Tuyệt Thế Vũ Thần ( Dịch Full )

Chương 333 - Hỏa Diễm Đông Lăng

Hỏa Diễm Đông Lăng Hỏa Diễm Đông Lăng viptruyenfull.com

Dịch: Nga.

Biên: Cẩu ca.

Nhóm: Vạn Yên.

Nguồn: viptruyenfull.com

Mọi người hé miệng đều có chút hít thở không thông, hô hấp ngừng lại chỉ để nhìn một kiếm lóa mắt kia.

Một kiếm như vậy lại được xuất ra từ trong tay Lâm Phong cường giả Linh Vũ cảnh, ban đầu bọn họ còn cho rằng Lâm Phong không phải là đối thủ của Độc Tí.

Sau khi kiếm chém xuống, một tiếng gào thê thảm kinh tâm động phách truyền ra.

Tiếng kêu thê thảm này ở trong miệng Độc Tí phát ra, chỉ thấy đao mà Độc Tí vẫn lấy làm kiêu ngạo, chậm rãi từ trên không trung đáp xuống, ở trên còn kèm theo hỏa diễm đang đốt cháy thanh đao bị chém đứt gãy kia.

Hôm nay, Độc Tí chẳng những không còn một cánh tay, mà đao của hắn cũng không còn.

- Rống!

Trong miệng Độc Tí phát một trận gào thét không giống tiếng người, ở trong mắt hắn tràn đầy vẻ oán hận, gắt gao nhìn chằm chằm Lâm Phong.

- Ngươi nói ta không tiếp nổi đao của ngươi, nhưng hôm nay, một cánh tay của ngươi bị kiếm của ta chặt đứt, cái này có phải là tự làm tự chịu hay không?

Lâm Phong lạnh lùng nói một tiếng, sau đó nhìn Độc Tí.

- Ta sẽ không giết ngươi đâu, ngươi muốn lấy ta để chứng minh sự cường đại của ngươi, sự kiêu ngạo của ngươi, cánh tay này chính là cái giá mà ngươi phải trả.

Độc Tí bị Cùng Bích Lạc đánh bại, cho nên hắn muốn mượn danh Lâm Phong để lấy lại tôn nghiêm, nhưng mà có ai nghĩ đến chỉ vì chút hư danh mà phải trả giá bằng chính cánh tay của mình.

Hiện tại tất cả mọi người biết rõ, Độc Tí chẳng những không phải đệ tử đứng đầu học viện Thiên Nhất, ngay cả là người thứ hai cũng không được, bởi vì Lâm Phong đã đánh bại hắn dễ dàng, thậm chí muốn lấy mạng của hắn là chuyện dễ dàng.

Cùng Bích Lạc và Lâm Phong mới cùng là một loại người, là thiên tài chói mắt nhất.

Chỉ là không biết, Cùng Bích Lạc và Lâm Phong, ai mạnh hơn ai, trong hai người bọn họ, ai mới là đệ tử đứng đầu học viện Thiên Nhất!

Vốn dĩ mọi người trong học viện Thiên Nhất đã định Cùng Bích Lạc là đệ tử mạnh nhất học viện Thiên Nhất, không ai có thể so với hắn, bởi vì Độc Tí là đệ tử đứng đầu trước kia cũng không phải là đối thủ của hắn, nhưng trận chiến hôm nay, đã phá vỡ ý nghĩ trong lòng của bọn họ, không phải đánh trước là lợi hại, cũng không phải tu vi cao là cường đại.

Độc Tí, người đứng đầu học viện Thiên Nhất khi xưa đã đấu hai trận bại cả hai, thậm chí hôm nay còn bị Lâm Phong chém đứt một cánh tay, Độc Tí đã trở thành kẻ tàn phế, hơn nữa còn là kết quả mà Lâm Phong hạ thủ lưu tình.

Xem ra việc tranh đấu giành vị trí đệ tử đứng đầu học viện Thiên Nhất còn chưa chấm dứt.

- Quả nhiên đây là thời đại thiên tài quật khởi.

Trong lòng mọi người thầm than một tiếng, nguyên một đám thiên tài đều tỏa ra hào quang của bọn họ, Cùng Bích Lạc là thiên tài, Lâm Phong cũng như thế.

Những người đeo cái danh thiên tài trên lưng không thể đeo nó mãi mãi được, nhất định sẽ có ngày bị thay thế, ví dụ như Độc Tí, không chỉ không còn hào quang chói lọi, mà còn trở thành phế nhân.

Thiên tài cùng thiên tài tranh phong, có thiên tài quật khởi, thì nhất định cũng có thiên tài vẫn lạc, chỉ là không biết, sau này bát đại công tử của Tuyết Nguyệt quốc sẽ là người nào, ai có thể trở thành thiên tài trong thiên tài, chấn nhiếp tất cả mọi người.

- Cút.

