Dịch: Sunshine
Biên: Hám Thiên Tà Thần
Nhóm Dịch: Vạn Yên Chi Sào
Nguồn: viptruyenfull.com
--------------------
Trong hư không có hai đạo thân ảnh đi trước, Lâm Phong nhìn Thiên Si liếc mắt, cười hỏi:
- Nhị sư huynh chuẩn bị đi nơi nào?
- Sư tôn nói đúng, lần này gặp gỡ phúc họa tương y, mặc dù ta lạc lối, trải qua suy sụp nhưng rốt cục ta cũng hiểu được bản tâm, mặc dù người rời đi nhưng tâm vẫn ở lại Thiên Đài, ta sẽ dùng cả đời ta để đề thăng thực lực, trợ giúp sư tôn có thể mãi mãi không chết, khoái ý sinh tồn giữa trời đất, bù lại sai lầm của ta.
Thiên Si mỉm cười nhìn về phía phương xa, hình như hắn đã định ra hứa hẹn của cuộc đời này rồi.
Lâm Phong nghe được lời nói của Thiên Si trong lòng khẽ run lên, xem ra của chấp niệm Thiên Si sư huynh rất sâu, không biết lúc huynh ấy tỉnh lại đã nghĩ đến cái gì, nhưng không thể nghi ngờ, sự áy náy của huynh ấy với lão sư rất mạnh liệt, huynh ấy muốn dùng cả đời để bù lại, có lẽ chuyện này cũng có ý nghĩa, Thiên Si sư huynh đã thật sự hiểu được chính mình.
- Lâm Phong, thiên phú của đệ tuyệt luân, nhất định phải hảo hảo cố gắng tu hành, một ngày kia trở thành Chí Tôn Thiên Địa, chấp chưởng càn khôn, mặc dù khi đó ta không thể hoàn thành tâm nguyện cũng còn có ngươi, hôm nay ta đi thượng giới trước, mong khi ta quay về Thiên Đài nhìn xem, lòng ta có thể yên bình.
Thiên Si cười nói, ánh mắt lập tức nhìn về phía Lâm Phong nói:
- Ngươi thì sao, chuẩn bị đi phương nào?
- Vọng Thiên Cổ Đô cùng với Kỳ Thiên Thánh Đô còn có một việc chưa xong, đi phải đi đến đó một chuyến.
Lâm Phong cười đáp lại một tiếng, hắn đi Vọng Thiên Cổ Đô vì muốn mang Thanh Phượng đi tới Yêu giới, Kỳ Thiên Thánh Đô hắn cũng muốn đi .
- Nếu như thế, chúng ta từ biệt nhé, về sau tái kiến.
Thiên Si nói.
-Được, sư huynh, con đường phía trước nhớ bảo trọng.
Hai người nhìn nhau mỉm cười, lập tức hướng về những phương hướng bất đồng mà đi.
Ngày xưa Lâm Phong đại náo Vọng Thiên Cổ Đô một hồi, mang Quảng Hàn Cung phá hủy, bây giờ đã khôi phục lại sự yên bình, nhưng mà loại yên bình này vẫn tương đối, hôm nay nó có rất nhiều sự tình, Yêu giới rất ít tham dự vào trong đó, sau khi Lâm Phong tới Yêu giới, gặp được ba vị đại lão của Yêu giới liền lấy được còn tin tức của đám người Kim Ô, Sau khi ba vị đại lão Yêu giới biết được tu vi hôm nay của Lâm Phong thì nhịn không được thổn thức một trận, đồng thời cũng cảm thán thế đạo biến hóa, thiên địa náo động.
Lâm Phong không nán lại Yêu giới lâu lắm, vài ngày sau hắn cùng với Thanh Phượng và Tịnh rời đi.
Kỳ Thiên Thánh Đô so với Vọng Thiên Cổ Đô náo nhiệt hơn rất nhiều, thân là một trong ba đại Thiên Chi Chủ Thành nên Kỳ Thiên Thánh Đô có được lịch sử rất lâu đời, sau khi Cửu Tiêu náo động đã có rất nhiều cường giả giá lâm nơi đây, đương nhiên nguyên nhân trọng yếu nhất trong đó là do ngày xưa đám người Lâm Phong bước vào di tích cổ.
Hôm nay toà di tích cổ này đã có không biết bao nhiêu cường giả đặt chân vào muốn tìm tòi bí mật, đương nhiên bọn họ càng muốn biết, gia hỏa bị xiềng xích khóa ở kia, rốt cuộc là tồn tại cấp bậc gì.
