Tuyệt Thế Vũ Thần ( Dịch Full )

Chương 2491 - Truyền Lệnh Của Ta

Truyền lệnh của ta Truyền lệnh của ta viptruyenfull.com

- Ha ha, rất tốt.

Ánh mắt Băng Tuyết Chí Tôn đảo qua mọi người, trên miệng hắn nở nụ cười cuồng ngạo, nói:

- Từ nay về sau, các ngươi hãy đi theo ta, nhất thống Cửu Tiêu, chư thần vì ta vi tôn, ta chính là Vương của Cửu Tiêu.

- Dã tâm thật lớn, hắn không chỉ muốn hai đại Thần Điện vĩnh hằng trường tồn mà còn muốn nhất thống Cửu Tiêu, khiến tất cả các Thần Điện đều cúi đầu xưng thần, toàn bộ trở thành thủ hạ dưới trướng của hắn, từ nay về sau Cửu Tiêu chỉ có Băng Hỏa Chí Tôn hắn.

Trong lòng Lôi Thần Điện chủ thầm run rẩy, hóa ra hai nhân vật Chí Tôn này một mực âm thầm thúc đẩy liên mình Thần Điện thành lập, sau đó lại khai chiến với Vận Mệnh Thần Điện chính vì ngày hôm nay. Băng Hỏa Chí Tôn muốn trước tiên tiêu hao lực lượng của các thế lực khắp nơi, khiến cho lực lượng của liên minh Hỏa Diễm Thần Điện cũng trở thành lực lượng của bản thân hắn.

Lúc này, sau khi hắn hóa thân thành Băng Hỏa Chí Tôn, cường giả một phương liên minh này cũng không có ai dám tỏ ý chống đối, cuối cùng hắn sẽ dùng thực lực tuyệt cường nghiền áp liên minh Vận Mệnh Thần Điện, như vậy thì hắn sẽ đạt thành mục đích cuối cùng của mình.

Ánh mắt Băng Hỏa Chí Tôn chậm rãi xoay chuyển, nhìn về phía đám người Lâm Phong, hắn chợt lạnh lùng nói:

- Ngoại trừ Lâm Phong cùng với người của Vận Mệnh Thần Điện ra, những người khác chỉ cần thần phục với ta đều có thể không chết.

Lâm Phong là người mà hắn nhất định phải giết, Lâm Phong sở hữu cấm kỵ thân thể, có liên quan trực tiếp đến thần vị, nên người này chắc chắn phải chết, Băng Hỏa Chí Tôn là một trong những Điện chủ cổ lão, hắn đã từng nghe nói qua. Trong Thần Vẫn chi chiến tại thời kì cuối của thời đại thượng cổ, trước khi chết, Vận Mệnh chi thần từng lưu lại lời tiên đoán, “cấm kỵ sinh, thần vị hiện”, bởi vậy sau này đã có rất nhiều lời đồn đãi, cấm kỵ thân thể có thể đi lên thần vị, vù vậy các đại Điện chủ sẽ không để cho cấm kỵ tồn tại, nhưng mà, nếu như người sở hữu cấm kỵ thân thể chết đi thì thần vị này có phải là sẽ để cho người khác kế thừa hay không?

- Lâm Phong, Thiên Địa chi thủy, Âm Dương Ngũ Hành hiện, Âm Dương nhị khí chưởng khống nghìn vạn đại đạo, uy lực vô cùng vô tận. Hôm nay, đối phương đã siêu thoát khỏi tầng thứ Vô Thượng cảnh, chúng ta cần nghĩ biện pháp thoát đi.

Lúc này, thanh âm của Lão Ngưu truyền vào trong tai Lâm Phong, khiến cho nội tâm Lâm Phong chợt run rẩy, hắn mở miệng bình tĩnh nói:

- Nếu có ai nguyện ý quy thuận thì ta tuyệt đối sẽ không trách móc.

- Quy thuận cái rắm, không ngờ tên hỗn láo này lại từ bỏ cả bản thân, cho dù biến thành một người khác, người không ra người, quỷ không ra quỷ, nếu như quy thuận hắn thì sớm hay muộn cũng sẽ bị giết, bản tôn thà rằng chết trận còn hơn.

