Tuyệt Thế Vũ Thần ( Dịch Full )

Chương 287 - Nổi Giận

Nổi Giận Nổi Giận viptruyenfull.com

Dịch: Muỗi.

Biên: Cẩu ca.

Nhóm: Vạn Yên.

Nguồn: viptruyenfull.com

- Ta tự mình tới!

Giọng điệu bá đạo của Lâm Phong vang lên ở trên không trung, khiến ánh mắt mọi người đông cứng lại.

Tự mình tới? Lâm Phong hắn muốn bằng mượn thực lực Linh Vũ cảnh tầng tám đối phó với tồn tại Huyền Vũ cảnh cường đại sao?

Điều này có khả năng sao?

Nhưng mà lúc này, trong đôi mắt Lâm Phong lộ ra phong quang lợi hại, hết sức càn rỡ phóng đãng, hoàn toàn không giống như đang nói cười, hắn cũng không có khả năng nói giỡn vào thời điểm này.

Mộng Tình và Hỏa lão sẽ đối phó với Băng Hà Đằng cùng với Mạt Thương Lan, vậy nhất định phải có người đối phó với Ngốc bảo chủ cường giả Huyền Vũ cảnh còn lại này. Bất luận thế nào, Lâm Phong hắn cũng phải chiến đấu, tránh cũng tránh không được.

Chiến cũng phải chiến, không chiến cũng phải chiến, đây là điều Lâm Phong nhất định phải đối mặt.

- Cường giả Huyền Vũ cảnh đối chiến!

Trong lòng mọi người thầm nói nhỏ, trong ánh mắt lộ ra sự chờ mong. Còn nữa, Lâm Phong cùng Ngốc bảo chủ Huyền Vũ cảnh, ai có thể thắng được?

Chỉ có điều, bọn họ hiển nhiên càng coi trọng Ngốc bảo chủ hơn. Bọn họ cho rằng Lâm Phong dù thế nào cũng là bất đắc dĩ chiến đấu.

Lâm Phong hắn có thiên tài đi nữa, thiên phú cao tới đâu, nhưng làm sao có thể đánh đồng với tồn tại Huyền Vũ cảnh cường đại. Lâm Phong không có khả năng thắng, ngược lại hai đôi cường giả khác va chạm lại càng đáng xem hơn.

Ngốc bảo chủ nghe được lời Lâm Phong nói, ánh mắt hiện lên một sự lạnh lùng. Lâm Phong hắn tự mình tới sao? Đây là sỉ nhục đối với hắn, một người Linh Vũ cảnh cũng dám chiến đấu với hắn sao?

- Giết hắn, cần bao nhiêu thời gian?

Mạt Thương Lan liếc mắt nhìn Ngốc bảo chủ, lạnh lùng hỏi. Hắn thấy, Lâm Phong làm sao có thể đối phó được Ngốc bảo chủ, chỉ là đâm đầu vào chỗ chết mà thôi.

Ánh mắt của Ngốc bảo chủ chớp hiện, lập tức nói:

- Nếu như không có những người khác tham dự, trong vòng mười chiêu, ta sẽ giết chết hắn.

Mười chiêu đã là hắn thận trọng, đối phó với một người Linh Vũ cảnh, hắn làm sao có thể không giết chết được.

- Được rồi, ta thấy, trong vòng mười chiêu, nếu như ngươi không giết được hắn, hừ...

Mạt Thương Lan thâm trầm, hừ lạnh một tiếng, khiến cho trong lòng Ngốc bảo chủ run lên. Trong mắt hắn hiện lên sát ý nồng đậm. Trong vòng mười chiêu, hắn nhất định phải giết chết Lâm Phong, bằng không chính là chọc giận Mạt Thương Lan, hắn lại thảm.

Đối với Mạt Thương Lan, hắn thật sự cảm thấy khủng hoảng. Hơn một năm trước đây, Mạt Thương Lan một mình xông vào Ngốc Ưng bảo, đó là này Ngốc Ưng bảo diệt vong. Đến bây giờ hắn cũng không thể quên được một đêm kia.

Một khí tức cuồng phách phóng lên giữa trên không trung, vô cùng lợi hại, tiếng khóc chói tai truyền ra. Ở phía sau lưng Ngốc bảo chủ xuất hiện một ảo ảnh lơ lửng.

Ảo ảnh này có khí tức yêu dã, tràn ngập nhuệ khí. Đó chính là một con yêu thú, yêu thú chim ưng có hai tròng mắt sắc bén giống như lưỡi đao vậy, nhìn chằm chằm vào Lâm Phong.

- Mười chiêu, ta nhất định giết chết hắn.

Ngốc bảo chủ lạnh lùng nói, để bảo đảm không có gì bất ngờ xảy ra, vũ hồn của hắn phóng ra trước tiên. Hắn nhất định phải giết Lâm Phong.

Mạt Thương Lan cười, bước chân bước tới, sát khí cường đại vững vàng bao phủ Hỏa lão, khiến cho thân thể của Hỏa lão cứng đờ, ánh mắt nhìn chằm chằm vào Mạt Thương Lan, không có cách nào phân tâm.