Lúc này Lâm Phong xuất hiện ở giữa di tích, đứng phía trên một ngọn núi, bên cạnh hắn có hai vị tuyệt thế mỹ nhân sặc sỡ loá mắt Thanh Phượng và Tịnh, khiến cho ngẫu nhiên có người hướng ánh mắt tới chỗ bọn họ, hoặc dùng thần niệm đảo qua trên người bọn họ.
- Đây là nơi nào? Không ngờ có cường giả khủng bố như vậy.
Mắt đẹp của Tịnh ngưng lại, nàng tu hành vài chục năm, hôm nay tu vi mới chỉ là Thiên Đế cảnh, thánh uy càn quét mà qua khiến nàng cảm giác nội tâm chấn động.
- Di tích, nơi đây có vài vị lão tổ các hoàng triều từng khai sáng Kỳ Thiên Thánh Đô tồn tại, trong này còn có một cái bí mật, phong ấn vài vị quái vật đáng sợ, làm cho không ít cường giả tiến đến.
Lâm Phong đáp lại một tiếng:
- Không biết khi nào đáp án này mới có thể đi ra.
- Ta có thể cảm nhận được vài cỗ khí tức bất đồng, thực lực bọn họ rất mạnh mẽ thì phải.
Tịnh nói một tiếng.
- Ừm, so với trước kia, khí tức càng lúc càng lớn mạnh hơn, lộ ra chút quỷ dị.
Lâm Phong nói nhỏ nói, sau đó lập tức bước ra từng bước, trong khoảnh khắc thân ảnh hắn xuất hiện trong một mảnh hải cốt, chỉ thấy phía trước có một cái vực sâu ma quật cự đại, phía dưới có âm thanh xích sắt ma xát truyền đến.
Nơi đây từng là một cái vực sâu thâm thúy tràn ngập ma khí, nhưng mà sau lần kia hang động bị băng diệt phá vỡ, vực sâu trực tiếp hiện ra và có hình dáng hôm nay.
Đột nhiên một cỗ ma ý kinh khủng rít gào đánh thẳng đến chỗ Lâm Phong.
- Hừ. . .
Lâm Phong hé miệng phun ra một cỗ hỏa diễm kinh khủng mang ma khí bao vây lại, trực tiếp đốt cháy chúng.
- Không nghĩ tới tiểu gia hỏa ngày xưa đã trưởng thành rồi.
Bên trong vực sâu có một đạo thanh âm giống như xuyên thấu thời không, tiến nhập vào màng tai Lâm Phong.
- Rốt cuộc các hạ là tồn tại gì?
Lâm Phong phun ra một đạo thanh âm với tồn tại bên trong vực sâu, hôm nay thực lực của hắn đã hơn ngày xưa rất nhiều, tự nhiên cảm giác cũng mãnh liệt hơn, nhưng hắn vẫn không cảm thụ được khí tức cụ thể của đối phương, trong vực sâu chỉ có thao thiên ma uy, rất đáng sợ, cỗ ma uy này so với lúc trước càng mạnh hơn.
- Nếu ngươi có thể cởi bỏ gông xiềng trên người ta, ta sẽ nói cho ngươi.
Người nọ nhàn nhạt mở miệng nói khiến cho thần sắc Lâm Phong trầm xuống, tuy nói tổ tiên Kỳ Thiên thánh triều ngày xưa phi thường mạnh mẽ nhưng không đến mức phong ấn mấy tồn tại này mãi mãi.
- Gông xiềng trên người các ngươi là người phương nào gây nên, ta phải làm thế nào mới có thể cởi bỏ?
Lâm Phong hỏi một tiếng.
- Là người phương nào gây nên thì ngươi không cần biết, còn gông xiềng trên người chúng ta chính là một cái phong ấn, Cửu Thiên Càn Khôn Tỏa, chỉ cần ngươi có thể tìm được ngọn nguồn, có thể phá vỡ phong ấn này, giải trừ gông xiềng trên người chúng ta, khi đó ngươi sẽ nhận được chỗ tốt không dám tưởng tượng.
Ma âm cuồn cuộn trong vực sâu lại truyền vào tai Lâm Phong lần nữa khiến cho thần sắc Lâm Phong ngưng đọng, Cửu Thiên Càn Khôn Tỏa, rốt cuộc người phương nào gây nên chuyện này, hắn ẩn ẩn có cảm giác, chuyện tình lúc trước so với tổ tiên Thánh Linh hoàng triều nói cho hắn càng phức tạp và thần bí hơn.
- Chúng ta đi.
