.
- Vô Mệnh, tốt nhất không nên hành động thiếu suy nghĩ!
Chỉ thấy thân hình Cố Trúc lóe ra, đứng trước người Lâm Phong, khiến cho ánh mắt Lâm Phong ngưng lại, hình như Cố Trúc có chút kiêng kị với Vô Mệnh, nếu Vô Mệnh là tồn tại cùng cấp bậc với Cố Trúc, muốn giết hắn sẽ không khó khăn chút nào.
- Cố Trúc, ngươi có biết, ta muốn giết hắn, không có ai có thể ngăn cản.
Vô Mệnh lạnh lùng nói, cước bộ khẽ hướng về phía trước bước ra từng bước, nhưng mà giờ phút này, một cỗ kiếm uy kinh khủng đột nhiên bao phủ khắp thiên địa, ánh mắt Vô Mệnh hướng về phía Thiên Nhược Kiếm nhìn lại, chỉ thấy đối phương vẫn ngồi ngay ngắn ở kia, nhưng mà hắn vẫn lãnh đạm nói:
- Phía trước là vùng đất tu hành của Binh Chú Giả tiền bối, hôm nay Binh Chú Giả tiền bối công khai luyện khí nên ta không hy vọng sẽ có người quấy rầy đến tiền bối, vừa rồi đã xảy ra một lần, không cần lại có lần thứ hai!
Sư tôn Già Diệp lão nhân của Thiên Nhược Kiếm từng có quan hệ phi thường tốt với Binh Chú Giả, binh khí Già Diệp của hắn cũng do Binh Chú Giả chế tạo, qua vô số năm tháng, Già Diệp lão nhân đã là tồn tại vô thượng Thánh Vương, cảnh giới của Binh Chú Giả lại dừng lại ở cấp bậc đại thành Thánh Vương, chỉ chuyên tâm một lòng luyện khí, nhưng dù vậy Thiên Nhược Kiếm vẫn phi thường tôn trọng Binh Chú Giả, xưng hô hắn một tiếng tiền bối.
Có thể nói thời điểm Binh Chú Giả danh chấn Cửu Tiêu, rất nhiều nhân vật thành danh trong này còn không có sinh ra, trong đó bao gồm cả hắn, Binh Chú Giả dừng lại ở cảnh giới này không biết bao nhiêu năm rồi.
Ánh mắt Vô Mệnh nhìn chằm chằm vào Thiên Nhược Kiếm, trên người hắn có một cỗ chiến ý tràn ngập mà ra, cùng lúc chiến ý của hắn tràn ngập ra, kiếm uy trong hư không cũng làm cho người ta có cảm giác hít thở không thông.
- Đông!
Đột nhiên, thiên địa giống như dấy lên một cỗ hỏa diễm đáng sợ, chỉ thấy một đạo thân ảnh từ trên bầu trời bước chậm xuống.
- Khung Lâm!
Mọi người nhìn về phía người này thầm nói, Khung Lâm là người của Hỏa Diễm Thần Điện, vốn những người này đến đây để xem Binh Chú Giả đúc kiếm, không nghĩ tới bởi vì Lâm Phong lại có xu thế biến thành chiến trường.
- Mặc dù ngươi là đệ tử Già Diệp lão nhân, cũng không nên ở trước mặt Thần Điện bày ra tư thái giống như này.
Khung Lâm nhàn nhạt phun ra một đạo thanh âm, mặc dù trên người tràn ngập khí tức hỏa diễm đáng sợ, nhưng thanh âm của hắn lại làm cho người ta có cảm giác rét lạnh .
Thiên Nhược Kiếm không nói gì, mà chỉ mang tay đặt trên chuôi kiếm, kiếm uy càng lúc càng mạnh, hành động vẫn luôn đủ sức thuyết phục hơn so với lời nói.
- Hỏa Diễm Thần Điện vẫn kiêu ngạo như vậy!
Chỉ nghe một đạo tiếng cười truyền đến, hình như đám người Khung Lâm không có chút ngạc nhiên nào, giống như họ đã sớm biết vậy, một đạo thân ảnh mờ ảo buông xuống giữa không trung.
- Vận Mệnh Giả!
Lâm Phong nhìn về phía không trung, từ lúc Lâm Phong ở trong tiểu thế, Vận Mệnh Giả đã tiếp xúc cùng hắn, Vận Mệnh Giả vẫn luôn cho hắn cảm giác sâu không lường được, giống như vĩnh viễn không thể đo lường được thực lực chân chính, nếu nói Vận Mệnh Giả có thực lực như đám người Cố Trúc thì ngày xưa nhân vật Thánh cảnh của Hỏa Diễm Thần Điện đuổi giết hắn, hắn không nên đến chậm như vậy mới đúng.
Nhưng nhìn tình hình hiện tại, hiển nhiên đám người Khung Lâm rất trọng thị với Vận Mệnh Giả .
- Ma Thiên, bản tôn của ngươi đã tu hành xong rồi sao, hiện tại ngươi không có tư cách đứng trước mặt ta?
Khung Lâm đạm mạc nói, khiến cho thần sắc Lâm Phong bị kiềm hãm, bản tôn?