Đồng thời, trên người của Băng Hà Đằng cũng phóng ra băng tuyết. Trong trời đất có sương tuyết bay ở trên không trung. Nhiệt độ trong không gian xung quanh cũng đang giảm xuống, quá lạnh.

Hai người bọn họ khống chế Hỏa lão và Mộng Tình, chuẩn bị để cho tất cả mọi người nhìn Ngốc bảo chủ giết Lâm Phong.

Trong vòng mười chiêu giết chết Lâm Phong.

- Mười chiêu!

Mắt Lâm Phong không lại sắc bén nữa, mà bình tĩnh. Hắn đạt tới cảnh giới Thiên Nhân Hợp Nhất, không có bất kỳ vật gì có khả năng quấy nhiễu tâm cảnh của hắn, từng ngọn cây cọng cỏ xung quanh, từng cái cười, cái nhăn mày của đám người xung quanh đều in vào trong đầu của hắn. Rất rõ ràng, đây là thế giới thuộc về hắn.

- Ầm!

Ngốc bảo chủ đi tới, đột nhiên đạp mạnh xuống mặt đất. Mặt đất tách ra, bóng dáng của hắn bay lên trời, trong tay cầm đại đao giơ lên, vô cùng bá đạo.

Một tiếng chim ưng chói tai truyền ra, thân thể của Ngốc bảo chủ đột nhiên nghịch chuyển lao thẳng xuống, thân thể của hắn đang bay lên chợt cứng rắn ngừng lại, sau đó hóa thành một chùm tia sáng xông về phía Lâm Phong, chim ưng công kích giữa trời cao, nhanh đến mức khiến người ta không kịp phản ứng.

- Thật là âm hiểm, thật là xảo trá!

Đám người phía ngoài run lên. Một động tác trước, Ngốc bảo chủ khiến cho người khác lầm tưởng hắn đang chuẩn bị đánh ra mộ t đòn bá đạo, lấy lực lượng thủ thắng. Nhưng sau một khắc, hắn biến lực lượng thành tốc độ, còn giữa lại tốc độ, chưa đạt đến một đòn mạnh nhất, lại ngược khoảng không lao xuống, muốn khiến cho Lâm Phong không có kịp phản ứng đã bị hắn giết chết.

Nhưng mà điều này đối với Lâm Phong cảnh giới Thiên Nhân Hợp Nhất mà nói, chỉ là một trò cười.

Trừ khi là tuyệt đối nhanh, dựa vào âm mưu không có khả năng có thể tính toán đến hắn. Quỹ tích của Ngốc bảo chủ thay đổi trong chớp mắt, đều hiện rõ ở trong đầu của hắn.

Thân thể hắn giống như tơ liễu trong gió, mềm nhẹ hiện lên. Một tiếng động lớn ầm ầm vang lên, trường đao chém xuống trên mặt đất, xuất hiện từng vết nứt thật dài, nhưng mà Lâm Phong đã ở ngoài mấy thước, ánh mắt vẫn lạnh lùng.

- Một chiêu!

Trong miệng Lâm Phong thốt ra giọng nói lạnh lùng khiến cho mọi người chợt có phần nghiêm trọng. Lâm Phong lại chủ động tính toán số chiêu.

Mắt Ngốc bảo chủ khẽ giật. Hắn ngẩng đầu, đầy vẻ âm u lạnh lẽo nhìn chằm chằm vào Lâm Phong, phản ứng thật là nhạy bén, tốc độ cũng quá nhanh.

Bước chân vừa bước qua, thân thể của Ngốc bảo chủ giống như con chim ưng nhào ra, nhanh chóng và mãnh liệt vô cùng. Thanh đao bay thẳng đến chém về phía Lâm Phong, mỗi một đao quang đều vô cùng sắc bén, lực lượng của chân nguyên ở trong trường đao không ngừng phun ra nuốt vào.

- Hai chiêu, ba chiêu, bốn chiêu, năm chiêu...

Thân thể của Lâm Phong chớp hiện dịch chuyển, mỗi lần đao quang cường đại đều lướt qua bên cạnh hắn. Nhưng mỗi lần đều không có cách nào va chạm vào thân thể của hắn. Càng làm cho người ta chấn động kinh ngạc chính là Lâm Phong vừa né tránh, vừa đếm!

Kèm theo một tiếng nổ lớn ầm ầm truyền ra, đại đao hung hăng cắm ở trên mặt đất, Lâm Phong nhẹ nhàng tránh thoát. Lúc này, chiêu thứ sáu đã qua.

- Năng lực né tránh thật là khủng khiếp!

Vừa rồi trải qua năm chiêu liên kích, công kích của Ngốc bảo chủ sắc bén nhanh chóng và mãnh liệt như vậy, nhưng Lâm Phong lại né tránh được tinh chuẩn như vậy, không ngờ hoàn toàn không có khả năng tổn hại đến hắn. Thân pháp này quá biến thái, có lẽ đã tiến tới trình độ nhập vi.

