Lâm Phong nhìn thấy thần sắc đáng khinh của lão đạo thì nhất thời không biết nói gì, lão gia hỏa này đã chuyển ngoại hiệu từ bản đế thành bản thánh rồi, nhưng thần thái vẫn là một bộ gian trá như cũ, thật đúng là cái nết đánh chết không chừa.
Tâm niệm hơi động, Lâm Phong lấy ra vài món Thánh Vương Binh đưa cho lão nói:
- Lão bất tử, mấy cái này cho ngươi đó, hôm nay ngươi đã bước vào Thánh cảnh rồi, về sau có dự định gì không?
- Hắc hắc.
Lão đạo nở nụ cười, tuyệt không khách khí mang Thánh Vương Binh thu lại:
- Năm đó bản thánh dạy dỗ ngươi thật tốt, cuối cùng ngươi cũng có chút lương tâm, mấy món Thánh Vương Binh này cũng đủ ta trùng kiến Thiên Diễn Thánh tộc rồi, còn tính toán của ta ư, đợi Thiên Diễn Thánh tộc đứng sừng sững ở Vọng Thiên Cổ Đô, trở thành thế lực đệ nhất ta liền dạo chơi tứ phương, đi vào thế giới nhìn một chút, nhìn xem những thế giới khác có gì khác với Cửu Tiêu hay không.
- Ân, như vậy cũng tốt, Thiên Diễn Thánh tộc là một cái tâm nguyện của ngươi, tự nhiên phải đi giải quyết trước.
Lâm Phong mở miệng nói, tuy nói Viêm Đế chưa bao giờ chân chính nói phục hưng Thiên Diễn Thánh tộc, nhưng mà Lâm Phong biết hắn một mực hướng tới cái phương hướng này mà cố gắng, mà lấy thực lực hiện tại của lão đạo, đi tới Vọng Thiên Cổ Đô dưới hạ giới, đủ để cho Thiên Diễn Thánh tộc đứng sừng sững ở đó.
- Được rồi, ta ở đây đợi cũng là muốn gặp ngươi một lần, hôm nay ta đã nhìn thấy, ta phải đi đây.
Viêm Đế nở nụ cười khiến cho thần sắc Lâm Phong ngưng trệ:
- Gấp như vậy?
- Chẳng lẽ ngươi bồi lão đạo nói chuyện phiếm sao.
Viêm Đế nở nụ cười, lập tức xoay người, vung phất trần lên, thản nhiên nói:
- Duyên đến duyên đi, quen biết như một giấc mộng, con đường hành tẩu bất đồng tự nhiên phải ly biệt, lúc rảnh rỗi đi ngang qua Vọng Thiên Cổ Đô liền đến thăm lão đạo.
Thanh âm kia quanh quẩn trong hư không, thân ảnh lão đạo dần dần trở nên mơ hồ, Lâm Phong thở dài trong lòng, quen biết như một giấc mộng, quả thật chuyện này như là mộng vậy, hôm nay lão đạo không có biện pháp giúp hắn cái gì nữa, liền một mình rời đi, tiến đến phục hưng gia tộc.
- Lão bất tử, hy vọng ngươi có thể vĩnh viễn bất tử, có chuyện nhớ đến tìm ta.
Lâm Phong rống lên một tiếng đối với người phía trước.
- Yên tâm, lão đạo ta có chuyện nhất định sẽ không để ý phiền toái đến tìm ngươi.
Xa xa có tiếng trả lời truyền đến, khiến cho khoé miệng Lâm Phong lộ ra một chút ý cười, hắn quay đầu lại nhìn Vận Mệnh Giả nói.
- Lão sư, chúng ta đi.
Vận Mệnh Giả khẽ gật đầu, Lâm Phong giẫm chân tại chỗ rời đi, còn Vận Mệnh Giả thì ngẩng đầu nhìn về phía xa xa, sau đó thân thể cũng phá không đi theo, Lâm Phong muốn bế quan để chuẩn bị ước định hai năm sau thì hắn cũng vậy, hắn phải đi khắp Cửu Tiêu để chuẩn bị sẵn sàng cho cái ước định kia, việc này không vẻn vẹn là việc cá nhân như đám người Lâm Phong mà là giao dịch giữa các thế lớn trong Cửu Tiêu.
Năm tháng lơ đãng trôi qua, nhưng khi ngươi cần thời gian thì nó lại trôi đi càng nhanh.
Mấy ngày nay, Lâm Phong điên cuồng tu hành, không có một lát dừng lại, thỉnh thoảng hắn lại dùng một chút thời gian bồi tiếp người nhà của mình, trong nháy mắt đã có hơn nửa năm thời gian trôi qua, Lâm Phong cùng hoàng kim cổ vượn đại chiến trong tinh không thế giới, oanh cho hư không run rẩy cả lên.
