Dịch: Sunshine
Biên: Hám Thiên Tà Thần
Nhóm Dịch: Vạn Yên Chi Sào
Nguồn: viptruyenfull.com
--------------------
Trong khoảnh khắc, Lâm Phong đi vào trong Tinh Thần Điện, cả thân hình hắn cảm giác bị một cỗ ý cảnh bao phủ, giống như hắn đang tiến nhập vào trong một bí cảnh thần bí.
Trong này chỉ là một mảnh hắc ám, không có ánh sáng, dường như hắn không thể nhìn thấy cái gì, cho dù hắn dùng thần niệm cũng không thể được chút gì, nhưng ngay lúc này, đột nhiên xuất hiện một đạo quang mang thắp sáng không gian nơi này.
Tiếp theo, lại xuất hiện đạo quang mang thứ hai, thứ ba.... Ánh sáng không ngừng xuất hiện, thẳng đến khi có nghìn tỷ đạp quang mang xuất hiện, giống như hóa thành ngàn vạn tinh thần mênh mông sáng chói.
- Đây là một loại ý cảnh?
Thần sắc Lâm Phong ngưng lại, quá trình diễn hóa ngàn vạn tinh thần, nghìn tỷ đạo quang mang này làm cho người khác khi nhìn vào cảm thấy có chút run sợ.
Nhưng mà đúng lúc này, ngàn vạn tinh thần tiêu tán, nghìn tỷ đạo quang mang biến mất, cả phiến không gian này lại một lần nữa khôi phục lại sự ảm đạm, không có một chút ánh sáng, loại cảm giác này cho người ta rất không thoải mái. Hơn nữa, tình cảnh này lại xảy ra trong khoảng thời gian rất lâu.
Lâm Phong khoanh chân ngồi xuống, hắn vô cùng kiên nhẫn, một khi nơi này là nơi chỉ dẫn để người tiến vào nơi này có thể đề thăng chiến lực thì hắn cũng có đủ lòng kiên nhẫn để cảm ngộ loại ý cảnh này.
- Ông.
Đột nhiên, nghìn tỷ đạo quang mang lập tức sáng lên, ánh sáng đâm vào mắt khiến Lâm Phong cảm giác được một trận đau đớn, hắn trực tiếp nhắm hai mắt lại, ánh sáng này quá mãnh liệt, chỉ trong nháy mắt khung cảnh nơi này thay đổi từ bóng đêm hắc ám đến ánh sáng mạnh nhất của nghìn tỷ đạo quang mang, không có thời gian giảm xóc, loại cảm giác này khiến người ta không thể nói rõ.
- Loại lực lượng thứ nhất là tích tụ, loại ý cảnh thứ hai là sức bạo phát, trong nháy mắt khiến toàn bộ năng lượng tích tụ bộc phát ra giống như Chúa Tể Chi Kiếm.
Lâm Phong thì thào nói nhỏ, chỉ thấy không gian ý cảnh lại lần nữa biến hóa, lấy lực lượng căn nguyên của tinh thần làm dẫn, diễn hóa ra các loại ý cảnh bất đồng, quá trình diễn hóa xảy ra thật lâu, cuối cùng Lâm Phong cũng thấy được loại ý cảnh này tạo ra một đạo công kích, đây chính là một loại chỉ pháp.
Một chỉ này giống như trong nháy mắt xuyên thấu thời không, ẩn chứa vô tận quang mang sáng chói, giống như vô số tinh thần nhưng lại ẩn chứa lực lượng hủy diệt đáng sợ. Trong nháy mắt, công kích kia được đánh ra dường như khắp thiên địa chỉ còn lại một chỉ này, chỉ trong chớp mắt bạo phát lực lượng, khiến cả thiên địa ảm đạm thất sắc, tất cả quang mang xung quanh đều bị hấp thu hóa thành một chỉ này. Một chỉ này đủ để xuyên thấu hết thảy, không thể trốn thoát.
- Phốc xuy!
Lâm Phong có cảm giác, thời điểm đạo công kích này đánh tới, hắn giống như bị đâm xuyên qua, trên trán hắn xuất hiện mồ hôi lạnh, cho dù trợn mắt chăm chú nhìn về đạo công kích kia thì hắn vẫn có cảm giác đầu của hắn bị xuyên thấu .