Đại Địa Điện chủ băng lãnh nói, khiến cho Băng Hỏa Chí Tôn lộ ra ý cười, nói:

- Vậy ngươi hãy chờ đợi câi chết đi.

- Băng Hỏa Chí Tôn.

Giờ phút này, Tử Trúc đột nhiên mở miệng, khiến cho ánh mắt Băng Hỏa Chí Tôn nhìn về phía hắn.

- Thiên địa này không phải đơn giản như trong tưởng tượng của ngươi, hay ngươi thực sự nghĩ rằng bản thân lĩnh ngộ ra Âm Dương nhị khí thì thiên hạ vô địch sao? Ta khuyên ngươi không nên để người người oán trách mới tốt, hãy cứ để cho Cửu Tiêu bảo trì này giữ nguyên trật tự vận chuyển trước kia, chớ nên phá hư.

Tử Trúc bình tĩnh nói, khiến cho ánh mắt lạnh băng của Băng Hỏa Chí Tôn quét lên thân thể hắn, nói:

- Ta lạ muốn nhìn một chút xem ai có thể chống lại ta.

- Nếu như ta thất bại trong một trận chiến này, thì mặc kệ các ngươi làm ra lựa chọn gì thì ta cũng sẽ không nói cái gì, nếu như không muốn thần phục thì hãy bắt đầu thời gian chiến tranh đi.

Lâm Phong mở miệng nói, đồng thời thân ảnh hắn lập tức phóng lên cao, giống như một đạo tia chớp biến mất, trong khoảnh khắc xuất hiện ở địa phương cách xa nơi này.

- Chạy đi đâu.

Băng Hỏa Chí Tôn cười lạnh nói, người mà hôm nay hắn muốn giết chết nhất đó là Lâm Phong, làm sao hắn có thể để đối phương chạy thoát được.

Chứng kiến một màn này, thần sắc của mọi người chợt ngưng hạ, Lâm Phong muốn tranh thủ thời gian cho bọn họ.

- Đi!

Tử Trúc chợt quát lên một tiếng, trong giây lát, tất cả người thuộc một phương bọn họ đều thối lui, những người còn lại cũng không dám ngăn cản, dù sao đã không có Băng Hỏa Chí Tôn ở đây, đám người đi theo Lâm Phong vẫn nằm thế mạnh, tuy nhiên nếu như hiện tại bọn họ không đi, đợi đến khi Lâm Phong bị Băng Hỏa Chí Tôn đánh bại thì sẽ không cơ hội nữa.

Lúc này, Lâm Phong cùng Băng Hỏa Chí Tôn đã tiến vào trong thiên không, chứng kiến Băng Hỏa Chí Tôn đuổi giết phía sau, đôi mắt Lâm Phong trở nên vô cùng lạnh lẽo, trong miệng hắn chợt phun ra một đạo thanh âm băng lãnh:

- Thời gian tĩnh lặng.

Lời nói của hắn vừa hạ xuống, thời gian giống như hoàn toàn đình chỉ xuống. Trong khoảnh khắc, thân thể hắn bắn về phía Băng Hỏa Chí Tôn, nhưng mà lúc này hắn chỉ thấy trên người đối phương có Âm Dương nhị khí đang điên cuồng lưu chuyển, cướp lấy thiên địa tạo hóa, phá vỡ tất cả khái niệm về tốc độ, dường như nghìn vạn đại đạo đều dung nhập vào trong đó, tạo nên một cỗ lực lượng vô thượng.

- Giết!

Lâm Phong nổi giận gầm lên một tiếng, vô tận nguyền rủa chi khí hóa thành trường hà cuồn cuộn đánh về phía đối phương. Đồng thời, Đế Vương Chí Tôn khí, Chúa Tể Thần Ấn giống như quân lâm Cửu Tiêu, nghiền áp xuống.