Lâm Phong cau mày, lập tức mở miệng nói, sau đó mang theo Thanh Phượng và Tịnh lóe lên rời đi, trong khoảnh khắc sau đó bọn họ đi tới một mảnh thiên băng địa tuyết, thiên địa trong này bị đóng băng, hàn khí trong không gian giống như đều bị rút sạch, trong băng tuyết có một tôn thân ảnh giống như bị chôn vùi, đúng lúc này chỉ nghe tiếng răng rắc vang lên, thân ảnh kia phá băng mà ra nhưng mà thân thể hắn lại giống như không có biện pháp nhúc nhích vậy.
- Quả nhiên ngày xưa ta chỉ nhìn thấy một góc của băng sơn, di tích thần bí này lại có chín tồn tại siêu cường như vậy, hơn nữa toàn bộ đều bị gông xiềng phong ấn, phong ấn trên người bọn họ tuyệt đối không giống như tổ tiên Thánh Linh hoàng triều nói, xem ra việc này ta phải hỏi Tần Sơn một chút rồi.
Lâm Phong nói xong, trong tay hắn xuất hiện một quả ngọc giản, hắn lập tức đưa tin cho Tần Sơn:
- Tần Sơn tiền bối nghe thấy không?
- Lâm Phong, có chuyện gì vậy.
Một đạo hồi âm truyền đến, khiến cho thần sắc Lâm Phong ngưng lại, quả nhiên thiên địa đả thông, hắn mang lời nói của mình truyền vào trong ngọc giản cho Tần Sơn cổ Thánh biết, sau khi Tần Sơn cổ Thánh ở Cửu Tiêu thiên đình biết được thì truyền lại một một luồng thần niệm cho Lâm Phong, nếu trước kia hai người sẽ không thể làm được chuyện này, vách ngăn thế giới sẽ mang thần niệm trong ngọc giản che chắn lại, nhưng hôm nay hắn đã có thể làm được .
- Người trong Sinh Mệnh Thần Điện tốt chứ?
Lâm Phong hỏi Tần Sơn.
- Khôi phục rất tốt, Sinh Mệnh Thần Điện tràn đầy sinh mệnh lực, Vãng Sinh Kinh kỳ lạ, Lâm Phong, tất cả chuyện này còn phải đa tạ ngươi, ta không nghĩ tới một ngày ta có thể sống lại.
Trong đầu Lâm Phong vang lên thanh âm của Tần Sơn, nghe vậy hắn liền cười nói:
- May mà bên Sinh Mệnh Thần Điện có người quen biết, Vận Mệnh Giả tiền bối sâu không lường được, cùng Sinh Mệnh Thần Điện có giao tình rất tốt, bởi vì duyên cớ đó ta mới có thể khiến Sinh Mệnh Thần Điện hỗ trợ.
- Chuyện này ta biết, nhưng không có ngươi, cũng không có khả năng này.
Tần Sơn nở nụ cười.
- Đúng rồi, hiện tại ta đang ở Kỳ Thiên Thánh Đô, ngày xưa tiền bối cũng ở trong di tích này, trong này có chín tồn tại cường đại bị phong ấn, bọn họ nói chuyện này và Cửu Thiên Càn Khôn Tỏa có quan hệ, tiền bối có biết rốt cuộc có chuyện gì xảy ra không?
Lâm Phong hỏi Tần Sơn.
Bên kia trầm mặc xuống, thanh âm Tần Sơn đột nhiên trở nên ngưng trọng:
- Lâm Phong, nếu như ngươi cẩn thận cảm thụ, chắc chắn cảm thụ được, có một số việc ngươi không dám nghĩ tới mà thôi, mấy lão gia hỏa như chúng ta tu hành cũng phi thường gian nan, nhất là khi tới tiểu thành Thánh Vương cảnh, không thể tiếp tục đi về phía trước nữa, nhưng có một ngày lại gặp mấy tồn tại như bọn họ, khiến chúng ta chân chính nhìn thấy hy vọng đặt chân vào một tầng thứ khác, tại thời đại kia chúng ta điên cuồng tu hành, không ngừng đi tới, thậm chí không biết rõ cảnh giới tự thân đã tới tầng thứ gì rồi, chỉ biết bọn họ có thể mang chúng ta đưa lên tầng thứ mới.
- Rốt cuộc bọn họ là chỉ ai?
Thần sắc Lâm Phong ngưng lại, hắn từng nghe tổ tiên Thánh Linh hoàng triều nói về một đoạn thời gian này.
- Bọn họ không phải võ tu, mà là căn nguyên lực biến thành, chúng ta gọi họ là Tiên thiên nguyên thể, cường giả trời sinh, có thể cắn nuốt lực lượng không gian, không ngừng hóa thành căn nguyên lực, tuần hoàn đền đáp lại lớn mạnh tự thân.