- Một chỉ này rõ ràng lợi dụng lực lượng căn nguyên tinh thần, lại giống như lợi dụng lực lượng căn nguyên của ánh sáng cùng không gian, một kích này được diễn hóa ra này quá lợi hại .
Trong lòng Lâm Phong thầm nghĩ, tuy rằng lực công kích của Chúa Tể Nhất Kiếm vô cùng cường đại, nhưng tuyệt đối không thể sử dụng lực lượng căn nguyên một cách hoàn mỹ như vậy.
- Loại chỉ pháp này, có thể dùng để hoàn thiện Chúa Tể Nhất Kiếm của ta.
Trong lòng Lâm Phong thầm nghĩ, an tâm cảm ngộ, hắn bắt đầu phân tán Chúa Tể Chi Kiếm một lần nữa, sau đó trọng tổ lại, khiến hắn có thể phát huy ra lực công kích hoàn mỹ nhất.
Sau khi Lâm Phong trải qua cảm ngộ, hắn lại tiến nhập vào một đại môn khác trong Tinh Thần Điện, ở nơi này đều không có ý cảnh giống nhau, cho tới khi dung nhập lực lượng Thánh pháp vào trong đầu, khiến Lâm Phong có loại cảm giác được mở rộng nhãn giới, hắn không nghĩ tới lực lượng căn nguyên tạo thành Thánh pháp lại có thể vận dụng đến một bước này, vô cùng kinh người , bản thân hắn cũng hoàn toàn đắm chìm vào trong đó, an tâm cảm ngộ.
Thời gian ba năm trôi qua giống như trong nháy mắt, lúc này Lâm Phong đã ra khỏi tinh không thế giới.
- Cảm giác như thế nào?
Lâm Phong hỏi Mộng Tình.
- Cảm ngộ vô cùng thâm hậu, ta nghĩ ít nhất bản thân đã chạm đến cảnh giới Thánh Nhân.
Mộng Tình mỉm cười đáp lại:
- Ba năm này chắc hẳn chàng cũng có tiến bộ.
- Ba năm này ta chủ yếu đi cảm ngộ những thứ mà thần linh tiền bối lưu lại, sau đó lại căn cứ vào lĩnh ngộ lực lượng căn nguyên của bản thân, ta đã lĩnh ngộ ra Thánh pháp lực lượng thích hợp với lực lượng căn nguyên của bản thân.
Lâm Phong cười nói, ba năm này đúng là hắn cảm giác được bản thân có tiến bộ rất lớn.
- Thánh pháp ngày xưa thần linh tu luyện nhất định vô cùng tinh diệu tuyệt luân.
- Đúng vậy, ta thấy được một loại thánh pháp thần thông chỉ cần trực tiếp nâng tay giống như có thể hái xuống nhật nguyệt tinh thần, không thể ngăn cản, loại uy năng này vô cùng đáng sợ.
Lâm Phong cảm thán nói, loại công kích này hắn đã từng chứng kiến qua trên người của hai vị cường giả của Cự Thần bộ tộc, chẳng qua so với ý cảnh lưu lại trong Tinh Thần Điện lại yếu hơn rất nhiều.
- Lâm Phong, ngươi đã trở lại.
Giờ phút này, chỉ thấy một đạo thanh âm truyền đến, khiến cho thần sắc Lâm Phong ngưng lại, hắn lập tức cười nói với Mộng Tình:
- Ta đi gặp Vận Mệnh Giả tiền bối.
- Ừm...
Mộng Tình gật đầu, Lâm Phong bước ra, rất nhanh, hắn đi tới một tòa cổ điện khác, đi tới một phiến tinh không thế giới.
- Tiền bối.
Lâm Phong tiến đến chào hỏi Vận Mệnh Giả.
- Sau khi tiến vào Thần Mộ mất tích vài chục năm, lúc đi ra đã trở thành Thánh Vương tiểu thành, tốc độ trưởng thành của ngươi thật khiến cho người khác sợ hãi.
Vận Mệnh Giả hòa nhã cười nói với Lâm Phong:
- Chẳng qua ngươi cũng đừng kiêu ngạo, thời đại náo động đã bắt đầu, dường như có rất nhiều người tu luyện khủng bố tràn ra, ta phát hiện ra vài tồn tại có tốc độ tu luyện vô cùng đáng sợ trục tiếp thu vào Vận Mệnh Thần Điện.