Băng Hỏa Chí Tôn nhìn thấy từng đạo công kích được Lâm Phong phát, lại chợt nở nụ cười lạnh, cỗ hơi thở này giống như Đế Vương khí, cấm kỵ chi lực, uy lực vô cùng mạnh mẽ, khó trách được những cường giả Vô Thượng cảnh cũng không thể chịu nổi một kích, quả thật vô cùng lợi hại, nhưng mà thứ mà Băng Hỏa Chí Tôn hắn chính là Âm Dương nhị khí, siêu thoát toàn bộ Thánh pháp đại đạo, là hóa thân của ba nghìn đại đạo. Băng Hỏa Chí Tôn lập tức đánh ra một kích, trong khoảnh khắc, thiên địa giống như bị phá vỡ, vô cùng vô tận khí tức sinh sôi không ngừng lao tới va chạm vào Chúa Tể Thần Ấn của Lâm Phong.

- Rống!

Âm Dương nhị khí mang theo vô tận lực lượng phân ra hai hướng tả hữu, giống như hai đầu Cự Long kéo theo nghìn vạn lực lượng bao phủ lên Chúa Tể Thần Ấn, dần dần hòa tan Chúa Tể Thần Ấn, tiếp tục đánh về phía Lâm Phong.

- Chậm!

Trong khoảnh khắc, Lâm Phong khiến cho tốc độ chảy của thời gian trên hư không giảm xuống, thân thể hắn chợt bạo lui, sắc mặt vô cùng khó coi.

- Ngươi có thể có được thực lực bực này quả khó có được, nhưng mà vẫn không thể chạy thoát vận mệnh, ngươi phải chết.

Băng Hỏa Chí Tôn băng lãnh nói, trong miệng hắn chợt phun ra một đạo Âm Dương khí, hàn băng chi lực che phủ thiên địa, Đại Phong Thiên được dung nhập Âm Dương nhị khí khiến cho uy lực tăng lên tới mức vô cùng vô tận.

- Xuy. . .

Thân ảnh Băng Hỏa Chí Tôn nhanh như chớp bắn về phía Lâm Phong, ánh mắt hắn tỏa ra sát ý đáng sợ, nhưng mà chỉ thấy tâm niệm Lâm Phong chợt động. Đột nhiên có một cỗ lực lượng kỳ diệu lan tràn trên người hắn. Trong khoảnh khắc Băng Hỏa Chí Tôn cảm thấy thân thể mình đột ngột biến mất. Giây lát sau, thân thể hắn xuất hiện ở một một mảnh hư không tràn ngập sương mù.

- Hửm?

Thần sắc Băng Hỏa Chí Tôn lâm vào sửng sốt, ánh mắt hắn lộ ra một chút dị sắc:

- Tuyệt vời, cấm kỵ thân thể vẫn có thể thành tựu một phương thế giới, ta thật muốn thôn phệ ngươi, hóa thân cấm kỵ.

Băng Hỏa Chí Tôn hắn bỏ ra vô số năm, hai người hợp tu một bộ công pháp, bỏ ra không biết bao nhiêu gian khổ mới đạt được thành tựu ngày hôm nay. Vận may cùng thiên phú của Lâm Phong đều khiến hắn ghen tị, nhưng dù vậy, ngày hôm nay hắn vẫn muốn giết chết Lâm Phong.

- Giết!

Trong khoảnh khắc, vô tận nguyền rủa chi lực hóa thành một cỗ bài sơn đảo hải điên cuồng tràn vào trong thân thể Băng Hỏa Chí Tôn, các hệ lực lượng đáng sợ điên cuồng càn quét, ở trong thế giới của mình Lâm Phong có thể phát huy ra thực lực càng thêm mạnh mẽ.

- Âm Dương nhị khí vì thiên địa mà sinh, ngay cả thế giới của ngươi cũng cũng đều bị ta chưởng khống.

Băng Hỏa Chí Tôn nổi giận gầm lên một tiếng, đôi mắt hắn nhìn lên vô tận hư không, trong khoảnh khắc vô tận Băng Hỏa Trường Há phá không mà đi, muốn đâm thủng phiến thiên địa này, đồng thời thân thể hắn tiếp tục bắn về phía Lâm Phong, chưởng lực hung hăng đánh ra.

