Tuyệt Thế Vũ Thần ( Dịch Full )

Chương 367 - Trên Quan Kiếm Phong

Trên Quan kiếm phong Trên Quan kiếm phong viptruyenfull.com

Dịch: Toản.

Biên: Cẩu ca.

Nhóm: Vạn Yên.

Nguồn: viptruyenfull.com

- Ta và các ngươi đi cùng thì như thế nào?

Lâm Phong trầm mặc một lát sau đó mở miệng nói chuyện.

Hắn chưa quen thuộc lắm đối với Cửu Long sơn mạch nên có thể đi tìm kiếm Cửu Dương Thảo và tiện thể làm quen với Cửu Long sơn mạch cũng được, nếu như quả thật có thể tìm được Cửu Dương Thảo thì đi Quan Kiếm phong tu luyện chậm một chút cũng không sao.

Dù sao thì loại cơ hội này cũng rất khó có được.

Phong Đình nghe được lời nói của Lâm Phong thì có phần trầm mặc, còn lão giả lại bên cạnh thì mở miệng nói:

- Không cần, chúng ta không quen không biết nên vẫn là đường ai nấy đi thì tốt hơn.

- Đúng, ngươi là ai? Dựa vào cái gì mà muốn đi cùng chúng ta.

Những hộ vệ kia có người cảm thấy khó chịu quát lên.

Đôi mắt chứa đầy hàn ý lạnh như băng của Lâm Phong nhìn qua khiến ánh mắt những người đang nói chuyện kia ngưng lại, toàn thân chúng giống như bị đông cứng nên chúng lập tức ngậm miệng lại.

- Đã như vậy thì xin cáo từ.

Lâm Phong khẽ lắc đầu với thiếu nữ kia, nếu như thiếu nữ kia đáp ứng đi cùng hắn thì đó sẽ là một chuyện tốt đối với nàng, có hắn ở bên thì ít nhất Phong Đình sẽ không gặp phải độc thủ của nhóm người kia.

Lâm Phong hướng về phía trước vượt qua, Phong Đình nhìn bóng lưng hắn dần biến mất thì ánh mắt nàng lóe lên dị sắc, người này là một người rất thẳng thắn nếu như là bình thường thì làm gì có người nào trực tiếp đi lên hỏi nàng có biết chỗ nào có Cửu Dương Thảo hay không. Hơn nữa hắn còn thỉnh cầu nàng đi cùng và ánh mắt Lâm Phong vẫn trong vắt thản nhiên như không.

Lâm Phong tiếp tục đi về phía trước, bộ pháp của hắn đột nhiên nhanh, vội vã đi tới chỗ sâu trong sơn mạch.

- Rống...

Một con Yêu Lang thấy có người xâm nhập lãnh địa của mình thì phát ra tiếng gầm trầm thấp sau đó xông lên tới Lâm Phong. Chỉ thấy một đạo đao mang hiện lên thì thân thể Yêu Lang đã bị trảm rơi trên mặt đất còn thân ảnh Lâm Phong thì đã biến mất khỏi chỗ này.

Không chỉ có là Yêu Lang chặn đường mà càng về sau thì càng có nhiều yêu thú xuất hiện chặn đường đi của Lâm Phong thế nhưng chúng căn bản không có khiến bước chân Lâm Phong trì hoãn xuống một chút nào, Lâm Phong chỉ tùy ý phất tay là những yêu thú kia đã bị chém chết.

Sau một khoảng thời gian ngắn ngủi thì Lâm Phong đã đi ra khỏi mảnh rừng rậm kia, bước chân của hắn ngừng lại vì đứng ở chỗ này, Lâm Phong đã có thể nhìn thấy chín ngọn núi của Cửu Long sơn mạch, chín ngọn núi xông thẳng lên trời, chúng đứng thẳng hàng với nhau nên nhìn chúng giống như là nhất trụ kình thiên vậy.

Càng làm cho Lâm Phong khiếp sợ chính là chín ngọn núi này vậy mà nhìn như chín thanh kiếm, kiếm phong chỉ thẳng lên trời xanh giống như muốn mang trời xanh xuyên phá vậy.

- Kiếm phong, ngọn núi kia giống như là Quan Kiếm phong thì phải.

Ánh mắt Lâm Phong hơi đọng lại một lát sau đó liền đi tới đỉnh núi đối diện với chín ngọn núi kia, đỉnh núi này là nơi có góc độ quan sát chín tòa kiếm phong tốt nhất nên có tên gọi là Quan Kiếm phong.

Khó trách Vấn Ngạo Tuyết nói Lâm Phong cứ đi thẳng vào bên trong Cửu Long sơn mạch trăm dặm là tự nhiên sẽ biết địa điểm Quan Kiếm phong này, sự thật đúng là như thế, cho dù là người chưa từng thấy Quan Kiếm phong nhưng chỉ cần tới đây là sẽ biết ngọn núi đối diện chín toà kiếm phong kia chính là Quan Kiếm phong.