- Ta hiểu được, đạt tới hoàn cảnh như ta hôm nay thì tốc độ tu luyện chỉ là thứ yếu, cuối cùng phải nhìn xem bản thân có thể đi đến một bước nào.
Lâm Phong bước chậm tiến lên, bình tĩnh nói.
- Không, ngươi sai lầm rồi, nếu trong thời đại thái bình thì lời của ngươi đúng, nhưng trong thời đại ngày hôm nay, tốc độ tu luyện rất trọng yếu, cho dù thiên phú của người khác không bằng ngươi, nhưng chỉ cần bọn họ tiến vào cảnh giới cao sớm hơn ngươi thì bọn họ sẽ có khả năng kết thúc sinh mệnh của ngươi. Nếu như trong thời đại náo động này tốc độ trưởng thành của Vận Mệnh Thần Điện ta không theo kịp những Thần Điện khác, thì kết cục của Vận Mệnh Thần Điện ta chính là hủy diệt.
Vận Mệnh Giả lời nói có vẻ trầm trọng khiến cho trong lòng Lâm Phong nghiêm nghị.
- Thế cục hiện nay như thế nào ?
Lâm Phong hỏi.
- Rất hỗn loạn, không thể nói rõ, tóm lại, thế cục rất hỗn loạn, hơn nữa mỗi ngày, hàng năm đều có biến hóa, chẳng qua việc này cũng không có quan hệ với ngươi, Lâm Phong, ta hy vọng trong thời gian ngắn nhất, ngươi tận khả năng bước vào Thánh Vương đại thành. Đương nhiên, ta cũng hy vọng ngươi sớm ngày bước vào vô thượng chi cảnh, còn trước mắt, ngươi không cần trực tiếp tham dự vào chiến tranh giữa các Thần Điện.
- Thánh cảnh đại thành mới có tư cách tham dự vào thế cục sao?
Lâm Phong cười khổ.
- Đúng vậy, hiện tại lực lượng tranh phong hạ tầng là Đế cảnh, trung kiên lực lượng là Thánh cảnh, chủ yếu là nửa bước Thánh Nhân cùng Thánh Vương tiểu thành, chỉ có Thánh Vương đại thành mới có thể đủ thực lực để chưởng khống một phương thế cục, còn chân chính tham gia vào sinh tử đối quyết, quyền quyết định nằm trong tay của cường giả Thánh Vương vô thượng. Chẳng qua tình hình hiện tại còn đạt tới tầng thứ kia, nếu tới hoàn cảnh đó thì chính là thời khắc quyết chiến cuối cùng. Hôm nay, Tinh Thần tế ti Thánh Vương vô thượng của Vận Mệnh Thần Điện ta cũng bắt đầu thu nhận đệ tử, bồi dưỡng lực lượng hậu bị, ngươi biết việc này có nghĩa là gì chứ!
- Ý nghĩa vận mệnh Cửu Tiêu có khả năng sẽ hoàn toàn thay đổi, Cửu Tiêu có khả năng nghênh đón một trận thượng cổ chi chiến khác.
- Đúng vậy, có lẽ tương lai người sẽ gọi lần náo động chi chiến này của chúng ta là cổ chi chiến, ta đã ngửi được khí tức của chiến tranh, những vị tế ti Thánh Vương vô thượng kia của Vận Mệnh Thần Điện ta cũng đang dốc lòng tu luyện hoặc đang lịch lãm trong thế giới hồng trần, vì muốn theo đuổi thần chi cảnh hư vô mờ mịt giống như đã không còn tồn tại kia. Nhưng hôm nay, Điện chủ đã tự mình gọi bọn họ về, không chỉ có Vận Mệnh Thần Điện ta mà các Thần Điện khác cũng trong tình cảnh như thế.
Lâm Phong chấp nhận gật đầu, xem ra, trận dao động này không hề nhỏ, thời đại hôm nay giống như đang chậm rãi mở ra Cửu Tiêu chi chiến.