Lâm Phong huy động Chúa Tể Thần Ấn va chạm cùng đối phương, nhưng mà giờ phút này, Băng Hỏa Chí Tôn lại xoay người lại bổ ra một chưởng về phía sau, lập tức có tiếng vang đáng sợ truyền ra, thiên địa như bị chấn vỡ. Phương thế giới này chấn động lên, vô số người trong thế giới này có cảm giác như gặp phải động đất.

- Lâm Phong, ảo thuật của ngươi quả thật rất lợi hại, nhưng lại không thể đánh lừa được Âm Dương Pháp Nhãn của ta. Trong khoảnh khắc vừa rời, khi ngươi va chạm cùng ta, ngươi có thể dùng ảo thuật che dấu việc bản tôn dung nhập vào hư không, đây chắc hắn là một chủng thần thông do huyễn đạo cùng căn nguyên hư không lực dung hợp lại, tại thời điểm chiến đấu, đối phương căn bản sẽ không phòng bị ngươi lại sử dụng thần thông mang theo ảo thuật cường đại.

Hai mắt Băng Hỏa Chí Tôn biến thành một âm một dương, quanh thân có vô tận đại đạo chi lực vờn quanh, giống như một tôn Thần linh cổ lão.

- Ở trong mảnh thiên địa này, thực lực của ngươi càng trở nên cường đại. Tuy nhiên hôm nay, ta sẽ phá tan thế giới của ngươi.

Trong miệng Băng Hỏa Chí Tôn phun ra tô tận thiên địa chi lực bắn về phía vòm trời. Trong khoảnh khắc có một đạo âm thanh đáng sợ truyền ra, lúc này thần sắc Lâm Phong trở nên băng lãnh tới cực điểm, tốc độ chảy của thời gian trên người hắn càng ngày càng nhanh hơn, đồng thời Lâm Phong cũng khiến cho tốc độ chảy của thời gian trên người đối phương chậm lại, tay trái hắn nắm Chúa Tể Chi Kiếm, thân thể hắn giống như một đạo thiểm điện lao về phía đối phương.

Đế Vương quân lâm thiên hạ, không chút sợ hãi, không tiếc đại giới, chỉ có một trận chiến, thân thể Lâm Phong như thiêu đốt lên.

- Oanh!

Một kích đáng sợ của Lâm Phong ẩn chứa lực lượng tuyệt thế, chúa tể tất cả, xuyên qua thiên địa, càn quét mà ra. Lúc này Âm Dương nhị khí của Băng Hỏa Chí Tôn hóa thành một tấm lá chắn, xoắn diệt tất cả bắn ra, ngay khi hai người va chạm vào nhau thân ảnh Lâm Phong biến mất.

- Oanh, oanh, oanh!

Va chạm kịch liệt khiến cho phiến thế giới này điên cuồng run rẩy, vô số người lâm vào kinh hãi ngẩng đầu nhìn lên vô tận thiên không, rốt cuộc thế giới này đang xảy ra chuyện gì, chẳng lẽ các vị Thần linh đang chiến đấu?

Phía trên vòm trời như xuất hiện một lỗ thủng, khóe miệng Lâm Phong không ngừng tràn ra máu tươi, mỗi một lần thế giới chấn động cũng giống như thân thể hắn bị lực lượng oanh kích khiến hắn bị thương, nhưng mà hắn vẫn điên cuồng công kích, bất khuất không buông tha, hắn sẽ chiến một trận đến khi huyết nhiễm thiên địa.