- Sáu chiêu.

Tất cả mọi người càng thêm tập trung. Tuy rằng Lâm Phong né tránh, nhưng dù sao sau sáu chiêu này, Ngốc bảo chủ còn chưa có đụng tới Lâm Phong, càng không cần nói tới giết chết Lâm Phong.

Mười chiêu, chỉ còn có bốn chiêu.

Mắt của Ngốc bảo chủ ngưng trọng, nhìn chằm chằm vào Lâm Phong, hắn không lại để ý tới đại đao cắm ở trên mặt đất nữa. Trên người của hắn có một hào quang màu vàng đang lưu chuyển, lực chân nguyên sắc bén dường như muốn xuyên qua cơ thể lao ra.

Lúc này hắn đã ý thức được, Lâm Phong không phải nhanh, mà ý thức quá khủng khiếp.

Dường như tất cả đều bị ý thức của hắn nắm trong tay, nhìn như tùy ý chớp hiện, lại dẫn theo ảo diệu lạ thường. Công kích của mình tuy mạnh, nhưng liên tục công kích vào khoảng trống, hắn không đánh được tới Lâm Phong.

- Oa!

Một tiếng chim ưng chói tai chấn động màng tai của đám người, thân thể của ngốc bảo chủ lại một lần nữa thoáng động, hóa thành một đạo lưu quang màu vàng, ảo ảnh chói lòa, ảnh và hình, thân thể của hắn có một ánh sáng rực rỡ màu vàng hư ảo chớp hiện, ánh sáng rực rỡ này chính là một con Yêu Ưng.

Lúc này, Ngốc bảo chủ hóa thành Yêu Ưng!

Mắt của Lâm Phong dao động, thân thể hắn run lên, giống như gió mềm nhẹ nhàng tung bay, tránh thoát, nhưng mà bóng dáng hư ảo màu vàng kia vẫn theo sát hắn, ở trên không trung kéo theo một cái bóng hư ảo thật dài, giống như yêu ưng trên mặt đất đang bay lượng, rực rỡ vô cùng.

Lâm Phong nhíu mày, thân thể vẫn đang chớp hiện. Mà giờ khắc này, vũ hồn của đối phương dường như cùng thân thể dung hợp lại, cảm ứng linh hồn cực kỳ cường đại, vững vàng tập trung vào hắn, không giết chết hắn sẽ không dừng.

Một kiếm ý dâng trào phóng ra ở trên không trung, dù đột ngột như vậy, nhưng lạnh thấu xương, cường đại như vậy.

Kiếm ý cảnh này dường như từ trong hư không xuất hiện.

- Chém!

Lâm Phong gầm lên giận dữ, hai tay từ trên trời cao chém xuống, trong tay hắn không có kiếm, nhưng lúc này đám người bên ngoài nhìn sang, lại có cảm giác hai tay của hắn dường như đang nắm một thanh kiếm vậy, thật sự là kiếm giết người.

Ý, ngưng tụ thành hình!

Đây là kiếm ý cảnh cường đại tới mức nào.

- Ầm ầm!

Yêu ưng màu vàng kim cùng kiếm va chạm vào nhau, kiếm ý bị vỡ ra, thân thể của Lâm Phong lướt qua trên mặt đất, lùi lại hơn mười thước.

Linh Vũ cảnh tầng tám chung quy có chênh lệch với Huyền Vũ cảnh, khi cứng rắn va chạm, tất nhiên sẽ chịu mệt.

- Bảy chiêu!

Lâm Phong lạnh lùng nói một tiếng, hắn ngẩng đầu, ánh mắt lạnh lùng.

- Còn lại ba chiêu, ta xem ngươi làm thế nào ngăn cản!

Lúc này, trên người Ngốc bảo chủ tràn ngập phong quang sắc bén. hHắn đường đường là cường giả Huyền Vũ cảnh, lại phải ủy khuất như này, ngay cả người thực lực Linh Vũ cảnh cũng bắt không được.

- Ai từng nói, ta nhất định phải ngăn cản!

Trong miệng Lâm Phong thốt ra một câu lạnh như băng, một ý chí chiến đấu với khí thể nhìn thiên địa bằng nửa con mắt điên cuồng thiêu đốt, kèm theo ý chí chiến đấu còn có kiếm ý sắc bén cùng với ý cảnh hủy diệt khủng khiếp.

Đồng thời, sau lưng Lâm Phong có hồ nước màu tím điên cuồng lao ra.

Ngốc bảo chủ đã nổi giận!

Lâm Phong cũng nổi giận. Ngay hôm nay, hai lần ba lượt có người tới, mỗi một người đều muốn giết hắn, xem Lâm Phong hắn thành đối tượng có thể tùy ý giết chết. Lâm Phong hắn làm sao có thể không tức giận được!

Mười chiêu, muốn giết chết hắn sao?

Bình Luận (0)
Comment