Chỉ thấy giờ phút này bàn tay hoàng kim cổ vượn nắm chặt, khiến thiên địa nhất thời khép kín lại, hắn muốn mang Lâm Phong chôn vùi vào trong đó, nhưng mà Lâm Phong lại cảm thụ được nhịp đập trong thiên địa, tâm niệm hắn hơi động, thân ảnh giống như một đạo ảo ảnh xuất hiện ở một không gian khác, tốc độ cực nhanh giống như thuấn di vậy.
- Đại địa táng.
Hoàng kim cổ vượn quát lạnh một tiếng, đại địa trực tiếp đánh tới chỗ Lâm Phong, muốn chôn vùi hắn vào trong đó.
- Ông!
Thân thể Lâm Phong lại hóa thành một luồng không khí biến mất lần nữa, giống như hắn có thể biết trước được đối phương công kích ở đâu, ở trong khoảnh khắc đối phương công kích liền làm ra chuẩn bị né tránh, phát ra năng lực thuấn di.
- Không sai, hôm nay ngươi đã có thể né tránh công kích của ta, cố gắng mấy ngày nay không có uổng phí.
Hoàng kim cổ vượn đình chỉ công kích, nói với Lâm Phong.
- Chỉ có điều chuyện này còn xa xa không đủ, đối thủ ngươi sắp sửa đối mặt, có khả năng sẽ là tồn tại dung hợp nhiều hệ căn nguyên đại viên mãn, lấy năng lực hiện tại của ngươi, chênh lệch vẫn lớn như cũ, công kích của ngươi không có khả năng chống lại đối phương.
Hoàng kim cổ vượn không chút khách khí đả kích Lâm Phong.
- Đại địa, hư không, hai hệ căn nguyên đại viên mãn, hơn nữa ta đã khiến bọn nó hoàn thiện, lợi dụng phong bản nguyên, cùng khoái bản nguyên, khiến ta tiếp cận khả năng thuấn di, mà vẫn xa xa không đủ sao.
Trong lòng Lâm Phong buồn bực.
- Không tồi, một hệ lực lượng căn nguyên đại viên mãn chính là đại thành, ngươi có biết cần bao nhiêu vạn năm mới có thể đạt tới mức đó không, lại có bao nhiêu người vĩnh viễn không có biện pháp đạt tới mục tiêu này, ngươi bảo ta giúp ngươi chuyển hoán thời gian, đến nay mới qua mười năm mà ngươi đã có hai hệ căn nguyên đại viên mãn .
Lão ngưu cách đó không xa nhàn nhạt nói:
- Chỉ có điều ngươi không cần ôm hi vọng quá lớn đối với tràng chiến đấu hơn một năm về sau, bọn họ cho ngươi từng đó thời gian chính là ép ngươi tất bại .
- Nếu như trong tương lai ta tiến hành dung hợp lực lượng bản nguyên thì sao?
Lâm Phong nói với lão ngưu.
- Chẳng lẽ lĩnh ngộ căn nguyên đại viên mãn có thể mạnh hơn việc dung hợp căn nguyên sao, hơn nữa ngươi một mực tu hành trong này, cuối cùng sẽ có tính cực hạn, may mà có bọn họ bồi luyện, nếu không sẽ càng khó.
Lão ngưu mở miệng nói:
- Nếu ngươi thực sự muốn thử xem đối thủ của ngươi, ta đề nghị ngươi lựa chọn ba gia hỏa kia để tỷ thí, lấy bọn họ thể hiện ra biểu hiện giả dối cho đối thủ.
Ánh mắt lão ngưu nhìn ba tôn đại thành Yêu Thánh cuối cùng trong chín vị đại thành Yêu Thánh, những vị Yêu Thánh khác đã từng giúp Lâm Phong xuất thủ, cũng đã bồi luyện cùng hắn, nhưng mà chỉ có ba tôn Yêu Thánh này là không có chân chính bồi luyện chiến lực cùng hắn, thậm chí một tôn đại thành Yêu Thánh cuối cùng kia, chưa từng động tay qua.
Ánh mắt Lâm Phong nhìn chằm chằm vào một tôn Yêu Thánh cuối cùng kia, chắc hắn là người mạnh nhất trong chín vị Yêu Thánh, dựa theo lời lão ngưu nói, hắn có thể giả tưởng đối phương là đối thủ hơn một năm về sau của mình, chiến cùng hắn sẽ biết đối thủ của mình mạnh đến mức nào .
- Nếu như ta chiến thắng hắn, ta có thể chiến thắng đối thủ của ta trong ước định hay không?
Lâm Phong nói với lão ngưu.
- Nếu như ngươi có thể chiến thắng hắn thì tuyệt đối không có vấn đề, nhưng ta khuyên ngươi tốt nhất đừng thử, tính tình của hắn không tốt chút nào.
Lão ngưu nói thật.
Ánh mắt Lâm Phong nhìn chằm chằm về phía trước, sau đó lập tức bước chậm mà ra, những Yêu Thánh khác cũng tự giác tránh ra nhường vị trí, giống như rất phối hợp với Lâm Phong vậy.