Lâm Phong không chút nể tình khiến sắc mặt Độc Tí cứng đờ, khóe miệng hiện ra vẻ tự giễu.

Hắn cho là mình rất lợi hại, cho nên hắn coi Lâm Phong như con sâu, con kiến, nhưng hôm nay, Lâm Phong ở trên cao nhìn xuống, nhìn hắn giống như súc sinh, bảo hắn cút.

Độc Tí không dám không cút, tuy rằng cánh tay bị chém đứt, nhưng hắn lại không muốn chết.

Sau đó, Độc Tí xoay người, đạp trên chân nguyên đao lúc sáng lúc tối suy yếu rời đi, máu tươi vẫn nhỏ xuống như cũ, bóng lưng tràn đầy thê lương.

Hôm nay, hắn chỉ làm nền để Lâm Phong nổi bật mà thôi!

Đợi đến lúc Độc Tí rời đi, Lâm Phong xoay người, đạp trên hư không, sau đó thân ảnh biến mất khiến rất nhiều người lộ ra vẻ buồn bã, ở bên trong diễn võ trường nghị luận.

Đánh xong một trận này, tin tức rất nhanh đã truyền khắp học viện Thiên Nhất, Lâm Phong chém đứt cánh tay của Độc Tí, không người nào không biết.

Thậm chí, đã có người sắp xếp mười đại đệ tử học viện Thiên Nhất, mà trong đó rất nhiều người công nhận Cùng Bích Lạc là đệ tử đứng đầu của học viện Thiên Nhất.

Lâm Phong so Cùng Bích Lạc hơi yếu một bậc cho nên đứng thứ hai trong học viện Thiên Nhất.

Vấn Ngạo Tuyết, địa vị vẫn như trước không hề dao động, ở vị trí thứ ba.

Lâm Phong mang đến cho mọi người rung động rất lớn, nhưng bọn họ vẫn xem trọng Cùng Bích Lạc hơn, bởi vì Cùng Bích Lạc là cường giả Huyền Vũ cảnh, cao hơn một bậc so với Lâm Phong. Hơn nữa, Bích Lạc Vũ Hồn quá mức lợi hại, nhất là Bích Lạc Hoàng Tuyền khiến người ta muốn tránh cũng tránh không được. Cùng Bích Lạc muốn giết Độc Tí chắc chắn là không quá khó, cường giả khủng bố như thế, đoán chừng Lâm Phong ở Linh Vũ cảnh rất khó vượt cấp chiến thắng hắn.

Nhưng mọi người cũng ngầm cho rằng, tuy rằng hiện tại Cùng Bích Lạc là đệ tử đứng đầu học viện Thiên Nhất, nhưng tương lai còn không thể biết được, dù sao Lâm Phong trẻ hơn vài tuổi so với Cùng Bích Lạc, tiềm lực của hắn vô hạn, lúc cùng tuổi thì Cùng Bích Lạc tuyệt đối không bằng như Lâm Phong bây giờ.

Nhưng Cùng Bích Lạc thực lực cường đại, là đệ tử đứng đầu học viện Thiên Nhất.

Còn Lâm Phong có thiên phú cao nhất, là người có thiên phú tốt nhất trong học viện Thiên Nhất.

Nhưng mà thiên phú cũng không thể quyết định thực lực, ví dụ như trước kia Cùng Bích Lạc khiêm tốn nội liễm, nhưng sau khi bước vào Huyền Vũ cảnh, không một ai nghĩ đến hắn sẽ trực tiếp khiêu chiến Độc Tí, hơn nữa còn nhẹ nhàng chiến thắng đối phương, cướp lấy danh hiệu đệ tử đứng đầu học viện Thiên Nhất.

Cùng Bích Lạc giống như lột xác rồi, mà Lâm Phong tuy rằng thiên phú tốt, nhưng có thể vượt qua Cùng Bích Lạc hay không, còn chưa biết được.

- Nếu Cùng Bích Lạc có thể đánh một trận với Lâm Phong thì quá tốt rồi.

Đây là ý nghĩ trong lòng của rất nhiều người, bọn họ cảm thấy, ngày ấy Cùng Bích Lạc vừa đi thì Lâm Phong liền từ trong phòng tu luyện bước ra, vô cùng đáng tiếc, nếu như lúc ấy hai người đó gặp nhau có lẽ sẽ có một trận đấu kinh tâm động phách.

Đối với những gì mà tất cả mọi người đang nghị luận, Cùng Bích Lạc không biết gì cả, sau khi hắn đánh bại Độc Tí cướp lấy danh hiệu đệ tử đứng đầu học viện Thiên Nhất, hắn liền bế quan một thời gian để củng cố tu vi Huyền Vũ cảnh, thẳng đến hôm nay, hắn đang đi ở diễn võ trường của học viện Thiên Nhất thì nghe được âm thanh đám người nghị luận nhỏ cho nên hắn mới biết được Lâm Phong cũng chiến thắng Độc Tí, hơn nữa còn chém mất một cánh tay của Độc Tí, phế Độc Tí ngay lập tức.

