Dịch: Sunshine
Biên: Hám Thiên Tà Thần
Nhóm Dịch: Vạn Yên Chi Sào
Nguồn: viptruyenfull.com
--------------------
Có thể nói Lâm Phong rất hiểu biết đối với huyễn thuật, sau khi hắn lĩnh ngộ và tu hành năng lực huyễn thuật, trận đạo cùng với đại mộng lực của hắn càng ỷ lại vào huyễn thuật, không có chân chính lĩnh ngộ lực lượng bản nguyên huyễn thuật, hắn không thể làm được việc giống như đối phương, trực tiếp lợi dụng huyễn thuật thánh pháp dung hợp vào thiên đạo, ngay lập tức mang hắn bao phủ vào trong ảo cảnh.
Mặc dù ảo cảnh không có năng lực công kích trực tiếp, nhưng nếu như không ngừng bị ảo cảnh bao vây, huyễn thuật lợi hại có năng lực giết người.
Chỉ thấy Lâm Phong khoanh chân mà ngồi, đột nhiên từng cỗ thân ngoại hoá thân hiện lên, cùng lúc đó hắn nhắm đôi mắt lại, quan tưởng Bất Động Minh Vương, từng cỗ minh vương pháp tôn giống như hiển linh, hư ảnh xuất hiện bất động như sơn.
- Hả?
Đúng lúc này, Lâm Phong nhướng mày, cảm giác ngực hơi đau, lúc này hắn cảm giác mình giống như xuất hiện ở Vân Hải Tông, Vân Hải là nơi hắn từng đặt chân ngày xưa, khi đó Xích Huyết Thiết Kỵ bao vây tiễu trừ Vân Hải Tông, vạn tiến tề phát, tàn sát tông môn.
Lâm Phong đứng ở kia, cảm thấy rất bất lực, rất thống khổ.
- Tông chủ.
Lâm Phong thấy Nam Cung Lăng tử chiến.
- Không lão.
Gió thu lạnh lẽo, khiến Lâm Phong cảm giác cả người ướt đẫm, lạnh lẽo.
Cảnh tượng biến ảo thành hoàng thất Tuyết Nguyệt quốc bị bao vây tiễu trừ, trong một ý nghĩ cha mẹ hắn, Mộng Tình cuồng chiến trọng thương hoá thành thi thể,.
- Không. . .
Lâm Phong rống giận một tiếng, nước mắt của hắn chậm rãi chảy ra, lòng hắn, rất đau, rất đau.
- Tâm ma!
Lâm Phong cắn chặt răng, hắn muốn từ trong loại ảo giác này thoát ra ngoài, đây là huyễn trong huyễn, khiến hắn nảy sinh tâm ma, một khắc quay về quá khứ thống khổ kia làm cho hắn cảm thấy huyễn thuật này thật là lợi hại, nó trực tiếp xâm lấn ý chí của hắn, khiến hắn nhớ lại cảnh tượng đau khổ không chịu nổi.
- Ta muốn đi ra ngoài.
Lâm Phong đứng ở kia, nhìn thấy từng cỗ thân ảnh hướng tới chỗ mình giết qua, hắn cảm giác giờ phút này hắn rất nhỏ yếu, cái gọi là huyễn thuật có thể giết người, chính là trong ảo cảnh này, hắn thực có khả năng bị giết chết, hắn nhất định phải đi ra ngoài.
- Ta là cấm kỵ thể, trong cơ thể có thế giới tự thành, tu hành lực lượng chúa tể, có thể chúa tể hết thảy lực lượng, bao gồm căn nguyên và lĩnh ngộ, hôm nay ta đã thành tựu tiểu thành Thánh Vương ở ngoại giới, ảo cảnh này làm sao có thể ngăn trở ta, nếu đã bay lên trời, thiên địa đều bị phá.
Lâm Phong khống chế ý cảnh chúa tể tràn ngập ra ngoài, đây là lực lượng ngoại giới không thể khống chế, hắn nhất định có thể điều động.
- Ông!
Sau khi thông suốt Lâm Phong liền về bên trong ảo cảnh, từ trong tâm ma thoát ly ra, ý cảnh chúa tể trên người điên cuồng tràn ngập, hướng bên ngoài kéo dài ra.
- A.
Một tiếng kinh hô truyền ra, chỉ thấy lúc này Lâm Phong mở to hai mắt, thân thể phóng lên cao, tìm được một chỗ hổng liền xông ra ngoài, chỉ thấy lúc này có một thanh niên xuất hiện trước mặt hắn, ánh mắt người nọ rất yêu dị, liếc mắt nhìn Lâm Phong, nói:
- Ta không làm khó dễ ngươi, ngươi qua đi.
Dứt lời thân thể hắn tránh ra, chủ động nhường đường cho Lâm Phong.
- Hả?
Lâm Phong lộ ra một chút kinh ngạc, không ngờ đối phương chủ động nhường đường cho hắn.
- Đa tạ.