Thế nhưng cảnh tượng này thật sự là quá mức thần kỳ rồi, vậy mà có thể đem chín ngọn núi tạo thành một cây kiếm xé trời, sự bá đạo uy nghiêm của nó không có thanh kiếm nào có thể bì nổi.

Rốt cuộc Lâm Phong cũng đi tới chân Quan Kiếm phong, Lâm Phong đứng trên một khối đá khổng lồ lẳng lặng nhìn chín tòa kiếm phong phía trước, hắn cần phải ngẩng đầu rất cao mới có thể nhìn thấy đỉnh của kiếm phong.

- Thật là khí phách!

Lâm Phong ngẩng đầu lên quan sát đỉnh chín tòa kiếm phong, giờ phút này hình ảnh hiện lên trước mắt hắn chính là chín chuôi cự kiếm toả ra khí thế không gì bì nổi, cự kiếm phá thiên diệt địa, bá khí tru thiên.

- Không được, bên trong kiếm của ta thì bá đạo không phải là thành phần chủ yếu của kiếm ý, Quan Kiếm phong chính xác là nơi có thể ngộ bá kiếm nhưng nó không nhất định thích hợp cho ta tu luyện, ta không thể để cho kiếm ý trong nội tâm mình chịu ảnh hưởng được.

Nội tâm Lâm Phong hơi chút rung động nhưng theo thời gian dần trôi qua thì nội tâm hắn cũng khôi phục lại sự thanh minh. Nếu như người khác mới nhập môn tu kiếm tới đây ngộ kiếm thì họ có thể thu nạp kiếm ý ẩn chứa trong đó sau đó học theo luồng kiếm ý này biến kiếm ý của bản thân ngày càng trở nên mạnh mẽ. Nhưng đối với Lâm Phong mà nói thì kiếm của hắn giống như đã có tánh mạng của mình vậy, kiếm ý vô cùng tinh thuần giống như sinh mệnh không mang bất luận sự pha tạp nào, nếu như hắn cứ hấp thu kiếm ý hỗn tạp vào thì không nhất định có thể tiến bộ mà ngược lại sẽ khiến kiếm đạo của hắn bị thụt lùi.

Lâm Phong cần chính là nội tâm thanh minh, dùng góc độ của bên ngoài để lĩnh ngộ chín tòa kiếm phong này, mượn ý cảnh trong đó để ngộ kiếm trong lòng mình.

Dưới chân Quan Kiếm phong cách Lâm Phong không xa có một đạo thân ảnh đang không ngừng quơ múa kiếm trong tay mình, càng về sau kiếm ý hắn thi triển ra càng lớn mạnh hơn, bên trong kiếm của hắn ẩn chứa sự bá đạo giống như những ngọn kiếm phong cao ngất trời kia.

- Quả nhiên nơi đây giống như trong suy nghĩ của ta, đến Quan Kiếm phong không phải cứ xem kiếm phong là có thể tiến bộ đơn giản như vậy.

Lâm Phong nói nhỏ một tiếng, không thể nghi ngờ là uy lực kiếm trong tay bóng người kia đang thay đổi càng ngày càng mạnh hơn, kiếm ý bá đạo ẩn chứa trong đó cũng càng ngày lợi hại, rất hiển nhiên tên kiếm tu này đã thông qua việc quan sát Quan Kiếm phong mà lĩnh ngộ ra một chút kiếm đạo, nhưng trong kiếm ý của hắn vẫn ẩn chứa sự bá đạo của kiếm phong, kiếm ý này vẫn chưa chân chính thuộc về hắn.

Hắn thật sự hiểu về kiếm sao?

Quan sát kiếm phong có thể khiến ngươi ngộ ra kiếm ý làm cho ngươi trong thời gian ngắn trở lên xuất sắc nhưng cuối cùng thứ ngươi lấy được chỉ là phù phiếm mà thôi, người tu kiếm chân chính không cần lấy kiếm ý ở địa phương khác làm cơ sở để ngộ ra kiếm ý của mình, thứ bọn họ muốn là lấy được kiếm ý ở ngoại giới sau đó hòa tan vào trong người mình, rút lấy tinh hoa ngưng thành kiếm hình, từ đó ngộ ra kiếm ý của chính mình, như vậy mới có ý nghĩa.

- Đổi góc độ nhìn có lẽ cảm thụ cũng bất đồng.

Lâm Phong tự nói một tiếng sau đó thân thể hắn lập tức leo lên trên Quan Kiếm phong, thỉnh thoảng hắn lại quay đầu liếc mắt nhìn kiếm phong.

Càng hướng lên bên trên thì Lâm Phong càng phát hiện ra kiếm phong to lớn và bá đạo như thế nào, nó to lớn đến mức khiến người ta có cảm giác vô luận chạy trốn tới chỗ nào cũng không thể thoát khỏi phạm vi và sự trói buộc của nó.

Chỉ cần liếc mắt nhìn chín tòa kiếm phong cách đó không xa là Lâm Phong lại có cảm giác kiếm ở ngay bên cạnh hắn.