- Tóm lại mấy cái này ngươi cũng không cần lo, cho dù ngươi tham dự đến trong chiến đấu, cũng không có thể lấy thân phận Lâm Phong, mà phải hóa thân thành những người khác đi tham dự, mạng sống của ngươi còn trọng yếu hơn so với hàng trăm địa vực, hãy tranh thủ sớm ngày tiến vào Thánh Vương đại thành, đến lúc đó thì chúng ta sẽ cần đến thực lực của ngươi.
- Ta hiểu được.
Lâm Phong gật đầu.
- Cũng không phải ta tạo áp lực cho ngươi, chắc trong lòng bản thân ngươi cũng hiểu rõ, ngươi hãy đi Vận Mệnh Chi Thành, bằng hữu của ngươi đã trở lại.
Vận Mệnh Giả cười nói với Lâm Phong.
- Sư huynh đã trở lại.
Thần sắc Lâm Phong ngưng lại:
- Bọn họ có cơ hội trở thành đệ tử hạch tâm không?
- Có.
Vận Mệnh Giả cười gật đầu, khiến cho thần sắc Lâm Phong vui vẻ, hắn lập tức cáo từ rời đi.
Rời khỏi Thần Điện, Lâm Phong hướng tới hư không phía Vận Mệnh Chi Thành bay tới, lực lượng thần niệm khủng bố của hắn điên cuồng khuếch tán ra, lập tức bao phủ cả phiến địa vực khủng bố, khiến cho trong lòng không ít người khẽ run, hiển nhiên bọn họ cảm giác được bản thân bị một cỗ thần niệm đáng sợ bao phủ.
Hầu Thanh Lâm cùng Quân Mạc Tích cũng cảm giác được, không khỏi ngẩng đầu lên, chỉ thấy Hầu Thanh Lâm mở miệng nói:
- Lực lượng thần niệm mạnh như thế chỉ sợ là người của Thần Điện.
- Người tại tòa Vận Mệnh Chi Thành này đều xem như người của Thần Điện.
Quân Mạc Tích cười nói.
- Chỉ có thể tính là một nửa.
Hầu Thanh Lâm mỉm cười, nhưng mà giờ phút này, một đạo thanh âm truyền đến:
- Hầu sư huynh, Quân Mạc Tích.
- Lâm Phong.
Thần sắc Hầu Thanh Lâm đột nhiên hiện lên một đạo quang mang kỳ dị, hắn ngẩng đầu nhìn lại, chỉ thấy thân ảnh Lâm Phong từ trên bầu trời bước chậm xuống, trong mắt hai người không khỏi lộ ra một chút ý cười.
- Vì sao hai người các ngươi lại ở cùng một chỗ .
Lâm Phong đạp lên mặt đất, nhìn hai người cười nói. Giờ phút này hai mắt Hầu Thanh Lâm vô cùng thâm thúy, nhưng thần thái lại lộ ra vài phần yêu dị, giống như có thể cuốn ánh mắt của người khác vào trong, vô cùng quỷ dị, mà trên người Quân Mạc Tích lại tràn ra cỗ khí tức khiến người khác như cảm giác được từng đợt hàn ý, không dám lại gần.
- Ta cùng Quân Mạc Tích cũng ngoài ý muốn gặp nhau, lần đó ta suýt nữa bị mất mạng, may mắn nhờ có Quân Mạc Tích cứu ta.
Hầu Thanh Lâm cười nói.
- Ngươi nhưng đừng nói như vậy, lúc ấy tình huống của ta không tốt hơn so với ngươi bao nhiêu, chẳng qua coi như nhân họa đắc phúc, nếu không có lần gặp gỡ đó, chúng ta cũng không nhất định có tu vi ngày hôm nay.
Quân Mạc Tích cười nói.
- Chỉ qua thời gian ngắn như vậy, hai người các ngươi cũng đã bước vào Thánh cảnh. Tốt!
Lâm Phong cười nói.
- Tốt cái gì, chênh lệch giữa ngươi và chúng ta chỉ sợ càng lớn hơn nữa. Thời điểm ngày xưa tại Cửu Tiêu Hội Ngộ, ta và ngươi coi như ở trên cùng một sân khấu. Nhưng hôm nay, chỉ sợ ta không thể đứng chung một chỗ với ngươi nữa rồi.
Vừa rồi Quân Mạc Tích cảm giác được lực lượng thần niệm khủng bố của Lâm Phong không khỏi trêu ghẹo hắn một câu.