Băng Hỏa Chí Tôn chứng kiến thân ảnh Lâm Phong tràn ngập thiên địa, máu tươi nhiễm đỏ trường bào khiến nội tâm hắn kịch liệt rung động, Lâm Phong này điên rồi, đối phương lại có thể phát huy ra sức chiến đấu đang sợ tới bực này, vô cùng vô tận nguyền rủa chi lực cướp đoạt sinh cơ cùng số mệnh của hắn, ăn mòn lực lượng của hắn, tuy rằng đối phương không chiến đấu thì hắn cũng không có trở ngại gì. Nhưng giờ phút này khi gặp phải công kích cuồn cuộn không dứt của Lâm Phong, hắn muốn dùng toàn bộ lực lượng để chống lại, Âm Dương Tạo Hóa lực được vận chuyển tới cực trí, ba nghìn đại đạo hộ thân, nghìn vạn Thánh pháp công kích giết tới vòm trời đều biến sắc. Tuy nhiên tốc độ của hắn lại bị thời gian ảnh hưởng , nếu không thì sao Lâm Phong có thể uy hiếp đến sự tồn tại của hắn.

Hơn nữa, ở trong một phương thế giới nay, lại có lực lượng vĩnh hằng không dứt tăng phúc cho thực lực của Lâm Phong.

- Giết giết giết

Âm thanh rống giận chấn động Cửu Tiêu truyền ra, trong Tuyết Nguyệt hoàng cung có một đôi mắt đẹp lộ ra vẻ vô cùng khẩn trương, người nọ chợt ngẩng đầu nhìn lên vòm trời, chiến đấu tạo nên dao động mãnh liệt như thế chỉ có thể do Lâm Phong, chúa tể của thế giới này chiến đấu cùng người khác tạo ra. Mà một khi chiến đấu phát sinh trong thế giới của Lâm Phong thì có thể thấy được đối thủ lần này rất mạnh, bởi vậy Lâm Phong mới phải bắt đối phương vào trong này.

Tiếng vang khủng bố, sát khí chấn thiên cùng khí khái quân lâm thiên hạ hóa thành từng đợt khí tức lan tràn ra khắp các ngóc ngách trong phiến thiên địa này, trải qua chấn động, có rất nhiều địa phương đã bị phá hủy. Sau một lần phun trào cuối cùng, thế giới mới dần bình ổn trở lại.

Ở ngoại giới, Băng Hỏa Chí Tôn bị đánh ra khỏi thế giới của Lâm Phong, khi nhìn thấy lưu quang phía trước biến mất, hắn buồn bực hừ một tiếng, sắc mặt hắn trở nên tái nhợt như tờ giấy. Quan sát lại thân thể của bản thân, hắn nhìn thấy một động máu cự đại xuất hiện, máu tươi chảy ròng, trên miệng vết thương còn có lực lượng tử vong cùng nguyền rủa chi lực vô cùng đáng sợ ăn mòn vào khiến người ta nhìn thấy mà ghê người. Vô Thường Đế Vương, cấm kỵ chi lực vẫn như cũ muốn phá hủy toàn bộ sinh cơ của hắn.

Vẻ mặt hắn trở nên khó coi đến cực điểm, ánh mắt hắn nhìn về phương xa, lạnh lùng nói:

- Lâm Phong, tên điên này, ngươi bị thương còn nghiêm trọng hơn ta rất nhiều, ta muốn nhìn xem ngươi có thể kiên trì bao lâu, Âm Dương nhị khí phá hủy thế giới của ngươi, từng bước xâm chiếm thân thể ngươi, sớm muộn gì thì ngươi cũng sẽ chết.

- Truyền lệnh của ta, hiệu lệnh Cửu Tiêu, tất cả những người quy thuận Băng Hỏa Chí Tôn ta lập tức tìm kiếm tung tích của Lâm Phong.

Băng Hỏa Chí Tôn chợt gầm một tiếng chấn động Cửu Tiêu khiến cho nội tâm tất cả cường giả của Hỏa Diễm Thần Điện còn chưa rời đi kịch liệt chấn động. Mệnh lệnh này của Băng Hỏa Chí Tôn cho thấy hắn không thể giết chết Lâm Phong, hơn nữa còn để Lâm Phong đào tẩu, tuy nhiên tất cả mọi người đều hiểu, thực lực của của Lâm Phong là đáng sợ tới mức nào nhưng mà vẫn bị Băng Hỏa Chí Tôn đánh bại.

Bình Luận (0)
Comment