Không ngừng hướng lên trên nên thân thể Lâm Phong càng ngày càng ở trên cao hơn, lúc này chín tòa kiếm phong trong mắt Lâm Phong ngày càng nhỏ lại nhưng nó vẫn ẩn chứa kiếm ý vô cùng cường đại như trước.

Lúc Lâm Phong bước lên đỉnh Quan Kiếm phong thì trong lòng đột nhiên run lên, giờ phút này hắn đang đứng cao hơn so với chín tòa kiếm phong, hắn có thể dễ dàng quan sát lợi kiếm của thiên địa.

- Thật là lợi hại, nhìn chín ngọn kiếm phong này mà như có cảm giác chúng đang phóng thẳng đến mình vậy.

Lâm Phong tự nói một mình, chín thanh lợi kiếm kia giống như đang muốn đâm xuyên hắn vậy.

- Nhưng lực lượng của con người vẫn có thể vượt qua hết thảy, vô luận là lực lượng kinh khủng tới mức ngươi không thể tưởng tượng nổi tồn tại nhưng cuối cùng nó cũng sẽ bị người khác vượt qua mà thôi.

Nói xong thì Lâm Phong tiếp tục quan sát chín tòa kiếm phong từ trên xuống.

Thời điểm đứng ở chân núi nhìn lên, Lâm Phong cảm thấy kiếm phong bá đạo không gì sánh nổi.

Nhưng khi đứng ở đỉnh Quan Kiếm phong quan sát thì hắn lại thấy trong mình như mang theo một bầu nhiệt huyết hào hùng, khí thôn thiên hạ, còn chín tòa sơn mạch kia như biến thành thứ phụ hoạ vậy.

Mỗi người đi tới Quan Kiếm phong có lẽ sẽ không có cùng cảm ngộ, cách mà Lâm Phong tăng lên cảnh giới kiếm đạo của mình là ngưỡng mộ sau đó đến quan sát.

Tất cả kiếm tu đều tin tưởng kiếm của mình, họ không ngừng tăng lên tu vi của bản thân vượt qua cực hạn, chỉ cần ngươi có dũng khí xé trời thì ngươi sẽ có thể làm được chuyện đó, lúc đó ngươi có thể áp đảo tất cả mọi người.

Lâm Phong dừng lại trên đỉnh Quan Kiếm phong không bao lâu thì lại lập tức đi xuống phía dưới. Hắn liên tục thay đổi những góc độ khác nhau để nhìn chín tòa kiếm phong kia.

Lâm Phong lặp đi lặp lại như thế nhiều lần trên đỉnh Quan Kiếm phong. Cứ như vậy Lâm Phong đã tốn hết ba ngày, ba ngày nay hắn đã đi khắp Quan Kiếm phong, thay đổi vô số góc độ để nhìn chín tòa kiếm phong kia.

Rốt cuộc tại thời điểm mặt trời mọc ngày thứ tư, Lâm Phong đi tới đỉnh Quan Kiếm phong khoanh chân chậm rãi ngồi xuống.

Lâm Phong yên lặng ngồi trên đỉnh Quan Kiếm phong nhắm mắt lại, hắn không phát ra bất kỳ thanh âm nào và cũng không nhúc nhích chút nào. Trên đỉnh núi chỉ có tiếng gió quét qua lay động mái tóc dài và quần áo của Lâm Phong mà thôi.

Lần ngồi xuống này lại là ba ngày.

Lâm Phong từ những góc độ khác nhau quan sát kiếm phong ba ngày, lại dùng thêm ba ngày tĩnh tọa tại đỉnh Quan Kiếm phong.

Thẳng đến ngày thứ bảy, giữa bầu trời xuất hiện một vòng tròn màu trắng bạc, ánh sáng mặt trời mới lên giống như một vòng hỏa cầu theo đường chân trời từ từ bay lên.

Ánh sáng mặt trời chiếu rọi trên người Lâm Phong nhìn rất ấm áp.

- Ngày xưa ta xem mặt trời mọc ngộ ra ba chiêu kiếm pháp, Triêu Dương Kiếm, Quang Minh Kiếm và Tịch Dương Kiếm.

- Hôm nay tu vi của ta đã tiến bộ hơn rất nhiều, lại tu luyện Thái Dương công pháp Đại Nhật Phần Thiên Kinh nhưng ngoại trừ Quang Minh Kiếm lột xác thành Đại Quang Minh Kiếm thì Triêu Dương Kiếm và Tịch Dương Kiếm vẫn chưa có thay đổi.

- Triêu Dương và Tịch Dương Kiếm vốn nên hoà làm một thể để trở thành chiêu số hoàn mỹ mới đúng.

Vừa dứt lời thì kiếm ý vô cùng sắc bén trong đôi mắt Lâm Phong nở rộ mà ra, thân thể của hắn bắt đầu chuyển động.

Bình Luận (0)
Comment