Lâm Phong nói một tiếng, vị Yêu Thánh kia nắm trong tay huyễn thuật dung hợp vào trong thiên đạo, lại am hiểu tâm ma công kích, uy lực rất mạnh, chỉ sợ tiểu thành Thánh Vương bình thường bị rơi vào trong đó sẽ không thể tự kìm chế, chín vị Yêu Thánh này không hổ là yêu thú thần linh từng cưỡi, bọn họ đi theo thần linh, làm sao có thể không cường đại.
Cuối cùng một tôn Yêu Thánh mở mắt ra, nhìn Lâm Phong nở nụ cười nói:
- Hắn thả ngươi, nhưng một ngươi muốn qua cửa này, cũng không dễ dàng như vậy.
Ánh mắt người này lãnh liệt, toàn thân lộ ra một cỗ sát khí, khiến Lâm Phong có một loại cảm giác phi thường nguy hiểm.
- Ông!
Lâm Phong không nói gì, thân thể bay thẳng đến chỗ đối phương vọt tới, khiến cho hắc bào Yêu Thánh sửng sốt, người này thật là thú vị, chỉ có điều hắn đã trấn thủ vị trí cuối cùng này, người kia có thể thông qua phòng thủ của hắn sao?
- Ngươi không xông qua được.
Chỉ thấy hắn lạnh lùng mỉm cười, đồng tử hắn đột nhiên trở nên đen kịt, lốc xoáy hắc ám khủng bố xuất hiện, càng lúc càng lớn, giống như muốn nuốt Lâm Phong vào, thiên địa như hóa thành hư không hắc ám.
Thần sắc Lâm Phong ngưng lại, nhưng mà hắn vẫn lao về phía trước, tiến nhập vào bên trong lốc xoáy hắc ám, thần sắc bình tĩnh tới cực điểm.
- Ông!
Giờ khắc này, tốc độ Lâm Phong chẳng những không chậm lại, ngược lại còn bạo tăng, nhanh, nhanh đến mức giống như muốn chui đầu vô lưới.
Đột nhiên vô tận kiếm khí xuất hiện, thiên địa kiếm khí, ta là chúa tể, kiếm quang tràn ra, Chúa Tể Chi Kiếm của Lâm Phong ra khỏi vỏ, nhìn nó giống như một đạo lưu quang vậy, kiếm tên là chúa tể, nên kiếm pháp cũng là chúa tể.
- Xuy, xuy. . .
Lốc xoáy bị xé rách, kiếm của Lâm Phong muốn đâm vào chỗ sâu nhất trong lốc xoáy, đột nhiên huyết quang tràn ra, tiếng gầm lên giận giữ vang lên.
- Lớn mật.
Tiếng quát chấn động hư không, kiếm của Lâm Phong xé rách tất cả, phía trước là một mảnh thanh minh và một con đường xuất hiện, không có gì ngăn cản, thân thể Lâm Phong vọt qua trong khoảnh khắc, đi tới một mặt khác của ngân hà, lúc này thân thể hắn mới hạ xuống.
- Hỗn láo, nhân loại đê tiện, chúng ta đã nói qua không cho phép sử dụng Thánh Vương Binh mà.
Thanh niên mặc hắc bào điên cuồng rống giận, một con mắt hắn bị sấm huyết, nhìn chằm chằm vào Lâm Phong.
Lâm Phong cười lạnh nói:
- Dùng, thì làm sao? Đây là khảo nghiệm, hiện tại ta đã thông qua.
- Ha ha, thống khoái.
Chỉ thấy phía xa xa, Cự Thần Nham đã lui trở về, vừa rồi hắn đứng tại chỗ, nhìn Lâm Phong xông qua, không khỏi cười to nói:
- Mộc Phong, xem ra ta ở trong thời gian ngắn không xông qua được, phải nhìn vào ngươi rồi.
- Tốt, ta tới phía trước nhìn xem, hy vọng có thể sớm ngày hội hợp.
Lâm Phong nói với đám người Cự Thần Nham, lập tức xoay người giẫm chân tại chỗ mà ra, tiếp tục hướng về phía tinh không cổ lộ giống như không có cuối mà đi.
Lâm Phong một đường đi về trước, lại cùng mấy cái tinh không cổ lộ khác hội tụ lại cùng nhau, phía trước giống như xuất hiện một cái đại điện.
- Hội hợp, chẳng lẽ cường giả tứ đại cảnh giới hội hợp sao, chỉ có thông qua khảo nghiệm phía trước, mới có thể tới nơi đây?
Thần sắc Lâm Phong ngưng hạ, tiếp tục hướng về phía trước đi đến, hai bên trái phải tinh không cổ điện đều có tranh vẽ những ngôi sao, nhìn giống như vừa vô tận tinh không vậy, đi hồi lâu, rốt cục Lâm Phong cũng thấy được bóng người.
- Có người đến trước so với ta.
Ánh mắt Lâm Phong cứng lại, chỉ thấy phía trước đã có vài đạo thân ảnh, chỉ có điều mấy người này đang yên lặng đứng đó, phía trước bọn họ có một con yêu thú, đó là một đầu yêu ngưu.