- Ông!
Lâm Phong bước chậm mà ra, thân thể nhanh như tia chớp, ngón tay đột nhiên gian phá không giết ra, trong khoảnh khắc ngón tay giống như xuyên thấu hư không, bay thẳng đến chỗ đối phương, chỉ thấy hai tròng mắt vị Yêu Thánh kia trợn lên, một đôi ma quang đen kịt vô cùng đáng sợ như muốn người ta rơi vào Cửu U hàn ngục, tiếng vang răng rắc truyền ra, các đốt ngón tay vị Yêu Thánh kia hơi giật giật, một cỗ khí tức bá đạo tuyệt thế tràn ngập mà ra, Lâm Phong cảm giác cả người căng thẳng, một cỗ bá khí tuyệt cường triển áp mà đến.
- Oanh ca!
Chỉ thấy vị Yêu Thánh kia đánh ra một quyền, vòm trời phía trên có vô số bá khí trực tiếp oanh ở trên người Lâm Phong, thân thể Lâm Phong bao trùm trong đại địa, nhưng mà trong phút chốc tất cả bị vỡ vụn, cỗ lực lượng kia khiến thân thể hắn bị tạc nứt ra.
Thân thể Lâm Phong bắn về phía trước, chỉ thấy hắn đạp chân vào hư không, thân thể giống như ảo ảnh biến mất không thấy, sau đó lại xuất hiện ở một phương vị khác, nhưng mà hư không lại trở nên căng thẳng, chỉ thấy mảnh thiên địa này đều bị bá khí tuyệt đỉnh bao phủ, khiến Lâm Phong sinh ra một loại cảm giác mình rất nhỏ bé, giống như lung lay sắp đổ.
- Oanh!
Một đạo tiếng kêu rên truyền ra, toàn bộ hư không run rẩy giống như sắp bị phá vỡ, Lâm Phong bị oanh lui về phía sau, toàn thân thấy không thoải mái, vị Yêu Thánh kia đạm mạc liếc mắt nhìn hắn, sau đó nhắm mắt lại, khôi phục sự bình tĩnh, giống như không có phát sinh sự tình gì vậy.
- Ma đạo căn nguyên đại viên mãn, đại địa căn nguyên đại viên mãn, huyễn thuật căn nguyên đại viên mãn.
Thần sắc Lâm Phong ngưng xuống, công kích bá đạo nhìn như đơn giản của đối phương, cũng đã ẩn chứa nhiều hệ lực lượng căn nguyên đại viên mãn ở trong đó, chênh lệch giữa đại thành Thánh Vương có thể mở rộng đến trình độ đáng sợ như vậy sao.
- Ngươi có thể cảm nhận được vài loại lực lượng như vậy là không tồi, nhưng mà hắn không dùng một thành lực lượng đối với ngươi mà thôi, nếu muốn giết ngươi sẽ vô cùng dễ dàng.
Lão ngưu đạm mạc nói, hung hăng đả kích Lâm Phong, quả thật chuyện này khiến Lâm Phong có chút buồn bực, mới dùng không đến một thành lực lượng, không biết vị Yêu Thánh này đắm chìm trong sự lĩnh ngộ căn nguyên đại viên mãn bao nhiêu vạn năm rồi, làm sao hắn có thể so sánh được, nội tình của hắn quá nhỏ bé .
- Lâm Phong, hiện tại ngươi cũng không ép được chúng ta sử dụng công kích dung hợp căn nguyên.
Hoàng kim cổ vượn mở miệng nói, Lâm Phong khẽ gật đầu, nếu như đối phương sử dụng công kích dung hợp căn nguyên, uy lực sẽ càng đáng sợ, hắn từng thấy hoàng kim cổ vượn dễ dàng giết chết một vị đại thành, mà một tôn Yêu Thánh cuối cùng kia lại càng có thể dễ dàng tiêu diệt đầu hoàng kim cổ vượn này.
- Ta đi ra ngoài một chút.
Lâm Phong mở miệng nói, sau đó lập tức rời khỏi bên này, đi vào trong thế giới võ hồn của chính mình, Mộng Tình và mọi người ở trong gia đình đứng cùng một chỗ trong Tuyết Nguyệt quốc.
Lâm Phong chuẩn bị im lặng mấy ngày, mấy ngày nay hắn điên cuồng tu hành, nên cũng có chút mỏi mệt, có lẽ qua mấy ngày thoải mái an bình, sẽ có hiệu quả tốt hơn.
Mà ở ngoại giới, cuộc chiến tranh đoạt của các Thần Điện chưa từng đình chỉ qua, đồng thời các Thần Điện cũng thường xuyên lui tới chỗ ở của nhau, ở ngoài nhìn như cực kỳ hòa khí, Vận Mệnh Giả cũng thăm viếng chư Thần Điện, hôm nay hắn đã từ Thái Yêu giới trở lại, mang theo một chút tin tức.