Hay Vận Mệnh Giả cũng tu hành thuật phân thân, Vận Mệnh Giả hắn nhìn thấy, kỳ thật đều là thân ngoại hoá thân tên Ma Thiên.
- Ngươi cảm thấy sao?!
Vận Mệnh Giả bình tĩnh nói thanh, khiến cho ánh mắt Khung Lâm khẽ híp lại, giống như muốn nhìn thấu đối phương vậy.
- Thú vị, đợi Binh Chú Giả luyện khí chấm dứt, lại cùng nhau kết thúc nhé!
Lúc này, chỉ nghe Vô Mệnh nhàn nhạt nói ra một câu, ánh mắt hắn lập tức hướng về phía Lâm Phong nhìn lại, chỉ trong nháy mắt gian, Lâm Phong cảm thấy mình giống như lâm vào một mảnh hư không, phiến hư không kia như đang bị phân giải và thân thể hắn cũng bị phân giải, xé rách ra.
- Ông!
Đột nhiên kiếm uy cường thịnh tới cực điểm.
- Chỉ đùa một chút mà thôi.
Vô Mệnh nở nụ cười, lập tức xoay người, hướng tới chỗ đám người Hư Không Thần Điện đi đến, ngồi vị trí trên cao, giống như chuyện tình vừa rồi đều không có phát sinh qua, mà Lâm Phong cũng không có cảm giác vừa rồi, giờ phút này hắn phát hiện, trên người lại xuất hiện rất nhiều mồ hôi lạnh, thực lực thật mạnh, nhân vật Thánh Vương đại thành cùng cấp bậc với đám người Cố Trúc, Thánh Vương thành danh đã lâu thật kinh khủng.
- Vô Mệnh, khó trách được xưng Vô Mệnh, năng lực của hắn là phân giải, hắn lợi dụng lực lượng hư không đáng sợ, làm cho người ta đặt mình vào trong hư không ý cảnh của hắn, khiến người ta trực tiếp bị phân liệt, năng lực thật đáng sợ.
Lâm Phong cảm thấy rất rung động trong lòng, có lẽ Vô Mệnh chỉ cần một cái ý niệm sẽ có thể giết chết một người mới bước vào Thánh cảnh.
Thánh cảnh đã là tồn tại phi thường đáng sợ, nhưng đối mặt với nhân vật như vậy, ngay cả một cái ý niệm của người ta cũng không chịu nổi, cùng là Thánh Vương giai nhưng thực lực chênh lệch quá lớn.
- Thực náo nhiệt, xem ra sau khi sư huynh đúc kiếm xong còn có thể xem một hồi náo nhiệt.
Không Chú Giả nở nụ cười, đã có hai đại Thần Điện xuất động nhân vật Thánh Vương đại thành tới giết Lâm Phong , còn có các nhân vật Thánh cảnh khác nữa, Ma Thiên của Vận Mệnh Thần Điện cũng tới rồi, có lẽ lúc sau còn có người của Thần Điện đến, thực không hổ là một hồi thịnh yến.
- Đã có rất nhiều bằng hữu tới rồi.
Thiên Nhược Kiếm nhàn nhạt cười nói:
- Những người này làm sao có thể bỏ qua cơ hội nhìn Binh Chú Giả tiền bối đúc kiếm, ngay cả người Thái Yêu giới cũng tới rồi.
Khi lời nói của Thiên Nhược Kiếm hạ xuống, ánh mắt của đám đông cũng hướng về phương xa nhìn lại, chỉ thấy ở nơi đó có hai đạo thân ảnh giẫm chận tại chỗ mà đến, hai người này mặc long bào, ở phía trên long bào, thêu cự long nuốt vân phun vụ, thân hình hai người này có khí chất phi phàm, làm cho người ta có một loại cảm giác bá đạo.
- Người Long tộc?
Không Chú Giả nói nhỏ một tiếng, Thiên Nhược Kiếm mỉm cười nói:
- Đúng, Long tộc, ngoại trừ Long tộc, Bằng tộc cũng có người tới .
Nói xong, ánh mắt hắn nhìn lên hư không phía trên, hình như trên trời cao có một người mặc trường bào màu vàng, ánh mắt sắc bén, làm cho người ta có cảm giác đó là một tôn bằng điểu vô cùng phong duệ, ánh mắt sắc bén như dao.
- Bằng vương, Kim Sí Đại Bằng Điểu, bọn họ vẫn luôn hy vọng sư huynh vì bọn họ luyện một thanh Bằng tộc chi kiếm, nhưng sư huynh mãi không đáp ứng!
Không Chú Giả nhàn nhạt nói, khiến cho Lâm Phong hơi kinh hãi, Kim Sí Đại Bằng, tìm Binh Chú Giả đúc kiếm.
- Binh Chú Giả tiền bối đi ra.
Đúng lúc này, ánh mắt Thiên Nhược Kiếm hướng về phương xa nhìn lại, chỉ thấy ở nơi đó có một lão nhân tóc trắng xoá, hơn nữa nhìn hắn có vẻ là một người cực kỳ lộn xộn hướng về phía bên này đi tới, rất khó tưởng tượng hắn lại là Binh Chú Giả danh chấn Cửu Tiêu, đã đúc thành Thánh Vương Binh đáng sợ như Đế Xá, Già Diệp.