Trong lòng Lâm Phong có chút kinh ngạc, ngưu yêu, đây là đầu tinh không cự thú đáng sợ kia sao?
Chỉ thấy thân ảnh phía trước quay đầu lại, hướng về phía Lâm Phong nhìn lướt qua, chỉ một cái liếc mắt cũng khiến cho Lâm Phong có loại cảm giác tâm thần run rẩy kịch liệt, một đôi mắt thật khủng khiếp.
- Không biết mấy người này có cảnh giới gì, có lẽ ít nhất cũng là đại thành Thánh Vương đi.
Lâm Phong thầm nghĩ trong lòng, ngay cả tam thúc Cự Thần Khuê Sơn của Cự Thần Nham cũng không có đến.
- Vậy mà lại có một tiểu gia hỏa đến đây, không tồi.
Chỉ thấy một người mở miệng nói:
- Hình như lúc này mới hơn chín năm thời gian, tiểu thành chi cảnh, có thể đi đến nơi đây, thật không tồi .
- Đúng là có chút bổn sự.
Lại có một người nói.
Lâm Phong đi tới trước mặt đám người, ánh mắt nhìn về phía trước, lão ngưu kia cũng nhìn Lâm Phong, mở miệng nói:
- Chúc mừng ngươi có thể đi đến điểm cuối cùng, ngươi nhìn thấy đại điện phía sau ta không?
- Có thấy.
Lâm Phong gật gật đầu, ở phía sau lão ngưu có một tòa đại điện bị phong bế, không biết trong đó có cái gì.
- Ta là một trọng khảo nghiệm cuối cùng, thông qua ta, ngươi có thể tiến vào toà đại điện phía sau.
Lão ngưu nói với Lâm Phong.
- Tiền bối, trong đại điện có cái gì?
Lâm Phong hỏi.
- Có thứ ngươi không dám nghĩ.
Lão ngưu nhàn nhạt nói, thanh âm cực kỳ bình tĩnh.
- Tiểu gia hỏa, chúng ta chính là bốn nhân vật Chí Tôn trong chín đại khu vực Thần Mộ, mà ta là Chí Tôn của Đại Địa Chi Vực, chắc ngươi cũng muốn đạt tới tu vi cảnh giới như chúng ta.
Người nọ khoác một cái áo bào rách rưới, bình tĩnh nói.
- Bốn vị Chí Tôn trong chín đại địa vực đều là vô thượng Thánh Vương, cường giả đỉnh phong.
Thần sắc Lâm Phong ngưng lại, tồn tại như vậy, đều bị ngăn cản trong này.
- Chắc ngươi cũng đoán được rồi, đúng vậy, chúng ta cũng giống như ngươi, muốn thông qua khảo nghiệm, tiến vào bên trong, nhưng không có thành công, ngươi nói bên trong sẽ có cái gì?
Người nọ nở nụ cười nói với Lâm Phong, khiến trong lòng Lâm Phong nhảy lên, vô thượng Thánh Vương, đã là nhân vật đứng trên đỉnh Thánh cảnh, vật bọn họ theo đuổi căn bản không phải nói nhiều lời, chắc chắn đó là đỉnh điểm của võ, thần linh chi cảnh!
Ở phía trước bọn họ, cũng chỉ có thần linh nắm chúng sinh trong tay.
- Ta nghe nói, cần ít nhất hai hệ lực lượng căn nguyên đại viên mãn, nắm trong tay hai loại lực lượng căn nguyên thiên đạo, lại mang chúng dung hợp, mới trở thành vô thượng Thánh Vương, tiền bối, đây là thật hay sao?
Lâm Phong hỏi.
- Tự nhiên, chỉ có điều không đơn giản như trong tưởng tượng của ngươi, rất nhiều người nắm trong tay năm loại, sáu loại căn nguyên thiên đạo viên mãn, bọn họ chính là chúa tể một hệ thiên đạo, nhưng vẫn không thể trở thành vô thượng Thánh Vương.
Người nọ nở nụ cười, khiến cho lòng Lâm Phong co rút lại, hình như hắn hiểu được, tới tầng thứ như hắn rồi chênh lệch giữa hắn và những người ở trên khủng bố đến mức nào.
- Đại thành Thánh Vương nắm trong tay một hệ căn nguyên thiên đạo viên mãn, nhưng nắm trong tay năm hệ, sáu hệ, thì ngươi vẫn là đại thành Thánh Vương, trừ phi nắm trong tay hai loại căn nguyên thiên đạo đặc thù, mang bọn chúng dung hợp mới là vô thượng Thánh Vương, giống như sinh và tử; nhanh và chậm; thủy và hỏa vậy!
- Ta hiểu được, đa tạ tiền bối chỉ giáo.
Lâm Phong gật gật đầu, hình như hắn cũng có thể tưởng tượng ra thực lực của bốn nhân vật Chí Tôn trước mặt hắn mạnh đến mức nào.