Hiện tại, tất cả mọi người đều lấy Lâm Phong ra để so với hắn.

Trà trộn tại giữa đám người, Cùng Bích Lạc gỡ mũ rộng vành trên đỉnh đầu xuống, khóe miệng nhếch lên một đường cong khác thường.

- Tên Lâm Phong này thật thú vị, chỉ là một giun dế Linh Vũ cảnh, thật nghĩ mình có thể lên trời sao!

Khóe miệng phác họa nụ cười trào phúng, Cùng Bích Lạc cười lạnh nói.

- Độc Tí đúng là đồ bỏ đi, ngay cả một Linh Vũ cảnh cũng không bằng, sớm biết như vậy ngày ấy nên phế hắn đi, miễn cho hắn mất mặt xấu hổ.

Xung quanh có người nghe được thanh âm nói nhỏ của Cùng Bích Lạc, xoay người nhìn về phía hắn, không khỏi kinh ngạc.

Cùng Bích Lạc, thật sự là Cùng Bích Lạc.

Có người lên tiếng kinh hô, lập tức từng ánh mắt hướng phía bên này phóng tới, Cùng Bích Lạc thật sự xuất hiện rồi.

Cùng Bích Lạc quét mắt nhìn đám người, vẻ kiêu ngạo trên mặt càng ngày càng đậm, hắn rất hưởng thụ cảm giá được vạn chúng chú mục, chỉ cần vừa xuất hiện, hắn tuyệt đối sẽ trở thành tiêu điểm, được tất cả mọi người chú mục, sùng bái.

Lâm Phong không thể cướp đi phong quang của hắn, bởi vì hắn ta không xứng.

- Xem ra ngày đó không thể cùng Lâm Phong đánh một trận đúng là có chút đáng tiếc. Các ngươi đã lấy ta so với Lâm Phong, vậy thì ta sẽ cho các ngươi biết, ta và Lâm Phong ai mới là đệ tử đứng đầu học viện Thiên Nhất. Ta sẽ cho các ngươi biết rõ, thiên tài ở trong mắt các ngươi, ở trước mặt ta, chỉ là giun dế, Độc Tí hay Lâm Phong thì cũng chỉ có kết quả như nhau thôi.

Cùng Bích Lạc kiêu căng nói, lập tức lắc thân thể một cái, hóa thành một đạo lưu quang rồi biến mất, khiến trong lòng mọi người khẽ run, nghe ý tứ của Cùng Bích Lạc, tựa hồ hắn muốn đánh một trận với Lâm Phong, muốn giẫm trên Lâm Phong, leo lên vị trí cao nhất trong học viện Thiên Nhất, trở thành nhân vật chính tuyệt đối.

Trong khi đó, Lâm Phong cũng đồng dạng không biết học viện Thiên Nhất đang phát sinh chuyện lớn.

Hôm nay Hoàng thành, xuất hiện thời gian cực kỳ kỳ quái. Ở phía đông Hoàng thành, có một ngọn núi được gọi là Đông Lăng, ở đó ánh sáng mặt trời dồi dào, nhất là ở trên đỉnh Đông Lăng, vô cùng thích hợp nhìn mặt trời mọc, mặt trời lặn, nhiệt độ bình thường của nơi này cũng cao hơn một chút so với những nơi khác.

Ngay tại giờ phút này, Đông Lăng, bị một mảnh nóng bỏng bao phủ, ánh lửa phóng lên trời, mà ánh sáng của cỗ hỏa diễm này cực kỳ nóng bỏng, mang theo vài phần bạo ngược, tựa như hỏa diễm của mặt trời.

Ở xung quanh Đông Lăng, rất nhiều người đều lộ ra vẻ khiếp sợ, khắp nơi Đông Lăng đều bốc cháy lên cả rồi, cũng không biết là vị võ tu cường đại thuộc tính hỏa nào ở chỗ này phóng ra hỏa diễm, thiêu đốt Đông Lăng, hoặc là có hai vị võ tu cường đại ở chỗ này đại chiến một trận, phóng ra hỏa diễm chân nguyên, chẳng may lan sang Đông Lăng.

Hơn nữa, bất kể là loại tình huống nào, thực lực của võ tu kia tất nhiên không phải chuyện đùa, bằng không cũng không có khả năng dẫn đốt khắp lăng địa.

Nhưng mà, không có ai chú ý tới, khi Đông Lăng xảy ra hoả hoạn, có một đạo thân ảnh kéo lấy thân thể mệt mỏi đầy mồ hôi nặng nề bước đi, đưa lưng về phía Đông Lăng, chậm rãi đi xa, thậm chí không thèm nhìn ánh lửa ở Đông Lăng một chút nào.

Bình Luận (0)
Comment